Mục lục
Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi - Thiên Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tình cảm của cô với Dụ Lâm Hải đã không thể đơn giản hình dung bằng yêu hay hận, trong yêu có hận, trong hận có gì, bản thân cô cũng không nói rõ được.  

 

Người khác đâu thể hiểu được?  

 

…  

 

Hậu sự của Dụ Lâm Hải do Phó Vực và người nhà họ Dụ cùng lo liệu.  

 

Mặc dù người nhà họ Dụ muốn sự việc lắng xuống, nhưng vụ án lớn như vậy, tai nạn giao thông nghiêm trọng như vậy vốn không giấu nổi.  

 

Cái chết của Dụ Lâm Hải được giới truyền thông đưa tin.  

 

Có người khen anh là nhân tài kiệt xuất thế hệ trẻ trong giới thương mại, đưa ra rất nhiều trường hợp, mọi người mới phát hiện tổng giám đốc Dụ khi còn sống vẫn luôn cống hiến hết mình có sự nghiệp từ thiện, là tấm gương cho các doanh nghiệp trẻ.  

 

Có người khen anh là tổng giám đốc đẹp trai nhất, hoàn toàn phù hợp với hình tượng tổng giám đốc bá đạo, không xuất đạo thật quá đáng tiếc.   

 

Có người khen anh hy sinh oanh liệt vì chống lại phần tử phạm pháp, chết oai hùng, nên được khen thưởng.   

 

Cũng có người lấy ra sự tích ngày xưa của anh, gọi anh là đàn ông cặn bã, đã từng có quan hệ không rõ ràng với Trác Huyên, còn vì cô ta mà ly hôn với vợ mình, không đáng được ca ngợi.  

 

Rất nhiều người khen anh, cũng có rất nhiều người mắng anh.  

 

Có người yêu anh, cũng có người hận anh.  

 

Nhưng phần lớn là thương xót.  

 

Thương xót ông trời đố kỵ anh tài, còn trẻ vậy mà đã qua đời ở tuổi ba mươi hai.  

 

Cũng có người tiếc thương, cháu ngoại tài giỏi nhất nhà họ Dụ đã chết, sự nghiệp lớn của nhà họ Dụ sẽ giao cho ai quản lý, ai sẽ là người thừa kế?  

 

Còn có người tiếc nuối, không biết dự án phục hồi cổ vật sắp ra thị trường còn được tiến hành tiếp hay không?  

 

Mọi người bàn tán xôn xao.  

 

Người chết đã ra đi, người sống vẫn phải sống tiếp.  

 

Vào ngày chôn cất Dụ Lâm Hải, thì Ngôn Uyên tỉnh lại.  

 

 

 

Tiếng sấm sét vang lên “ầm ầm” rung trời.  

 

Mưa như trút nước, khiến cả thành phố Nam ẩm ướt, trời vào thu, thời tiết cũng lạnh dần.  

 

Nam Mẫn gần như cả đêm không ngủ, cô ngồi bên cửa sổ, người quấn một lớp khăn choàng, ngắm màn mưa như trút nước rào rào bên ngoài, rất muốn ra ngoài tắm mưa sảng khoái một trận.  

 

Dưới đất bày hai chai rượu Tây, Irish Whiskey có nồng độ cồn rất cao.  

 

Thực ra tửu lượng của cô không tốt, uống một chút đã dễ say, say rồi dễ làm trò cười cho thiên hạ.  

 

Nhưng hôm nay không biết tại sao, càng uống càng tỉnh táo.  

 

Thực ra cô muốn uống say, say rồi thì ngủ.  

 

Lúc tỉnh quá buồn.  

 

Nỗi buồn này đến rất kỳ lạ.  

 

Giống như trái tim ngâm trong nước ép mướp đắng, đắng không tả xiết, trong lòng, trống rỗng không tả xiết.  



Trái tim vốn nặng trĩu, dường như đột nhiên bị người ta đào trống rỗng, gió thổi vào không ngừng, thậm chí cô có thể nghe thấy tiếng gió vù vù, trong lòng bay bay dập dờn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK