Mục lục
Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi - Thiên Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong truyền tới tiếng bàn bạc: “Không ổn, bị thương quá nặng, hô hấp không còn… viện trưởng đến chưa? Mau gọi điện đi!”  

 

Lạc Quân Hành đi tới, anh ta quỳ xuống, cánh tay rộng lớn vuốt ve mái tóc mềm mại của Nam Mẫn.  

 

“Tiểu Lục, đừng khóc. Ngôn Uyên cần em, các anh cũng cần em”.  

 

Anh ta cầm tay Nam Mẫn, nhìn khuôn mặt giàn giụa nước mắt của cô.  

 

Lạc Quân Hành giơ tay lên, lau khô nước mắt cho cô, sau đó đỡ cô dậy: “Đi đi, anh sẽ giúp em chăm sóc anh ta thật tốt”.  

 

 

 

Nam Mẫn nhìn sâu sắc Dụ Lâm Hải một cái, đi vào phòng phẫu thuật.  

 

Ngôn Uyên nằm trên giường, đã tiến hành cấp cứu áp lực lớn, sắc mặt bác sĩ chính và y tá xám xịt như đất, bó tay không còn cách nào.   

 

Nhìn Nam Mẫn được y tá dẫn vào, chứng thực thân phận bác sĩ, như nhìn thấy hy vọng, mau chóng trao đổi tình hình một lượt.  

 

Nam Mẫn kiểm tra tình hình của Ngôn Uyên, bình dị mộc mạc, đơn giản mạnh mẽ ra lệnh, như một trang thiết bị y tế không có tình cảm.  

 

Nhưng đúng lúc nhìn thấy nửa cây châm gỗ trong tay Ngôn Uyên, khoang mắt của cô lại mờ sương.  

 

…  

 

Một tiếng sau, đèn của phòng phẫu thuật được tắt đi.  

 

Ngôn Uyên được cứu, chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt.  

 

Nhân viên điều dưỡng đầu đầy mồ hôi từ phòng phẫu thuật đi ra, cảm thấy sợ hãi vì tình thế nguy hiểm vừa nãy, lại cảm thấy vô cùng khâm phục y thuật của bác sĩ Grace.  

 

Cuối cùng Nam Mẫn đi ra một mình, trên người còn mặc trang phục phẫu thuật.  

 

“Tốt lắm”.  

 

Lạc Quân Hành đi lên đón, sờ mặt của cô, ôm cô vào lòng.  

 

Nam Mẫn dựa vào vai của anh ta, toàn thân run rẩy, thổn thức không thành tiếng: “Anh, anh ấy chết rồi, anh ấy chết rồi…”  

 

Dụ Lâm Hải cứ ra đi như vậy.  

 

Khi Nam Mẫn ghét anh nhất, cô cũng không từng nghĩ để anh chết.  

 

Nhưng bây giờ anh đã chết.  

 

Chết chung với Kiều Lãnh.  

 

Lần trước anh gặp tai nạn giao thông là ba năm trước, lần đó suýt thì lấy mạng của anh, Nam Mẫn mất hơn ba tiếng ghép lại từng khúc xương vỡ trên người anh.  

 

Lần trước nữa, đầu anh bị thương nặng, khoang sọ tụ máu, Nam Mẫn vào phòng phẫu thuật tiến hành mở hộp sọ cho anh, lại kéo anh về từ quỷ môn quan.  

 

Nhưng lần này, thậm chí Nam Mẫn cũng không kịp cứu anh, anh cứ vậy mà mất rồi.  

 

Thái Bình Gian.  

 

Nam Mẫn ngồi đờ đẫn, bên cạnh anh rất lâu.  

 

Nhìn khuôn mặt vô cùng tái nhợt nằm trên giường lạnh lẽo, dường như cô không dám nhận, đây chính là người đàn ông được cô yêu mười năm.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK