Mục lục
Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi - Thiên Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Khác với nét chữ rồng bay phượng múa của bác sĩ khác, Nam Mẫn viết hồ sơ bệnh án bằng hành thư, thể chữ thoải mái lại lưu loát, đẹp đẽ nhưng khí phách, Dụ Lâm Hải bên cạnh nhìn, trong lòng lại rung động.  

 

“Mười giờ tiến hành phẫu thuật, chuẩn bị bây giờ là vừa rồi đấy”.  

 

Nam Mẫn khép hồ sơ bệnh án lại, khẽ gật đầu với Lâm Lộc vẫn còn đứng ngoài cửa với vẻ mặt đầy căng thẳng, sau đó cùng nhóm Lý Vân ra ngoài.  

 

Vừa ra cửa, Lý Vân lập tức tranh thủ thời gian hỏi: “Tên mặc đồ màu đen đó chính là Dụ Lâm Hải, chồng cũ của em hả?”  

 

“Ừm”, mặt Nam Mẫn vẫn không chút thay đổi, đáp.  

 

Vài năm trước Lý Vân có trông thấy ảnh chụp Dụ Lâm Hải, tất nhiên cũng biết dáng vẻ của người mà em gái mình yêu thầm đã lâu, lại dồn hết vốn liếng cứu con người ta từ quỷ môn quan về.  

 

“Trăm nghe một bằng một thấy nha”, Lý Vân làm bộ làm tịch cảm thán, sau đó lại quay trăm tám mươi độ: “Nhưng mà trông cứ thấy IQ thấp thế nào ấy”.  

 

Nam Mẫn lại “ừm” thêm tiếng nữa, không phải là chỉ số IQ thấp, mà có thể nói luôn là ngu ngốc!  

 

Lý Vân lại hỏi: “Tên cứ la oai oái kia là ai?”  

 

“Bạn thân anh ấy, cậu ấm nhà họ Phó thành phố Dung, Phó Vực”.  

 

Lý Vân giật mình, trợn tròn mắt, “à” một tiếng: “Cũng là một kẻ làm mưa làm gió ha”.  

 

Nam Mẫn hừ một tiếng: “Hai tên đó mà tụ lại một chỗ, có thể bán được năm trăm”.  

 

Lý Vân không nhịn được, cười thành tiếng.  

 

Trong phòng bệnh, Nam Mẫn vừa đi thì Phó Vực đã bùng nổ, đen mặt chất vấn Dụ Lâm Hải: “Cậu biết Nam Mẫn là bác sĩ Grace từ trước rồi hả? Sao lại không nói với tôi!”  

 

Dụ Lâm Hải đang thả hồn suy nghĩ, qua loa có lệ với anh ta: “Thì muốn cho cậu bất ngờ đó còn gì”.  

 

“Bất con mẹ nó ngờ hả, bật ngửa thì đúng hơn đấy!”  

 

Phó Vực cảm thấy mọi dấu chấm than trong đời mình đều được dùng cho khoảnh khắc anh ta nhìn thấy Nam Mẫn, vẻ mặt vẫn dừng lại ở cái nét không thể tin nổi.  

 

“Nam Mẫn lại là bác sĩ Grace, nói thế tức là cô ấy tự tay thực hiện cuộc phẫu thuật cho cậu ba năm trước? Cô ấy cứu cậu, còn biến mình thành hộ công ở lại chăm sóc bên cạnh cậu suốt ba năm, mãi đến khi cậu khỏi hẳn! Người con gái thần tiên gì thế không biết? Vậy mà cậu lại ly hôn với cô ấy!”  

 

“Cái gì?”  

 

 

 

Thẩm Nham đang hóng hớt nãy giờ, nghe tới đó thì cảm thấy hết sức kinh ngạc, nhìn Dụ Lâm Hải: “Bác sĩ Grace là vợ cũ của cậu hả?”  

 

Đôi môi mỏng của Dụ Lâm Hải mím thành đường thẳng, im lặng không nói.  

 

“Không chỉ thế đâu nhé, cậu có nhớ mười năm trước lúc chúng ta vào Mật Lâm thực hiện một nhiệm vụ, cứu một cô bé bí ẩn không?”  

 

Thẩm Nham cẩn thận suy nghĩ: “Tôi nhớ hình như là có nhiệm vụ như thế, nhưng không nhớ rõ cô bé trông thế nào, năm đó cô bé được Lâm Hải ôm ra đúng không?”  

 

Anh ta nói xong thì đồng tử co rụt lại: “Cô bé đó, đừng nói cô bé là… Bác sĩ Grace nha?”  

 

“Chúc mừng cậu, trả lời đúng rồi”.  

 

Tâm trạng Phó Vực hết sức phức tạp, không biết là hận mối duyên đó không rơi xuống đầu mình, hay là hận mình thua ngay từ khi bắt đầu.  

 

Nhưng bây giờ, anh ta phải làm thế nào để đuổi Dụ Lâm Hải ra khỏi trái tim Nam Mẫn, sau đó bỏ bản thân mình vào trong đây?  



—— 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK