Mục lục
Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi - Thiên Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tư Triết rót cho Nam Mẫn chén trà mới, Nam Mẫn uống mấy hớp thấm họng, sau đó ngước mắt nhìn về phía cậu ta.  

 

“Trễ thế này rồi sao còn không tan làm”.  

 

Tư Triết mím môi, đôi mắt trong trẻo nhìn Nam Mẫn không chớp mắt: “Sư phụ muốn tôi lên hầu thái sư thúc, nói có thể được gặp thái sư thúc là cơ hội ngàn nằm hiếm có, bảo tôi nhất định phải bắt lấy, không thể bỏ qua”.  

 

Thiếu niên tâm tư đơn thuần, nói chuyện cũng thành thật, Nam Mẫn cười nhạt, lại xua tay một cái: “Đừng đứng ngốc ra như thế, tôi ngửa đầu nhìn cậu mệt lắm rồi, ngồi đi”.  

 

“Dạ được”, thiếu niên nghe lời ngồi xuống.  

 

Nam Mẫn nhấc bình trà rót cho cậu ta một chén, Tư Triết vội vàng đứng dậy: “Thái sư thúc, để tôi”.  

 

“Đừng gọi tôi là thái sư thúc, người khác không biết còn tưởng tôi bảy mươi tám mươi tuổi ấy chứ, cứ gọi là chị đi”, Nam Mẫn nhìn cậu ta bận bịu, cô nhàn nhạt nói.  

 

Mắt nai của Tư Triết lóe sáng, lộ ra vẻ thích thú, nhưng lại ra vẻ thông minh nói: “Tôi không dám, tôi sợ sư phụ nghe thấy sẽ băm tôi mất…”  

 

Nam Mẫn hỏi cậu ta: “Vai vế sư phụ cậu lớn hơn hay vai vế tôi lớn hơn?”  

 

“Đương nhiên là là thái sư thúc rồi”.  

 

“Vậy được, có tôi bảo vệ, ông ta sẽ không băm được cậu đâu”.  

 

Thiếu niên nở nụ cười: “Vậy em an tâm rồi, chị!”  

 

Một tiếng “chị” vang giòn giã, khiến người ta nghe xong trong lòng không khỏi mềm nhũn.  

 

Nam Mẫn có không ít anh trai, ở dưới có hai em gái, duy chỉ không có em trai, đột nhiên có một thằng nhóc gọi một tiếng “chị”, cảm giác không tệ.  

 

“Chị, chị và anh em có quan hệ gì thế?”  

 

Tư Triết ngồi một bên niềm nở pha trà cho cô, cậu ta tò mò hỏi.  

 

Nam Mẫn nhàn nhạt nói: “Anh cậu sắp ký hợp đồng với tôi, trở thành nghệ sĩ của công ty tôi”.  

 

“Ồ, hóa ra là như vậy”.  

 

Tư Triết nhíu mày: “Em thấy mấy ngày trước tâm tình anh trai không tốt lắm, hình như gặp phải chút phiền toái, nhưng gần đây tâm tình đã tốt hơn rất nhiều, xem ra nhất định là vì chị”.  

 

Cậu ta giãn mày, lộ ra nụ cười thật lớn với Nam Mẫn.  

 

“Vậy sau này anh em chúng em đều giao phó cho chị”.  

 

Nam Mẫn nghe thấy câu này, thiếu chút nữa bị nước trà làm sặc, lời này sao mà nghe không được tự nhiên.  

 

“Chị, không sao chứ?”, Tư Triết vội vàng xé khăn giấy lau miệng cho Nam Mẫn, cô nhận khăn giấy từ tay cậu ta, không được tự nhiên nói: “Để tôi tự làm…”  

 

Trẻ con bây giờ đều biết nói như vậy sao, nhiệt tình giống như cây đuốc, khiến người ta không chống đỡ nổi.  

 

Tư Triết tan làm, vẫy tay chào tạm biệt Nam Mẫn.  

 

Nam Mẫn ngước mắt nhìn cậu ta: “Cậu về kiểu gì?”  

 

“Em đi tàu điện ngầm cũng được”.  

 

Nam Mẫn nhíu mày: “Muộn rồi còn chỗ nào có tàu điện ngầm chứ, lên xe, tôi cho cậu đi nhờ một đoạn”.  

 

“Không phiền đến chị đâu…”  

 

“Bớt nói nhảm, lên xe!”  

 

“Aiz”.  

 

Tư Triết ngồi trong xe của Nam Mẫn, tư thế ngồi lễ độ ngoan ngoãn giống như học sinh tiểu học, Nam Mẫn hỏi cậu ta một câu, cậu ta đáp một câu.  



“Cậu chơi bóng rổ, sao lại nghĩ đi bái sư học nấu nướng chứ?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK