Mục lục
Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi - Thiên Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nam Mẫn khẽ liếc nhìn cô ấy một cái: “Ngứa đòn rồi phải không?”  

 

“Không ạ”.  

 

Nam Lâm bỏ trốn mất dạng: “Chị đi ngủ sớm đi nhé, ngủ ngon”.  

 

Nhìn bóng dáng Nam Lâm bỏ chạy mất dạng, khóe môi Nam Mẫn lại cong cong lên thành nụ cười, con gái có tình yêu đúng là như tắm trong bể mật, có Cố Hoành yêu thương che chở, Lâm Lâm cũng trở nên hoạt bát hơn rất nhiều.  

 

Cô em gái này thì sống lại rồi, nhưng một người em khác vẫn khiến con người ta đau đầu.  

 

Vẫn là một khối u trong lòng…  

 

Vừa tắm xong chuẩn bị ngủ, di động bỗng nhiên vang lên hai tiếng ting ting, là Dụ Trạch Vũ gửi tin nhắn tới: “Chị Nam, chị đã ngủ chưa?”  

 

Nam Mẫn: “Vẫn chưa. Có việc gì không?”  

 

Bên kia im lặng một lát, lại có thêm một tin nhắn: “Không có gì. Mấy ngày nay thành phố Nam liên tục có mưa, thời tiết trở lạnh, chú ý giữ ấm”.  

 

???  

 

Nam Mẫn nghệt mặt, Dụ Trạch Vũ đang làm cái gì thế?  

 

Cô trực tiếp trả lời một câu: “Nói thẳng đi, em đã gây họa gì? Nói rõ ràng cho chị nghe, chị sẽ không mách anh trai em”.  

 

Đầu dây bên kia, Dụ Lâm Hải đang cầm điện thoại di động: “…”  

 

Thời gian quay trở lại mười phút trước.  

 

Dụ Lâm Hải nhìn cái tên nhóm “Không có anh cả” trong điện thoại, anh lại phát hiện ra bên trong nhóm có hầu hết người nhà họ Dụ, có cả Nam Mẫn, chỉ là không có anh.  

 

Gương mặt bình tĩnh như hồ nước sâu thăm thẳm cả ngàn mét, nhìn cái nhóm vô cùng náo nhiệt, đầy tiếng nói tiếng cười thì bất giác ngước lên, lạnh lùng nhìn Dụ Trạch Vũ.  

 

Dụ Trạch Vũ hết sức chột dạ, đứng trước mặt Dụ Lâm Hải, bị ánh mắt đó trừng suýt chút nữa chân mềm nhũn quỳ rạp xuống.  

 

“Anh, anh cả…”  

 

Dụ Trạch Vũ ngượng ngùng mở miệng: “Cái này không thể trách em được, là ông nội không cho em thêm anh vào, nói có anh vào sẽ dễ ảnh hưởng đến bầu không khí”.  

 

Dụ Lâm Hải: “…”  

 

Sau khi ly hôn với Nam Mẫn, chuyện anh bị người nhà ghét bỏ đã diễn ra hằng ngày, nhưng anh hoàn toàn không thể ngờ được, bọn họ lại lén lút tạo một nhóm riêng sau lưng anh, hoàn toàn không có ý định kéo anh vào.  

 

“Em có WeChat của Nam Mẫn không?”  

 

Dụ Lâm Hải hỏi, anh đã tìm được chính xác hình đại diện của Nam Mẫn.  

 

Cô để hình một cô gái trong truyện tranh, đang cúi đầu cười, sau lưng là một biển hoa hồng.  

 

Dụ Lâm Hải bỗng nhiên nhớ một câu trong Stray Birds của Tagore: “Người chỉ thoáng cười, chẳng nói gì với tôi hết. Nhưng tôi lại cảm thấy, mình đã chờ đợi điều này từ rất lâu”.  

 

Tim bất giác run lên không rõ lý do.  

 

Bên tai là giọng của Dụ Trạch Vũ: “Tất nhiên là có, em là chủ nhóm chat đó mà, không có WeChat của chị Nam thì sao mà kéo vào được…”  

 

Nói xong, cậu ấy lại dùng ánh mắt không thể tin nhìn Dụ Lâm Hải: “Anh cả, đừng nói với em là anh không có WeChat của chị Nam nha. Chẳng lẽ chị ấy xóa kết bạn, block anh rồi?”  

 

“…”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK