Mục lục
Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi - Thiên Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Dụ Lâm Hải nhẹ nhàng buông tay của cô, Nam Mẫn vừa định rút tay về thì bị anh tóm lấy.  

 

Lần này Nam Mẫn cau mày thật, người đàn ông này sao cứ làm vậy, có chuyện gì thế?  

 

Cô không biết, giờ đây trọc rốt cuộc cá đầu đang giằng co thế nào.  

 

Cái cân giữa đạo đức và cảm tính đang không ngừng chao đảo bập bênh, ép anh phải đưa ra lựa chọn!  

 

Cuối cùng Dụ Lâm Hải nhìn đôi mắt động lòng người của Nam Mẫn, cuối cùng bên phía cảm tính đánh đổ đạo đức với thế trận áp đảo, anh đưa ra quyết định.  

 

“Tiểu Mẫn”.  

 

Dụ Lâm Hải cất giọng khàn khàn lên tiếng: “Trong khoảng thời gian tôi nằm viện, em đến với tôi, được không?’  

 

Nam Mẫn nhìn thẳng vào đôi mắt sâu u tối của anh, rơi vào trầm mặc.  

 

…  

 

“Cái gì? Anh ta nằm viện, em đến chăm sóc anh ta?”  

 

Bạch Lộc Dư nổi khùng: “Đây là điều kiện của tên nhóc Dụ Lâm Hải đưa ra cho em phải không?”  

 

Nam Mẫn ngồi khoanh chân trên sofa, ăn một quả táo, thản nhiên gật đầu.  

 

Bạch Thất đấm vào gối ôm, nói với các anh: “Các anh xem đấy, em đã nói gì, tên họ Dụ đó chịu thay Tiểu Lục một gậy, chắc chắn không phải chịu không, lại coi Tiểu Lục của chúng ta là hộ lý rồi”.  

 

Quyền Dạ Khiên chế nhạo bĩu môi: “Anh ta còn muốn đi lại con đường cũ ba năm trước đấy chắc?”  

 

“Anh ta nằm mơ đi!”  

 

Bạch Lộc Dư quay đầu cảnh cáo Nam Mẫn: “Em phải cứng rắn cho anh, tuyệt đối không được mềm lòng!”  

 

“Ôi trời, em biết rồi”.  

 

Nam Mẫn bực mình nói: “Em là người mềm lòng sao?”  

 

Bạch Lộc Dư xùy một tiếng: “Nếu em máu lạnh, vô tình, thì lần này không nên ra tay cứu anh ta, chết đi cho êm xuôi, tránh cho anh ta cứ bám lấy em”,  

 

“Không thể nói như vậy”.  

 

Quyền Dạ Khiên nói: “Nói thế nào cũng là Dụ Lâm Hải chịu một gậy đó thay Tiểu Lục, nếu em ấy thấy chết không cứu, cả đời sẽ cắn dứt lương tâm, vậy thì càng không dứt khỏi Dụ Lâm Hải, cứu người là đúng”.  

 

Nam Mẫn cũng nghĩ vậy gật đầu: “Vẫn là anh hai hiểu rõ đại nghĩa”.  

 

“Em bớt nịnh bợ đi”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK