Mục lục
Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi - Thiên Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đạo lý em hiểu hết, nhưng có làm hay không thì tính sau. Lỗi lầm em nhận hết, nhưng có sửa sai hay không phải xem tâm trạng.  

 

Trong lặng lẽ, bên cạnh đã xuất hiện thêm một người.  

 

Nam Mẫn chợt ngẩng đầu lên, trông thấy “người đàn ông cao kều” khi nãy đang nhìn chằm chằm “bản kiểm điểm” của mình, còn xem rất nghiêm túc.  

 

Hình như ngại xem không rõ lắm, anh ta trực tiếp cầm tờ giấy của cô lên, đặt trong tay xem.  

 

???  

 

 

 

Sau một thoáng ngơ ngác, Nam Mẫn giật lại tờ giấy từ trong tay anh ta, nghiêm mặt: “Này anh, anh có biết lịch sự là gì không vậy?”  

 

Dám xem bản kiểm điểm của cô ư, ăn gan hùm hay mật báo?  

 

Cô mở tờ giấy ra một lần nữa, cũng may là không bị rách, chỉ hơi nhăn một chút thôi, nhưng nghĩ tới cái tính cách soi mói của anh cả, Nam Mẫn vẫn thấy khá ảo não, hung hăng trừng mắt nhìn người nọ một cái.  

 

Sau đó đè quyển sách lên để ép thẳng những nếp gấp.  

 

Thế nhưng nực cười là người đó vẫn nhìn chằm chằm vào cuốn sách của cô, chậm rãi thì thào về những chữ trên đó: “Tình yêu thời thổ tả. Tác giả García Márquez”.  

 

Lần này anh ta cực kỳ lịch sử, chủ động hỏi: “Tôi có thể xem một chút được không?”  

 

Tất nhiên là không rồi!  

 

Nam Mẫn chẳng nói gì, chỉ mở bìa sách ra, bên trong có tên của cô, ngày tháng và một hàng chữ.  

 

Hình như người này có tật đọc chữ thành tiếng, dùng chất giọng như pháo trầm của mình chậm rãi đọc: “Nam Mẫn tàng thư, ngày 5 tháng 1 năm XX. Sách của Nam Mẫn, không cho ai mượn”.  

 

“À”.  

 

Người đó đã hiểu, sau đó quay sang nhìn cô, nghiêm mặt hỏi: “Cô tên là Nam Mẫn Tàng Thư hả?”  

 

Nam Mẫn: “…”  

 

Bạn của anh cả là một tên ngốc ư?  

 

Tung hoành trên giang hồ nhiều năm, Nam Mẫn có rất nhiều biệt danh.  

 

Khi gả cho Dụ Lâm Hải, cô lại cho mình một cái tên giả là “Lộ Nam Mẫn”, ba chữ.  

 

Nhưng đây là lần đầu tiên có người gọi cô là “Nam Mẫn Tàng Thư”.  

 

Họ Nam, tên Mẫn Tàng Thư hả?  

 

Anh ta tưởng cô là Dịch Dương Thiên Tỉ chắc, có cái tên bốn chử đầy phong cách như thế?  

 

“Này anh cơ trưởng”.  

 

Nam Mẫn vẫn rất lịch sử hỏi: “Cho hỏi anh có phải là người Trung không?”  

 

Gương mặt anh ta đầy hờ hững, bình tĩnh nhìn cô một cái: “Tôi là người nước T gốc Hoa, nguyên quán là Trung Quốc, là con cháu của Viêm Hoàng”.  

 

Chỉ một câu như thế, đã nhanh chóng kéo gần khoảng cách giữa hai người.  

 

Nước T?  

 

Nam Mẫn lại nhướng mày.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK