Nguyệt Thanh Ảnh gật đầu: “Em đã tìm được một trang viên, anh cứ dẫn mọi người đến đó trước”.
“Được!”
Mọi người nhanh chóng di chuyển đến địa bàn của Nguyệt Thị, sau đó chuyển vào một trang viên ở ngoại ô phía Tây của thành Minh Nguyệt. Trang viên này vốn là nhà của một hộ giàu có nên các vật dụng trong nhà đều đủ cả, mọi người có thể sinh hoạt được ngay.
Sau đó, Nguyệt Thanh Ảnh bận rộn sắp xếp chỗ ở cho người nhà của Ngô Bình.
Mới chuyển đến đây nên mọi người cần thời gian để thích ứng, Ngô Bình không đi đâu hết mà ở lại cùng gia đình mình.
Ngày hôm sau, anh lấy hết đan dược ở đan lâu trước của mình ra rồi bày vào đan lâu mới, đan lâu này anh lấy tên là Hoàng Nha Các.
Hai hôm nữa, Hoàng Nha Các sẽ chính thức khai trương. Hôm khai trương, chủ đỉnh Tinh và chủ của Nguyệt Thị đều đến tham dự, đồng thời còn có Hà Thị ở Thiên Nguyên và Lý Thị ở Đông Hải gửi hoa đến chúc mừng.
Chuyện này đã gây chấn động Thần Châu, rất nhiều người đến xem náo nhiệt, chủ yếu họ muốn biết Hoàng Nha Các có lai lịch gì mà có thể kinh động tới hai thế lực lớn kia.
Ngô Bình đã chuẩn bị đẩy đủ cho đan lâu, đan dược anh bày bán đều là hoàng tinh phẩm nên đã gây chấn động cả thành. Hoàng Nha Các vừa khai trương đã có rất nhiều người đến và không tiếc tiền bỏ ra để mua đan dược.
Trong một buổi sáng, đan lâu đã bán hết hai phần ba đan dược.
Ngô Bình đành chạy ra phía sau để tiếp tục dùng Vạn Hoá Thần Hồ để nhân bản, nhưng dù thế thì cũng không theo kịp tốc độ bán ra của đan dược, cuối cùng đan dược đã được bán hết nhẵn.
Hết các, Hoàng Nha Các đành tạm đóng cửa nghỉ ngơi. Song, số người xếp hàng mua đan dược ở bên ngoài vẫn rất đông, theo kinh nghiệm trước đó, Ngô Bình đã phát số cho họ, ngày mai họ có thể cầm số đến mua đan dược.
Ngô Bình không có lấy một phút rảnh rỗi, anh vừa luyện đan vừa nhân bản đan dược, nói chung là bận tối mắt đến tận sáng sớm hôm sau.
Tuy vậy thì đan dược vẫn có hạn, vì thế anh đành giảm số lượng đan dược cấp trung, mà chỉ luyện chế đan dược cấp cao.
Các đan dược cao cấp đều có giá từ vài trăm cho đến cả chục tỷ, vì thế rất ít tu sĩ có thể mua được.
Hoàng Nha Các khai trương đến ngày thứ ba thì khách hàng không còn đông như ngày đầu nữa, song tỷ lệ bán ra vẫn tăng, vì giá bán đã cao hơn.
Trong ba ngày qua, Ngô Bình đã bán được 35 nghìn tỷ, một con số đáng sợ!
Hiện giờ, tốc độ luyện đan của anh đã theo kịp vận hành của Hoàng Nha Các, cuối cùng anh cũng có thời gian tiếp tục luyện chế loại đan dược thứ hai mà Nguyệt Thị cần là Vạn Pháp Đan.
Giá bán của đan dược này là 100 tỷ một viên.
Lò thứ nhất đã có thành phẩm là đan dược nhất phẩm, sau đó Ngô Bình lấy đó làm đan mẫu để nhân bản ra thêm, sau đó bảo Nguyệt Thanh Ảnh mang đến cho Nguyệt Đông Thăng.
Loáng cái, người nhà của Ngô Bình đã ở Thần Châu được nửa tháng. Thời gian qua, ngoài luyện đan ra thì anh còn chuyển nhà.
Anh đã tìm được một căn nhà mới ở thành Minh Nguyệt, căn này rất rộng, có đến vài trăm căn phòng, hơn nữa phía sau còn có núi, điều kiện sống rất được.
Hôm nay, Nguyệt Thanh Ảnh đột nhiên đến tìm Ngô Bình với vẻ lo lắng rồi nói: “Anh Bình, người của Ngạo Thế Đan Tông lại đến rồi”.