Ngô Bình: "Nhược Phi, tôi nhận được rất nhiều tin tình báo nói tình hình nơi này rất phức tạp, quân thù thường xuyên xâm lăng. Cô trấn thủ nơi này nên đương nhiên có quyền lực lớn nhất, tôi muốn nghe quan điểm của cô”.
Sắc mặt Kỷ Nhược Phi trở nên nặng nề, cô nhẹ nhàng gật đầu: "Đúng vậy, nơi này rất nguy hiểm, binh lính canh gác ở đây có tỷ lệ tử vong rất cao. Tôi đã ở đây nửa năm rồi, hầu như tất cả binh lính dưới quyền của tôi đều đã bị thay thế. Ở đây, hầu như ngày nào cũng có quân xâm lược. Kẻ thù của chúng ta không sợ chết và có sức chiến đấu rất mạnh”.
Ngô Bình: "Tôi nhớ rằng ải Thần Võ ban đầu được xây dựng bởi một quốc gia được gọi là 'đế quốc Bốn Mùa'. Vào thời điểm đó ải Thần Võ cũng gặp phải tình huống tương tự phải không?"
Kỷ Nhược Phi lắc đầu: "Rất nhiều thuộc hạ của tôi đều là cư dân của đế quốc Bốn Mùa nên tôi đã hỏi họ. Dưới thời đại của đế quốc Bốn Mùa, ải Thần Võ vài tháng mới xuất hiện quân địch xâm lăng một lần chứ những cuộc tập kích không dày đặc như bây giờ”.
Ngô Bình nheo mắt: "Vậy cục diện này có vẻ càng thú vị rồi đây!"
Anh vừa nói xong thì chuông báo động vang lên. Tiếng chuông gấp gáp báo hiệu lại có quân địch xâm lăng.
Kỷ Nhược Phi ngay lập tức chạy ra cổng và ra lệnh cho binh lính dàn trận đón địch.
Ngô Bình nhìn ra và thấy hàng trăm ngàn quân man di từ trong rừng đang cưỡi những con sói khổng lồ lao tới. Những kẻ man di này được trang bị đại đao, hành quân thần tốc như tia chớp nên chẳng mấy chốc chúng đã đến rất gần ải Thần Võ.
"Khai hoả!", Kỷ Nhược Phi dường như đã quá quen với cảnh tượng này nên ra lệnh tác chiến rất bình tĩnh.
Tại ải Thần Võ, hàng ngàn khẩu pháo được xếp thành hàng, nhằm vào những kẻ man di tới xâm lược. Sau một loạt đạn pháo, mặt đất liên tục nổ tung, giết chết rất nhiều kỵ binh sói.
Trong thời đại chiến tranh khói lửa ngày nay, một số loại pháo tiên thường bị hỏng hóc hoặc uy lực giảm đi rất nhiều. Ngược lại, loại pháo cổ này lại có thể gây sát thương cực lớn cho kẻ địch.
"Xạ thủ!"
Sau một loạt pháo, kỵ binh sói tiếp tục xông lên, tiến đến gần hơn và đi vào phạm vi sát thương của cung tên.
Dây cung rung lên, mưa tên rơi xuống, một đám kỵ binh sói bị giết nhưng vẫn còn nhiều kẻ đang xông lên ải. Sức mạnh của những con sói khổng lồ thật đáng kinh ngạc, chúng có thể bay thẳng về phía những người lính chỉ với một cú nhảy vọt.
Ngô Bình hừ lạnh một tiếng, vung tay phải lên, một bàn tay với đường kính khổng lồ từ trên cao giáng xuống. Không khí bị nén lại, hình thành sóng xung kích đáng sợ hướng về phía đám kỵ binh sói đang lao tới.
Một tiếng nổ lớn vang lên, dấu tay khổng lồ in trên mặt đất, toàn bộ kỵ binh sói trong phạm vi này đều hóa thành một đám máu thịt bầy nhầy!
"Bùm bùm bùm bùm!"
Ngô Bình ngay lập tức xuất hàng trăm chưởng, bao phủ toàn bộ đám kỵ binh sói.
Sau những tiếng động lớn, sương máu tràn ngập không khí, không một sợi lông sói nào còn sót lại tại hiện trường. Khi sương mù tan đi, mặt đất bị bao phủ bởi một tầng bùn đỏ tươi như máu, dày đến hơn hai ngón tay!
Tất cả mọi người sửng sốt, sức mạnh thật khủng khiếp! Là ai mà mạnh đến vậy?