Đương nhiên giá tiền của những món trang bị cấp cao rất cao, ví dụ như một loại đao chém thần, mỗi thanh đều có giá 150 nghìn khố phiếu, nhưng lực sát thương thì khỏi phải bàn.
Tiếp nữa là một loại chiến xa có thể chứa cả trăm người, mỗi chiếc đều có thể chống lại một cường giả Chân Tiên, nhưng giá của nó là một triệu hai khố phiếu một chiếc.
Cuối cùng, Ngô Bình đã bỏ ra thêm hơn 350 tỷ khố phiếu đê mua các trang bị quân dụng cho các binh sĩ của mình.
Ngoài ra, anh còn mua thêm ít đan dược và dược liệu mất hơn một trăm tỷ, cuối cùng đã dùng gần hết một nửa số khố phiếu có được.
Ngô Bình cầm đồ rồi rời khỏi quốc khố, trở lại đế quốc Thiên Võ.
Anh vừa về thì đã đưa ngay các trang bị cùng đan dược mới mua cho Tư Không Vũ, để ông ta chia cho các chiến sĩ tinh nhuệ.
Ngô Bình cũng không nghỉ ngơi mà bắt tay vào nghiên cứu một loại đan dược có dược hiệu mạnh hơn Thần Mạch Đan. Đan dược này có thể kích hoạt tiềm năng của con người, mở huyết mạch Chân Nhân. Vì thế anh định đặt tên cho nó là Chân Mạch Đan, vừa hay đối xứng với Thần Mạch Đan.
Anh mất ba ngày mới luyện xong lò đan dược đầu tiên, thành phẩm là đan dược cấp đế phẩm. Sau khi uống vào, hiệu lực của Chân Mạch Đan sẽ thể hiện rõ hiệu quả hơn Thần Mạch Đan mà anh từng luyện chế.
Vì vậy, anh không ngừng tối giản các luyện để luyện chế được nhiều hơn. Nhưng mặt trái của việc luyện chế nhiều là chất lượng của đan dược không thể quá cao được, nhưng đạt đến cấp vương phẩm thì vẫn không thành vấn đề.
Cứ thế ngày nào Ngô Bình cũng luyện chế từ năm mươi đến sáu mươi nghìn viên Chân Mạch Đan, liên tục như vậy trong vòng nửa tháng, số lượng đan dược đã tăng lên chóng mặt.
Trong các hoàng tộc, vương tộc và quý tốc đều nuôi một lượng binh sĩ lớn, anh đã chọn ra một triệu người giỏi nhất trong số này để cho họ uống Chân Mạch Đan nhằm nâng cao thực lực và tăng tu vi.
Vì thế, đế quốc Thiên Võ chợt có thêm một triệu binh sĩ có lực chiến đấu kinh người. Bây giờ, số lượng binh sĩ tinh nhuệ của họ đã đạt đến năm triệu người, cường binh cũng đã lên tới hơn 500 nghìn người.
Hôm nay, Tư Không Vũ sẽ dẫn hai triệu quân linh nhuệ, 300 nghìn cường binh đến đánh chiếm đế quốc Thần Võ.
Qua một thời gian khôi phục, đế quốc Thần Võ đã sản sinh ra nhiều chiến sĩ bán thần. Song, cả chất lượng và số lượng binh sĩ hay thậm chí là trình độ chỉ huy của họ đều thua xa đế quốc Thiên Võ.
Ngày thứ nhất, Tư Không Vũ đã chiếm được 17 thành, đại phá đại quân của đế quốc Thần Võ.
Tiếp theo, ông ta tấn công xuống phía Nam để chiếm thủ đô. Lần này, đế quốc Thần Võ hoàn toàn không còn sức chống trả. Đến ngày thứ hai đã mở cổng thành đầu hàng.
Thủ đô đã bị chiếm thì đế quốc Thần Võ khó mà giữ được. Hôm nay, Tư Không Vũ đã cho đại quân đánh chiếm tất cả thành trì và cửa khẩu quan trọng của đế quốc này.
Hai ngày sau, đế quốc Thần Võ đã bị tiêu diệt, quốc thổ sáp nhập với Thiên Võ, bắt đầu hoạt động theo chế độ của họ.
Tư Không Vũ giữ kỷ luật nghiêm minh nên người dân của đế quốc Thần Võ đều nghiêm túc chấp hành, Ngô Bình còn cho người mang lương thực tới phát cho người dân, đảm bảo họ không bị đói.
Sau khi chiếm được đế quốc Thần Võ, Ngô Bình đã đưa người nhà từ Linh Châu đến hoàng cung. Hoàng cung mới đang trong quá trình xây dựng, người chịu trách nhiệm là Lỗ Ngọc.
Lỗ Ngọc vốn là tổng quản chế tạo của Đại Thương nên rất am hiểu về kiến trúc, hoàng cung mà ông ta đang xây còn cao cấp và to lớn hơn hoàng cung trước.