Thi công tử thoáng do dự rồi quyết định khiêu chiến Thần công tử. Cái này gọi là đục nước béo cò, giờ Thần công tử đang bị thương, hắn có thể tranh thủ cơ hội.
Ngô Bình nhìn ra ý đồ của hắn nên cản lại: “Thi Bất Ngữ, anh đòi khiêu chiến tôi cơ mà?”
Thi Bất Ngữ bị cản lại thì tỏ vẻ bực bội: “Khiếu chiến mày ư? Mày nghĩ mày đủ trình ạ?”
Ngô Bình chỉ lên lôi đài số một rồi nói: “Tôi sẽ chờ anh trên đó, nếu anh không dám lên thì biến khỏi đây ngay!”
Dứt lời, anh đã bay lên lôi đài số một.
Tất cả mọi người đều sững sờ, người mới đến này định thay nhà họ Nguyệt giành vị trí số một ư? Anh lấy đâu ra can đảm vậy? Anh không biết Thượng Quan công tử đáng sợ thế nào à?
Thượng Quan công tử cũng có vẻ ngạc nhiên, anh ta không biết Ngô Bình nên hỏi: “Anh bạn cũng dũng cảm đấy, nhưng nếu đã lên đây rồi thì tôi sẽ không nương tay đâu”.
Ngô Bình: “Anh không cần nương tay, cứ đánh hết sức vào, không thì chẳng còn gì thú vị nữa!”
Dứt lời, anh đã tung một quyền ra.
Thượng Quan công tử thấy thế thì không khỏi lắc đầu, sau đó nhẹ nhàng tng một chưởng đánh trả.
Hai đòn tấn công va chạm, một tiếng động mạnh vang lên, một sức mạnh bức người đã đánh bay Thượng Quan công tử, anh ta mất khống chế và bắn người ra xa, phải mất hết sức mới trụ vững trên không. Nhưng ngay sau đó, anh ta đã hộc ra một ngụm máu.
Đồn tấn công vừa rồi của Ngô Bình quá mạnh, như hể có rất rất nhiều cao thủ cảnh giới Thần Thông cùng tấn công Thượng Quan công tử một lúc. Trong lúc sơ suất, anh ta đã không đỡ được.
“Cái gì!”
Trông thấy cảnh tượng đó, tất cả mọi người đều ồ lên. Ngô Bình chỉ dùng một cú đấm mà có thể đánh bay Thượng Quan công tử khỏi lôi đài.
Thượng Quan công tử tái mặt rồi nhìn chằm chằm vào Ngô Bình, nói: “Pháp lực mạnh quá! Rốt cuộc anh tu luyện pháp thuật gì thế?”
Ngô Bình thờ ơ đáp: “Anh đã thua rồi thì không được hỏi nhiều”.
Thượng Quan công tử cau mày: “Tại tôi bị bất ngờ, tôi không phục!”
Ngô Bình: “Không phục? Thế anh lên đây, tôi đấm cho phát nữa”.
Thượng Quan công tử trở lại lôi đài, lần này anh ta đã vận chuyển sức mạnh Thần Thông trong người mình, lập tức có 10 tầng sáng lượn quanh, điều này chứng tỏ anh ra đã tu luyện được mười môn thần thông.
Thấy thế, Ngô Bình vẫn chỉ tung một cú đấm đơn giản ra như ban nãy, còn Thượng Quan công tử thì tung hai chưởng để đỡ.
Rắc!
Lần trước, Ngô Bình chỉ dùng 30 phần trăm sức lực, nhưng lần này thì là 50 phần trăm. Vì thế, cổ tay của Thượng Quan công tử đã bị gãy, anh ta kêu lên một tiếng rồi lại ngã khỏi lôi đài. Khác với lần trước thì giờ anh ta ngã sấp mặt xuống đất, trông vô cùng bết bát.
Ngô Bình hỏi: “Thượng Quan công tử, anh còn muốn thử nữa không?”
Thượng Quan công tử lại hộc ra một ngụm máu, lần này anh ta đã bị thương nặng, xương cốt toàn thân rệu rạo, anh ta lắc đầu rồi nói: “Thôi!”
Dứt lời, anh ta nhìn sang lôi đài thứ hai.