Giữa hai người họ không có quá nhiều chủ đề để nói, cho nên sau khi uống xong ly trà kia thì Johan trực tiếp rời đi.
Lấy cớ là còn có vài chuyện quan trọng nên đi trước.
“Cậu chủ, cậu có lý do gì nên mới không tiết lộ đôi điều với họ à?”
Tôn Tử Phàm lắc đầu: “Có thể có chuyện gì chứ? Bây giờ cả hai bên vẫn chưa có tiếp xúc gì nhiều nhưng vẫn có thể đề phòng. Lỡ như sau này thật sự phải dùng đến bạo lực, vậy thì những thứ tôi giữ trong tay mới có thể có tác dụng thật sự.
Nhưng nếu thật sự không có bất kỳ tiếp xúc gì, vậy thì để ở đây cho tôi từ từ nghiên cứu, để xem liệu có thể bắt đầu một số kế hoạch sau khi nhìn ngó tình hình hay không.
Thanh Môn hội của chúng ta luôn cần chút trưởng thành mà nhỉ?”
Mạnh Cường nửa hiểu nửa không, tóm lại chính là cần phải mở rộng thế lực của Thanh Môn hội.
Bước ra cổng của đại sảnh, ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài, ánh mắt càng lúc càng lắng đọng lại…
Lúc này đang là giờ cao điểm của một nhà hàng.
Những người tới nhà hàng này hầu hết cũng là dân văn phòng, có thể nhận ra được từ cách ăn mặc của họ.
Thư Khả Như được Hướng Tây Thần hẹn ra ngoài, đã rất lâu rồi họ không ăn trưa cùng nhau.
Hôm nay, lịch làm việc của Thư Khả Như không đầy lắm, với lại hiện giờ trong công ty có Tô Thanh Anh, đương nhiên cô ấy cũng không cần bận quá nhiều việc.
Cho nên cô ấy đã đồng ý ngay khi Hướng Tây Thần hẹn mình, dù sao cùng nhau ăn một bữa trưa cũng không là gì, chưa kể họ cũng là bạn bè rất nhiều năm.
Hai ba năm cũng được coi là rất nhiều năm nhỉ!
“Khả Như, không ngờ dáng vẻ khi làm việc của em cũng rất ra dáng đấy. Nhưng em bận rộn như vậy, liệu có cảm thấy rất mệt mỏi không?”
Thư Khả Như lắc đầu: “Tiểu Anh đối xử với em rất tốt, vậy nên em có thể mệt mỏi gì được chứ?
Đừng nói về chuyện của em nữa, em còn muốn hỏi anh chuyện liên quan đến em gái của anh đấy, anh vẫn đang tìm em ấy à? Lần trước trở về lại phát hiện ra là một kẻ giả mạo, chắc hẳn anh rất thất vọng đúng không.”
Sau khi nghe vậy, Hướng Tây Thần nhanh chóng gật đầu.
Trong đáy mắt lóe qua một tia cô đơn.
Nói không thất vọng là giả, họ cũng đã tìm em gái nhiều năm như vậy rồi, niềm hy vọng mỗi khi dấy lên cũng sẽ trở thành thất vọng.
Dần dần cũng đã quen được với loại cảm giác này.
“Anh thật sự chắc chắn rằng em gái của anh vẫn còn trên thế giới này à? Hoặc là cô ấy đã không ở nước ngoài nữa, nói không chừng cô ấy đã bị người ta mang về nước rồi.”
Hướng Tây Thần nghe vậy thì lập tức phản bác lời cô ấy nói.
Ánh mắt nhìn Thư Khả Như cũng có phần nghiêm túc hơn.
“Em gái của anh không thể nào chết được, chắc chắn em ấy còn sống. Lúc còn nhỏ em ấy rất đáng yêu, cho dù là kẻ xấu thì sao có thể nhẫn tâm giết chết em ấy chứ?
Cho nên câu nói trước đó của em là không thể, nhưng những gì em nói phía sau lại rất có khả năng, có thể em gái của anh đã bị mang về nước.”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK