Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Bản chuẩn) - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đại ca, vừa nãy bọn em đã dò xét một chút, chỉ có con đường này lên núi được thôi, những đường khác đều không thể đi được, quá dốc.”

Trong lòng Johan nghẹn một cơn tức giận, hôm nay bọn họ đến tìm Tôn Tử Phàm là muốn đàm phán trong hòa bình, bởi vì thứ kia rất trong trọng đối với bọn họ, hơn nữa bây giờ cũng đã biết thân phận của Tôn Tử Phàm rồi, nếu quá cứng rắn thì bọn họ có thể không phải là đối thủ của Tôn Tử Phàm.

Dù sao nơi này không phải địa bàn của bọn họ, ở trên địa bàn của người ta mà cứng rắn với người ta, hiển nhiên sẽ phải chịu không ít thiệt thòi.

Vậy nên sau khi bàn bạc, bọn họ quyết định tới tìm Tôn Tử Phàm để bình tĩnh nói chuyện một lần, dù sao giữa bọn họ cũng chẳng có ân oán gì quá lớn.

Chẳng qua Tôn Tử Phàm chỉ cầm nhầm cái USB này thôi, hiện tại anh ta vẫn luôn giải mật mã, có lẽ là tò mò về nội dung bên trong.

Mọi người đều lăn lộn trên cùng một đường, nên chắc cũng không làm ra chuyện bán đứng gì.

Nhưng Johan đã quên, ngay từ đầu bọn họ và Tôn Tử Phàm đã không cùng một đường, vậy nên Tôn Tử Phàm hoàn toàn không cố kỵ trong phương diện này.

Nếu như anh ta thật sự giải mã ra được nội dung bên trong USB, vậy có tung mấy thứ đó ra ngoài hay không, hoàn toàn dựa vào tâm trạng của anh ta.

Nếu ngày nào đó tâm trạng anh ta không tốt lắm, mà phần nội dung bên trong lại vừa khéo xuất hiện trong tư liệu của cục cảnh sát nước ngoài, vậy đấy chính là ý muốn của anh ta.

Tung ra hay giữ lại, tất cả đều dựa vào tâm trạng của anh ta.

"Đại ca, đại ca, anh em có phải có một cái công tắc ngay trên góc trái cửa không?"

Johan nhìn lên, đôi mắt khẽ híp lại.

Đúng là có công tắc, nhưng lại là công tắc trong hộp điện.

"Đi, mày đi kéo cái công tắc kia xuống thử, xem điện trên cổng có biến mất không.”

Nghe vậy, một người bên cạnh bất giác nuốt nước miếng, có ai biết chút gì về kiến thức vật lý không?

Bên trên cái công tắc kia không có điện đấy chứ?

Nếu có điện, chẳng phải anh ta chạm vào sẽ bị chết đứng luôn à?

Ngay lúc tất cả đang cảm thấy rất khó xử, ánh mắt mọi người lập tức nhìn sang người vừa mới chỉ ra công tắc, nếu anh ta là người chỉ ra, vậy để anh ta đi thử mới đúng chứ.

Cuối cùng Johan không nhịn được mà lấy điện thoại  và gọi cho Tôn Tử Phàm. Nhưng khi nhìn thấy tín hiệu trên điện thoại của mình, sắc mặt lập tức tối sầm lại.

Nơi này cũng đâu phải là vùng núi xa xôi hẻo lánh gì, tại sao ngay cả tín hiệu điện thoại cũng không có?

Có phải lúc mua nơi này, Tôn Tử Phàm chưa từng kiểm tra vị trí không vậy?

Chỗ này không phải nơi quá hẻo lánh, nhưng lại không có chút tín hiệu nào, quả thật khiến người ta cảm thấy rất kì lạ.

Buồn bực cất điện thoại, cửa không vào được thì thôi, bây giờ ngay cả điện thoại cũng không gọi được.

Từ lúc sinh ra tới nay, đây là chuyện nghẹn khuất nhất mà ông ta từng gặp.

Một đàn em chạm vào công tắc kia, phát hiện bên trên không bị nhiễm điện.

Cánh tay run rẩy ấn xuống, cửa phát ra một tiếng động nhỏ rồi chợt mở ra hai bên.

Đàn em rất vui mừng, quay đầu lại nhìn Johan: "Đại ca đại ca, thế mà cổng mở ra rồi!”

Hóa ra công tắc này không phải là công tắc tắt dòng điện trên cửa, mà là công tắc mở cổng.

Bình thường những cánh cổng như này đều được điều khiển từ xa, chắc là sợ không mở được nên mới thiết kế một cái công tắc như vậy ở chỗ này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK