Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Bản chuẩn) - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Dì ơi, đương nhiên là chủ của căn nhà này đưa cháu đến đây rồi, nếu không thì dì nghĩ cháu vào cổng như thế nào? Hơn nữa, có hai chiếc xe đậu ở bên ngoài, dù không thấy sao?” 

“Thực xin lỗi, dì thực sự không để ý thấy khi mới vào đây, nhưng nhóc con à, cháu vừa mới thức dậy đúng không, cần gì nấu chút đồ ăn cho cháu chứ?” 

Tô Cảnh Nhạc hai mắt sáng lên, vừa định gật đầu thì hình như cậu bé đã nghĩ ra điều gì đó. 

“Vậy dì phải nấu nhiều hơn chút, hai người họ còn đang ngủ, khi thức dậy thì chắc chắn cũng sẽ đói bụng... Ấy!” 

Cảnh Nhạc dường như đã phát hiện thứ gì đó, dì trông nhà cũng theo cậu bé bước qua đó, lập tức nhìn thấy có rất nhiều chai rượu được đặt trước sofa, hơn nữa tất cả cũng đã trống rỗng, xem ra hai người họ đã uống rất nhiều rượu vào đêm qua. 

“Dì à, hay là dì nấu chút cháo đi.” 

“Dì cũng nghĩ vậy, nếu đã uống rượu thì sáng thức dậy ăn chút cháo sẽ tốt hơn cho dạ dày.” 

Thể là dì trông nhà vội vàng ra ngoài mua nguyên liệu, thực ra người chủ của căn biệt thự này hiếm khi qua đây, nhưng hôm nay đột nhiên tới đây, thực sự khiến bà ta hơi ngạc nhiên. 

Tô Cảnh Nhạc tự đi tìm đồ dùng vệ sinh mới, vệ sinh cá nhân, nhưng ở đây không có quần áo của cậu bé nên tạm thời không thay ra. 

Nhưng không phải hôm qua Nguyễn Hạo Thần đã mua rất nhiều quần áo mới cho cậu bé sao, hình như có thể thay chúng trước. 

Có vẻ như tình hình trên lầu dường như không ổn lắm. Tô Thanh Anh đã thức dậy, đầu của cô đau đến sắp nổ tung, sớm biết vậy thì đêm qua cô đã không uống nhiều rượu như vậy rồi. Mỗi khi uống quá nhiều rượu mạnh thì ngày hôm sau, đầu của cô sẽ rất đau, rất đau. 

Vừa định đứng dậy thì phát hiện có một cánh tay đang đặt trên eo của mình, dường như đã nghĩ đến điều gì, sắc mặt dần trở nên khó coi. 

Hơn nữa, tại sao quần áo trên người cô lại biến thành đồ ngủ rồi, rốt cuộc là ai đã giúp cô thay chứ? 

Trong biệt thự đêm qua chỉ có ba người họ, đứa nhỏ cũng đã ngủ say như chết rồi, còn “đứa lớn” thì không phải đã đi tắm rồi sao? 

Vậy ai có thể nói cho cô biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đêm qua không? 

Xét theo mức độ sạch sẽ của cơ thể cô, chắc chắn đã có người giúp cô tắm rửa! 

Đôi mắt từ từ nhìn sang khuôn mặt của người đàn ông, anh hiện vẫn đang ngủ rất say, hoàn toàn không có dấu hiệu sẽ tỉnh lại. 

Bất lực trợn mắt, cái tên đàn ông chết tiệt này xưa giờ làm việc cũng không thốt ra tiếng nào, đúng là quá đáng ghét! 

“Nguyễn Hạo Thần, anh thức dậy cho tôi!” 

Nguyễn Hạo Thần mơ màng gật đầu, mở mắt ra, đáy mắt toàn là những tia máu. 

Dáng vẻ của anh ta khiến Tô Thanh Anh hơi sợ hãi, rốt cuộc đêm qua anh đã làm gì, đây là phải ngủ muộn đến mức nào mới có thể có tia máu như vậy? 

Nguyễn Hạo Thần ngồi dậy, nhanh chóng đặt một nụ hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, giọng 

nói rất khàn và trầm thấp: “Vợ ơi, đừng làm ồn, anh ngủ thêm một lát!” 

Dứt lời, anh lại ngã thẳng xuống. 

Tô Thanh Anh không khỏi hơi sửng sốt, Nguyễn Hạo Thần gọi ra từ này đúng là rất thành thạo, như thể đã gọi rất nhiều năm, giống như vợ chồng lâu năm vậy. 

Tuy nhiên, cuộc hôn nhân ba năm của họ cũng chỉ là trên danh nghĩa, sau đó xa nhau năm năm, nhưng Nguyễn Hạo Thần lại gọi từ đó không phải loại quen thuộc thông thường. 

Như thể họ chưa từng xa nhau, như thể họ vốn đã sống cùng với nhau rất nhiều năm, đã quen thuộc đến mức vô cùng tự nhiên. 

Cúi đầu xuống nhìn bộ đồ ngủ trên người mình, đây là bộ đồ ngủ mới, cùng kiểu đồ đôi với cái trên người anh, chắc không phải anh đặc biệt chuẩn bị cho Lâm Tiêu chứ? 

Nhưng cũng không giống, trong căn biệt thự này không có chút dấu vết gì liên quan đến cuộc sống của Lâm Tiêu, hơn nữa, mọi đồ đạc và vật trang trí cũng giống y hệt năm năm trước, cũng tức là lúc cô rời đi. 

Hoàn toàn không thay đổi chút nào, cho nên bộ đồ ngủ này chắc hẳn không phải chuẩn bị cho Lâm Tiêu. 

Sau khi ra khỏi giường, cô quay đầu lại liếc nhìn Nguyễn Hạo Thần. Hôm qua là ngày giỗ của bố mẹ nhà họ Nguyễn, nhưng anh lại chọn dành cả ngày này cho Tiểu Bảo. 

Khi cô ngẩng đầu lên, con người lập tức co rút lại, bức ảnh được treo trên đầu giường... 

Đó là bức ảnh chân dung trước đây của cô, nhưng được phóng to lên! 

Trong lòng bỗng dưng hơi ủ ê, Nguyễn Hạo Thần làm như vậy là muốn chứng tỏ phòng ngủ chính này là của cô sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK