Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Bản chuẩn) - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Tiêu đột nhiên hỏi một câu hỏi như vậy, thế là sắc mặt của bác sĩ có chút ngơ ngác. Có phải cô ta đã quyết định chấp nhận sự thật như vậy hay không, nếu không thì tại sao lại hỏi anh ta câu này? 

Thực ra, chuyện như vậy cũng không khó để chấp nhận, nguyên nhân chủ yếu vẫn là do khả năng chịu đựng của bản thân bệnh nhân mà thôi, một số bệnh nhân có tâm lý cứng cỏi, họ không khóc, cũng chẳng làm ầm lên, chỉ đơn giản là lặng lẽ chấp nhận chuyện đã rồi. 

Trường hợp của Lâm Tiêu khá đặc biệt, cô ta từng là vợ chưa cưới của Nguyễn Hạo Thần, cho nên phía bệnh viện chắc chắn phải đối xử đặc biệt. 

Suy cho cùng cũng vì Nguyễn Hạo Thần có đầu tư vào bệnh viện của họ, có thể nói là một trong những người góp vốn. 

“Cô Lâm, nếu cô thực sự đã chuẩn bị sẵn tâm lý để tiếp nhận sự thật, vậy thì tôi chắc chắn sẽ thành thật nói tình trạng bệnh cho cô biết, nhưng nếu như cô vẫn chưa chuẩn bị được thì tôi thực lòng khuyên cô Lâm, cô đừng biết sẽ tốt hơn.” 

Bác sĩ làm như vậy cũng là vì suy nghĩ cho Lâm Tiêu, chuyện như vậy thực sự vô cùng khó chịu và cũng rất khó để chấp nhận. 

Lâm Tiêu nhìn bác sĩ bằng vẻ mặt lạnh như băng, trong con ngươi không hề có cảm xúc gì cả, thậm chí còn có chút đờ đẫn. 

Sắc mặt của cô ta rất nhợt nhạt, nhợt nhạt đến mức y như một tờ giấy trắng. 

Nhìn thấy dáng vẻ này của cô ta, bác sĩ vẫn không khỏi có chút chần chừ, với dáng vẻ của Lâm Tiêu hiện tại, anh ta thực sự hơi sợ để nói cho cô ta biết về tình trạng bệnh thực sự, lỡ như trên mặt tâm lý, cô ta thực sự không thể chấp nhận được thì sự tổn thương đối với cá nhân cô ta sẽ rất nghiêm trọng. 

Nếu như suy nghĩ cô ta không thông suốt thì đến lúc đó chắc chắn sẽ xuất hiện triệu chứng trầm cảm, khi đó mới thật sự là khó giải quyết. 

“Bác sĩ, đây là cơ thể của tôi, tôi có quyền được biết tình trạng bệnh của 

mình. Hơn nữa, anh cứ nói thật cho tôi biết là được. Khả năng chịu đựng của tôi không kém tới mức đó. Tôi có thể chấp nhận bất kỳ chuyện gì, huống chi là chuyện cả đời không thể nào đứng dậy được.” 

Hiện giờ, cô ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý. Ban đầu, ít ra cô ta còn ôm chút hy vọng nhỏ nhoi, nhưng khi nghe thấy bác sĩ nói những lời này và cả sự do dự của bác sĩ, Lâm Tiêu biết tình trạng đôi chân của mình không hề lạc quan như cô ta nghĩ. 

Có thể sẽ giống như những gì Tô Thanh Anh đã nói, cả đời này cô ta có thể không đứng dậy được nữa, hoặc là ngồi trên xe lăn, hoặc cắt chân rồi lắp chân giả. 

Trong vài tiếng đồng hồ sau khi Tô Thanh Anh rời đi, cô ta thực sự không thể chấp nhận được sự thật này, nhưng về sau, đã nghĩ đến rất nhiều thứ, sự việc cũng đã tới bước như vậy rồi, cô ta cũng không thể không chấp nhận được. 

Trên xe của Tô Thanh Anh chắc chắn có gắn camera hành trình. Kể cả khi cô ta muốn kiện Tô Thanh Anh thì cũng không có quá nhiều cơ hội thắng, bởi vì lần này thực sự là do tự cô ta tông phải. 

“Nếu đã vậy thì tôi sẽ nói thật với cô Lâm. Thực ra, tình trạng sức khỏe của cô rất tốt, ngoài đôi chân ra thì những chỗ khác cũng bị thương rất ít. Nếu tôi đoán không làm thì gầm xe tương đối thấp, khi tông vào thì bộ phận va chạm trước tiên sẽ là chân cô. 

Cho nên mới dẫn đến tình trạng chân cô lúc đó bị gãy xương hở dẫn tới mất máu nhiều, và cô suýt bị sốc trong quá trình làm phẫu thuật.” 

Tình hình trên trán của cô không nghiêm trọng. Nếu không thì cô đã chẳng tỉnh lại nhanh như vậy sau khi gây mê. Chủ yếu là cánh tay của cô bị trầy xước hơi nặng. Cô nên chú ý không được đụng vào nước trong thời gian gần đây.” 

Lâm Tiêu lắng nghe toàn bộ quá trình với vẻ mặt vô cảm, thảo nào đôi chân của cô ta không thể cử động được, cô ta muốn nhúc nhích một chút cũng không nổi, hóa ra đã nghiêm trọng đến mức độ này rồi. 

“Cô Lâm, hiện giờ cô có thấy chỗ nào khó chịu trong người không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK