Mồ hôi của Tôn Tử Phàm nhỏ giọt rơi xuống, cuối cùng trên màn hình máy tính cũng xuất hiện dòng chữ hoàn tất giải mã. Anh ta nhanh chóng nhập vào tường lửa của mình, sao chép nội dung ra trước rồi khôi phục lại mật mã là được.
Bây giờ cứ để ba người kia ở đó đối phó với tường lửa của anh ta đi, đến khi bọn họ đối phó xong thì anh ta cũng sao chép nội dung xong rồi.
Thấy thời gian trôi qua từng phút một, mà tiến độ sao chép chỉ mới chạy được một nửa vì bị ảnh hưởng bởi việc chặn tín hiệu.
Không biết hiện tại mấy người kia còn ầm ĩ bên dưới không nữa, nếu không thì anh ta có thể mở tín hiệu, như vậy tốc độ sao chép có thể tăng nhanh gấp mấy lần.
Bất giác quay đầu nhìn thoáng qua cửa sổ, cuối cùng tắt thiết bị chắn tín hiệu đi.
Quả nhiên vừa mở ra, tốc độ sao chép lập tức tăng nhanh hơn gấp đôi, xem ra nội dung bên trong vẫn còn rất nhiều, nếu không tốc độ sao chép sẽ không chậm như vậy.
Johan ngồi trên ghế phụ, đột nhiên điện thoại trong túi vang lên, cực kì gây chú ý bên trong khoang xe yên tĩnh.
Thấy là người bên kia gọi đến, bèn lập tức nghe máy.
"Có việc thì nói nhanh, nếu không có việc thì cúp máy."
"Xảy ra chuyện rồi, Tôn Tử Phàm lại muốn giải mật mã USB, anh ta dựng cho chúng ta một bức tường lửa, nếu muốn thông qua thì phải cần một khoảng thời gian nhất định. Không phải bây giờ anh đang ở bên đấy à? Hiện tại lập tức qua đó quấy nhiễu Tôn Tử Phàm đi, không được để anh ta giải mã thành công!”
Sau khi nghe xong những lời này, Johan lập tức cúp điện thoại, bây giờ ông ta đã tức giận đến mức muốn giết người luôn rồi, ông ta lớn hơn Tôn Tử Phàm vài tuổi mà nhỉ.
Theo vai vế mà nói, Tôn Tử Phàm là tiểu bối của ông ta, ông ta là tiền bối mà lại chịu thiệt ở chỗ tiểu bối, thật không biết nên đặt mặt mũi vào đâu nữa.
Chắc chắn hôm nay Tôn Tử Phàm biết bọn họ tới, nên mới thiết lập cái công tắc điện linh tinh quỷ quái gì đó, sau đó còn mở mấy tia hồng ngoại kia ra nữa.
Cho rằng bọn họ thật sự xông qua từng cơ quan, hết cửa này đến cửa khác à?
"Mau quay lại, sau khi quay lại, bất kề bọn mày dùng thủ đoạn gì, nói chung là cố gắng hết sức quấy nhiễu Tôn Tử Phàm cho tao, tuyệt đối không thể để cậu ta giải ra mật mã của USB, nếu không mấy đứa bọn mày đều xong đời!"
Giọng của Johan vô cùng lớn, hoàn toàn có thể nghe ra ông ta tức giận đến mức nào.
Cả ba chiếc xe cùng quay đầu lại, tốc độ cũng nhanh giống nhau.
Đại ca của bọn họ đã tức giận, cho nên bọn họ không thể chậm trễ công việc nữa, nếu không bản thân sẽ gặp tai ương mất.
Ngay lúc bọn Johan quay lại, bên Tôn Tử Phàm cũng đã hoàn tất sao chép, anh ta nhanh chóng rút USB ra khỏi máy tính của mình.
Sau khi rút ra, toàn bộ chương trình và tường lửa mà anh ta nhập vào sẽ tự động biến mất!
Mà ba hacker ở nước ngoài cũng có hơi ngơ ngác, tại sao tường lửa lại tự động biến mất?
Hơn nữa cũng không có âm thanh nhắc nhở xâm nhập mật mã, nói cách khác, rất có thể Tôn Tử Phàm đã rút USB ra nên những âm báo này mới biến mất.
Xem ra bọn Johan đã thành công quấy nhiễu Tôn Tử Phàm rồi.
Nhưng mà đều không phải, bọn họ không hề biết Tôn Tử Phàm đã thành công sao chép tất cả các dữ liệu bên trong!