Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Bản chuẩn) - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước đây, cậu bé từng nghĩ rằng có thể sau này mẹ sẽ ở cùng với daddy Tôn Tử Phàm, bởi vì daddy Tôn Tử Phàm thực sự rất tốt với họ. 

Ngược lại, Nguyễn Hạo Thần, tất cả những tổn thương trước đây của mẹ cũng là do anh gây ra, cho nên trong lòng cậu bé theo bản năng cảm thấy thất vọng và bài xích! 

Những cảnh tượng như vậy của lúc này là điều cậu bé từng khao khát nhất. Tô Cảnh Nhạc nghĩ rằng cả đời này cậu bé cũng không thể nào có cơ hội được ở chung với bố như vậy. 

Nhưng bây giờ! 

Gia đình ba người của họ đã ngồi cùng nhau ăn sáng như thế này! 

Điều quan trọng là mẹ của cậu vẫn đang mặc đồ ngủ. 

“Mẹ, mẹ muốn có thêm một em gái nhỏ với Nguyễn Hạo Thần sao?” 

Phụt! 

Cháo trong miệng Tô Thanh Anh phun thẳng ra, vẻ mặt đỏ ửng đó ánh lên vẻ xấu hổ. 

Tại sao đứa con yêu bé bỏng của cô lại đột nhiên hỏi một câu như vậy chứ, đúng là quá khiến người ta kinh ngạc rồi! 

“Nếu mẹ của con đồng ý thì bố không ngại cho con thêm một đứa em gái nhỏ nữa, vấn đề là mẹ của con không thể... Á!” 

Nguyễn Hạo Thần đột nhiên hít hà một hơi, không dám tin nhìn Tô Thanh Anh. Cô ra tay tàn nhẫn như thế là muốn giết chết chồng mình sao? 

Tô Thanh Anh hung hăng trừng mắt nhìn anh, nói bậy bạ gì ở trước mặt đứa nhỏ vậy! 

Cậu nhóc này vốn đã biết đủ nhiều rồi, bây giờ còn muốn phổ biến những điều này cho cậu bé sao? 

Xoa eo của mình, tê dại đau nhức. 

Khuôn mặt nhỏ của Tô Cảnh Nhạc lộ vẻ đầy thông cảm. Mẹ của cậu bé ra tay không phải loại tàn nhẫn tầm thường, nghe tiếng kêu vừa rồi, đó chắc chắn là đau thật! 

“Mẹ à, thực ra không cần phải kiềm chế nhiều như vậy đâu, những gì mà mọi người nói con cũng nghe hiểu hết, ý của mọi người nói là gì con cũng rõ.” 

Tô Thanh Anh: ... 

Cho nên cô còn có thể nói gì nữa chứ? 

Vì không thể nói con trai của mình nên chỉ có thể trút hết toàn bộ cơn giận lên người đàn ông bên cạnh, cô giẫm mạnh vào chân anh. 

Nguyễn Hạo Thần mặt không biến sắc, nở ra một nụ cười rất lịch thiệp. 

Những bàn tay to kia cũng không nhịn được đặt trên eo cô: “Em giẫm càng mạnh thì tôi ôm em càng chặt”. 

Không biết vì sao Tô Cảnh Nhạc luôn cảm thấy họ đây là đang thể hiện tình cảm, chẳng lẽ giấc mơ thực sự là ngược lại sao? 

Tô Thanh Anh tức giận đến khẽ mỉm cười, không còn cách nào khác, đành phải dời chân của mình đi. 

“Mẹ ơi, sao mẹ không thay quần áo?" 

“Bộ quần áo hôm qua mẹ mặc đã bẩn rồi, bây giờ đang đợi người ta mang quần áo đến.” 

Tô Cảnh Nhạc gật đầu, nhưng vẻ mặt đó trông hơi kỳ lạ, như thể đang nói rằng con hiểu, con biết. 

Tô Thanh Anh đã hoàn toàn không biết nên giải thích như thế nào nữa, cho dù cô muốn giải thích thì cũng chỉ càng ngày càng rối. 

“Mẹ ơi, dáng vẻ vừa rồi của mẹ và Nguyễn Hạo Thần thực sự rất giống một cặp vợ chồng yêu nhau, mà còn là kiểu đã chung sống với nhau nhiều năm” 

Nghe vậy, sắc mặt của Tô Thanh Anh lập tức đông cứng lại. 

Cái cổ như máy móc quay đầu nhìn sang Nguyễn Hạo Thần, sau đó lập tức lộ vẻ chán ghét. 

“Con trai, nhân lực của con có chút suy giảm rồi, con từ đâu mà nhìn ra mẹ với anh ta là dáng vẻ của cặp vợ chồng lâu năm? Đêm qua mẹ và anh ta đã đánh nhau một trận kịch liệt, mẹ với anh ta có chỗ nào giống cặp vợ chồng lâu năm chứ?”  

Vậy đêm qua cậu bé không phải là nằm mơ rồi? 

Nhìn dáng vẻ xấu xa quyến rũ cười như không cười của Nguyễn Hạo Thần, cậu chợt nhận ra có điều gì đó không ổn...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK