Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Bản chuẩn) - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Tiêu cau mày, anh ta nói lời này là có ý gì?  Thế nào là điện thoại của anh ta tắt máy cũng nhờ ơn cô ta? Cô ta đâu có cầm điện thoại của anh ta, chẳng lẽ cô ta bò qua đường truyền mạng để tắt điện thoại của anh ta sao?

 

Thế nên những lời anh ta nói đúng là một trò đùa.

 

Chắc chắn lại viện lý do gì khác nữa, đừng nghĩ rằng cô ta không nhận ra.

 

“Tiêu Bảo Văn, có phải anh cảm thấy đôi cánh của anh đủ cứng cáp rồi, có thể mặt đối mặt cứng rắn với tôi rồi không? Anh đừng quên ai đã cho anh có được địa vị của ngày hôm nay.

 

Nếu không nhờ tôi thì anh hiện giờ vẫn là một người phục vụ nhỏ trong quán bar. Nếu không nhờ tôi, anh nghĩ anh có thể leo lên vị trí quản lý bằng năng lực của anh sao?

 

Anh đúng là quá đề cao năng lực của mình rồi. Đối với tôi mà nói, anh là một con chó hễ gọi là tới mọi lúc, còn tôi là chủ của anh. Bây giờ chó bắt đầu muốn cắn ngược lại chủ sao?”

 

Những lời Lâm Tiêu nói rất khó nghe, có thể nói là không chút nể nang.

 

Sắc mặt của Tiêu Bảo Văn cũng rất khó coi. Những gì Lâm Tiêu nói đúng là sự thật. Nếu không nhờ cô ta, anh ta thực sự không thể leo lên được vị trí của ngày hôm nay. Nếu không nhờ cô ta, có lẽ anh ta hiện giờ vẫn là một người phục vụ quèn.

 

Anh ta cũng thừa nhận những lời này không sai, nhưng câu sau thật sự rất khó nghe, có thể nói là khó lọt vào tai.

 

Bọn họ ở bên nhau cũng đã lâu, quen biết từ rất nhiều năm trước, nhưng bây giờ cô ta lại có thể nói ra những lời khó nghe và không chút nể nang như vậy.

 

“Lâm Tiêu, khi cô mắng tôi như vậy, cô có nghĩ cô cũng đang mắng cả chính mình không? Cô mắng tôi là chó, vậy khi cô và tôi ở bên nhau thì được xem là gì?

 

Cô với tôi đã nhiều lần như thế rồi, vậy bản thân cô lại được xem là gì? Một con chó cái muốn yêu sao? Bây giờ tôi vẫn còn nhớ dáng vẻ của cô khi nằm cạnh tôi, nhưng cô lại dùng những lời lẽ thô lỗ như vậy để mắng tôi, cô đúng là khiến người ta kinh tởm tột cùng!

 

Chẳng trách sao Nguyễn Hạo Thần lại thay lòng đổi dạ. Anh ta không thích cô nữa    quả là một lựa chọn rất chính xác. Cô thật sự cho rằng mình là tiên nữ giáng trần sao? Ai cũng phải chiều chuộng cô, yêu cô à?”

 

“Tiêu Bảo Văn, tốt nhất anh nên câm miệng lại cho tôi! Bắt đầu từ bây giờ, tôi không muốn nghe thấy lời nào từ anh nữa. Anh nói thật cho tôi biết, có phải anh đã phản bội tôi rồi không?”

 

Tiêu Bảo Văn cũng ghét nhất nghe thấy Lâm Tiêu la hét như vậy. Lâm Tiêu như vậy thật sự rất giống mấy bà đanh đá trên đường phố, không chút phẩm chất.

 

“Vậy cô có biết là vì cô mà hôm nay tôi đã phải vào đồn cảnh sát và suýt phải ở trong đó không thể ra được không? Nếu không phải vì một số chuyện thì tôi có thể sẽ mãi ở trong đó, thậm chí là chờ chết.”

 

Tính tình của anh ta cũng không tốt lắm, cho nên khi mắng người ta thì có thể nói là rất có khí thế.

 

Tiếng quát tháo đột ngột của anh ta làm Lâm Tiêu giật mình. Nhiều năm qua, Tiêu Bảo Văn luôn dịu dàng trước mặt cô ta, chưa bao giờ thấy anh ta nổi nóng.

 

Vì vậy, bây giờ cô ta cũng không ngờ rằng anh ta sẽ nổi nóng.

 

Hơn nữa, anh ta nói hôm nay anh ta đã vào đồn cảnh sát. Có phải vì vậy mà tắt máy không, vậy anh ta vào đồn cảnh sát là vì lý do gì?

 

“Rốt cuộc hôm nay đã xảy ra chuyện gì vậy?”

 

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì à? Cô hỏi tôi mà không biết xấu hổ sao? Tại sao cô không nói chỗ dựa phía sau của Tô Thanh Anh lớn như vậy? Hôm nay tôi phải vào đồn cảnh sát là vì cô ta!”

 

“Tô Thanh Anh đã làm gì mà sau đó lại khiến anh vào đồn cảnh sát?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK