“Em không được đi với người đàn ông khác!”
Tô Thanh Anh hất tay anh ra, mặc kệ anh. Mẹ kiếp, anh đã uống đến mất não rồi, hoàn toàn không dùng lý lẽ được nữa, cho nên cách tốt nhất chính là mặc kệ anh.
Loạng choạng đi lên lầu, bóng chồng ở trước mắt càng lúc càng nghiêm trọng, khi đến phòng ngủ chính thì thấy một bóng người nhỏ nhắn nằm trên giường và ngủ khá say.
Hôm nay chắc chắn Tô Cảnh Nhạc đã chơi với Nguyễn Hạo Thần rất mệt, nếu không thì cậu nhóc này cũng không ngủ say như vậy.
Cô cúi đầu xuống nhẹ nhàng hôn lên trán cậu bé một cái, sau đó vô thức nhíu mày. Cậu nhóc này chắc chắn vẫn chưa tắm, nếu không thì tại sao mùi mồ hôi trên người có thể nồng nặc như vậy.
Nguyễn Hạo Thần cũng thật là, sau khi trở về cũng không biết tắm rửa cho cậu bé trước rồi hẳng đi ngủ, cứ để cậu bé ngủ như vậy, đúng là một người bố không xứng chức.
Âm!
cửa phòng đột nhiên bị đóng lại, hơn nữa âm thanh còn rất lớn.
Tô Thanh Anh quay đầu lại nhìn thì lập tức thấy Nguyễn Hạo Thần đang uể oải dựa vào sau cửa, cơ thể lảo đảo bước tới trước mặt Tô Thanh Anh, sau đó ngã lên người cô.
Tô Thanh Anh cũng không dám trực tiếp đẩy anh lên giường, sợ anh sẽ đè trúng Tiểu Bảo.
“G? Tại sao lại có một người đàn ông nhỏ bé nằm trên giường của chúng ta, tôi sẽ đi lấy nước tạt cho cậu ta tỉnh lại!”
Nguyễn Hạo Thần rất mê man nói, anh đã nói như thế và cùng lúc đó, hành động cũng rất
nhanh chóng.
Tô Thanh Anh kéo anh lại, trán co giật vài cái, lúc trước cũng chưa từng thấy Nguyễn Hạo Thần sẽ say đến thế này, đến con trai của mình cũng không nhận ra sao?
“Không cần phải tạt tính thằng bé, anh cũng ngoan ngoãn nằm xuống đi ngủ cho tôi, nếu còn giở trò với tôi thì tôi chắc chắn sẽ không nhịn được tát hai bạt tai vào mặt anh.”
“Vợ ơi, em lại hung dữ với anh rồi!”
Tô Thanh Anh: ...
Cho dù là vậy, Nguyễn Hạo Thần vẫn ngoan ngoãn cởi giày ra và nằm xuống giường, nhưng anh chợt cảm thấy cả người khó chịu, anh muốn đi tắm.
Ngồi thẳng người dậy: “Vợ à, anh muốn đi tắm, em ở đây đợi anh một lát trước. Anh sẽ đi ngay bây giờ, em không được chạy lung tung đấy!”
Tô Thanh Anh tỏ ra rất cạn lời, lập tức quay đầu đi không nhìn anh nữa.
Có lẽ cô có thể bị Tiểu Bảo lên đi nhân lúc anh đang tắm, nhưng cô cũng biết mình đã uống bao nhiêu rượu. Vừa rồi lên cầu thang, cô cũng không thể đi vững được, nếu còn bể cả Tiểu Bảo, bất cẩn làm ngã cậu bé thì hậu quả chẳng phải sẽ rất thảm sao?
Cả người ngã thẳng xuống giường, đổi sang một tư thế thoải mái, cô dần nhắm mắt lại rồi chìm sâu vào giấc ngủ.
Có lẽ đây là do tác dụng của rượu cồn, nên cô hoàn toàn không biết những gì đã xảy ra sau đó!
Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Cảnh Nhạc là người thức dậy sớm nhất. Cậu bé có một chiếc đồng hồ sinh học cực mạnh, mỗi ngày sẽ tự động thức dậy vào giờ đã định.
Nhìn khung cảnh lạ lẫm ở đây, cậu bé không phải là bị bán đi rồi chứ? Nếu bị bán đi thì cậu sẽ không sống ở một môi trường tốt như vậy.
Chân của cậu bé hình như đã đã phải thứ gì đó, nhanh chóng ngồi dậy, khi nhìn thấy cảnh này thì khuôn mặt nhỏ toàn là vẻ bối rối, ai có thể nói cho cậu bé biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Tại sao mẹ của cậu bé lại ngủ cùng với Nguyễn Hạo Thần? Hơn nữa, hình như đồ ngủ của họ còn là đồ đôi, và cậu bé đã tắm lúc nào vậy?
Đã thay đồ ngủ khi nào?
Chắc không phải Nguyễn Hạo Thần đã giúp cậu bé tắm chứ? Vậy chẳng phải cơ thể của cậu bé đã bị người đàn ông này thấy hết rồi sao?
Khi nghĩ đến khả năng như vậy, trên mặt của người bạn nhỏ Tô Cảnh Nhạc hiện lên vẻ ớn lạnh. Cơ thể nhỏ bé của cậu bị mẹ nhìn thấy đã thôi đi, nhưng bây giờ lại bị người đàn ông này nhìn thấy, trong lòng cậu bé thực sự không thể chấp nhận được sự thật.
Nhưng điều kiện trước tiên để không thể chấp nhận sự thật này là cậu phải lấp đầy cái bụng mình đã, bụng cậu thực sự rất đói!
Thận trọng bước xuống giường, cậu sợ sẽ đánh thức hai người vẫn đang ngủ say này.
Sau khi xuống lầu thì tình cờ nhìn thấy gì trong nhà đến quét dọn, và dì trông nhà cũng rất ngạc nhiên khi nhìn thấy cậu nhóc này, đây là con của ai thế?
“Nhóc con, sao cháu lại xuất hiện ở đây? Và ai đã đưa cháu đến đây?”