Anh nghĩ đến ý của Sư trưởng, bảo Tố Tố viết lý do ly hôn, như vậy sẽ tìm được nguyên nhân, nếu như không thể không ly hôn, có thể cho anh và Tố Tố một lý do cũng được.
Nhưng nếu Sư trưởng cho rằng nguyên nhân Tố Tố ly hôn là đúng, hôn nhân của bọn họ cũng không cần duy trì, vậy báo cáo chuyển nghề của anh lại biến thành báo cáo ly hôn.
Thật ra thì không cần nhìn, anh cũng có thể biết Tố Tố sẽ viết những gì, chuyện xảy ra anh và cô đều biết vì sao muốn ly hôn.
Anh và Tố Tố cùng nhau trải qua cuộc sống cùng nhau, anh không thường xuyên ở nhà, mà cô, một người phụ nữ, một mình đối mặt với khó khăn mà người bình thường không thể chịu đựng một mình.
Con đường của bọn họ sau này còn dài, mà cuộc sống thường không thuận buồm xuôi gió, nếu như hôn nhân này vẫn tiếp tục, vẫn sẽ gặp phải các loại vấn đề, mâu thuẫn, thống khổ và ngày ngày không có anh bên cạnh.
Anh và Tố Tố ít thì một tuần, nhiều thì mấy tháng, thậm chí nửa năm cũng không gặp mặt, có thể cô đã chịu quá nhiều đau khổ, cho nên mới sợ cuộc sống như thế, cộng thêm chuyện mẹ chồng nàng dâu, cả nguyên nhân mất đi đứa bé cũng khiến cô chán ghét, tuyệt vọng với hôn nhân này.
Sở Lăng Xuyên biết, nếu như anh thật sự yêu cô, thì nên vì cô mà buông tay, để cho cô tìm một người yêu thương cô, có thể cùng cô đối mặt với những mưa gió, sớm chiều làm bạn, như vậy cô mới hạnh phúc.
Nhưng mà anh không làm được, không có cách nào dứt bỏ cô, cho nên quyết định chuyển nghề để cho cô một lần nữa đặt niềm tin vào anh, vào hôn nhân của hai người, nhưng giờ nhìn lại, giường như tất cả chỉ là hão huyền.
Sở Lăng Xuyên cầm báo cáo ly hôn lên, anh do dự, không biết có nên nhìn hay không, mặc dù trong lòng biết rõ nhưng anh vẫn muốn biết, từ góc độ của cô xem vấn đề này như thế nào.
Chủ yếu nhất là anh không muốn buông tay, anh đã quyết định chuyển nghề, mục tiêu là giữ cô lại bên mình, huống chi tối qua hai người triền miên, anh cảm thấy cô vẫn còn tình cảm với mình, chỉ là sau này không thể buông bỏ quá khứ để đối mặt với cuộc sống sau này mà thôi.
Anh muốn biết cô viết như thế nào, cuối cùng mở túi hồ sơ, rút hai tờ giấy bên trong ra.
Từng câu từng chữ cô viết đập vào mắt anh, càng đọc về sau, sắc mặt anh càng thân trầm, lý do ly hôn anh đoán không sai lắm, chỉ là, người phụ nữ này, thậm chí ngay cả tính tình anh xấu, thường xuyên mắng người cũng viết vào, trừ cái này, còn nói về chuyện anh dùng cách bạo lực, đánh cô, nhốt cô cũng viết lên.
tr_duoc,đăng tại dds(lquyd))
Sở Lăng Xuyên xem xong vừa tức vừa buồn cười, người phụ nữ này, chỉ sợ thủ trưởng cảm thấy nguyên nhân ly hôn chưa đủ, cho nên tất cả tội danh đều nói ra, đánh ư, cũng chỉ có vỗ một vào mông cô, vậy mà cũng có thể mang thù.
“Bốp…” Sở Lăng Xuyên giận dữ đập giấy lên bàn, anh kém cỏi như vậy ư, cô cứ như vậy ly hôn cùng với anh, không chút nào lưu luyến, người phụ nữ vô tình. Cô quyết tâm ly hôn cùng với anh, thậm chí còn ký tên, chỉ sợ anh tráo đổi.
Chỉ hai mặt giấy đã liệt kê rõ ràng nguyên nhân ly hôn, không biết Sư trưởng mà nhìn thì thái độ như thế nào? Còn có thể cảm thấy không ly hôn hay không? Là hòa giải hay là phê chuẩn, anh đúng là không nghĩ ra tâm tư của Sư trưởng.
Sở Lăng Xuyên ở đó tức giận nửa ngày mới trở lại bình thường, anh cất hai tờ giấy vào túi, nhưng có thứ gì đó mắc kẹt, không nhét vào được.
Anh phiền não ném báo cáo lên bàn, dốc miệng túi xuống, một tấm hình rơi xuống mặt đất, anh nhíu mày, cúi xuống nhặt lên.
Sau khi anh nhặt lên, đôi mắt càng ngày càng lạnh, khuôn mặt phủ một tầng sương, nội tâm như có xe tăng nghiền nát, đau dữ dội.
Cuối cùng, anh đứng dậy, vẻ mặt bỗng chốc chuyển thành giận giữ, anh xoay người nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi lại nhìn lên bàn, trên tay là tấm hình, trên bàn là báo cáo ly hôn, anh nhấc chân đạp một, cái bàn đổ xuống đầm phát ra tiếng “ầm ầm.”
Thông tín viên nghe được tiếng động vội vàng xông vào, “Doanh trưởng, đã xảy ra chuyện gì?”
Sắc mặt Sở Lăng Xuyên xanh mét, “Đi ra ngoài.”
“Vâng.” Thông tín viên cũng không dám ở lại thêm một chút nào nữa, vội vàng chạy trốn, Sở Lăng Xuyên nhặt báo cáo ly hôn từ trên mặt đất lên, xé luôn cả tấm hình trong tay nát bấy trên bỏ hết vào thùng rác.
Đủ rồi, cho tới nay anh đều tự mình đa tình, anh còn vọng tưởng cô còn tình cảm với mình, chỉ cần anh chịu nhượng bộ, cô nhất định sẽ hồi tâm chuyển ý.
Bây giờ nhìn lai, tất cả là anh đơn phương, An Nhược Tố kiên quyết ly hôn với anh, hơn nữa còn không từ thủ đoạn tồi tệ nào, trừ phần báo cáo ly hôn, cô còn kèm theo chứng cứ lợi hại nhất, đó là ảnh anh ngủ cùng Tô Tuệ Vân.
Giờ phút này anh nhớ lại, cô đã từng nói, nếu như anh không đồng ý ly hôn, cô sẽ cầm hình đi tìm lãnh đạo, anh vốn cho là cô sẽ không tuyệt tình như thế, nhưng xem ra anh sai rồi.
Vì để thoát khỏi anh, thoát khỏi hôn nhân này, cô có thể đối xử ác độc với anh như vậy, kết hôn lâu nay, vị trí của anh trong lòng cô một chút cũng không có.
Cái gì mà yêu anh, không bỏ được anh đều là chó má, là anh tự mình đa tình, đêm qua đại khái cô chỉ thương hại anh, hoặc là áy náy. Cô ngoan độc, tuyệt tình như vậy.
Cũng đúng, người cô yêu là Thẩm Hạo Vũ, hôn nhân này vốn là anh tự mình tìm đến, cô căn bản không cần, cho nên cô cần gì phải quan tâm cảm thụ của anh, cần gì quan tâm, khi Sư trưởng nhìn thấy tấm hình này kết quả của anh sẽ như thế nào?
Giờ khắc này không cách nào hình dung được tâm trạng của anh, tức giận ư, khổ sở ư, anh đứng trước cửa sổ, nhìn ra nơi mà anh dùng tất cả tình yêu, sự nhiệt tình của mình để dâng hiến, tức giận cũng dần dần tiêu tán, đối với nghề nghiệp này, anh không thể từ bỏ sự yêu thích, còn bây giờ, Tố Tố, đối với anh chỉ như tro tàn.
Lúc này Tố Tố ngồi trước máy tính ngây người thật lâu, cô biết Sở Lăng Xuyên yêu nghề của anh, nhưng bây giờ anh lại muốn chuyển nghề, cô không phải tự cho mình là đúng, rõ ràng anh cũng thương cô, nhưng cô có thể đoán được, anh muốn chuyển nghề khẳng định là vì cô.
Anh sẽ không ly hôn với cô, cho nên phải chuyển nghề, chuyển nghề, bọn họ không bị chia cách nữa….
Anh vì cô mà chấp nhận trả giá như vậy, cô lại chỉ một mực nghĩ đến ly hôn.
Cô viết phần báo cáo ly hôn kia khẳng định anh sẽ xem, hơn nữa anh đang nghĩ biện pháp để cô nói ra lời trong lòng mình, để anh có thể dễ dàng đối phó cô, khiến cô từ bỏ ý định ly hôn.
“Báo cáo chuyển nghề” đánh thẳng vào lòng cô, khiến cô không cách nào bình tĩnh, cô biết anh yêu cô, yêu đến tận xương tủy, nhưng chưa từng nghĩ đến, anh sẽ vì cô mà quyết định như vậy.
Có lẽ để đưa ra quyết định này đối với anh rất khó khăn, cho nên hôm ấy anh mới hút nhiều thuốc như vậy, cô vẫn cảm thấy anh rất yêu sự nghiệp của mình, nhưng cô sai rồi.
Anh có thể từ bỏ sự nghiệp của mình để chọn cô. Chỉ cần nghĩ như vậy, Tố Tố đã khóc thất thanh, nhìn vào máy tính mà mắng: “Sở Lăng Xuyên, cái người ngu ngốc này, em không đáng giá để anh làm như vậy…. anh… đồ ngốc dây dưa.”
Tố Tố nhớ lại khoảng thời gian hai người sống với nhau, anh cẩn thận từng ly từng tý, còn cô chỉ một mực khóc nháo đòi ly hôn.
Nhớ đến lời nói của anh, anh không muốn ly hôn, không muốn mất đi cô, nếu như cô rời khỏi anh…. anh giống như bị người ta khoét một miếng thịt.
Anh nói: 29 tuổi anh mới biết yêu một người phụ nữ là như thế nào, 30 tuổi mới biết có thể vì một người phụ nữ mà khổ sở đến mức này.
Anh nói: đối diện với cái chết anh cũng chưa từng sợ, đối mặt với kẻ địch, anh cũng chưa từng sợ, nhưng đối mặt với em anh sợ rồi, anh sợ em rời khỏi anh, sợ em mở miệng sẽ nói đến ly hôn, sợ mất đi em!
Anh nói: Anh mất đi đứa bé còn chưa đủ, em còn muốn anh mất đi người phụ nữ mà anh yêu nhất, em muốn anh chết phải không? Anh không thể từ bỏ em, vẫn muốn cứu vãn hôn nhân của chúng ta, anh có lỗi sao?
Những lời Sở Lăng Xuyên đều khiến cô đau đớn, cô biết rõ anh yêu cô như vậy, cô còn độc ác đến mức quyết tâm ly hôn với anh, khiến cho anh thương tâm, khổ sở, cô cố tình làm như không thấy.
Bởi vì cô chỉ nghĩ đến cảm thụ của mình, cô không chịu nổi sự khổ sở và vô dụng khi anh không có ở bên. Rõ ràng cô có một người chồng nhưng cũng giống như người không có, thậm chí nhiều khi đến liên lạc qua điện thoại còn không được.
Trừ việc không có anh ở bên, cô không chịu nổi một gia đình có người mẹ chồng như vậy. Cô không đủ kiên cường, không chịu nổi một hôn nhân chung đụng thì ít, xa cách thì nhiều.
Công việc của Sở Lăng Xuyên đặc biệt, cô sợ anh lo lắng sẽ gặp nguy hiểm, thậm chí khi bị bệnh cô cũng không dám cho anh biết, những người phụ nữ khác có chồng để làm nũng, nhưng cô không thể như vậy.
Bởi vì so với cô, anh còn khổ hơn, nguy hiểm hơn, giống như lần trước, cho dù cô cầu xin anh trở lại, cô cần anh, anh cũng không có cách nào làm được.
Cô không chịu nổi tất cả mọi thứ, cho nên, cô lựa chọn giải thoát.
Giờ phút này, Tố Tố lại mơ hồ, cô muốn ly hôn với Sở Lăng Xuyên là vì quan tâm anh hay là bởi vì không quan tâm anh, nếu như không quan tâm, cô sẽ không để ý việc anh thường xuyên không ở bên cạnh.
Nếu như không quan tâm, cô sẽ không cho anh 20 ngày, 20 ngày là thời gian cho anh, cũng là thời gian cho cô.
Nếu như không quan tâm, cô cũng không cần anh ở bên cạnh những lúc cô khó khăn, khổ sở.
Nếu như không quan tâm, cô cũng không đến mức rối rắm cả đếm để viết báo cái ly hôn.
Như vậy…. Cô quan tâm, hơn nữa rất quan tâm, cô để ý đến anh lạnh lùng với cô hơn so với công việc, để ý khi cô cần anh không có ở bên, để ý khi anh ở cạnh người phụ nữ khác.
Đúng, cô quan tâm anh, không bỏ được anh, nhưng bởi vì chuyện mẹ chồng nàng dâu khiến cô tình nguyện buông tha hôn nhân này, nhìn anh thương tâm khổ sở, cô cũng không thể nào hỏi.
Cho là kết thúc hôn nhân, tất cả đều giải thoát, cô thoát khỏi bể khổ rồi, không cần đau khổ nữa, nhưng mà, ly hôn là như thế nào?
Có phải sẽ biến thành người lạ, không có cơ hội đi chung với nhau ngọt ngào hạnh phúc. Khi đó cô sẽ không phải đối mặt với sự chung đụng thì ít, xa cách thì nhiều nữa mà là hoàn toàn mất đi anh.
Khóc, cô cảm động, cô đau lòng, cô rối rắm, cô thật sự muốn buông tha hôn nhân này ư, cuộc sống không có anh liệu có vui không? Thật sự ly hôn sao?
Nếu như tiếp nhận anh lần nữa, tiếp nhận hôn nhân này, như vậy đồng nghĩa là chấp nhận Triệu Đình Phương, bỏ qua quá khứ, bắt đầu lại từ đầu, nhưng mà, cô có thể làm được không? Nhất là tiếp nhận người mẹ chồng kia, cô có thể làm được không? tr_duoc,đăng tại ddans(lquyd))
Tại sao không được, anh vì cô có thể từ bỏ sự nghiệp mà mình yêu thích, vậy tại sao cô không thể vì anh dũng cảm một lần, bỏ qua một lần.
Nếu như mất cô giống như khoét một miếng thịt của anh thì chuyển nghề không nghi ngờ là lột một lớp da của anh, cô không cần anh làm chuyện như vậy. Anh không có ý định ly hôn, chuyển nghề chính là tiếc nuối lớn nhất của anh.
Tố Tố gạt nhẹ nước mắt. Cô tự hỏi mình, bây giờ cô nhận ra có phải là quá chậm hay không? Cô điền cuồng chạy đi tìm điện thoại ọi cho Sở Lăng Xuyên, tâm trạng thấp thỏm, cô phải nói với anh như thế nào?
Sở Lăng Xuyên đang đi cùng lãnh đạo Sư đoàn, đột nhiên điện thoại di động vang lên, anh lấy ra nhìn, là Tố Tố, anh nhận điện thoại, không đợi cô nói đã bảo: “Bây giờ anh đang vội, có chuyện gì thì chờ cuối tuần anh về rồi nói.”
Anh trực tiếp cúp luôn điện thoại, cô còn chưa kịp mở miệng, giọng nói của anh lạnh quá, Tố Tố kinh ngạc nhìn điện thoại, cắn môi, ngồi sững sờ trên sofa.
Cô kích động, nhiệt tình, còn tự trách thái độ của mình đối với anh, vậy mà giờ bị sự lạnh lùng của Sở Lăng Xuyên dội thẳng vào. Chỉ là trừ chuyện ly hôn không nói, cô không hy vọng anh chuyển nghề vì cô.
Cô nghĩ tới nghĩ lui, do dự một chút rồi nhắn cho anh một tin: Sở Lăng Xuyên, báo cáo chuyển nghề của anh em thấy rồi, em hy vọng anh đừng kích động, chuyện ly hôn chúng ta trở về nói có được không?
Gửi xong, cô nằm xuống sofa, tâm trạng hoảng loạn, bọn họ quả thật cần nói chuyện cẩn thận. Hy vọng là không muộn, đang suy nghĩ miên man thì điện thoại báo tin nhắn đến: Được.
Thôi, như vậy chỉ đành chờ anh trở lại.
Thời gian trôi qua, Sở Lăng Xuyên bận nhưng không thu xếp được, còn Tố Tố mỗi ngày đều đi học lái xe, cô đang chờ anh trở lại.
Mấy hôm nay cô ở lại nhà của ba mẹ, hai ông bà biết cô muốn ly hôn với Sở Lăng Xuyên, có lẽ là biết Sở Lăng Xuyên không đồng ý cho nên chưa đến mức lo lắng, chỉ là sốt ruột.
Về đến nhà, mẹ hỏi cô quan hệ với Sở Lăng Xuyên như thế nào, thái độ của anh vô cùng rõ ràng là không muốn, bây giờ chỉ còn thái độ của cô.
Thái độ của cô? Vốn cô quyết tâm ly hôn, nhưng sau khi thấy báo cáo chuyển nghề của anh thì tan thành mây khói, cho nên bây giờ cô chỉ chờ anh trở lại để hai người nói chuyện thật tốt.