Mục lục
[Dịch] Đô Thị Tàng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe Bạch Tình Đình đề nghị như vậy, Trương Lộ Tuyết liền quay sang phía Diệp Lăng Phi, nói:

- Diệp Lăng Phi, còn anh, chẳng lẽ anh cũng muốn đi cùng với bọn em sao?

- Anh... anh không đi với các em đâu, như vậy đã được chưa?

Diệp Lăng Phi tay trái ôm eo Bạch Tình Đình, tay phải thì thuận thế ôm eo Trương Lộ Tuyết, Trương Lộ Tuyết không ngờ Diệp Lăng Phi dám ôm eo mình ngay trước mặt Bạch Tình Đình, nếu như chỗ này không có Bạch Tình Đình, Trương Lộ Tuyết cũng sẽ không có ý kiến gì, nhưng Bạch Tình Đình lại đang ở ngay đây, thấy Diệp Lăng Phi dám làm như vậy, Trương Lộ Tuyết còn tưởng rằng đầu Diệp Lăng Phi có vấn đề rồi. Trương Lộ Tuyết không muốn bị Diệp Lăng Phi ôm, cô dùng sức muốn giữa từ trong lòng Diệp Lăng Phi ra, nhưng không ngờ cô vừa giãy dụa, Diệp Lăng Phi ngược lại còn ôm chặt hơn, cô không thể nào giãy ra được. Bạch Tình Đình rõ ràng là nhìn thấy, nhưng lại làm như là nhìn thấy. Diệp Lăng Phi làm như vậy ít nhiều cũng là muốn dò xét tâm ý của Bạch Tình Đình, phải biết rằng Diệp Lăng Phi vẫn không đoán ra rốt cuộc trong lòng Bạch Tình Đình nghĩ như thế nào, nhất là không biết rốt cuộc Bạch Tình Đình có chấp nhận Trương Lộ Tuyết hay không. Trương Lộ Tuyết vì Diệp Lăng Phi mà đã trả giá rất nhiều, trước kia, Trương Lộ Tuyết đã mang thai đứa con của Diệp Lăng Phi, sau đó vì mấy nguyên nhân, cô lại bỏ đứa bé đi. Bất kể như thế nào, Trương Lộ Tuyết vì Diệp Lăng Phi mà đã hy sinh rất lớn. Lúc ấy Bạch Tình Đình đã đón nhận Trương Lộ Tuyết, chỉ bởi vì cá tính của Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình Đình, khiến cho các cô luôn ở trong trạng thái đối chọi gay gắt, mặc dù trong lòng hai người đều suy nghĩ muốn chung sống hòa thuận vì Diệp Lăng Phi, nhưng ngoài mặt thì không ai nhịn ai, vẫn không thể thực sự hòa hảo. Nếu như không có Diệp Lăng Phi, hai người bọn họ sẽ không dễ dàng hòa giải với nhau, nhưng bây giờ thì lại khác, cả hai người đều có chung một người đàn ông là Diệp Lăng Phi, hòa thuận với nhau cũng là chuyện bình thường. Diệp Lăng Phi ôm vòng eo thon một tay có thể ôm vừa của Trương Lộ Tuyết, thấy Bạch Tình Đình không có phản ứng quá khích, Diệp Lăng Phi trong lòng cũng ít nhiều hiểu được ý tứ của Bạch Tình Đình. Hắn trái ôm phải ấp, ghé môi hung hăng hôn lên khuôn mặt kiều diễm của Bạch Tình Đình một cái, Bạch Tình Đình không ngờ Diệp Lăng Phi lại đột nhiên hôn mình như vậy, điều này làm cô rất bất ngờ, Bạch Tình Đình nũng nịu nói:

- Ông xã, anh làm cái gì vậy?

- Không có gì, đi thôi, chúng ta đi ra bờ biển dạo một chút!

Diệp Lăng Phi ôm hai người bọn họ đi về phía bờ biển, trên đường đi, Diệp Lăng Phi liên tục nói đùa với các cô, thứ có thể dễ dàng làm dịu bớt không khí quả nhiên là mấy cái truyện cười bậy bạ của Diệp Lăng Phi, trêu chọc hai cô bật cười, quả nhiên, sau khi Diệp Lăng Phi kể lại mấy câu chuyện cười bậy bạ cho hai cô nghe, Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình Đình hai người bắt đầu vận dụng thủ đoạn mà phụ nữ hay sử dụng để phản kích, náo loạn một lúc, ba người đã đi tới bờ biển. Tiếng sóng biển truyền đến tai ba người, Diệp Lăng Phi buông Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết đang ôm trong tay ra, hắn cất bước đi về phía trước hai ba bướ rồi dừng lại, sau đó quay người, đối mặt với Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết, giọng điệu tỏ ra vô cùng trịnh trọng nghiêm túc, không hề có chút đùa giỡn.

- Anh xin thề ở dưới ánh trăng hôm nay, anh sẽ bảo vệ các em, không để các em bị thương tổn, đây là lời hứa của anh với các em!

Diệp Lăng Phi đã từng hứa hẹn như thế này đối với riêng từng người, nhưng bây giờ, hắn lại phát thệ trước mặt hai người phụ nữ mà hắn yêu nhất, lời hứa hẹn này là dành cho cả hai cô. Trương Lộ Tuyết vẫn có chút không thích ứng, nếu như nơi này không có Bạch Tình Đình, Trương Lộ Tuyết cũng rất thích nghe Diệp Lăng Phi nói với cô như vậy, nhưng hiện giờ, Bạch Tình Đình đang ở đây, Trương Lộ Tuyết cảm thấy không tiện cho lắm. Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy xong, cô nhìn Trương Lộ Tuyết đứng bên cạnh, nói:

- Ông xã, có phải là anh có gì muốn nói với hai người bọn em không?

- Đúng vậy!

Diệp Lăng Phi không phủ nhận, hắn nói,

- Hôm nay, anh đã suy nghĩ hồi lâu, anh cũng lo lắng, rốt cuộc anh nên làm như thế nào để làm rõ quan hệ giữa chúng ta. Tình Đình, sau khi nghĩ kỹ, rốt cục anh cũng ý thức được, anh phải làm rõ mối quan hệ giữa ba chúng ta, như vậy, không chỉ đối với anh, đối với em mà cả với Lộ Tuyết, đó cũng là sự lựa chọn tốt nhất. Như anh vừa mới nói với em đấy, giờ phút này anh đang phải đối mặt với một sự lựa chọn rất khó khăn, anh cần người thân bên cạnh mình giúp đỡ, mà người thân của anh, chính là em, Lộ Tuyết, Hân Mính, anh cần các em giúp đỡ!

Bạch Tình Đình cắn cắn môi, vừa rồi Diệp Lăng Phi đã nói với cô chuyện sầu não trong lòng hắn. Trương Lộ Tuyết thì lại không hiểu ra sao, cũng không biết rốt cuộc Diệp Lăng Phi muốn nói gì với cô. Chỉ là, nghe Diệp Lăng Phi nói muốn làm rõ mối quan hệ giữa ba người, vẫn khiến cho Trương Lộ Tuyết cảm thấy có chút khẩn trương. Tuy là Trương Lộ Tuyết nghĩ nếu có thể làm rõ quan hệ của mình với Diệp Lăng Phi trước mặt Bạch Tình Đình thì đó là tốt nhất, nhưng khi thật sự đến lúc phải làm rõ quan hệ, Trương Lộ Tuyết lại lo lắng. Trương Lộ Tuyết nhìn thoáng qua Bạch Tình Đình, phát hiện Bạch Tình Đình đang cắn chặt môi, trông bộ dạng hết sức mất hứng, điều này khiến cho Trương Lộ Tuyết trong lòng lo lắng không dứt. Trương Lộ Tuyết nhìn về phía Diệp Lăng Phi, vừa lúc Diệp Lăng Phi cũng nhìn về phía cô, Trương Lộ Tuyết vội vàng nhìn sang chỗ khác.

- Lộ Tuyết, Tình Đình, các em đều là người phụ nữ của anh, anh tin rằng trong lòng các em cũng hiểu rõ đối phương, từ trước tới nay, anh không có đủ dũng khí để làm rõ mối quan hệ của chúng ta giống như thế này, chính là vì lo lắng mất đi các em. Tình Đình là vợ anh, chúng ta đã trải qua rất nhiều chuyện, Lộ Tuyết cũng vì anh mà hy sinh rất nhiều, chính bởi vì như vậy mới khiến cho anh rất lo lắng, bởi vì anh không muốn khiến hai người các em gặp chuyện không may... !

- Diệp Lăng Phi, anh có thể nói nhanh lên được không, rốt cuộc anh muốn nói điều gì?

Trương Lộ Tuyết không nhịn được, nếu cứ tiếp tục nói như thế này, Diệp Lăng Phi sẽ khiến cho Trương Lộ Tuyết không biết rốt cuộc hắn định nói điều gì, cô muốn Diệp Lăng Phi nói rõ đầu đuôi, không nên để như lúc này, khiến cho cô không hiểu đầu cua tai nheo gì cả.

- Anh muốn giải thích rõ ràng với các em, nhưng mà nếu Lộ Tuyết cảm thấy anh quá dài dòng, vậy anh nói thẳng luôn. Trong quá khứ anh có một kẻ thù, bây giờ cô ta đang ở thành phố Vọng Hải, tuy cô ta nói không phải tới tìm anh báo thù, nhưng anh không tin người phụ nữ này, anh hi vọng các em có thể giúp anh lựa chọn, là xuất thủ giết chết cô ta, hay là tin tưởng cô ta.... !

Nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, Trương Lộ Tuyết trừng mắt, nói:

- Những chuyện như vậy làm sao em biết được, anh hỏi em, em căn bản cũng không biết phải làm gì, anh là đàn ông, anh không quyết định, chẳng lẽ còn bảo phụ nữ bọn em quyết định sao? Thật không hiểu nổi lũ đàn ông các anh rốt cuộc nghĩ như thế nào nữa, Tình Đình tỷ, chị nói có đúng không?

Trương Lộ Tuyết gọi một tiếng Tình Đình tỷ, ngược lại khiến cho Bạch Tình Đình ngây ngẩn cả người, hiển nhêin Bạch Tình Đình không lường được Trương Lộ Tuyết sẽ gọi cô là chị. Quả thật Trương Lộ Tuyết so với Bạch Tình Đình thì nhỏ hơn, về lý mà Trương Lộ Tuyết hẳn phải gọi Bạch Tình Đình là chị, nhưng từ nhỏ hai người đã đặc biệt tranh cường háo thắng, vì vậy Trương Lộ Tuyết sẽ không dễ dàng gọi Bạch Tình Đình là chị, nhưng tối hôm nay, Bạch Tình Đình lại nghe thấy Trương Lộ Tuyết gọi cô là chị, một tiếng chị này làm cho bao nhiêu tức giận tích tụ trong lòng Bạch Tình Đình bao năm qua vì tranh cường háo thắng với Trương Lộ Tuyết tất cả giờ đều tan biến.

- Đúng, đúng vậy, Lộ Tuyết muội muội, em nói rất đúng!

Bạch Tình Đình cũng không biết tại sao mình lại nhẹ nhàng gọi một tiếng Lộ Tuyết muội muội tới như vậy, tiếng Lộ Tuyết muội muội này cực kỳ thân mật, thân mật đến mức không thể thân hơn được nữa, khiến cho Diệp Lăng Phi nghe mà cũng cảm thấy không biết mình có nghe lầm không, Bạch Tình Đình sao có thể gọi một cách thân mật như thế chứ? Chỉ là, Diệp Lăng Phi quả thật không nghe lầm, Bạch Tình Đình đã thân thiết gọi Trương Lộ Tuyết là muội muội. Tiếng muội muọi này vừa bật ra, lập tức đã khiến cho quan hệ giữa hai cô trở nên vô cùng thân thiết. Diệp Lăng Phi cũng rất thích nhìn những cảnh như thế này, hắn mở mồm, vừa định nói mấy câu tán dương hai người, nhưng đúng vào lúc đó, Bạch Tình Đình nói:

- Ông xã, em nghĩ anh không cần phải do dự nữa, bây giờ anh cũng không phải người tốt lành gì, những chuyện như vậy anh cũng đã làm không ít, để chúng ta có thể sống một cuộc sống hạnh phúc, em... em không ngại anh làm bất cứ chuyện gì!

Những lời này của Bạch Tình Đình đã biểu thị rõ thái độ của cô, mặc dù Trương Lộ Tuyết không nói gì, nhưng ánh mắt của cô lại nói rõ với Diệp Lăng Phi rằng, cô ủng hộ ý kiến của Bạch Tình Đình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK