Nhưng vấn đề bây giờ chính là rất nhiều viện massage cung cấp dịch vụ massage chẳng qua là một loại trá hình, những cái gọi là massage đó căn bản không phải là massage chỉ là cung cấp dịch vụ mà thôi, kết quả như vậy dẫn đến massage trong xã hội càng ngày càng nhiều, thợ massage cũng càng ngày càng nhiều, chỉ là cái gọi là massage đó chủ yếu là massage phần dưới của đàn ông, giống như phòng gội đầu vậy, cái gọi là gọi đầu chẳng qua cũng chỉ là gội “đầu” mà thôi.
Nguyên nhân chính là vì những nơi massage tràn lan dẫn đến massage bây giờ đã trở thành một loại dịch vụ gọi là cung cấp sắc tình, mà massage chân chính lại không được tôn trọng, khiến cho thợ massage của nghề này vị trí trung tâm dần dần bị giảm xuống. Massage là một cái nghề cũ xưa, nhưng bây giờ massage lại đối mặt với nhiều vấn đề.
Thợ massage của hội sở này lại tuyệt đối là thợ massage chính thống, thủ pháp và kỹ thuật đều không giống như thợ massage bên ngoài, Diệp Lăng Phi vốn chỉ là muốn tiện thể ở đây được massage một tí, hắn không trông cậy thợ massage ở đây sẽ khiến cho hắn được thả lỏng một chút nhưng thực tế Diệp Lăng Phi khi được massage thì thoải mái đền mức ngủ thiếp đi. Mãi cho đến khi hắn được Bạch Tình Đình đánh thức, Diệp Lăng Phi mới biết được mình đã ngủ thiếp đi. Khăn lông trên người Diệp Lăng Phi rơi xuống khiến hắn trần truồng ra trước mặt Bạch Tình Đình. Bàn tay nhỏ bé của Bạch Tình Đình vừa đụng chạm vào phần dưới của Diệp Lăng Phi thì nghe đến Diệp Lăng Phi nói:
- Bà xã, bây giờ là mấy giờ rồi?
- À. . . . . chắc khoảng bốn giờ rồi!
Bạch Tình Đình gương mặt ửng đỏ, cô biết mình không nên ở chỗ này đụng chạm vào phần dưới của Diệp Lăng Phi như vậy rất dễ dàng khiến hắn bùng lên dục hỏa, nguời đàn ông này một khi bị hấp dẫn, đây chính là một chuyện rất phiền phức, Bạch Tình Đình cố gắng nuốt nước bọt, cô không muốn đụng chạm đến thứ của ông xã mình khiến cô dục tiên dục tử, cô nói:
- Ông xã, anh muốn về sao?
- Ừ!
Diệp Lăng Phi gật đầu và nói:
- Tình Đình, chúng ta đã ở đây lâu rồi, anh thấy hay là chúng ta về nhà thôi!
- Ông xã, nơi này rất tốt!
Bạch Tình Đình cũng không có ý muốn rời khỏi đây, khó khăn lắm hôm nay mới có thể cùng Diệp Lăng Phi ở đây lãng mạn một chút, thư giãn một chút, Bạch Tình Đình không muốn rời khỏi đây nhanh như vậy. Hội sở hạng sang này giải trí không đơn giản chỉ cung cấp dịch vụ tắm rửa, xoa bóp, mà còn có sân banh, quầy rượu…, hội viên có thể giao lưu với nhau. Đại đa số mục đich của yếu của hội sở cũng không phải đơn giản là cung cấp cho hội viên sở cung cấp cho hội viên những nơi giải trí, xả hơi.., mà còn khiến cho hội viên giao lưu, tìm hiểu tăng tác dụng tình cảm. Phải biết rằng có thể đi vào hội sở loại này thì cũng không phải là nhân vật đơn giản, hoặc tinh anh trong một viện nào đó hoặc là một ông chủ của tập đoàn nào đó… Tóm lại, những hội viên này đều không phải là những nhân vật đơn giản, mọi người có một hội sở để giao lưu như vậy, có thể ngồi cùng một chỗ mà hàn huyên một chút, có thể gặp mặt một chút, đây cũng là một cách để phát triển mối quan hệ.
Bạch Tình Đình cũng không muốn quen biết người khác, cô chẳng qua là cảm thấy nơi này rất tốt, hy vọng có thể cùng Diệp Lăng Phi ở đây lãng mạn một chút, thả lỏng một chút. Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy thì hắn không kiên trì giữ ý kiến của hắn, nếu Bạch Tình Đình muốn ở đây một lát nữa thì hắn cũng chiều theo ý Bạch Tình Đình.
Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây thì đồng ý. Hắn và Bạch Tình Đình mặc quần áo ngủ hạng sang do hội sở này cung cấp và đi ra khỏi phòng. Đi về phía trước mặt không xa là quầy rượu. Bên trong quán rượu chỉ có hai ba người, hội sở hạng sang này khai trương ở thành phố Vọng Hải không lâu, lại không công khai chiêu mộ hội viên, chỉ là thông qua những con đường khác, phát cho một số ít người thẻ hội viên. Vì vậy, bản thân người tới nơi này rất ít, hơn nữa bây giờ chỉ mới hơn bốn giờ chiều, người đến đây càng ít. Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình khi đến đây thì hai ba người ngồi trong quán rượu quay đầu lại, một trong số đó là sở trưởng Lưu của Sở nghiên cứu khoa học kỹ thuật Vọng Hải, tuổi cũng đã hơn bốn mươi. Sở Trưởng Lưu là tiến sĩ du học ở nước ngoài về, lần này, đến Sở khoa học kỹ thuật thông tin làm sở trưởng, là một nhân vật đầu ngành ở phương diện tin học, ông ta hiện nay là chuyện gia trọng điểm trong hạng mục nghiên cứu điều khiển tự động mô hình hóa bằng tin học, là thuộc về một hạng mục nghiên cứu khoa học mô phỏng hành động người máy, bây giờ đã tiến vào giai đoạn mang tính thực chất.
Bạch Tình Đình biết sở trưởng Lưu kia, sở trưởng Lưu cũng thường xuất hiện trên TV. Bạch Tình Đình lần đầu tiên nhìn nhìn thấy sở trưởng Lưu, cô còn không khẳng định lắm, sau khi sở trưởng Lưu chào hỏi Bạch Tình Đình thì Bạch Tình Đình mới biết người này chính là sở trưởng Lưu của Sở nghiên cứu tin tức khoa học kỹ thuật. Còn hai người cùng ngồi với sở trưởng Lưu Bạch Tình Đình cũng không nhận ra, trong đó có một phụ nữ, nhìn người phụ nữ kia dáng vẻ khoảng chừng ba mươi tuổi, hai lỗ tai đeo chiếc vòng tai lủng lẳng, chỗ ngực có một sợi dây chuyền mặt khối hình trái xoan. Người phụ nữ kia để tóc ngắn, điều khiến người ta thấy kỳ lạ là cổ họng cô ta hơi nhô lên, khi cô ta nói có thói quen liếm môi, thỉnh thoảng dùng tay đè chặt cổ họng, giọng nói thì hơi khó nghe, nếu không nghe kỹ thì rất dễ dàng nghe không rõ cô ta rốt cuộc đang nói cái gì. Người phụ nữ này làm cho người ta có cảm giác hình như là cổ họng bị cái gì làm cho bị thương, không thể nào tiện nói chuyện được.
Bạch Tình Đình mới vừa nãy chẳng qua là chào hỏi sở trưởng Lưu rồi cùng Diệp Lăng Phi đi tới quầy bar . Đừng thấy người ở quán bar không nhiều nhưng rượu ở đây so với bên ngoài thì rất đầy đủ. Whisky, Vodka… rượu mà những người đàn ông này cần đều có cả, cũng có rượu vang đỏ, Champagne, đồ uống loại này nghiêng về phái nữ hơn, tóm lại, rượu ở nơi này rất đầy đủ khiến cho người khác giật mình, thậm chí có cả rượu mà ở trên thị trường hiếm thấy như rượu vang cacao 1996 của I-ta-li-a rất hiếm gặp.
Diệp Lăng Phi muốn một ly Whisky, Bạch Tình Đình lại muốn một ly rượu vang đỏ, ánh mắt Diệp Lăng Phi nhìn sang chỗ ngồi bên cạnh Bạch Tình Đình, hắn ngồi sang bên, tay phải tùy tiện đặt lên vai Bạch Tình Đình, ngón tay hắn đặt ở trên da thịt mềm mại trơn mịn của Bạch Tình Đình, khẽ vuốt ve và nói:
- Bà xã, em không thấy nơi này thật kỳ quái sao? Cái tên sở trưởng Lưu mà em vừa nói chuyện cũng là hội viên ở đây, anh làm sao cũng không ngờ rằng rốt cuộc tiêu chuẩn để nhập hội vào hội sở này là cái gì?
Diệp Lăng Phi nói ra câu nói này dường như muốn nhắc nhở Bạch Tình Đình, mới vừa rồi Bạch Tình Đình cùng sở trưởng Lưu chào hỏi trong lòng cô cũng cảm thấy nghi ngờ như vậy, cô cũng cảm giác nơi này dường như có cái gì đó không đúng lắm, nhưng Bạch Tình Đình khi nãy không nghĩ ra được rốt cuộc là không đúng ở chỗ nào, hiện tại nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, Bạch Tình Đình mới biết chính là sở trưởng Lưu xuất hiện ở đây khiến cho cô có cảm giác không được bình thường.
Bạch Tình Đình khẽ quay đầu sang phía sở trưởng Lưu, khi cô quay đầu sang thì đúng lúc đó cô nhìn thấy người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi đó đang nhìn cô, ánh mắt Bạch Tình Đình và ánh mắt người phụ nữ kia đụng vào nhau, trong khoảnh khắc đó thì thấy người phụ nữ ba mươi tuổi kia cầm ly rượu trong tay nâng lên, khẽ cười với Bạch Tình. Hành động này khiến cho Bạch Tình Đình cảm thấy có chút không thoải mái, cô vội vàng xoay đầu lại và nói:
- Ông xã, chúng ta bất luận rốt cuộc nơi này là nơi nào, chúng ta ở đây vui chơi như vậy là đủ rồi!
Diệp Lăng Phi cười cười, hắn nói:
- Bà xã, anh lại muốn ở đây thư giãn một tí, nhưng là vấn đề chúng ta muốn không bị người quấy rầy, mà hết lần này đến lần khác lại có người muốn quấy rầy chúng ta. Anh sớm nghĩ rằng bà xã chỉ cần em xuất hiện ở chỗ này, thì luôn có một vài người hâm mộ!
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì cô có chút không hiểu, Bạch Tình Đình thấy ánh mắt Diệp Lăng Phi nhìn về phía sau lưng cô, theo bản năng cô phải quay đầu lại một chút, kết quả là cô nhìn thấy người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi kia đang cầm trong tay ly rượu và đang đi tới.