iệp Lăng Phi sao ngờ được rằng Vu Tiêu Tiếu lại nhân lúc hắn đánh răng mà tấn công hắn chứ. lúc nãy Diệp Lăng Phi đã nuốt sạch số kem đánh răng vào bụng rồi.Diệp Lăng Phi trước giờ chưa bị ai trộm tấn công qua như thế bao giờ, đây là lần đầu tiên.
Vu Tiêu Tiếu là người giở trò đầu tiên. Chỉ là. người là khơi mào đầu tiên luôn luôn phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc. Vu Tiêu Tiếu tự nhiên cũng không phải ngoại lệ.
Ngay lúc Vu Tiêu Tiếu định chạy, liền bị Diệp Lăng Phi tóm lại. Diệp Lăng Phi lấy gậy ông đập lưng ông. giữ chặt lấy Vu Tiêu Tiếu, tay phải vừa hạ xuống. liền nghe thấy Vu Tiêu Tiếu kêu “A” một tiếng, hai ngón tay Diệp Lăng Phi đã chọc thẳng lên.
Thế này Diệp Lăng Phi vẫn chưa thấy thỏa mãn. lại chọc thêm mấy cái nữa. mỗi lần Vu Tiêu Tiếu đều kêu lên thảm thiết.
- Tiêu Tiếu, chẳng phải em thích bạo lực sao, hôm nay anh sẽ bạo lực cho em xem!
Ngón tay Diệp Lăng Phi chọc lên. cũng không thèm rút ra, cố ý lấy hết sức để chọc. Vu Tiêu Tiếu ngoáy ngoáy mông, liên miệng kêu:
- Sư phụ. em không dám nữa. không dám nữa!
Diệp Lăng Phi lúc này mới rút tay ra, hắn vừa bỏ tay ra, liền nói với Vu Tiêu Tiếu:
- Tiểu nha đầu. em còn dám tấn công anh nữa. lần sau sẽ cho em nếm mùi càng đáng sợ hơn. anh sẽ không chỉ cách quần nhỏ của em để chọc đâu!
Câu này của Diệp Lăng Phi vừa dứt. hai tay Vu Tiêu Tiếu liền ôm chặt lấy mông. Mặt đỏ ửng lên. nói:
- Sư phụ. người ta là con gái mà. sao anh lại động vào mông người ta thế chứ!
- Ai da. em còn dám cãi nữa cơ đấy!
Diệp Lăng Phi nói:
- Chẳng phải em tấn công anh trước sao, giờ em còn ra vẻ oan thị màu gì hả, nãy anh còn uống cả một đống kem đánh răng đó. giờ bụng anh đang khó chịu đây, em còn dám cãi nữa à. cẩn thận không anh lại bạo lực với em bây giờ!
Vu Tiêu Tiếu lại mặc váy liền thân gấp nếp, cô thật sự lo Diệp Lăng Phi sẽ bạo lực với cô thật nên cô không dám nói nữa. Ngay lúc Diệp Lăng Phi quay người. định tiếp tục đánh răng. Vu Tiêu Tiếu bỗng lại tấn công Diệp Lăng Phi một cái. ngay sau đó cô chạy thẳng về phòng. Diệp Lăng Phi bị Vu Tiêu Tiếu chọc giận rồi. hắn cũng không tính tới việc đánh răng nữa. đuổi theo.
Vu Tiêu Tiếu chạy nhanh lên phòng trên tầng ba của cô, vừa định đóng cửa phòng lại. liền bị Diệp Lăng Phi giữ lại. Vu Tiêu Tiếu vừa nhìn thấy Diệp Lăng Phi tới. sợ quá chạy thẳng vào trong phòng. Diệp Lăng Phi đóng cửa phòng lại. lạnh hừm nói:
- Tiểu nha đầu. xem em chạy đi đâu!
- Sư phụ. em sai rồi. em sai rồi. anh tha cho em đi!
Vu Tiêu Tiếu liên miệng xin tha. chân chầm chậm lùi về phía sau. lùi tới bên giường. cô liền ngồi thẳng xuống giường. Ngay lúc Vu Tiêu Tiếu ngồi lên giường. Diệp Lăng Phi liền lao qua. một tay giữ lấy Vu Tiêu Tiếu. Vu Tiêu Tiếu biết sẽ xảy ra chuyện gì. cặp chân trắng nõn nà ra sức đạp, liên miệng nói:
- Sư phụ. tha cho em đi. em nhận sai rồi mà!
Diệp Lăng Phi sao chấp nhận lời khẩn cầu của Vu Tiêu Tiếu chứ. Diệp Lăng Phi một tay lột thẳng chiếc quần nhỏ của Vu Tiêu Tiếu ra, đứng thẳng trước chiếc mông trắng nõn đang giơ cao cao lên của Vu Tiêu Tiếu, hắn giơ tay chọc vào, mông Vu Tiêu Tiếu khép chặt lại. nhưng cũng vô ích. lúc này Vu Tiêu Tiếu mới thức sự biết được thế nào khỏi là cảm giác bị người khác bạo lực.
Nhưng. chiếc miệng nhỏ nhắn của Vu Tiêu Tiếu bỗng phát ra từng tiếng từng tiếng rên rỉ. cô lại còn giơ mông mình cao hơn. cao hơn. Diệp Lăng Phi thấy chiếc mông gợi tình của Vu Tiêu Tiếu, cũng không nhịn được nữa. hắn tiến tới thơm lấy nó.
Thoáng chốc, dưới nụ hôn của Diệp Lăng Phi. cả người Vu Tiêu Tiếu nóng bừng. Vu Tiêu Tiếu liền rên lên từng trận. Sau một hồi công phu. Diệp Lăng Phi mới ngẩng đầu lên. Vu Tiêu Tiếu lúc này đã đỏ bừng mặt ngồi xuống, hai tay ôm chặt lấy cổ Diệp Lăng Phi. đôi môi anh đào lao tới hôn lấy Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi ở tại phòng Vu Tiêu Tiếu một lúc lâu. đợi lúc hắn quay lại đánh răng. Bạch Tình Đình cũng đã cầm díp đánh răng đứng trước bồn rửa mặt.
Diệp Lăng Phi như không có chuyện gì xảy ra. tới bên cạnh Bạch Tình Đình, rửa rửa tay, xúc miệng. rồi hỏi:
- Bà xã. hôm nay chúng ta đi đâu chơi?
Mắt Bạch Tình Đình vẫn còn hơi sưng. Đó là vì tối qua cô khóc hơi nhiều, thấy Diệp Lăng Phi hỏi vậy, Bạch Tình Đình liền đặt nhổ nhổ bọt kem đánh răng ra. xúc xúc miệng. nói:
- Ông xã. hôm nay em không định đi đâu cả. anh trông em thế này, sao có thể ra ngoài được chứ!
Bạch Tình Đình vừa nói xong. liền nghe thấy giọng của Vu Tiêu Tiếu vọng lại từ sau lưng:
- Chị. sao thế được chứ. hôm qua chị nói muốn đi bảo tàng Hưng Thịnh cơ mà. em đều chuẩn bị xong cả rồi!
Bạch Tình Đình quay người lại. thấy Vu Tiêu Tiếu đang đửng ở cửa. Bạch Tình Đình liền khẽ cười nói:
- Tiêu Tiếu, không phải chị không muốn đi. chỉ là chị...!
Bạch Tình Đình ý chỉ Vu Tiêu Tiếu nhìn vào mắt cô, ý nói. hôm qua cô khóc nhiều quá nên giờ mắt đều sưng húp lên rồi.
Vu Tiêu Tiếu vừa nãy ở trong phòng nồng thắm với Diệp Lăng Phi một hồi. lúc này, hạ thân vẫn còn thấy **. Giờ nhìn Bạch Tình Đình, không khỏi thấy có lỗi. Nãy nói muốn cùng Bạch Tình Đình đi viện bào tàng chẳng qua vì muốn tạo tình cảm tốt đẹp với Bạch Tình Đình. Vu Tiêu Tiếu vội vàng nói:
- Chị. không sao đâu. chỉ cần chị trang điểm chút là được mà. không nhìn ra được đâu. chị của em đẹp như vậy cơ mà, chị. đi đi mà. tối qua em mong mãi để hôm nay được đi đó!
Bạch Tình Đình bị Vu Tiêu Tiếu nì nèo mãi. cuối cùng cũng đành gật đầu. nói:
- Được. Tiêu Tiếu, em đợi chút, chị rửa mặt xong đã!
- Dạ!
Vu Tiêu Tiếu vội vàng đáp lời.
Diệp Lăng Phi nghe thấy Bạch Tình Đình nói muốn đi. chỉ có điều không biết viện bảo tàng Hưng Thịnh ở chỗ nào.
Tối qua lúc Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu nói chuyện. Diệp Lăng Phi không có mặt ở đó. Diệp Lăng Phi hỏi:
- Tình Đình, viện bảo tàng Hưng Thịnh ở chỗ nào!
- ở ngay thành phố Vọng Hải thôi, là một viện bảo tàng mới mở!
Bạch Tình Đình nói:
- Hôm qua em xem tin tức mới biết!
-À!
Diệp Lăng Phi ừm một tiếng. rồi nói:
- Đi bảo tàng Hưng Thịnh cũng được thôi, đợi lát nữa chúng ta đi ăn sáng rồi đi viện bảo tàng!
- Vâng!
Bạch Tình Đình đồng ý nói.
Đợi Bạch Tình Đình đánh răng rửa mặt xong. lúc cô bước về phòng cô, liền nghe thấy tiếng điện thoại kêu. Bạch Tình Đình vội vàng bước vào phòng. Cô cầm lấy điện thoại, là điện thoại của Chu Hân Mính. Chu Hân Mính vẫn còn ở nhà. đợi cô nhận điện thoại. Chu Hân Mính liền hỏi:
- Tình Đình, hôm nay có dự định gì không?
- Tớ và Tiêu Tiếu định tới viện bảo tàng Hưng Thịnh mới khai trương xem thế nào!
Bạch Tình Đình nói.
- Viện bảo tàng Hưng Thịnh!
Chu Hân Mính nói
- Thật hay quá. hôm qua lúc về. bố tớ cũng nói với tớ chuyện bảo tàng mới khai trương này, Tình Đình, vốn tớ còn định rủ cậu đi nữa đó, nếu cậu đi thì hay quá rồi!
- ừm. Hân Mính, thế này đi. chúng ta hẹn giờ gặp nhau đi!
Bạch Tình Đình nhìn thời gian. nói:
- Mười giờ đi. không vấn đề gì chứ!
Chu Hân Mính nhanh chóng đồng ý!
Sau khi hẹn thời gian với Chu Hân Mính xong. Bạch Tình Đình liền tranh thủ thời gian trang điểm, cô còn đặc biệt chọn một chiếc váy màu trắng. kèm theo chiếc tất đen nữa. Sau khi Bạch Tình Đình trang điểm xong, liền bước xuống dưới lầu. Tại phòng khách dưới lầu. Vu Tiêu Tiếu và Diệp Lăng Phi đang ngồi đợi Bạch Tình Đình rất lâu rồi. thấy Bạch Tình Đình bước xuống. Diệp Lăng Phi liền vội vàng chạy qua đón.
Hai mắt Diệp Lăng Phi naắm Bạch Tình Đình từ trên xuống dưới, nhìn tới mức khiến Bạch Tình Đình cảm thấy khó hiểu. Bạch Tình Đình cũng nhìn cách trang điểm của mình, kỳ lạ hỏi:
- Ông xã. em trang điềm thế này có vấn đề gì sao?
- Sao lại có vấn đề được chứ. thật sự đẹp quá đi!
Diệp Lăng Phi đưa tay ra ôm lấy eo Bạch Tình Đình, miệng khen ngớt lời nói:
- Bà xã yêu. em không biết chứ. em thật sự quá đẹp, nhìn chiếc eo thon của em này, lại bộ ngực này nữa chứ. chẳng khác gì tiên nữ giáng trần cả. Bà xã. anh đảm bảo mười tên đàn ông nhìn em ít nhất cũng phải có chín tên đổ!
Phụ nữ trang điểm đẹp cũng chi để cho đàn ông ngắm. có cô gái nào không thích được người đàn ông mình yêu thương khen mình mấy câu chứ. Bạch Tình Đình cũng không ngoại lệ, thấy Diệp Lăng Phi khen cô đẹp, trong lòng cô thấy ngọt ngào như mật vậy. Có điều, ngoài mặt thì không thể hiện ra. ngược lại còn hỏi:
- Ông xã. nếu đã mười người nhìn, chín người đổ, thế còn lại một người nữa đâu?
- Còn lại một người nửa đương nhiên chính là chồng của em đây rồi. anh sẽ trực tiếp ôm người vợ xinh đẹp của anh vào trong lòng, giữ thật chặt!
Diệp Lăng Phi vừa nói vừa định thơm lên má Bạch Tình Đình một cái. nhưng bị Bạch Tình Đình cản lại. Bạch Tình Đình nói:
- Anh đừng đùa nữa, em vừa trang điểm xong mà!
Diệp Lăng Phi chỉ đành bỏ qua ý định đó, nhưng. tay hắn lại bắt đầu không thật thà rồi. Bạch Tình Đình đúng là hết cách với Diệp Lăng Phi. dù sao đi nữa Diệp Lăng Phi cũng là chồng cô, chồng sờ vợ là chuyện xưa như trái đất. Có điều Vu Tiêu Tiếu đang đứng trước mặt. Bạch Tình Đình vẫn phải nhắc nhở Diệp Lăng Phi nên ý tứ chút, ai ngờ Diệp Lăng Phi coi Vu Tiêu Tiếu như người trong suốt vậy, chân tay càng lúc càng mạnh dạn hơn.
Vu Tiêu Tiếu nhìn thấy rõ ràng nhưng cũng coi như không thấy gì. Ba người lên xe xong. Diệp Lăng Phi dặn Bạch Tình Đình ngồi lên ghế phụ. thắt xong dây an toàn, liền vừa lái xe vừa nói:
- Bà xã. chúng ta đi đâu ăn sáng đây!
- Chúng ta tới quán KFC ở trong thành phố đi. như thế sẽ tiện hơn!
Bạch Tình Đình nói:
- Nãy Hân Mính có gọi cho em. cô ấy nói hôm nay không có việc gì. sẽ tới viện bảo tàng với chúng ta, em và Hân Mính hẹn mười giờ gặp nhau ở cổng của viện bảo tàng. chúng ta đi ăn ở KFC xong. sau đó tới viện bảo tàng nhé!
Diệp Lăng Phi nói được một tiếng, rồi lái xe thẳng vào nội thành.
Thật ra. quán KFC này chính là đồ thực phẩm bỏ đi. theo nghiên cứu về dinh dưỡng học của người Trung Quốc, thức ăn của KFC một chút dinh dưỡng cũng không có. Nhưng KFC, McDonald vẫn được rất nhiều người Trung Quốc thích ăn. nói cho cùng, chẳng qua cũng chỉ là khung cảnh đẹp, thức ăn nhanh. Nhất là với xã hội Trung Quốc hiện nay, rất nhiều thanh niên trẻ không thích thổi cơm. kết quả là bọn họ đều thích tới các quán ăn nhanh như KFC, McDonald.
Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu ba người tới ăn sáng tại KFC cũng vì lý do này, nếu có Trương Vân ở nhà thì bọn họ cũng không cần phải ra ngoài ãn. Trương Vận sớm sẽ chuẩn bị đồ ăn cho bọn họ rồi. Ngay lúc ăn sáng tại KFC, Diệp Lăng Phi phát biểu cảm tưởng của mình, ý chính là mong Trương Vân mau quay về, như thế, bọn họ không cần phải ra ngoài ăn nữa.
- Ông xã. có phải anh đang trách em không biết làm bữa không !
Trước mặt Bạch Tình Đình đặt một cốc trà sữa. cô vừa uống được có một miếng, nghe thấy Diệp Lăng Phi phát biểu xong cảm tưởng của hắn. nhịn không được liền nói:
- Ông xã. có cần phải tìm cho anh một bà vợ biết làm bữa nữa không, như thế. nhà chúng ta dù không có người giúp việc ở nhà anh cũng có thể ăn no, hơn nữa cô vợ này không những biết nấu ăn. còn có thể ngủ cùng ăn. quan trọng hơn cả là không phải trả tiền, ông xã. anh nói như thế có phải tốt biết mấy không?
Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình nói vậy, liền vội vàng cười nói:
- Bà xã yêu. em nghĩ đi đâu rồi thế, anh chỉ là tiện miệng nói thế thôi!
Vu Tiêu Tiếu lúc này cũng cố ý chen vào:
- Chị. em thấy sư phụ chính là có ý đó đấy. Chị. chị nên quản sư phụ thật chặt vào!
- Nha đầu này, em mau ăn đồ của em đi. Mấy đồ ăn này cũng không nhét vừa miệng em sao!
Diệp Lăng Phi ngườm Vu Tiêu Tiếu một cái. ai ngờ Vu Tiêu Tiếu cũng không chịu thua ngườm lại Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi ở trước mắt Bạch Tình Đình không tiện giáo huấn Vu Tiêu Tiếu, chỉ có thể để Vu Tiêu Tiếu khoa trương cười thỏa thích.
Bạch Tình Đình nói giúp Vu Tiêu Tiếu. Phụ nữ tự nhiên sẽ giúp phụ nữ. Bạch Tình Đình nói:
- Ông xã. sao anh không cho Tiêu Tiếu nói chứ. Tiêu Tiếu đâu có phải là trẻ con nữa!
Vu Tiêu Tiếu có Bạch Tình Đình chống eo, tự nhiên cảm thấy không sợ gì rồi. cô vội vàng nói:
- Chị nói đúng lắm. sư phụ. sau này anh không được coi em là trẻ con nữa. em nói cho anh biết, em đã hai mốt tuổi rồi đó!
- Được. được, biết cô lớn rồi!
Diệp Lăng Phi nói:
- Nếu cô mà ở thời cô đại. giờ con cô khéo còn biết đi mua tương rồi ấy chứ!
- Chị. chị xem sư phụ nói kìa, anh ấy bắt nạt em!
Vu Tiêu Tiếu thấy Diệp Lăng Phi nói vậy, lập tức tố cáo với Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình cười cười, nói:
- Tiêu Tiếu, em mau ăn đi. hôm nay chúng ta chơi cho thoải mái. đợi lúc về tới biệt thự. hai chúng ta sẽ tính sổ với anh ấy, được không ?
Vu Tiêu Tiếu thấy Bạch Tình Đình nói vậy, mới chịu gật đầu nói:
- Vâng, cảm ơn chị!
Lúc cả ba người lao tới viện bảo tàng. Chu Hân Mính đã đứng ở cổng đợi bọn họ. Diệp Lăng Phi đỗ xe xong. liền cùng Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu bước qua. vừa thấy Chu Hân Mính. Vu Tiêu Tiếu liền lao tới ôm lấy hờn dỗi nói:
- Chị Hân Mính, tối qua chị không có nhà. sư phụ bắt nạt em với chị Tình Đình đó. Chị Hân Mính, chị nhất định phải giúp chị em em báo thù đó!
Chu Hân Mính nghe thấy thế liền cười nói:
- Tiêu Tiếu. Diệp Lăng Phi việc gì phải bắt nạt chị em em chứ?
- Ai biết được chứ. tóm lại là sư phụ định làm mì gói cho bọn em ăn!
Vu Tiêu Tiếu cong miệng lên. nhìn Diệp Lăng Phi đang bước qua, hờn dỗi nói:
- Anh ấy thật lười, có đi mua đồ ăn thôi mà cũng ngại!
Diệp Lăng Phi thấy tiếng phàn nàn của Vu Tiêu Tiếu, liền nói:
- Tiêu Tiếu, em đang làm gì thế hả, nói xấu sau lưng anh nữa cơ đấy, sao anh lại không muốn đi mua đồ ăn chứ!
- Vốn là như thế mà!
Vu Tiêu Tiếu nói:
- Anh vốn lười tới mức đồ ăn cũng không muốn đi mua còn gì!
Vu Tiêu Tiếu vừa nói vừa làm vẻ mặt xấu nhìn Diệp Lăng Phi. ngay sau đó liền chạy núp sau lưng Chu Hân Mính.
Diệp Lăng Phi nãy còn định đánh cho Vu Tiêu Tiếu một cái. không ngờ Vu Tiêu Tiếu lại chạy nhanh như vậy, Diệp Lăng Phi còn chưa kịp ra tay, đã trốn ngay rồi. Diệp Lăng Phi bất lực đành lắc lắc đầu, nói:
- Hân Mính, em nhất định phải tin anh. anh không phải là người như thế đâu. nếu em không tin. có thể hỏi Tình Đình. Tình Đình có thể làm chứng cho sự trong sạch của anh!
Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi một cái. rồi nói:
- Tiêu Tiếu có nói gì sai đâu!
Vừa dứt lời. Diệp Lăng Phi lập tức tủi thân nói:
- Hân Mính, em nhất định phải tin anh. bọn họ hợp lại bắt nạt anh!
Chu Hân Mính trông điệu bộ này của Diệp Lăng Phi, nói:
- Diệp Lăng Phi. anh nói xem ai có thể bắt nạt được anh chứ. Em tin Tình Đình và Tiêu Tiếu, nhất định tối qua anh bắt nạt bọn họ rồi!
Vu Tiêu Tiếu thấy Chu Hân Mính nói vậy, liền vội vàng nói:
- Đúng đó chị Hân Mính, sư phụ bắt nạt chị em em mà. Chị Hân Mính, em và chị em đánh không lại được sư phụ. hay là tối nay ba người chúng ta họp sức lại cùng đối phó với sư phụ em đi. Chị Hân Mính, chị phụ tránh đối phó với sư phụ em. em và chị Tình Đình chuyên phụ trách chuyện trói sư phụ em lại!
- Để chị nghĩ xem đã, nếu không có việc gì. chị sẽ giúp hai người!
Chu Hân Mính nói.
Diệp Lăng Phi nghe thấy thế. liền cong cong môi lên. có vẻ xem thường nói:
- Anh sợ gì chứ. bọn em cử thoải mái đi. cùng lắm tối nay anh không về biệt thự nữa là được chứ gì. xem bọn em làm thế nào để đối phó với anh!
Bốn người đứng ở cổng viện bảo tàng Hưng Thịnh nói chuyện một hồi. sau đó mới đi mua vé vào cửa. bước vào viện bảo tàng Hưng Thịnh.
Viện bảo tàng Hưng Thịnh này là một viện bảo tàng cá nhân, chứ không phải là viện bảo tàng của chính phủ.
Mấy năm nay nổi lên phong trào sưu tầm. rất nhiều người bình thường bắt đầu sưu tầm đồ. Thường thì sưu tầm những đồ có giá trị nghệ thuật. Một số người có chút kinh nghiệm rất dễ dàng tìm được đồ cổ tốt. Giá trị của nó gấp mấy lằn thậm chí cả trăm lần. đương nhiên, cũng có phần lớn những người sưu tầm đồ cổ thiếu kiến thức về mặt này, chỉ nghe người khác nói tốt thế này thế kia. nên bọn họ liền bỏ tiền ra mua luôn, kết quả toàn là hàng giả hàng nhái.
Từng có lúc mang đấu giá đồ gốm Nguyên Thanh lên tới cả mấy chục triệu, kết quả cũng có người mua. rồi sau đó mua được cả đống, người ta liền liên miệng nói là đồ thật, đồ thật, điều này sao có thể chứ. Giá cả đồ gốm Nguyên Thanh cao như vậy chính là vì trên thế giới số lượng còn lại của nó rất ít. vì thế giá cả mới cao ngất trời như vậy. Nhưng mọi người hiện nay lại không hiểu điều đó, cứ nghe thấy có thể kiếm tiền là lại lao vào như ong vỡ tổ để mua. kết quả là mua được cả đống hàng giả.
Viện bảo tàng Hưng Thịnh này vào ngày khai trương đã đông kín người. Trong mấy ngày liền, người dân trong thành phố tới đây từ sáng cho tới lúc viện bảo tàng đóng cửa chưa thấy vắng khách lúc nào, có thể thấy độ quý trọng và yêu thích đồ cổ của mọi người hiện nay như thế nào.
về mặt đồ cổ, Diệp Lăng Phi chẳng có chút hứng thú nào. Cái gì mà đồ gốm đời Thanh, đồ gốm đời Nguyên Thanh giá cao ngất trời, đối với Diệp Lăng Phi mà nói. đó chỉ là đồ gốm mà thôi, dù có tặng không cho Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi khéo còn cảm thấy phiền phức ấy chứ.
Có điều. Bạch Tình Đình. Vu Tiêu Tiếu và Chu Hân Mính dường như rất có hứng thú. Diệp Lăng Phi cũng không còn cách nào cả, đành đi cùng với bọn họ tham quan viện bảo tàng.