Dã Thú há hốc mồm bất động như tượng, mắt gã nhìn Diệp Lăng Phi, ánh mắt hiện lên sự phẫn nộ.
Diệp Lăng Phi sớm đã đoán được, Dã Thú nghe chuyện này xong sẽ có phản ứng như thế , gã không hề cảm thấy có gì kỳ lạ.
Tay phải Diệp Lăng Phi cầm thuốc, hắt đút điếu thuốc vào mồm nhìn Dã Thú, quan sát từng cử chỉ của Dã Thú.
- Con đàn bà thối đó, em nhất định sẽ không buông tha cho nó như thế, em phải xử lý nó.
Dã Thú nóng như lửa, gào lên giận dữ, gã ngay lập tức đứng lên khỏi xô pha, hùng hùng hổ hổ đi về phía cửa.
- Đứng lại!
Diệp Lăng Phi quát một tiếng. Người Dã Thú giống như bị định thân pháp vậy, đứng yên bất động.
Diệp Lăng Phi nói tiếp:
- Dã Thú, ban nãy anh không phải vừa nói với cậu rồi sao, cậu nghe xong không được tức giận nhưng cậu lại không nghe lời, cậu có phải muốn anh nổi giận lên cậu mới nghe lời hay không?
Diệp Lăng Phi vừa quát lên một tiếng lập tức có tác dụng, Dã Thú đứng yên bất động, miệng khẽ nói:
- Lão đại, anh không phải không biết quá khứ của em, nếu không phải tại con đàn bà thối đó thì em đã không trở thành như bây giờ.
Diệp Lăng Phi đứng lên, vỗ vai Dã Thú nói:
- Cũng như vậy, nếu không phải tại con đàn bà đó càng không có người anh em tốt như cậu. Dã Thú, lẽ nào cậu không thấy rằng tình bằng hữu giữa chúng ta rất có duyên phận hay sao, nếu không phải do con đàn bà đó, anh em ta sẽ không gặp nhau, tái ông mất ngựa, trong họa có phúc không phải sao?
Dã Thú ra sức gật đầu, gã bình tĩnh lại ngồi về chỗ cũ, Diệp Lăng Phi thấy bộ dạng của Dã Thú, lại vỗ mạnh lên vai Dã Thú một cái nói:
- Dã Thú, bây giờ cậu hiểu rồi chứ, Dã Lang rất co khả năng đã bị cảnh sát hình sự quốc tế bắt, còn Lương Ngọc, anh không cho rằng cô ta lại bán đứng Dã Lang, rất có khả năng Lương Ngọc đã bị phía cảnh sát giám sát rồi, nói cách khác, hành tung của Lương Ngọc trước mắt không do cô ta quyết định.
- Lão đại, anh thấy trước mắt chúng ta nên làm thế nào?
Dã Thú lúc này đã bình tĩnh lại, trong lòng hắn chỉ nghĩ làm thế nào để cứu Dã Lang ra, còn về thù hận trước đây của gã, đành tạm thời gác lại.
Trước đây Diệp Lăng Phi đã từng nghĩ qua, giả dụ sự việc thật sự giống như hắn dự đoán, Lạp Mã Sâm lần này nhất định sẽ coi Dã Lang là đối tượng thẩm vấn trọng điểm, từ đó tìm ra kẽ hở, vấn đề bây giờ là Dã Lang rút cuộc có ở Hồng Kong hay không?
Diệp Lăng Phi cau mày lại, sự việc rất gấp gáp, không cho phép hắn tiếp tục ở đây kéo dài thời gian, một khi hình cảnh quốc tế đưa Dã Lang về tổng bộ hình cảnh quốc tế thì sự việc sẽ trở nên rất phức tạp, Diệp Lăng Phi cần nghĩ cách cứu Dã Thú ra trước khi Lamarson rời khỏi Hồng Kong, chỉ cần vẫn còn ở Hồng Kong thì sự việc sẽ dễ giải quyết.
- Dã Thú, bây giờ cần phải lập tức gặp Lương Ngọc, chúng ta ở Hồng Kong thiếu người trợ giúp, Lương Ngọc là người phùn hợp nhất, chúng ta cần đi gặp Lương Ngọc sau đó mới quyết định sẽ làm tiếp như thế nào.
Dã Thú gật đầu, việc này do Diệp Lăng Phi quyết định, Dã Thú không cần suy nghĩ những chuyện này, gã chỉ cần làm theo sự dặn dò của Diệp Lăng Phi là đủ rồi.
Diệp Lăng Phi vẫn chưa có kế hoạch hành động cụ thể, chỉ có thể xác nhận Lương Ngọc ở khu chung cư nào rồi mới quyết định hành động thế nào.
Diệp Lăng Phi và Dã Thú nhanh chóng ăn cơm trưa rồi rời khỏi khách sạn.
Dã Thú đại khái xác định được vị trí khu chung cư mà Lương Ngọc sống, đối với môi trường xung quang chung cư không được quen thuộc cho lắm. Hai bọn họ sau khi đến chung cư thấy có nhân viên quản lý đứng ở trước đại sảnh, ngoài ra không thấy có ai khác ở đây.
Xem ra ở đây không có cảnh sát ở xung quanh.
- Dã Thú, sao cậu biết được là Lương Ngọc ở trong khu chung cư này?
Diệp Lăng Phi và Dã Thú ngồi trong xe , cửa xe không kéo xuống, giấy dán bảo hộ cửa kính xe chỉ có một mặt, người trong xe có thể nhìn ra bên ngoài nhưng người bên ngoài muốn nhìn thấy trong xe lại là chuyện không hề dễ dàng.
Diệp Lăng Phi và Dã Thú miệng ngậm điếu thuốc, Dã Thú nhìn lướt xung quanh hỏi:
- Lão đại, chuyện này rất dễ điều tra ra, người trong cục cảnh sát của Lương Ngọc đều biết Lương Ngọc sống ở đây, em cơ bản không cần tốn sức là có thể biết được tin tức này.
Diệp Lăng Phi lắc đầu nói:
- Như thế là có gì đó không ổn rồi. Nếu quả thật là hình cảnh quốc tế muốn điều tra tổ chức hỏa quân Lang Nha của chúng ta, quan hệ giữa Lương Ngọc và Dã Lang rất thân thiết, nhất định sẽ tìm một nơi bí mật, làm sao có thể để mọi người đều biết chỗ ở của Lương Ngọc được, Dã Thú, cậu thấy trong chuyện này có phải có vấn đề gì khác không?
Dã Thú ngoác mồm tỏ ra không có gì phải lo lắng nói:
- Có vấn đề khác? Còn có thể có vấn đề gì? Lão đại, em thấy ở đây không có vấn đề gì cả, chúng ta cũng không cần phải ở đây đoán già đoán non, cứ đi thẳng vào lôi Lương Ngọc ra hỏi một cái là mọi chuyện đều rõ ràng, lão đại, em thấy Lương Ngọc nhất định là đã bán đứng Dã Lang rồi, nếu không tại sao Dã Lang lại không có ti tức gì còn cô ta thì vẫn bình yên ở đây, lẽ nào anh thật sự cho rằng trong chuyện này không có vấn đề gì sao?
Diệp Lăng Phi lắc đầu nói:
- Dã Thú , trước khi tình hình còn chưa rõ ràng không được hồ đồ đưa ra kết luận, chúng ta cứ từ từ quan sát đã.
Khi Diệp Lăng Phi nói, anh mắt hắn vô tình lướt nhìn qua sạp báo bên đường thấy có gã đàn ông khoảng hai bảy hai tám tuối đang nhìn về phía bên này, Diệp Lăng Phi giật mình bảo Dã Thú:
- Dã Thú, lái xe rời khỏi đây.
- Cái gì, lái xe rời khỏi đây?
Dã Thú nghe Diệp Lăng Phi nói vậy khá sửng sốt nhưng Dã Thú vẫn làm theo lời của Diệp Lăng Phi lái xe rời khỏi đây, chiếc xe vừa đi khỏi đó không xa, một người cảnh sát giao thông đi xe mô tô đuổi đến, người cảnh sát giao thông đó chặn chiếc xe ô tô lại.
- Mời xuất trình giấy tờ tùy thân.
Người cảnh sát giao thông không theo lệ thường yêu câu xuất trình giấy phép lái xe mà lại trực tiếp yêu cầu xem chứng minh nhân dân của Dã Thú.
Dã Thú mở cửa kính xe nhìn người cảnh sát giao thông nói:
- Tại sao lại muốn xem chứng minh nhân dân của tôi, tôi đâu có phạm tội, liên quan gì đến anh, hơn nữa cho dù tôi có vi phạm, nhiều nhất anh chỉ xem giấy phép lái xe của tôi là đủ, viết hóa đơn phạt cho tôi, có cần thiết phải xem chứng minh nhân dân của tôi không?
Người cảnh sát giao thông kiên trì nói:
- Tiên sinh, mời anh phối hợp với công tác của chúng tôi.Căn cứ theo luật pháp ở Hông Kong,tôi…
Người cảnh sát giao thông còn chưa nói hết câu thì bị Dã Thú cắt ngang nói:
- Anh đừng có nhắc luật pháp Hông Kong với tôi, tôi hiểu luật pháp của Hông Kong, anh đừng nên cho rằng cái gì tôi cũng không biết, anh tên là gì, bây giờ tôi sẽ tố giác anh, nói năng bừa bãi, tôi cũng không phạm pháp, lái xe theo luật, anh gây khó dễ cho tôi, tôi nghi ngờ anh cố tình muốn ăn tiền của tôi, bây giờ tôi sẽ tố giác anh…
Trong khi Dã Thú nói, gã lấy điện thoại trên người ra gọi điện.
Người cảnh sát giao thông thấy bộ dạng của Dã Thú, anh ta bất giác liếc nhìn về phía cửa khu chung cư, thấy ở đó có một người đàn ông đang xua tay với anh ta, người cảnh sát giao thông bèn quay đầu lại nói:
- Tiên sinh tôi nghĩ ở đây có chút hiểu lầm, bây giờ anh có thể đi được rồi. Hiểu nhầm, rõ ràng là gây khó dễ, anh nghĩ tôi dễ bị bắt nạt lắm hay sao, anh cũng không nhìn xem…
Dã Thú không hề có ý bỏ qua, gã ngoác miệng mắng không ngớt, Diệp Lăng Phi ngồi bên cạnh Dã Thú, vỗ vai Dã Thú một cái, Dã Thú mới thôi, tiếp tục lái xe đi.
Sauk hi Dã Thú lái xe qua chỗ rẽ, Diệp Lăng Phi mới nói:
- Dã Thú, cậu có nhìn ra không, tên cảnh sát giao thông đó đến là muốn xác minh thân phận của chúng ta, vì có kẻ nghi ngờ thân phận của chúng ta.
Dã Thú không quan tâm hùng hùng hổ hổ nói:
- Xác minh thì xác minh, ai sợ ai chứ. Những tên nhóc đó cho rằng em dễ bắt nạt, lại còn dám chặn xe của em, nếu không phải là hôm nay có việc, em tuyệt đối sẽ không bỏ qua, em phải để chúng nó biết, em không phải là người dễ bị bắt nạt…
Diệp Lăng Phi nghe ra, từ sau khi Dã Thú biết chuyện về người phụ nữ đó, tính tình của Dã Thú không được tốt, hắn có thể hiểu được tâm trạng lúc này của Dã Thú, đổi lại là ai tâm trạng cũng sẽ không được tốt.
Diệp Lăng Phi chỉ có thể khuyên Dã Thú nói:
- Dã Thú, trước tiên đừng nói chuyện này nữa, cậu tìm chỗ nào đó dừng xe lại, chúng ta cần bàn bạc một chút, bây giờ anh cần đi gặp Lương Ngọc, anh thấy, chỉ có Lương Ngọc mới biết Dã Lang bây giờ đang ở đâu?
- Lão đại, tại sao chúng ta nhất định phải đi gặp Lương Ngọc, chúng ta có thể dùng tiền tìm người, em không tin chúng ta dùng tiền lại không thể không có được tin tức về Dã Lang, trên thế giới này không có chuyện gì là không thể dùng tiền giải quyết, em thấy nên dùng tiền để tìm ra Dã Lang.