Mục lục
[Dịch] Đô Thị Tàng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngón tay nhỏ nhắn của cô đang kẹp điếu thuốc nghe thấy Dương Tử nhắc tới Diệp Lăng Phi, cô liền cau mày, ngay sau đó liền nói:

- Sao thế?

- Không sao, là tên ngốc Tần Thiên xảy ra xung đột với Diệp Lăng Phi, hình như Tần Dao có biết hắn, nói Diệp Lăng Phi có quan hệ khá tốt với người của chính phủ, anh muốn biết rốt cục hắn là người thế nào?

Michelle nhìn Dương Tử một cái, rồi nói:

- Người này cũng có chút thế lực, hắn là chồng của Bạch Tình Đình - Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ, có điều, đây chỉ là biểu hiện bề ngoài, em biết hắn đều có quan hệ với cả thế lực trắng, đen, hình như hắn có quan hệ rất đặc biệt với con gái của thị trưởng thành phố, tóm lại hắn có quan hệ rất rắc rối, lần trước, hắn tới Hồng Phấn đế quốc làm loạn, em từng cho người điều tra hắn, nhưng không tìm ra, chỉ biết năm ngoái hắn mới tới thành phố Vọng Hải.

- Quan hệ đặc biệt với con gái của Thị trưởng thành phố, có phải là đội trưởng cảnh sát có tên là Chu Hân Minh không?

Dương Tử hỏi.

- Đúng, chính là cô ta.

Dương Tử nghe xong liền cười:

- Thảo nào tên này lại cứng như vậy, thì ra có hậu thuẫn. Có điều, thế càng hay, anh càng muốn thử xem tên này lợi hại tới mức nào!

Dương Tử nói tới đây, lại cầm lấy điện thoại, gọi cho Tần Thiên.

Diệp Lăng Phi và Trương Lộ Tuyết rời khỏi nhà hàng phương Tây, hai người liền đổi sang nhà hàng khác để ăn cơm. Nãy ở nhà hàng phương Tây còn chưa kịp ăn gì, Trương Lộ Tuyết nhìn sắc mặt Diệp Lăng Phi không được tốt lắm, an ủi nói:

- Anh việc gì phải tức chuyện đó chứ, thấy cách ăn mặc của họ là biết thiếu giáo dục rồi.

- Cái này anh biết, anh không phải tức chuyện đó!

Diệp Lăng Phi nói.

- Tên tiểu tử Tần Thiên đó là em của Tần Dao, anh và Tần Dao coi như có quen biết, anh không muốn để em cô ấy cứ tiếp tục như thế.

- Anh định làm thế nào, giáo huấn nó một trận?

Trương Lộ Tuyết hỏi.

Diệp Lăng Phi khẽ cười nói:

- Anh vốn có ý đó, có điều, anh không muốn chỉ giáo huấn là xong!

Diệp Lăng Phi nói tới đây thì điện thoại của hắn reo lên, Diệp Lăng Phi tỏ vẻ xin lỗi cười với Trương Lộ Tuyết rồi nghe điện thoại.

Điện thoại do Tần Dao gọi tới. Tần Dao vừa nhận được điện thoại của Dương Tử, hỏi chuyện có liên quan tới Diệp Lăng Phi. Tần Dao càng nghĩ càng càm thấy có chuyện chẳng lành. Tần Dao đoán là em cô đã gọi cho Dương Tử. Tuy Tần Dao có chút không thích cậu em của mình, nhưng dù sao Tần Thiên cũng là em trai cô. Cô nhất định phải bảo vệ Tần Thiên. Giờ Dương Tử đã biết mọi chuyện, Tần Dao không biết Dương Tử sẽ làm thế nào.

Tần Dao muốn gọi điện nói chuyện với Diệp Lăng Phi trước. Có một số chuyện, nên hé lộ chút sẽ tốt hơn. Thế nên Tần Dao mới gọi điện cho Diệp Lăng Phi, đợi Diệp Lăng Phi nghe điện, Tần Dao liền nói lời xin lỗi trước với Diệp Lăng Phi, hơn nữa còn nói Tần Thiên không phải là đứa trẻ hư...

Diệp Lăng Phi chỉ nghe không nói gì cả, tới khi Tần Dao nói xong. Diệp Lăng Phi mới nói:

- Tần Dao, tôi có rất nhiều chuyện không hiểu. Thật ra, tôi có thể khẳng định chuyện của em cô không đáng đề tôi phải ra tay. Nhưng, có một số chuyện tôi không thể không ra tay. Tôi lo em cô sẽ gây náo loạn trị an ở thành phố Vọng Hải. Tôi nghĩ cô biết rõ tôi có quen với cảnh sát Chu Hân Minh. Nếu thành phố Vọng Hải mà loạn, Hân Minh sẽ gặp nguy hiểm.

Hôm nay tôi chỉ muốn mượn cớ giáo huấn em cô thôi. Có điều, giờ tôi đổi ý rồi. Cô đã cầu xin cho em mình như vậy tôi cũng nể tình cô lần này. Tôi sẽ tha cho em cô. Nhưng, tôi hy vọng cô có thể quản lý tốt em mình, nếu lần sau tôi còn thấy em cô khoa trương nữa. Lúc đó tôi không dễ dàng bỏ qua như hôm ngy đâu.

- Cảm ơn anh. Diệp đại ca. Em biết rồi. Em nhất định sẽ quản lý tốt em của mình.

Tần Dao luôn miệng nói.

- Thôi, Tần Dao, có một số chuyện tôi nếu nói cho cô biết, người một khi một bước lên tiên sẽ rất dễ rớt xuống. Chết không chỗ chôn. Tất cả những gì của cô hiện ngy, tôi thấy đạt được quá dễ dàng, tới mức không thể ngờ được. Trong đây chắc chắn có nội tình gì đó. Tôi biết chỉ có cô mới rõ thôi. Hy vọng cô có thể bảo vệ tốt cho mình.

Tần Dao lặng thầm một lúc, từ từ nói:

- Diệp đại ca, em biết. Cảm ơn anh. Diệp đại ca, có một số chuyện em cũng không còn cách nào cả, giờ em không thể tự quyết định được điều gì.

Tần Dao nói tới đây liền tắt máy.

- Không thể tự quyết định được?

Diệp Lăng Phi nghe thấy đầu điện thoại tút tút ở bên kia, hắn liền cầm điện thoại, không bỏ xuống luôn mà cau mày, lầm bầm:

- Chẳng lẽ cô ấy bị ai đó khống chế?

- Anh nghĩ gì thế?

Trương Lộ Tuyết nhìn Diệp Lăng Phi cau mày, cô cầm giấy ăn lau miệng, hai tay đặt lên bàn ăn, nhìn Diệp Lăng Phi nói:

- Diệp Lăng Phi, anh có ăn hay không?

- À, ăn, ăn!

Diệp Lăng Phi tạm thời gác chuyện của Tần Dao qua một bên, hắn ăn lát là xong, sau khi thanh toán. Diệp Lăng Phi lại hỏi:

- Lộ Tuyết, em chiều nay định đi đâu?

Trương Lộ Tuyết không trả lời Diệp Lăng Phi, mà hỏi ngược lại:

- Ngày thường anh và Tình Đình đi đâu?

- Anh và Tình Đình rất ít khi ra ngoài, bọn anh mỗi người đều có việc riêng của mình!

Câu này của Diệp Lăng Phi nói là sự thật. Hắn và Bạch Tình Đình cùng nhau ra ngoài rất ít. Ngay cả Diệp Lăng Phi cũng không nhớ hắn và Diệp Lăng Phi đã đi dạo những đâu rồi. Trương Lộ Tuyết lúc này bỗng vỗ bụng mình, khẽ nói:

- Em từ bé tới lớn chưa yêu qua lần nào, đợi một thời gian nữa, cái bụng này to lên, muốn nói chuyện yêu đương cũng không có người dám yêu em. Sau này có con rồi càng khó, người ta sẽ nói em là bà mẹ độc thân, có con rồi sao còn có thể yêu ai được chứ, muốn kết hôn cũng không ai dám!

Trương Lộ Tuyết nói lời này là cố ý nói để Diệp Lăng Phi nghe. Diệp Lăng Phi sao không nghe ra ngụ ý trong đó của Trương Lộ Tuyết chứ. Có điều, Diệp Lăng Phi tạm thời vẫn chưa nghĩ ra quan hệ của hắn và Trương Lộ Tuyết sau này thế nào, hắn giờ muốn biết trong lòng Trương Lộ Tuyết rốt cục nghĩ gì.

Diệp Lăng Phi dò hỏi:

- Lộ Tuyết, em định làm thế nào, đứa bé này em định sinh ra sao?

Câu này của Diệp Lăng Phi vừa nói xong, liền nhìn thấy sắc mặt của Trương Lộ Tuyết sa sầm lại, đứng dậy, bước ngay ra cửa nhà hàng ăn. Diệp Lăng Phi thấy sự tình không ổn, vội vàng đặt tiền lên bàn, đuổi theo Trương Lộ Tuyết.

Tại cửa nhà hàng ăn. Diệp Lăng Phi một tay kéo lấy tay Trương Lộ Tuyết, miệng vội vàng giải thích:

- Lộ Tuyết, em lại sao thế, anh chỉ là tiện miệng hỏi vậy thôi, anh... không có ỷ gì khác!

- Anh chỉ tiện miệng hỏi, anh là một thằng đàn ông, chuyện như thế này sao có thể tiện miệng hỏi được chứ, hay để bụng tôi to ra rồi tới trước mặt vợ anh hỏi xem cô ấy nên làm thế nào nhé?

Trương Lộ Tuyết tức sôi sùng sùng, cô ưỡn thẳng ngực ra, thân hình gợi cảm hình chữ s của cô thu hút không ít sự chú ý của những người đi qua. Trong đó có mấy người khách đang định bước vào, thấy cặp mông cao cao, thân hình gợi cảm của Trương Lộ Tuyết liền thầm nói với nhau:

- Những cô gái càng chuẩn mực sao toàn rơi vào tay những kẻ giàu có thế chứ, thế giới này sao không biết?

Mấy người này nói rất nhỏ, nhưng vẫn bị Trương Lộ Tuyết nghe thấy, ngay khi mấy người đó bước qua người Trương Lộ Tuyết vào nhà hàng ăn. Trương Lộ Tuyết liền chặn lại trước mặt họ.

Thân hình Trương Lộ Tuyết tuyệt đối trên 90, ở thành phố Vọng Hải này tìm cũng không tìm ra mấy người có thân hình đẹp như Trương Lộ Tuyết đây. So với cô gái xinh đẹp cao quý như Bạch Tình Đình, sức hút của Trương Lộ Tuyết không chỉ ở diện mạo, mà còn từ thân hình gợi cảm ngay cả Bạch Tình Đình cũng không thể sánh nổi.

Trương Lộ Tuyết cố ý ưỡn cao ngực lên, cho tới lúc mấy người này chảy cả nước bọt. Trương Lộ Tuyết cả đầu bốc khói, lạnh hắng giọng nói:

- Đẹp không?

- Có!

Mấy người đó không biết vì sao, bỗng nhiên ngơ ngác gật đầu, hoàn toàn bị Trương Lộ Tuyết mê hoặc rồi.

Sắc mặt Trương Lộ Tuyết bao bọc bởi một cơn tức, miệng cô lạnh lùng nói:

- Có muốn sờ thử không, nếu muốn sờ, nào, tôi sẽ đứng đây, các anh ai muốn sờ thì đưa tay ra, ai không muốn sờ thì không phải là đàn ông.

Câu này của Trương Lộ Tuyết vừa nói xong, mấy người đàn ông đó liền ngẩn người, còn nghĩ rằng mình nghe nhầm nữa chứ. Diệp Lăng Phi đứng cản trước mặt Trương Lộ Tuyết, mở miệng quát:

- Bọn mày nhìn cái gì hả, còn nhìn, tao sẽ móc mắt bọn mày ra đó, làm gì thì biến đi!

Bị Diệp Lăng Phi quát, mấy người đó mới hiểu ra vấn đề, thấy Diệp Lăng Phi hung hãn như vậy, bọn họ không dám nói nửa lời, vội vàng đi qua Trương Lộ Tuyết, bước vào cửa hàng ăn.

Diệp Lăng Phi đưa tay kéo tay Trương Lộ Tuyết, lôi cô lên lên xe của hắn.

- Lộ Tuyết, em ồn đủ chưa hả, anh chỉ là tiện miệng hỏi thôi mà, đáng để em tức giận thế không, em cũng không đề ý xem thân phận của em như thế nào, em đường đường là Tổng giám đốc của Tập đoàn Tân Á, làm thế khác gì những cô gái bình thường đâu.

Diệp Lăng Phi nói xong những lời này, liền thấy sắc mặt của Trương Lộ Tuyết càng tức giận hơn, cô tức không nuốt nổi cơn hận, nói:

- Chính anh là người hại tôi ra thế này đó, nếu tôi không gặp anh, tôi cũng không ra nông nỗi này, tất cả chuyện này đều là do anh hại cả, giờ tôi mang đứa con của anh, anh không phụ trách chứ gì, được, giờ tôi sẽ đi tìm Bạch Tình Đĩnh, tôi muốn hỏi xem cô ấy sẽ làm thế nào!

Trương Lộ Tuyết lúc này bị tức điên, cô đưa tay định đẩy cửa ra ngoài, nhưng bị Diệp Lăng Phi ngăn lại. Diệp Lăng Phi vội vàng nói:

- Lộ Tuyết, thôi nào, anh không nên to tiếng với em như thế, anh vừa nãy cũng chỉ muốn hỏi em dự định thế nào thôi, em muốn sinh con thì sinh, anh đảm bảo cả đời sẽ phụ trách lo cho em và con.

- Thế Bạch Tình Đình thì sao?

Trương Lộ Tuyết gặng hỏi:

- Anh định ly hôn với Tình Đình sao?

- Anh....!

Câu hỏi này của Trương Lộ Tuyết khiến Diệp Lăng Phi cứng họng. Diệp Lăng Phi lắp bắp một hồi, rồi cắn môi, từ từ nói:

- Anh sẽ từ bỏ Bạch Tình Đình, chuyện này do anh gây ra, anh không thể làm tổn thương em rồi lại làm tồn thương Tình Đình, anh sẽ... sẽ... sẽ nghĩ cách lấy cả hai em!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK