Mục lục
[Dịch] Đô Thị Tàng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Lăng Phi nghe được những lời này của Bành Hiểu Lộ liền dừng bước, ánh mắt nhìn Bành Hiểu Lộ, chậm rãi nói:

- Hiểu Lộ, nếu đổi lại là ngày trước, anh nhất định cho rằng bạn bè quan trọng hơn vợ, nhất là mấy người Dã Lang, Dã Thú, bọn anh đã vào sinh ra tử vô số lần, mà những lần vào sinh ra tử đó khiến tình cảm của bọn anh còn hơn cả anh em ruột. Cho nên, lúc đó anh cho rằng, trên thế gian này thứ quan trọng nhất chính là các anh em kề vai chiến đấu, nhưng bây giờ anh có Tình Đình và Hân Mính rồi, anh thấy rằng bọn họ cũng rất quan trọng đối với anh, giữa bạn bè và người thân rất khó để đưa ra quyết định, bởi vì đối với anh bọn họ đều quan trọng như nhau, đây chính là câu trả lời của anh. Nếu như em muốn anh chọn lựa, anh rất khó đưa ra quyết định, Hiểu Lộ, không biết đáp án này em có hài lòng không?

Bành Hiểu Lộ khẽ gật đầu, nói:

- Em hiểu, nếu như không phải là Dã Lang xảy ra chuyện ở Hồng Kông, em tin chắc rằng bây giờ anh đang ở bên cạnh vợ mình chăm sóc cho cô ấy, bây giờ chuyện kết thúc rồi, tâm hồn anh sớm đã bay về thành phố Vọng Hải rồi!

Diệp Lăng Phi hướng về phía Bành Hiểu Lộ cười cười nói:

- Hiểu Lộ…!

Diệp Lăng Phi vừa mới nói đến đây, bỗng nhiên điện thoại của Bành Hiểu Lộ đổ chuông, Diệp Lăng Phi không nói tiếp. Bành Hiểu Lộ tay cầm điện thoại ra nói:

- Là mẹ em gọi đến!

Diệp Lăng Phi không nói thêm gì nữa, lấy một điếu thuốc ra, vừa hút vừa nhìn Bành Hiểu Lộ nghe điện thoại. Bành Hiểu Lộ tay cầm điện thoại, ấp úng nói: - Vâng … vâng… mẹ, con biết, con bây giờ đang ở Hồng Kông, bên này có chút chuyện, con về Bắc Kinh rồi nói tiếp, vâng…vâng, được chưa mẹ, con bên này vẫn còn chuyện, con cúp điện thoại trước nhé.

Bành Hiểu Lộ nghe xong liền cúp điện thoại, Diệp Lăng Phi lấy điếu thuốc từ trên miệng xuống, nhìn nét mặt của Bành Hiểu Lộ, cười nói:

- Không cần hỏi anh cũng biết tại sao mẹ em gọi điện thoại đến rồi!

Bành Hiểu Lộ nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Anh thông minh như vậy, anh đoán thử xem, mẹ em gọi điện thoại đến là vì cái gì?

Diệp Lăng Phi ôm vai Bành Hiểu Lộ, vừa đi vừa nói:

- Cái này không đơn giản sao? Mẹ em gọi điện thoại đến nhất định là giục em kết hôn!

Diệp Lăng Phi vừa nói xong câu này, đã nghe thấy Bành Hiểu Lộ thét lên kinh hãi:

- Không phải chứ, Diệp Lăng Phi vừa nãy không phải anh nghe thấy điện thoại của em đấy chứ? Nếu không làm sao anh biết được?

Diệp Lăng Phi cười nói:

- Cái này có gì khó? Em cũng lớn rồi không còn nhỏ nữa, mẹ em giục em kết hôn, cái đó cũng là bình thường, huống chi đối tượng kêt hôn là Tưởng Á Đông đã ở Hồng Kông còn gặp em rồi nữa, em nghĩ đi, mẹ của em tất nhiên giục em kết hôn rồi!

Bành Hiểu Lộ nghe được những lời này của Diệp Lăng Phi, hừ lạnh nói: - Logic kiểu gì vậy? Ý của anh là Tưởng Á Đông đã nói cho mẹ em biết là em đang ở Hồng Kông rồi?

Diệp Lăng Phi khẳng định gật đầu nói: - Dĩ nhiên, nếu như không phải Tưởng Á Đông nói với mẹ em, vậy là ai nói với mẹ em là em đang ở Hồng Kông đây?

Bành Hiểu Lộ nói:

- Vừa nãy mẹ em gọi đến cũng không nói đến chuyện em đang ở Hồng Kông, mẹ gọi đến là giục em đi xem mặt, dĩ nhiên, mẹ cũng nhắc tới Tưởng Á Đông, nói người này không tồi!

Bành Hiểu Lộ khi nói đến đây, cô nhếch miệng lên, nhìn Diệp Lăng Phi cười, Diệp Lăng Phi bị Bành Hiểu Lộ cười đến không giải thích được, vừa nãy mới nói hẳn hoi, sao tự nhiên Bành Hiểu Lộ lại cười. Diệp Lăng Phi hỏi:

- Hiểu Lộ, em cười cái gì vậy?

Bành Hiểu Lộ nhìn Diệp Lăng Phi nói:

- Diệp Lăng Phi, có phải anh đang ghen đấy không?

- Ghen?

Diệp Lăng Phi sau khi nghe được câu này của Bành Hiểu Lộ, hắn há miệng, ra vẻ có chút không dám tin, miệng nói:

- Anh làm sao có thể ghen đây, anh là ai? Anh là Diệp Lăng Phi mà!

Sau khi Bành Hiểu Lộ nghe được những lời này của Diệp Lăng Phi, hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi một cái, cong môi nói:

- Sao? Chẳng lẽ em lại không đáng được ghen sao?

- Cái này…!

Diệp Lăng Phi lộ vẻ có chút khó xử, câu hỏi này của Bành Hiểu Lộ khiến cho Diệp Lăng Phi không biết trả lời thế nào, nếu Diệp Lăng Phi nói không ghen, vậy chứng tỏ Bành Hiểu Lộ không có gì tốt, Bành Hiểu Lộ nhất định tức giận. Nếu nói là ghen, thì lại quá ích kỉ, nói không chừng sẽ bị Bành Hiểu Lộ cười cho một trận, Diệp Lăng Phi lại không muốn Bành Hiểu Lộ chê cười, Diệp Lăng Phi nhíu mày làm bộ trầm tư. Bành Hiểu Lộ thấy Diệp Lăng Phi không trả lời, cô thúc giục:

- Diệp Lăng Phi anh nhanh nói ra đi!

Diệp Lăng Phi vứt điếu thuốc trong tay đi, đột ngột ôm chặt Bành Hiểu Lộ, đôi môi tiến lại gần, hôn lên đôi môi cô, đây là đường Hồng Kông, người qua lại rất nhiều. Diệp Lăng Phi như vậy làm cho Bành Hiểu Lộ ngượng ngùng, Bành Hiểu Lộ dù sao cũng là con gái. Đứng ngoài đường hôn khiến cô ít nhiều có chút không quen, huống chi, trước đó cô chưa có kinh nghiệm gì về cái này, mặc dù trước đó cô đã từng hôn Diệp Lăng Phi, nhưng đó là trong phòng không chứ không phải trên đường nhiều người qua lại như thế này. Lúc đó, trong lòng Bành Hiểu Lộ vừa căng thẳng vừa hưng phấn, hai tay cô ôm chặt eo của Diệp Lăng Phi, không còn muốn hỏi Diệp Lăng Phi có ghen hay không nữa.

Trên mặt Bành Hiểu Lộ vẫn ửng hồng, màn hôn Diệp Lăng Phi trên đường kia vẫn còn quanh quẩn trong đầu, lúc đó, Bành Hiểu Lộ kéo tay Diệp Lăng Phi đi trên đường như một cặp đang yêu nhau say đắm, từ rất lâu về trước, Bành Hiểu Lộ đã từng nghĩ qua cảnh này, cô cũng hi vọng có một ngày nào đó có thể quang minh chính đại cùng Diệp Lăng Phi tản bộ, Bành Hiểu Lộ không ngờ ngày đó lại đến nhanh như vậy, thế cho nên trong lòng cô không có chút gì chuẩn bị cả. Cô là một người con gái, ước mong mình có kinh một tình yêu lãng mạn, trước đó Bành Hiểu Lộ còn cho rằng mình sẽ không yêu, càng không thể cùng một người đàn ông tản bộ trên phố. Bành Hiểu Lộ không ngờ rằng, sau khi cô quen biết Diệp Lăng Phi, tất cả những điều này đều thay đổi, Bành Hiểu Lộ lúc này mới giống một người con gái bình thường, theo đuổi ước muốn của mình. Nếu như đã hôn trước mặt mọi người ở trên phố, Bành Hiểu Lộ cũng cho mình là bạn gái của Diệp Lăng Phi. Mặc dù trong lòng Bành Hiểu Lộ biết rõ mình và Diệp Lăng Phi không thể tiến thêm một bước, nhưng cô cũng sẽ không hối hận, chỉ cần mình từng trải qua, như vậy đã đủ rồi. Bành Hiểu Lộ kéo cánh tay của Diệp Lăng Phi nói:

- Diệp Lăng Phi, em muốn xem phim, à, lại còn muốn ăn tối dưới ánh nến nữa…!

Bành Hiểu Lộ nói ra những gì mình đã xem trên TV, Diệp Lăng Phi sau khi nghe thấy cô nói như vậy, hắn cười cười nói:

- Không thành vấn đề!

- Không vấn đề gì?

Lúc mới đầu, Bành Hiểu Lộ thuận miệng nói, cô cũng không hi vọng Diệp Lăng Phi có thể làm được. Ánh mắt Bành Hiểu Lộ nhìn Diệp Lăng Phi, cô muốn xác định Diệp Lăng Phi có phải muốn nói đùa mình lần nữa không. Bành Hiểu Lộ rất nhanh xác định được Diệp Lăng Phi không có ý nói đùa với cô, Diệp Lăng Phi nói thật, điều này khiến Bành Hiểu Lộ có chút cảm giác hạnh phúc của con gái, tay cô càng ôm chặt hơn. Diệp Lăng Phi cũng không gạt Bành Hiểu Lộ, hắn không chỉ dẫn Bành Hiểu Lộ đi xem phim, mà còn dẫn Bành Hiểu Lộ đi ăn một bữa tối dưới ánh nến lung linh, mặc dù Diệp Lăng Phi cùng Bành Hiểu Lộ đã ăn cơm xong, hai người còn ăn cơm trong một khung cảnh lãng mạn. Từ đầu đến cuối, trên mặt Bành Hiểu Lộ luôn nở một nụ cười hạnh phúc. Cuối cùng Bành Hiểu Lộ uống say, vẫn là Diệp Lăng Phi ôm Bành Hiểu Lộ về đến phòng. Diệp Lăng Phi nhìn Bành Hiểu Lộ ngủ say trên giường, hắn đưa tay phải ra, khẽ vuốt khuôn mặt Bành Hiểu Lộ, khẽ nói:

- Hiểu Lộ, yêu cầu của em quá đơn giản, thật sự rất đơn giản, thật ra, anh không đáng để em đối với anh như vậy, anh không tốt như em nghĩ.

Những lời này của Diệp Lăng Phi tất nhiên Bành Hiểu Lộ không nghe thấy, Diệp Lăng Phi ngồi trên giường bên cạnh Bành Hiểu Lộ rất lâu, hắn mới quay người đi về phòng mình. Diệp Lăng Phi nằm trên giường, nghĩ tới những chuyện hắn đã trải qua trong quá khứ, lúc trước hắn không ý thức được hành vi của mình lại mang đến ảnh hưởng nhiều đến vậy cho người khác, hắn phát hiện ra mình rất ích kỷ, nếu như mình không quen biết Đường Hiểu Uyển, Lý Khả Hân, hoặc là bọn họ đều tìm được người mình yêu, có thể họ đã cưới và có con rồi, căn bản sẽ không giống như bây giờ, còn lo lắng bị người khác biết mình và Diệp Lăng Phi có quan hệ.

- Mình nên đi con đường nào đây?

Diệp Lăng Phi nằm trên giường, suy nghĩ về mấy vấn đề này, hắn không phải là không muốn gánh trách nhiệm, chỉ có điều, Diệp Lăng Phi không muốn những người phụ nữ này mang quá nhiều áp lực của xã hội. Giống như Bành Hiểu Lộ vậy, trên lưng mang rất nhiều áp lực khi ở cùng với mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK