Phàm mỗi lần thời tiết vào thu, đại đa số bông hoa đều dần dần phai tàn, nhưng trong tiểu viện của Hạ Ngôn, vẫn còn mùi hoa thơm lan tỏa ra bốn phía.
Mới vừa bước vào sân liền hít một hơi đầy bụng mùi hương hoa say lòng người.
Hạ Ngôn không khỏi hít sâu một hơi, trong cơ thể nội lực đang khôi phục ổn định chạy khắp kinh mạch toàn thân. Hắn khôi phục nội lực, cũng không nhất định phải ngồi xuống tĩnh tọa, cho dù là đang đi trên đường, cũng có thể không ngừng khôi phục nội lực. Đương nhiên, nếu có thể tĩnh tọa dùng tâm pháp dẫn đường, tốc độ khôi phục phải nhanh hơn một ít.
“Hạ Ngôn ca!”
Tiểu Thanh nghe tiếng động bên ngoài, từ trong phòng đi ra, nhìn thấy là Hạ Ngôn, lập tức kêu lên mừng rỡ. Đồng thời bước nhanh tới chào đón. Lúc này sắc mặt Hạ Ngôn đã dần dần chuyển lại hồng nhuận bình thường.
Thời điểm Hạ Ngôn giao chiến cùng Tây Xuyên ở hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, cứng rắn so cùng đối phương uy lực vũ kỹ gần ba trăm độ, thân thể cũng bị chấn động không ít. Lúc ấy, nếu không nhờ Tụ Linh huyệt đột nhiên phát sinh biến chất quỷ dị, từ trong nó phóng xuất ra một ít linh lực tẩm bổ kinh mạch huyết nhục trong thân thể, đừng nói là tiếp tục chiến đấu, chỉ sợ thật sự thời gian rất lâu Hạ Ngôn sẽ không thể gượng dậy được.
Nhìn thấy Tiểu Thanh mặc một thân váy dài màu xanh nhạt, vẻ mặt đầy vui mừng đi tới, Hạ Ngôn cười cười.
- Gấu!
Thổ Cẩu trong sương phòng bên phải, cũng lập tức nhảy ra phóng tới chỗ Hạ Ngôn.
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng trọng, mạnh mẽ vung tay phải chặn lại, trầm giọng nói:
- Dừng lại!
Thổ Cẩu này căn bản là không giống một con Huyễn Ảnh Lang oai phong của rừng sâu, quả thực giống hệt như một con chó hoang tùy ý có thể thấy được trên đường cái, thời điểm nhìn thấy chủ nhân lại thân thiết nhảy vọt tới.
- Gấu gấu!
Thổ Cẩu sủa lên mấy tiếng ủy khuất, đột nhiên cúi đầu nằm rạp trên mặt đất, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn Hạ Ngôn.
Tiểu Thanh trông thấy tình cảnh này, lập tức cười khì. Hạ Ngôn ca mang về Thổ Cẩu này phi thường thông minh. Hạ Ngôn ca nói ra, nó đều có thể nghe hiểu.
- Con chó này khẳng định lại muốn ăn thịt đây! Tiểu Thanh! Muội đi phường thị mua một ít thịt tươi cùng đồ ăn về.
Hạ Ngôn cười cười nhìn Tiểu Thanh nói. Đồng thời lấy trong túi ra một kim tệ đưa cho nàng.
- Hạ Ngôn ca! Lần trước huynh đưa tiền, còn chưa có xài hết đây.
Tiểu Thanh vội vàng mang theo thần sắc khẩn trương nói.
Hạ Ngôn khoát tay, làm mặt nghiêm nhìn Tiểu Thanh:
- Chút tiền ấy với ta mà nói không tính là gì! Tiểu Thanh! Về sau muội cần thứ gì, đều có thể nói với ta, ngàn vạn lần không nên băn khoăn gì nghe không? Gửi tiền trên người muội, ta cũng yên tâm.
Tiểu Thanh trầm ngâm một hồi, mới chớp chớp cặp mắt to linh động nói:
- Dạ! Hạ Ngôn ca! Muội biết rồi!
- Muội đi đây, Hạ Ngôn ca!
Tiểu Thanh nhận kim tệ Hạ Ngôn đưa qua, nói như hát.
Hạ Ngôn cười gật gật đầu.
Phường thị Hạ gia gần sát bên phủ viện Hạ gia. Cho dù là tốc độ người bình thường, thời gian đi đường không tới tàn một nén nhang cũng có thể trở về tới rồi.
- Ngươi quay về phòng ngươi đợi, một hồi Tiểu Thanh trở về sẽ cho ngươi ăn.
Sau khi Tiểu Thanh rời đi, Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhìn Thổ Cẩu đang nằm rạp trên mặt đất không ngừng gừ gừ, chỉ chỉ sương phòng bên phải nói.
Thổ Cẩu lại gừ gừ mấy tiếng, há miệng lộ một bộ dáng u oán, không tình nguyện giậm bốn chân lui trở lại sương phòng. Tuy nhiên cửa phòng vẫn để mở ra, Hạ Ngôn có thể nhìn thấy Thổ Cẩu này tuy rằng lui trở lại trong phòng, đầu lại lén lút thò ra ngoài, một đôi mắt xanh sâu kín đáng thương chằm chằm nhìn hắn.
Hạ Ngôn cũng không để ý tới Thổ Cẩu nữa, lập tức quay vào phòng mình.
“Biến hóa của Tụ Linh huyệt, rốt cuộc có ý nghĩa gì? Có phải mỗi một Linh Sư đều sẽ phát sinh biến chất của Tụ Linh huyệt như vậy hay không?”
Sau khi ngồi xếp bằng tĩnh tọa, Hạ Ngôn chậm rãi nhắm mắt lại. Nội thị Tụ Linh huyệt trong bụng đã biến thành màu xám trắng.
“Ồ? Các điểm sáng này là cái gì đây?”
Khi tâm thần Hạ Ngôn trầm tĩnh lại, hắn cẩn thận quan sát, phát hiện chung quanh Tụ Linh huyệt, chính là một trăm lẻ tám đường kinh mạch tương liên với Tụ Linh huyệt, đều có một số điểm sáng rất nhỏ.
Những điểm sáng này không ngừng lấp lánh, thật giống như có sinh mệnh vậy. Dưới tác dụng của các điểm sáng này, Hạ Ngôn cảm giác được cơ huyết mạch toàn thân đều có một loại sức sống bùng lên mãnh liệt.
Nội lực, vẫn đang không ngừng dũng mãnh theo các đường kinh mạch vào đến Tụ Linh huyệt, rồi sau đó trải qua chuyển hóa biến thành linh lực.
Chỉ nhìn một cách đơn thuần tốc độ chuyển hóa cũng không có nhiều biến hóa lắm, cũng không có nhanh hơn. Tuy nhiên, Hạ Ngôn khống chế đối với linh lực, lại hoàn toàn nhận được một loại biến chất nhanh hơn.
Trước kia, Hạ Ngôn cũng không thể dùng ý chí để khống chế linh lực, linh lực chính là cùng nội lực dung hợp cùng một chỗ, Hạ Ngôn sử dụng vẫn còn là nội lực. Nhưng hiện tại. Hạ Ngôn lại có thể thông qua Tụ Linh huyệt, khống chế được linh lực phân bố đều trong một trăm lẻ tám đường kinh mạch.
Biến hóa này nói đến dường như không lớn, nhưng đối với Hạ Ngôn mà nói, điều này không thể nghi ngờ là một biến hóa phi thường to lớn. Có thể khống chế linh lực, nói cách khác ở mức độ nhất định nào đó, Hạ Ngôn đã có thể sử dụng linh lực để phát huy võ kỹ! Điều này, khẳng định có thể ở thời khắc mấu chốt thực lực tăng lên gấp mấy lần.
“Đúng rồi, nhẫn Linh La!” Ý niệm trong đầu Hạ Ngôn vừa chuyển: “Hiện tại, lại không còn có liên hệ.”
Sau một hồi cảm giác tỉ mỉ, Hạ Ngôn cũng không tìm lại được cái loại cảm giác tương thông giữa nhẫn Linh La cùng Tụ Linh huyệt. Lúc này, nhẫn Linh La lại khôi phục nguyên dạng, chỉ là một thứ vật dụng lạnh như băng.
Tuy nhiên, khi ở hội trường Cực Hạn Thiêu Chiến đột nhiên xuất hiện cái loại cảm giác này, khẳng định là không sai. Nguyên nhân Tụ Linh huyệt lột xác hoàn toàn là do nhẫn Linh La.
Trong phòng đột nhiên có một dao động năng lượng rất nhỏ, Hạ Ngôn nhanh chóng mở to mắt.
Thân thể lão nhân Thánh Hoàng đang rất nhanh hình thành.
Hạ Ngôn biết rằng, Thánh Hoàng gia gia khẳng định sẽ xuất hiện giảng giải cho mình một lần. Một phần nếu để tự mình nghiền ngẫm tìm hiểu, thì bất luận thế nào cũng không thể suy đoán ra được.
Thấy Hạ Ngôn mắt sáng ngời nhìn mình, lão nhân Thánh Hoàng lộ ra ánh mắt sáng rực, chòm râu bạc thật dài không gió mà lay động, hai tay chắp sau lưng, bước đi thong thả đi tới đi lui ở phía trước giường.
- Như thế nào? Không có gì muốn hỏi sao?
Qua hồi lâu, thấy Hạ Ngôn vẫn không mở miệng hỏi, lão nhân Thánh Hoàng không khỏi trợn trừng mắt, nói.
Hạ Ngôn bật cười ha hả, vội vàng nói:
- Không phải! Là hiện tại vấn đề của con nhiều lắm, thoáng cái không biết nên hỏi từ vấn đề gì.
Quả thật, lúc này Hạ Ngôn đúng là có rất nhiều chỗ không biết rõ: “Nhẫn Linh La, rốt cuộc là cái gì vậy, vì sao có thể sinh ra liên hệ với Tụ Linh huyệt? Tụ Linh huyệt, rốt cuộc là như thế nào phát sinh lột xác? Loại lột xác này có thể có ảnh hưởng với bản thân mình hay không? Còn nữa là, thời điểm cuối cùng chính mình dùng đến một kiếm kinh thế hãi tục kia, rốt cuộc là làm thế nào mới thi triển ra được!”
Đủ thứ vấn đề, toàn bộ đều là nghi vấn.
Ánh mắt lão nhân Thánh Hoàng chớp chớp, ngưng thần trầm tư một lát, chậm rãi lên tiếng:
- Ta sớm đã nói với ngươi, huyền bí của nhẫn Linh La, cũng không chỉ có tâm pháp Linh La ngươi đã học được kia. Huyền bí của nhẫn Linh La, về sau này ngươi hãy từ từ tìm hiểu đi. Ngươi chỉ cần biết rằng, nhẫn Linh La cũng không đơn giản là một vật dụng, nó cùng ngươi đã là một thể, các ngươi huyết nhục tương liên. Chỉ có điều bởi vì thực lực của bản thân ngươi hiện tại, cho nên còn không thể thấu hiểu nhẫn Linh La.
- Còn Tụ linh huyệt của con?
Hạ Ngôn nghi hoặc hỏi.
- Tụ Linh huyệt của ngươi đã hoàn thành một lần lột xác, loại lột xác này đối với ngươi mà nói. Là có rất nhiều chỗ tốt. Đối với khống chế linh lực, ngươi hơn xa các Linh Sư bình thường. Về sau, hấp thu linh lực trong thiên địa, cũng sẽ dễ dàng thập bội. Hà hà! Quan trọng nhất là... Luyện đan đối với năng lực khống chế linh lực nhưng lại rất cao. Phần đông Linh Sư, đều là vì hạn chế năng lực khống chế linh lực, cho nên mới không thể trở thành luyện đan sư.
Lão nhân Thánh Hoàng nhếch khóe miệng cười nói.
- Sau khi Tụ Linh huyệt lột xác, linh lực phóng thích ra cũng khác với linh lực bình thường: loại linh lực này có công hiệu chữa thương phi thường mạnh. Sau trận giao chiến giữa ngươi và tên Tây Xuyên kia, thân thể bị đánh bay đi, kinh mạch thân thể, xương cốt cơ thể, đều đã bị tổn thương, nhưng sau khi được linh lực làm dịu liền không còn đáng ngại. Nếu không nhờ có linh lực này, chỉ sợ ít nhất ngươi phải tu dưỡng nửa tháng mới bình phục.
- Lại nói tiếp, tiểu tử ngươi này quả thật làm ta thực bất ngờ. Ngay cả ta, cũng thật không ngờ, ngươi có thể nhanh như vậy liền kích phát nhẫn Linh La cải tạo Tụ Linh huyệt của ngươi. Còn nhớ ngày xưa, lúc ta thành tựu cảnh giới Linh Tông, mới thành công kích phát nhẫn Linh La cải tạo Tụ Linh huyệt của ta đấy. Thật là!
Lão nhân Thánh Hoàng lắc lắc đầu, cảm thán nói.
Hạ Ngôn hơi có chút ngẩn người:
- Con kích phát nhẫn Linh La?
- Khó trách, con cảm giác được linh lực trải rộng khắp toàn thân, đều có một số điểm sáng kỳ dị bao quanh!
- Đúng vậy! Ở thời điểm cuối cùng, chính là tinh thần lực của ngươi bùng nổ đã kích phát được nhẫn Linh La. Tại khoảnh khắc đó, tiềm lực ẩn chứa trong người của ngươi cũng bộc phát ra, không ngờ lại phát huy ra kiếm kỹ có thể so với võ kỹ của bí điển Thiên cấp. Điều này khiến ta cũng kinh ngạc.
Lão nhân Thánh Hoàng nhìn Hạ Ngôn nói tiếp:
- Về phần các điểm sáng ngươi nói, đó là linh lực sau khi Tụ Linh huyệt lột xác phóng thích còn dư thừa!
- Nói như vậy cuối cùng kiếm kỹ con thi triển ra, quả thật là bởi vì kích phát tiềm lực mà bạo phát ra tới sao?
Hạ Ngôn há miệng thở dốc, chính hắn cũng không thể tin. Hạ Ngôn còn nhớ rõ uy thế của một kiếm kia, nhưng rốt cục làm thế nào để thi triển ra, Hạ Ngôn cũng không thể nhớ lại được chút nào.
Hiện tại nếu Hạ Ngôn muốn thi triển một kiếm kinh thiên động địa đó một lần nữa, dĩ nhiên không có khả năng làm được!
Tuy nhiên hiện tại linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn, đã có công hiệu chữa thương cường đại, có linh lực như vậy, cho dù thân thể bị thương cũng có thể rất nhanh chóng được chữa trị. Chỉ cần chuyển hóa xong toàn bộ nội lực thành linh lực. Như vậy mặc dù Hạ Ngôn chỉ là Linh Sư sơ kỳ, nhưng thực lực của hắn cũng không phải Linh Sư sơ kỳ có thể so sánh được!
So sánh với Linh Sư bình thường mà nói, tuyệt đối chiếm cứ ưu thế lớn. Hiện tại điều Hạ Ngôn cần làm chính là tăng lớn Tụ Linh huyệt! Để tăng nhanh tốc độ chuyển hóa nội lực thành linh lực! Mà lần lột xác này, cũng không có làm Tụ Linh huyệt thành lớn thêm, Tụ Linh huyệt vẫn chỉ bằng đầu ngón tay.
- Đúng vậy! Hạ Ngôn, ngươi quả thật là thiên tài! Khó trách nhẫn Linh La lại lựa chọn ngươi. Ta nghĩ, đây không phải hoàn toàn là vì huyết mạch của ngươi phù hợp yêu cầu.
Vẻ mặt lão nhân Thánh Hoàng đột nhiên trở nên ngưng trọng nói.
- Tuy nhiên, kích phát tiềm lực nhất định không thể tùy tiện cố ý làm, nếu không một khi ngươi bị tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì trở thành phế nhân, nặng thì mất cả tính mạng!
Hạ Ngôn cũng biết rõ tiềm lực trong thân thể này sở dĩ gọi là tiềm lực, chỉ vì nó là lực lượng ẩn tàng trong cơ thể, bình thường cũng không thể tùy tiện sử dụng. Nếu như tùy ý kích phát, thực có thể dẫn tới chuyện xấu: Tiềm lực này bùng nổ, cũng cần thời gian tích tụ lâu dài!
Hạ Ngôn gật gật đầu, hít vào một hơi, con ngươi lóe sáng:
- Thánh Hoàng gia gia! Ngài yên tâm đi! Con sẽ không đặt đó trên ngọn tre, không làm chuyện vì cái lợi trước mắt. Con đường Tu luyện của con, Con hiểu!
Lão nhân Thánh Hoàng nghe Hạ Ngôn nói như vậy, gật gật đầu cười vui mừng:
- Vậy là tốt rồi! Con đường ngươi phải đi còn rất dài... rất dài! Hiện tại, chẳng qua mới là bước khởi đầu mà thôi. Ha ha! Hạ Ngôn! Có chiếc nhẫn Linh La này, nhất định ngươi không phải là người tầm thường!
Khi câu nói cuối cùng còn âm vang chưa dứt, thân ảnh lão nhân Thánh Hoàng đã biến mất, về lại trong nhẫn Linh La!
Nhẫn Linh La này, cũng không đơn giản là một vật dụng đơn giản như vậy, nó cũng có linh tính nhất định.
Hạ Ngôn nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn Linh La trên tay, trong ánh mắt chợt bắn một luồng tinh quang sáng ngời, ngay sau đó lại dần dần lặng lẽ biến mất.