Mục lục
[Dịch] Linh La Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này toàn thân Linh La bị ba mươi sáu kiếm ảnh công kích sắc bén hoàn toàn bao phủ, căn bản không thể né tránh. Cho dù hắn né tránh thế nào, cũng không có khả năng hoàn toàn tránh né Phi Vân công kích. Hơn nữa, dù là muốn đón đỡ cũng không có khả năng, cùng lúc công kích ba mươi sáu điểm, làm sao có khả năng đón đỡ toàn bộ? Muốn đón đỡ hoàn toàn, trừ khi là cường giả cảnh giới Linh Sư.

Trường kiếm trong tay Phi Vân, mang theo kiếm khí gào thét nhanh như tia chớp tới sát bên người Linh La.

"Linh La thua rồi..."

Mọi người ở đây, có lẽ mỗi người đều nghĩ như vậy.

- Vẫn là Phi Vân mạnh hơn. Cũng phải, Linh La có mạnh thế nào cũng không có khả năng mạnh hơn Phi Vân được. Mười năm trước Phi Vẫn đã là cường giả Linh Sư mà.

- Hừ! Đặt Linh La là ngu ngốc...

Trưởng lão Tịch gia lại liếc mắt khinh thường Bát trưởng lão Hạ gia, châm chọc nói.

Bát trưởng lão tức giận đến nổi cả người run run, râu tóc dựng thẳng, thiếu chút nữa trực tiếp động thủ cho Trưởng lão Tịch gia một bạt tai. Nếu không phải lo lắng nơi này là Hội trường Cực Hạn, hắn sẽ động thủ thật sự.

Áp chế lửa giận trong lòng, Bát trưởng lão bất đắc dĩ thầm than một tiếng, trong lòng thầm nói: "Ài! Mất toi năm vạn kim tệ rồi."

...

"Hừ hừ!" Trong lòng Phi Vân cười thầm có chút đắc ý.

Mắt thấy Linh La sẽ bị đánh bại, thậm chí Phi Vân đã cảm giác được loại cảm giác Hồng Ngọc kiếm của mình đâm vào thân thể đối phương, lúc này lưỡi kiếm của hắn cách Linh La không đủ một tấc.

Qua thêm khoảnh khắc nữa, trường kiếm sẽ thành công đâm vào thân thể Linh La. Lúc này thậm chí Phi Vân còn đang lo lắng có cần phải đánh chết Linh La, hay là chỉ làm Linh La bị thương mà thôi.

Thế nhưng, đúng lúc này dị biến xảy ra.

Mọi người đều nhìn chằm chằm giữa sân, nhìn một màn khó mà tin nổi này, nhìn một màn vốn không có khả năng xảy ra.

"Vì kim tệ của ta..." Linh La cắn chặt răng.

Giống như kỳ tích xảy ra, Linh La lại cực nhanh tránh thoát một kích trí mạng của Phi Vân. Không sai, đúng là kỳ tích.

Ở vào tình huống mọi người đều cho rằng không có khả năng, Linh La lại làm được. Phi Vân chỉ cảm thấy vốn Linh La đã bị mình tập trung hoàn toàn, thoáng cái liền mất đi tất cả khí tức, sau đó bóng dáng Linh La trong tầm nhìn cũng hoàn toàn không thấy nữa.

Phải biết rằng hắn đã từng là cường giả cảnh giới Linh Sư. Bất luận thực lực hay là ý thức chiến đấu mà nói, hắn đều là nhân vật hạng nhất.

Người có thể biến mất ngay dưới mi mắt hắn, dưới Linh Sư hắn còn chưa gặp phải. Trước đây, thậm chí hắn còn không nghĩ tới có người tu luyện nào dưới cảnh giới Linh Sư có thể biến mất khỏi cảm ứng khí tức của hắn.

- Xảy ra chuyện gì?

- Không... Điều đó không có khả năng?

...

Mọi người xung quanh đều chẳng rõ ra sao. Người ở nơi này đa phần đều là hạng tài ba, thế nhưng có thể thấy rõ động tác Linh La vừa rồi, tuyệt đối có thể đếm trên đầu ngón tay.

Đại đa số mọi người căn bản không biết Linh La đã trốn thoát thế nào.

"Không nghĩ tới tốc độ tiến bộ của Linh La còn nhanh hơn so với ta tưởng tượng." Dù ngay cả Lý Thiên Luân cũng thoáng cái biểu tình cứng ngắc, trải qua hồi lâu mới giật mình tỉnh lại, trong lòng nói thầm.

Linh La tránh thoát một kiếm trí mạng này, thân ảnh lại xuất hiện ở bên trái Phi Vân, trường kiếm trong tay lật lại đâm ra một kiếm. Một kiếm cực kỳ xảo quyệt đâm ra từ góc sau lưng Linh La. Một kiếm này, mang theo tiếng không khí bùng nổ sắc bén, Linh La vận chuyển nội lực tới cực hạn, trường kiếm cũng nhanh đến cực hạn.

Trường kiếm mang theo tàn ảnh nối tiếp. Thậm chí Hạ Ngôn có thể cảm giác được rõ ràng không khí gây ra lực cản lên trường kiếm trong tay mình.

Một kiếm rất đơn giản, không có bất cứ biến hóa nào.

Chỉ tiến không lùi, thế không thể cản!

Đang~

Tuy rằng một kiếm thất thủ làm Phi Vân có chút run lên, thế nhưng hắn rốt cuộc không phải người bình thường có thể so bì. Đúng lúc này hắn còn có thể ngăn trở thành công một kiếm sắc bén của Linh La.

Đốm lửa văng ra, trường kiếm hai người va chạm ngắn ngủi giữa không trung, ngay sau đó lại tách ra lần nữa.

Trường kiếm trong tay Linh La xuất hiện một vết mẻ thật lớn.

"Ôi! Xem ra vũ khí sử dụng cũng rất quan trọng, Lúc nào ta cũng phải đi chế tạo một thành bảo kiếm chém sắt như chém bùn mới được." Trong lòng Hạ Ngôn chợt lóe ra một ý niệm, lập tức đặt toàn bộ tâm thần lên người đối thủ trước mặt.

- Linh La! Ngươi xác thật là đối thủ cực mạnh dưới Linh Sư ta gặp phải. Ngươi là một đối thủ đáng kính trọng.

Phi Vân biểu tình hết sức trầm trọng nói.

Trong giọng nói, bao hàm một ý tôn trọng.

Linh La cười cười, giọng nói thoáng khàn khàn nói:

- Phi Vân tiên sinh cũng được ta tôn trọng.

- Ha ha! Còn chưa phân thắng bại mà. Như vậy --- Tiếp tục nào!

Giọng Phi Vân chợt chuyển, một lần nữa nâng kiếm tập kích Linh La, trên lưỡi kiếm mang theo kiếm khí bắn phá trên mặt thủy tinh, phát ra tiếng "kít kít" chói tai.

Leng keng leng keng...

Tiếng vũ khí liên tiếp đánh vào nhau, truyền ra khắp xung quanh từ giữa sân. Thân ảnh hai người liên tục đan xen, chỉ trong chốc lát liền giao thủ mấy mươi lần.

- Thân pháp Linh La thật làm người ta hâm mộ!

Lý Thiên Luân nói.

- Vừa rồi ta còn tưởng Linh La sẽ thất bại, không ngờ tới dưới tình huống như vậy Linh La còn có thể né tránh thành công.

Bát trưởng lão Hạ gia lắc đầu, than thở.

Đương nhiên lão hy vọng Linh La chiến thắng, vừa nãy lại khẩn trương một hồi, sau khẩn trương lại thả lỏng, thật sự thoải mái mà.

Trưởng lão Tịch gia lại mặt sầm xuống, chợt đen chợt hồng. Trưởng lão Vương gia cũng ở gần đó, dường như Vương gia cũng đặt Phi Vân, mặt xanh mét.

- Ha ha - Lập tức phân thắng bại ngay.

Lý Thiên Luân cười khẽ hai tiếng, đột nhiên ánh mắt biến đổi, trở nên sắc bén, sai đó nói bằng một giọng điệu ngưng trọng.

- Hả?

Bát trưởng lão cũng chuyển ánh mắt ngừng lại trên sân.

Kiếm quang chợt lóe trên lôi đài, hai người Linh La cùng Phi Vân đồng thời rống to một tiếng. Thân ảnh hai người rời xa nhau, sau đó giống như hai con mãnh hổ bổ nhào về phía đối phương.

Chẳng qua lúc này đã không giằng co nữa, hai người vừa chạm liền rời ra.

Ầm ầm ~

Nội lực chuyển động, vạt áo bay cao, hai người hung hăng đánh cùng một chỗ. Linh La liền bay ngược ra ngoài giống như sao băng.

Uy lực võ kỹ của Linh La còn chưa phát huy ra một trăm độ, còn Phi Vân lại có thể phát huy ra một trăm độ uy lực võ kỹ. Lúc này cứng đối cứng, hiển nhiên Linh La có hại hơn.

Linh La không khống chế được thân thể trực tiếp bay ngược ra ngoài. Còn Phi Vân, lại chỉ lui ra sau hai bước liền đứng vững.

Phập~

Lại một tiếng vang bén nhọn.

Mọi người khiếp sợ nhìn sang, thấy Linh La một tay cầm trường kiếm không trọn vẹn khó khăn cắm trường kiếm lên mặt đất thủy tỉnh. Mặt thủy tinh cứng rắn như vậy, lại bị mạnh mẽ cắm ra một hố, nhưng lại chỉ dùng một thanh trường kiềm bình thường.

Lúc này, ánh mắt Linh La trở nên sáng ngời khác thường, chỉ là thân thể bởi vì va chạm kịch liệt vừa rồi còn hơi rung động.

- Ha ha... Linh La! Ngươi đã sức cùng lực kiệt rồi!

Phi Vân cười to, Hồng Ngọc kiếm trong tay lại vung lên chuẩn bị tiếp tục công kích Linh La.

Rắc~

Đột nhiên, Hồng Ngọc bảo kiếm trong tay hắn liền gãy đôi, một phần lưỡi kiếm phía trước rơi trên mặt sân thủy tinh. Đồng thời, quần áo trên người cũng rơi rụng xuống, hơn phân nửa da thịt liền lộ ra ngoài, trên lôi đài trông hết sức bắt mắt.

Lúc này, mọi người đều trợn tròn mắt!

Rất nhiều người ở đây thậm chí còn há to miệng, ngay cả cằm cũng thiếu chút rớt xuống. Xem qua nhiều trận khiêu chiến lôi đài cao cấp như vậy, vẫn lần đầu tiên nhìn thấy một kết quả hài hước như thế này. Vậy mà...

- Ha ha! Ta là sức cùng lực kiệt, mà ngươi thì đã thua.

Linh La cũng mỉm cười, rút thanh kiếm gãy khỏi mặt sân, đi lên trước vài bước rồi dừng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK