Nhìn thấy biểu tình phẫn nộ của Từ Hữu Lượng, đôi mắt đỏ lên. mấy người đi theo bên cạnh Trương Thiện lòng dấy lên một tia hy vọng, đều trong lòng hồi hộp một chút, sinh ra dự cảm không tốt. Có thể nói bọn họ chỉ hy vọng, chính là sự duy trì của Từ gia. Chỉ cần Từ gia có thể không tiếc đắc tội với Đàm gia. bảo toàn Trương gia. Hồng gia kia tất nhiên không dám làm bậy. Từ gia tuy rằng không cường đại như Đàm gia nhưng so với Hồng gia vẫn là quái vật lớn. không thể lay động, cũng không dám dễ dàng trài chọc đắc tội. Mặc dù có Đàm gia làm hậu thuẫn.
- Thế nào?
Tuy rằng trong lòng đã hiểu đại khái tuy nhiên Trương Thiện vẫn trầm giọng hỏi.
- Trương Thiện! Ta sẽ cố gắng!
Từ Hữu Lượng lắc đầu.
- Đám lão già này trong gia tộc. lúc này đây
Nói xong, Từ Hữu Lượng lắc đầu. thở dài một tiếng.
- Hiểu rõ!
Trương Thiện gật đầu. thở ra một hơi. ánh mắt cũng mang theo vẻ dứt khoát.
- Hết rồi!
- Trương gia khó giữ được!
Mấy người bên cạnh Trương Thiện, thần sắc có chút bối rối, câm xúc có vẻ không ổn định.
- Trương Thiện! Hiện tại ngươi tính như thế nào?
Từ Hữu Lượng trâm ngăm một hồi lại nhìn về phía tộc trưởng Trương Thiện của Trương gia. hỏi.
-Ha ha!
Trương Thiện lạnh lùng cười, giọng nói lại có chút bi thương.
- Hiện tại cách kỳ hạn cuối cùng của Hồng gia còn không đến ba canh giờ. Sau ba canh giờ. bất cứ người nào trong trạch viện của Trương gia đều bị giết chết. Tuy nhiên ta rất rõ. cho dù con cháu Trương gia chúng ta thật sự đều rời khỏi thành Tinh Đấu. đám người Hồng gia tất nhiên cũng sẽ tiến hành đuổi giết chúng ta. Hơn nữa. tới ngoài thanh Tinh Đấu bọn họ càng không kiêng nể gì! Hồng gia có cường giả cảnh giới Thiên Thần, muốn giết chết chúng ta. dễ như trở bàn tay.
- Đúng vậy!
Từ Hữu Lượng gật đầu.
- Lúc này đây. Hồng gia chủ mưu đã lâu. muốn tiêu diệt ương gia ngươi, mặc kệ Trương gia có ly khai thành Tinh Đấu hay không, bọn họ đều động thủ với Trương gia. Bọn họ đã từng âm thầm tiếp xúc với Đàm gia chuyện này. Đàm gia cũng ngầm đồng ý rồi. Nguyên nhân chính là như thế. Những lão già của Từ gia ta mới có thể chọn không ra mặt.
- Trời phụ Trương gia ta rồi!
Trương Thiên ngửa đầu thở dài một tiếng, trong mắt mơ hồ có một chút nước mắt chớp động.
- Ta nghĩ Hồng gia đã sớm phái người theo dõi. Bất cứ hành động gì của Trương gia. đều nằm trong sự theo dõi của bọn họ. Cho dù Phần lán con cháu âm thầm rời khỏi thành Tinh Đấu. cũng sẽ bị đuổi giết đấy!
Cười khổ!
- Trương Thiện! Ta sẽ ở Trương gia. Bọn họ không phải muốn giết sạch mọi người trong trạch viện này sao? Ta thật muốn nhìn bọn họ có dám giết ta hay không!
Từ Hữu Lượng cao giọng giận dữ nói.
- Hả?
Trương Thiện nhíu mày. nhìn Tử Hữu Lượng.
- Cái gì cũng không cần nói. Ta quyết định lưu ở Trương gia rồi.
Từ Hữu Lượng kiên quyết nói:
- Nhìn lại xem nếu ta bị giết, những lão già kia có thể ẩn nhận được hay không!
Từ Hữu Lượng có thân phận là trưởng lão của Từ gia.
Vù!
Một bóng trắng ở trên khoảng không đường phố màu đen rộng lớn. chợt quét qua. Đột nhiên bóng người màu trắng, hơi hơi dừng lại trên không trung.
- Nơi này chính là ranh giới Ngọc Long Khu! Lại đi về phía trước chính là khu vực của Ngọc Long Khu.
Bóng người màu trắng chính là Hạ Ngôn rời Tinh Đấu Điện không lâu. lúc này đã tới Ngọc Long Khu của thành Tinh Đấu. Trong đôi mắt một đám hào quang lóe lên. sau nháy
mắt. bóng trắng lại biến mất ở nơi đứng vừa rồi
- Hả?
Đột nhiên Hạ Ngôn cảm giác được, từ trong không gian nhẫn Linh La truyền đến một luồng cảm ứng niệm lực. Ý thức nháy mắt tiến vào không gian nhẫn Linh La. liền phát hiện một luồng dao động truyền tới từ trên thủy tinh truyền âm.
- Hạ Ngôn!
Ý thức Hạ Ngôn thâm thấu vào trong thủy tinh truyền âm. lập tức nghe được âm thanh.
- Là Trương Thanh Tuyền! Ta ở trong Tinh Đấu Điện truyền qua tin tức cho nàng. Nàng không ngờ đến bây giời mới hồi âm với ta.
Hạ Ngôn khẽ cau mày. lập tức truyền lại ý niệm trong đầu tới.
- Cô đang gặp Phiền toái gì sao?
- Không có gì!
Trương Thanh Tuyền truyền lại ý niệm trong đầu đến. ý thức ẩn chứa trong đó.
- Vậy cô như thế nào đột nhiên rời khỏi Tinh Đấu Điện?
Hạ Ngôn nghi hoặc hỏi.
- Muốn về nhà xem. làm sao vậy? Vì sao đột nhiên hỏi ta như vậy?
Trương Thanh Tuyền thông qua thủy tinh truyền âm nói.
- Phải không? Ta đi thăm cô. Gia tộc cô ở nơi nào?
Khóe miệng Hạ Ngôn hơi hơi nhếch lên. thông qua thủy tinh truyền âm nói với Trương Thanh Tuyền.
Mới vừa rồi Hạ Ngôn còn lo Trương Thanh Tuỵền gặp phải nguy hiểm gì. Hiện tại thu được tin tức truyền lại của Trương Thanh Tuyền, liền chứng minh ít nhất hiện tại Trương Thanh Tuyền vẫn an toàn, cho nên trong lòng Hạ Ngôn trái lại không bối rối. Từ ý niệm của Trương Thanh Tuyền có thể thấy được, lúc này nàng khẳng định gặp khó khăn. Nếu như bình thường, Trương Thanh Tuyền đã sớm hỏi Đông hỏi Tây. hiện tại loại tình huống này rõ ràng không bình thường, cho nên Trương Thanh Tuyền tuy rằng nói không có gì. nhưng Hạ Ngôn khẳng định vẫn muốn đi Trương gia gặp nàng.
- Cái gì? Huynh muốn tới tìm ta sao? Không cần, huynh đừng tới. hiện tại không quá thuận tiện. Chờ thêm mấy ngày, ta sẽ đi Tinh Đấu Điện!
Trương Thanh Tuyền lập tức truyền đến y niệm trong đầu mãnh liệt.
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng.
- Ta đã đến Ngọc Long Khu. nhanh nói cho ta biết vị trí ta lập tức tới đó.
Sau khi truyền ý niệm trong đầu qua. Hạ Ngôn đợi một hồi lâu. cũng không thu được bất cứ hồi âm gì. Nhìn xem thủy tinh truyền âm. bóng dáng Hạ Ngôn lại nhanh chóng lao về phía trước.
“Trương Thanh Tuyền là con gái của tộc trưởng, vậy hộ vệ bình thường tất nhiên cũng biết Trương Thnh Tuyền, hẳn là dẽ tìm!
Ý niệm trong đầu Hạ Ngôn chuyển động, hướng về vị trí thứ nhất của trách viện Trương gia. rất nhanh bay qua.
- Thanh Tuyền! Vừa rồi ai dùng thủy tinh truyền âm trao đổi với con sao?
ở trong phòng tinh xào. một người đàn bà trung niên, lông mày mang theo sâu lo dày đặc. nhìn Trương Thanh Tuyền ngồi cách đó không xạ lên tiếng tùy ý dò hỏi.
- Là Hạ Ngôn!
Trương Thanh Tuyền quay đầu lại. trên mặt không tìm ra một chút vẻ tươi cười.
- Chính là thiên tài Tinh Đấu Điện sau khi con trở về từng nói với ta sao?
Người đàn bà trung niên mày nhếch lên. khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười nói.
- Dạ! Chính là huynh ấy. Huynh ấy hiện tại muốn tới Trương gia chúng ta. hỏi con vị trí của trạch viện, con không nói cho huynh ấy.
Trương Thanh Tuyền gật gật đầu. nói với giọng khàn khàn.
- Ôi!
Người đàn bà trung niên thở dài một tiếng.
- Nếu như ngày thường, chúng ta đương nhiên hoan nghênh môn nhân tinh anh của Tinh Đấu Điện đến làm khách gia tộc chúng ta nhưng hiện tại quả thật không thời điểm này.
- Mẫu thân! Chẳng lẽ Trương gia chúng ta lúc này đây thật sự phải gặp tai ương ngập đầu sao?
Trương Thanh Tuyền đứng lên. vẻ mặt khó thể nhận ra.
- Ta cũng không biết phụ thân con đang nghĩ biện pháp gì. Có lẽ còn có biện pháp có thể cứu Trương gia chúng ta!
Mẫu thân Trương Thanh Tuyền gặt gật đầu. lại lắc đầu thở ra một hơi. nhìn ra ngoài cửa
nói.
- Nhất định có biện pháp! Phụ thân nhất định có thể nghĩ ra biện pháp!
Trương Thanh Tuyền siết chặc bàn tay trắng noãn thầm kín nhìn ra phía ngoài cửa nói.
Mà bên ngoài cổng chính trạch viện Trương gia. mấy tên hộ vệ đang tùy ý đứng thành một đám.
- Lão tam! Đi thôi! Chúng ta cùng nhau đi! Hiện tại thời gian còn kịp. đám nhân vật nhỏ như chúng ta Hồng gia kia khẳng định không chú ý chúng ta.
- Lúc này đây. Trương gia trốn chẳng qua có chút khó khăn. Chúng ta lưu lại. cũng không thay đổi được gì. chỉ còn có con đường chết!
Còn không bằng hiện tại rời đi. tìm một đường sinh cơ.
- Nhưng
Bốn năm tên hộ vệ Trương gia này. đang thương nghị hiện tại rời khỏi Trương gia.
Khi bọn họ đang nói chuyện, cũng không chú ý tới. một bóng trắng vô ảnh vô tung xuất hiện cách đo không xa. hoàn toàn nghe xong đổi thoại của bọn họ trong tai.
- Đây chính là gia tộc của Trương Thanh Tuyền!
Hạ Ngôn nghe cuộc đối thoại của mấy tên hộ vệ. Mấy tên hộ vệ này đang thương lượng tránh thoát, hiển nhiên là Trương gia đang gặp Phiền toái.
“Khó trách Trương Thanh Tuyền không nói cho ta biết, nàng có lẽ sợ nơi này liên lụy ta. Nha đầu kia thật đúng là “
Hạ Ngôn không khỏi lắc đầu. phát ra một âm thanh nhẹ nhàng.
- Người nào?
Mấy tên hộ vệ nghe âm thanh rất nhỏ kia. mới chợt phát hiện bóng người màu trắng cách không tới mười thước, lập tức kinh ngạc quát lên. Khoảng cách gần như vậy. bọn họ không ngờ không phát giác có người. Phải biết rằng, bọn họ tuy rằng thực lực bình thường, nhưng cũng có cảnh giới Linh Hoàng cấp ba. một người mạnh nhất trong đó thậm chí có cảnh giới Linh Hoàng cấp ba sơ kỳ. bị người như thế đến gần. không ngờ không có bất cứ phát giác gì. Nếu không phải người này đột nhiên lên tiếng, chỉ sợ hiện tại bọn họ vẫn không thể phát hiện.
- Ngươi là ai! Vì sao đứng ở nơi này?
Hộ vệ có chòm rân. ánh mắt đầu tiên trao đổi ánh mắt với mấy người khác, rồi sau đó mới nhìn về phía hạ ngôn trằn giọng hỏi.
- Đây là Trương gia phải không?
Mày Hạ Ngôn hơi hơi nhíu lại một chút, không trả lời vấn đề của hắn. mà tự nhiên hỏi.
- Đúng! Ngươi là ai?
Hộ vệ kia lại đề phòng lên tiếng hỏi.
- Ngươi là người Hồng gia sao?
Hạ Ngôn lắc đầu. đôi mắt chớp động, nói:
- Con gái Tộc trưởng của Trương các ngươi kêu là Trương Thanh Tuyền đúng không?
Người tu luyện Tinh Đấu Điện?
- Ngươi nhận biết tiểu thư chúng ta sao?
Hộ vệ kia sửng sốt. sau đó liền không kiềm hãm được hỏi. Nếu như tìm đến tiểu thư Trương Thanh Tuyền, vậy hẳn là không phải những người Hồng gia. Hơn nữa. thực lực của người Hồng gia có chút cường đại. Bọn họ phần lớn cũng đều thấy qua. Mà người tu luyện áo trắng trước mặt. bọn họ chưa bao giờ gặp mặt.
- Ừ! Ta cũng là người tu luyện Tinh Đấu Điện, là bằng hữu của tiểu thư các ngươi. Lần này cố ý tìm nàng, không biết có thể thông báo giùm một tiếng được không?
Hạ Ngôn cười cười, thầm nghĩ: “Quả nhiên là gia tộc Trương Thanh Tuyền, liên tục tìm ba Trương gia. mới tìm được!”
- Ngươi là người tu luyện của Tinh Đấu Điện sao? Bằng hữu tiểu thu?
Người tu luyện có cảnh giới Linh Hoàng cấp bốn sơ kỳ kia. đôi mắt chợt lóe một chút, rồi sau đó lắc đầu àm đạm nói:
- Ngươi nhanh chạy đi thôi. Trương gia chúng ta đang gặp phải một lần tai nạn. Lại còn hai canh giờ. những người Hồng gia liền tới. đến lúc đó đám người Trương gia. đều phải chết ở nơi này. bị vô tình giết chết.
Hộ vệ này không ngờ khuyên Hạ Ngôn rời đi. không khỏi nhíu mày có chút không ngờ. Tuy nhiên Hạ Ngôn đương nhiên không thể rời đi như vậy. Hắn thoáng chuyển động ý niệm trong đầu. lại nói:
- Hồng gia kia vì sao phải giết người Trương gia? Có cừu oán sao?
- Đều là thù hận mấy ngàn năm. gần đây Hồng gia bám víu Đàm gia. nghe nói lão tổ Trương gia chúng ta. đều bị bọn họ thiết kế hăm hại. Hiện tại bọn họ muốn tiêu diệt Trương gia. Ba ngày trước, đã ra tối hậu thư.