Mục lục
[Dịch] Linh La Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong đại sảnh tửu lâu rất nhiều người có quan hệ thân với nhau, đều đang ngồi nói chuyện phiếm.

Năm thế lực Thánh thành, mỗi một cỗ thế lực đều từ rất nhiều thế lực nhỏ cấu thành.

Tỷ như phía dưới bốn đại gia tộc có vài chục gia tộc phụ thuộc. Lúc này đại đa số tụ tập ở trong tửu lâu đều là đến từ các gia tộc phụ thuộc.

Gia tộc bọn họ mới là người cấp bách nhất muốn tăng lên quyền lực của mình ở Thánh thành, cũng có thể nói muốn tăng quyền lực của mình trước bốn đại gia tộc.

-Ồ?

- Cao huynh, huynh cũng tới?

Trong tửu lâu, một gã trẻ tuổi vóc dáng trung bình mặc áo ưắng cười nói với hai người vừa vào cửa.

Hai người vừa vào nếu Hạ Ngôn nhìn thấy chỉ sợ lập tức sẽ tiến lên chào hỏi. Hai người kia không phải ai khác, đúng là vợ chồng Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu của Cao gia. Cao gia là gia tộc phụ thuộc Thường gia.

Mà gia tộc người trẻ tuồi chào hỏi với Cao Minh Nguyệt cũng phụ thuộc vào Thường gia. Hai gia tộc bọn họ mặc dù người ngoài nhìn vào thi đều là một cỗ thế lực thuộc về Thường gia, nhưng ngầm bên trong cũng đều tranh đoạt lợi ích của mình.

Dù sao, ai cũng có tư tâm, ai cũng muốn dưới một tình huống dùng hết khả năng để gia tộc mình chiếm được lợi ích lớn nhất.

Người trẻ tuổi này tên là PhùngHợp, là thiếu gia của Phùng gia.

Hắn hôm nay cũng đặc biệt đến để gặp Hạ Ngôn.

- Ha ha! Là Phùng công tử. Người đã sớm đến nơi đây sao?

Cao Minh Nguyệt ôm quyền nói.

Ánh mắt đảo qua nhìn rất nhiều người đang tụ tập trong đại sảnh, Cao Minh Nguyệt cười thầm trong lòng, hiểu rõ. Trên mặt cũng hiện lên một tia tươi cười, thầm nghĩ: “Hạ Ngôn huynh đệ còn thật là khó gặp nha! Những người này chỉ sợ đều chưa được gặp Hạ Ngôn huynh đệ, bằng không bọn họ cũng sẽ không chờ ở đây!”

- Ồ, ta cũng vừa mới đến, vừa đăng ký ở quầy xong thì thấy ngươi cùng phu nhân đi vào.

PhùngHợp mặt đầy tươi cười giả tạo, nói.

Hắn cùng Cao Minh Nguyệt mặt ngoài hòa thuận, sau lưng lại là đối thủ cạnh tranh. Hai gia tộc ngầm đấu đá, thiếu gia hai gia tộc đó nếu trở thành bằng hữu chân chính, coi như là chuyện lạ hiếm có.

- Còn phải đăng ký?

Cao Minh Nguyệt sững sốt.

- A!

Lúc này bên cạnh Cao Minh Nguyệt có một giọng nói truyền đến, Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu chuyển mắt nhìn thấy một dong binh cao lớn đứng cách đó không xa.

Dong binh này là người của Bích Thanh Đường tuy nhiên có quan hệ không tồi với Cao Minh Nguyệt. Bản thân Cao Minh Nguyệt là một dong binh, ngẫu nhiên cũng đi hoàn thành một số nhiệm vụ mạo hiểm cho nên quan hệ sinh tử chỉ giao với không ít dong binh.

-Ồ?

Cao Minh Nguyệt nhìn thấy Dong Binh này, trên mặt vui vẻ nói:

- Phạm Binh, ngươi cũng ở đây à?

- Đúng vậy! Ta cũng chờ gặp Hạ Ngôn kia. Ôi, nhưng Hạ Ngôn kia quá sĩ diện, ta đợi sắp được hai canh giờ mà còn chưa thấy bóng người.

- Thị ứng kia nói. Hạ Ngôn đang tu luyện, kêu chúng ta chờ. Không đợi thì mời rời đi.

Phạm Bình có chút bất đắc dĩ nói.

Chờ lâu như vậy, cho dù tính tình tốt tới đâu trong lòng khẳng định sẽ có chút bất mãn. Phạm Bình này tính tình có vẻ thẳng thắn, không giống những người khác cho dù bất mãn cũng không biểu hiện ra ngoài. Hắn trực tiếp treo biểu hiện bất mãn trên mặt.

Thấy Phạm Bình như thế, Cao Minh Nguyệt cũng chỉ có thể cười nói:

- Vậy hai vị tiên sinh Tiêu Tử Minh cùng Phương Bản đâu?

Tiêu Tử Minh cùng Phương Bản cũng là đối tượng mà các thế lực cùng gia tộc muốn hết sức lôi kéo. Không gặp được Hạ Ngôn có tiềm lực lớn nhất mạnh nhất thì gặp hai người kia cũng không sai.

- Đùng nói nữa. Hạ Ngôn không ra, hai người bọn họ cũng không ra. Cao Minh Nguyệt, lại đây ngồi đi. Ta cũng không tin bọn họ có thể luôn luôn ở trên đó không thò đầu ra. Chúng ta chờ!

Phạm Bình chỉ vị trí bên cạnh, cắn răng nói.

- Được!

Cao Minh Nguyệt đáp.

Hắn chuyển mắt lại nhìn về phía Phùng Hợp, nói:

- Phùng công tử! Ta trước tiên qua bên kia, về sau chúng ta nói chuyện.

- Cao huynh tự nhiên.

Phùng Hợp làm động tác mời:

-Tuy nhiên, Cao huynh, ta thấy ngươi vẫn nên trước tiên đăng ký đi.

Phùng Hợp lại chỉ về cái quầy, tên thị ứng đang đứng ở đó, trước mặt bày giấy cùng bút mực.

Cao Minh Nguyệt khẽ nhíu lông mày.

- Minh Nguyệt, chàng đi đăng ký đi. Hạ Ngôn huynh đệ nếu biết chúng ta đến, khẳng định sẽ gặp chúng ta.

Uyển Thu thấp giọng nói bên tai Cao Minh Nguyệt.

Cao Minh Nguyệt trầm tư một chút cuối cùng đi tới quầy đăng ký, chỉ viết hai cái tên Cao Minh Nguyệt cùng Uyên Thu. Thị ứng nhìn hai người, tuy nhiên cũng không dám nói gì nhiều. Người tới viết cái gì, hắn đưa lên lầu cái đó là được.

Cao Minh Nguyệt viết xong, thị ứng kia lập tức đưa trang giấy lên lầu.

-Xuống rồi! Xuống rồi!

Đúng lúc này, đột nhiên có người hô một câu, mọi người ở đây nghe tiếng kêu đều hướng ánh mắt nhìn lên.

Quả nhiên, hai bóng người xuất hiện, tiếp theo nhìn thấy Tiêu Tử Minh cùng Phương Bản trước sau đi xuống lầu.

Tiêu Tử Minh cùng Phương Bản đi xuốngdưới lầu, ôm quyền hướng phía mọi người.

- Các vị, thật có lỗi, để các vị đợi lâu. Chúng ta ở trên lầu vừa mới tu luyện xong mới biết được các vị chờ ở dưới liền lập tức đi xuống.

Phương Bản tuy rằng nói lời “thật có lỗi” nhưng trên mặt lại không có chút biểu tình lỗi lầm nào.

Mọi người nghe hắn nói là tu luyện, lập tức liên tiếp xua tay nói “không sao” hơn nữa từng người đi lên chào hỏi.

Kỳ thật, trong lòng mọi người biết rõ ràng, cái gì mà tu luyện chứ, thuần túy là lấy cớ.

- Phương lão đệ!

Giọng nói PhùngHợp rõ ràng truyền tới.

Hắn cùng Phương Bản đã sớm quen biết, quan hệ cùng không tồi. Phương Bản tu luyện ở Học Viện Long Đằng, cách Thánh thành có một thành Phượng Tường mà thôi. Phùng Hợp thường xuyên gặp mặt Phương Bản.

Phương Bản sở dĩ cùng Tiêu Tử Minh xuống lầu, nguyên nhân cũng chính là vì Phùng Hợp đến. Hai nguời ở trên lầu vừa mới nhìn thấy tư liệu Phùng Hợp đăng ký.

- He he. Phùng đại ca. Không ngờ huynh cũng tới!

Ánh mắt Phương Bản nhìn chằm chằm phía Phùng Hợp, vội thân thiết quát to một tiếng rồi bước nhanh lên vài bước ôm chầm lấy Phùng Hợp.

Thoạt nhìn, quan hệ vô cùng thân mật!

Những người khác thấy một màn như vậy, đều có chút không biết ra sao. Phùng Hợp này không ngờ đã sớm có liên hệ với Phương Bản, không thể tuởng được hai người quan hệ tốt như vậy.

- Phùng Hợp, vẫn còn là vận khí tốt!

- Hừ, xem ra Phương Bản này khẳng định sẽ cùng Phùng gia một đường. Tiêu Tử Minh này không biết có thể cũng tới Phùng gia hay không?

- Đáng giận!

Không ít người đều có chút không cam lòng, tuy nhiên cũng là một chuyện không thể làm khác được. Bọn họ chỉ có thể nhìn, ghen tị.

- Phương lão đệ, vị này chính là Tiêu Tử Minh huynh đệ hả?

Phùng Hợp cười nhìn về phía Tiêu Tử Minh nói.

- Đúng là Tiêu Tử Minh Học Viện Không Linh.

Phương Bản gật đầu.

- Tiêu Tử Minh huynh đệ quả nhiên không giống bình thường, tuấn tú lịch sự. Ha ha. Tiêu Tử Minh huynh đệ cũng là học viên Học Viện Không Linh lần này tham gia khảo hạch Thiên Cung tất nhiên có thể thuậi lợi thông qua.

- Phùng công tử quá khen!

Tiêu Tử Minh phải ứng bình thuờng nói một câu, cũng không biểu hiện quá thân với Phùng Hợp.

Phùng Hợp cũng không để ý, tiếp tục nói vài lời dễ nghe.

Những người khác thấy Tiêu Tử Minh cũng không rõ ràng nghiêng về Phùng Hợp, lập tức trở nên nhiệt tình, bắt đầu cùng Tiêu Tử Minh xây đắp quan hệ. Trong lúc nhất thời, lời khen tặng không ngừng.

- Phương lão đệ, đến đây, ta giới thiệu với ngươi một chút. Đây là Cao Minh Nguyệt Cao công tử của Cao gia, ở Thánh thành cũng tính là một đại gia tộc.

Phùng Hợp cố ý cao giọng nói đồng thời đánh mắt ra hiệu cho Phương Bản.

Phương Bản lúc này liền hiểu ý tứ của Phùng Hợp.

Đối với quan hệ lộn xộn của các gia tộc Thánh thành, Phương Bản cũng biết một ít. Hắn thấy Phùng Hợp ám chỉ, liền biết quan hệ của Phùng Hợp cùng Cao Minh Nguyệt này không tốt lắm.

- Ha ha. Cao gia?

Phương Bản cười lạnh:

- Ta còn chưa thật sự nghe nói tới. Thánh thành này tuy rằng không lớn, nhưng gia tộc lung tung lộn xộn cũng không thiếu.

Phương Bản không chút khách khí nói.

Vốn Cao Minh Nguyệt còn muốn nói vài câu khách khí với Phương Bản nhưng vừa nghe Phương Bản mở miệng là lời này, sắc mặt lập tức biến đổi. Ánh mắt hắn thu lại nhìn Phùng Hợp, trong lòng bốc lên một cỗ lửa giận.

Phùng Hợp liên tục hít vào, giọng kinh ngạc nói:

- Phương lão đệ, đấy là ngươi có điều không biết. Cao huynh, ở Thánh thành chúng ta quan hệ rất rộng. Hôm nay huynh ấy đến đây là muốn gặp Hạ Ngôn kia. Nghe nói ngay cả Vương Vũ người tu luyện Thiên Cung đều bị Hạ Ngôn tiên sinh đánh bại.

Phùng Hợp này hiển nhiên muốn làm bẽ mặt Cao Minh Nguyệt trước mặt mọi người.

Cao Minh Nguyệt tức giận dâng lên, đang muốn mở miệng nói thì Uyển Thu lại lặng lẽ kéo tay áo hắn, khóe mắt hơi lóe lên.

- Minh Nguyệt, bình tĩnh.

Uyển Thu thấp giọng nói.

- Phùng đại ca. Hạ Ngôn kia quả thật lợi hại. Ta cùng Tiêu Tử Minh đều tận mắt thấy hắn đánh bại Vương Vũ cường giả Linh Tông ở Trung Tâm Giao Lưu thành Tử Nguyệt.

Phương Bản nói:

- Tuy nhiên. Hạ Ngôn kia thật sự là rất cao ngạo, chỉ sợ rất khó gặp. Đừng nói là loại gia tộc hạng hai, hạng ba như Cao gia, cho dù là người bốn đại gia tộc, Hạ Ngôn cũng chưa chắc chịu gặp.

Phương Bản vừa nói, trong đại sảnh đột nhiên im lặng, tất cả mọi người đều ngừng thở.

Tuy rẳng mọi người sớm nghe Hạ Ngôn đánh bại Vương Vũ nhưng hiện tại nghe từ chính miệng một gã học viên cực kỳ ưu tú tham gia Hội Giao Lưu học viện siêu cấp, vẫn không kìm nổi khiếp sợ trong lòng.

Ở trong đại sảnh cũng có cả người của bốn đại gia tộc, sau khi nghe câu nói sau của Phương Bản, hơi có chút không vừa lòng.

Tuỵ nhiên, “gia tộc hạng hai, hạng ba như Cao gia” trong lời Phương Bản hiển nhiên là làm mất mặt Cao Minh Nguyệt. Cao gia dù sao cũng là một gia tộc cở trong Thánh thành, nếu ở chủ thành bình thường, tùy tiện một cánh tay cũng to hơn bắp đùi gia tộc chủ thành rất nhiều.

- Phương lão đệ, ngươi cùng Hạ Ngôn kia đều tham gia Hội Giao Lưu học viện siêu cấp, hẳn là có thể nói chuyện chứ hả?

Tâm tư Phùng Hợp khẽ động, nghĩ đến nếu có thể lợi dụng Phương Bản để lôi kéo Hạ Ngôn, có lẽ thật sự là có trò vui để nhìn.

Phùng Hợp vừa nói lời này, người trong đại sảnh đều vểnh tai lên.

Phương Bản sững sờ, lộ ra vẻ khó xử. Hắn cùng Hạ Ngôn quả thật có thể nói chuyện. Hai người cũng không có chân chính xung đột, tuy nhiên hắn thật không muốn chủ động đi tìm Hạ Ngôn.

Nhưng là trước mặt nhiều người như vậy, hắn biểu hiện quan hệ thân mật như vậy với Phùng Hợp; Phùng Hợp trước mặt mọi người mở miệng thỉnh cầu, hắn chẳng lẽ có thể cứ thế mà cự tuyệt?

Nghĩ rồi Phương Bản thầm nghĩ: “Nói chuyện, hẳn là có thể, về phần Hạ Ngôn cùng Phùng Hợp nói thế nào, ta đây không cần phải quản”.

Lập tức gật đầu, Phương Bản đáp ứng:

- Phùng đại ca. Vậy ta thử một chút, ta nghĩ hẳn không có vấn để.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK