Trước mặt Thánh Hoàng, đám người Trương Đông Ly đương nhiên không đám công kích trực tiếp đối với Hạ Ngôn, tự nhiên, cử chỉ thần thái vẫn tràn ngập địch ý. Hạ Ngôn là một người mới lại nổi bật trong Thiên Cung, không bị đố kỵ là không thể. Trừ phi Hạ Ngôn có thể biểu hiện ra thực lực không thể địch nổi, khiến cho những người sinh ra sợ hãi.
- Số mười ba!
Tiêu Tử Minh tiến lên rút một lá thăm, trên viết con số mười ba.
- Hạ Ngôn, vậy là ta cũng thuộc nhóm khảo hạch đầu tiên, ngươi mau rút đi, xem số bao nhiêu!
Người tu luyện tiến hành, khảo hạch không ai đùa giỡn, Thiên Cung tổng cộng có hơn chín mươi người tiến hành khảo hạch, tổng cộng chia làm năm nhóm, mỗi hai canh giờ là một nhóm.
Mỗi người tham gia khảo hạch đều phải bắt đầu từ Ma Quỷ Trận nhất cấp, mặc kệ hắn có thể thông qua Ma Quỷ Trận cấp mấy, giá trị tu luyện có thể tăng thêm thì không ai muốn lãng phí cơ hội như thế.
Tỷ như một gã tu luyện thông qua Ma Quỷ Trận nhất cấp thì hắn có thể nghỉ ngơi chút, sau đó tiến hành khảo hạch Ma Quỷ Trận nhị cấp. Mà nếu hai canh giờ mới thông qua được Ma Quỷ Trận nhất cấp thì cũng có thể nghỉ ngơi sau đó tiến hành khảo hạch nhị cấp.
Đương nhiên, nếu trong hai canh giờ không thông qua được Ma Quỷ Trận nhất cấp thì nhị cấp là gần như không có hy vọng thông qua. Hạ Ngôn gật đầu với Tiêu Tử Minh, nhấc chân từng bước đi tới trước rương bốc thăm, vươn tay ra.
Đám người Thánh Hoàng đứng đối điện đương nhiên nhìn thấy lá thăm của Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn có cảm giác dường như Thánh Hoàng luôn hoặc cố ý hoặc vô tình dừng ánh mắt trên người mình. Chẳng qua là Hạ Ngôn làm bộ như không để ý, hắn cũng không thể trừng mắt đối mắt với Thánh Hoàng được.
- Số bao nhiêu?
Dương Khai đi sau Hạ Ngôn, cười nói.
- Là nhóm đầu tiên!
Hạ Ngôn thu lá thăm lại, nắm trong bàn tay, thối lui sang bên cạnh vài bước, để cho người sau tiếp tục tút thăm.
- Ha ha, vận khí thực sự không tồi. Chỉ là rút thăm này không có phần thưởng, nếu thưởng cho người số một thì tốt rồi.
Dương Khai lắc đầu có chút đáng tiếc nói.
Tiếng của hắn rất nhỏ, tuy nhiên Thánh Hoàng vẫn nghe được.
-Hừ!
Dương Khai đang chuẩn bị rút thăm thì một tiếng hừ nhẹ truyền đến, một bóng người chợt xông lên. Cao Tùng bước lên một bước, đi lên. Ngày hôm qua Cao Tùng bị Hạ Ngôn khách sáo trước mặt Dạ lão một phen, trong lòng hận đến phát ngứa, nhìn về phía Hạ Ngôn chớp động ánh mắt hung ác.
Hạ Ngôn nhìn Cao Tùng, khóe miệng nhếch lên, cười lạnh.
Dương Khai bị Cao Tùng giành trước, khóe miệng cũng nhếch lên, nhưng không nói gì thêm. Không cách nào, hắn cũng không có được thực lực như Cao Tùng. Cao Tùng là cường giả trong những người tu luyện Thiên Cung, mà hắn chỉ là Linh Tông trung kỳ, còn kém xa.
- Mười một!
Cao Tùng rút ra, nhìn con số trên mặt, hừ một cái dường như không hài lòng.
- Ta thuộc nhóm đầu tiên!
Cao Tùng nói xong xoay người, ánh mắt hung ác nhìn Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn, sau khảo hạch hôm nay chúng ta đấu một trận, thế nào?
Cao Tùng khiêu khích nhìn Hạ Ngôn, bày trò trước mặt đám người Thánh Hoàng, khiêu chiến Hạ Ngôn.
Quỷ củ Thiên Cung không cấm khiêu chiến, việc này xem như luận bàn, có thể tôi luyện kinh nghiệm chiến đấu của người tu luyện.
-Đấu thế nào?
Hạ Ngôn cau mày, hỏi.
- Hắc hắc, đương nhiên, ta không chiếm tiện nghi của ngươi, như vậy đi, chúng ta lấy giá trị tu luyện hôm nay làm vật cá cược, nếu ngươi thắng ta liền chuyển giá trị tu luyện của ta cho ngươi. Nếu ngươi thắng thì cho ngươi hết của ta, sao?
Cao Tùng cười lạnh.
- Thánh Hoàng đại nhân, Dạ lão, còn có ba vị tuần tra đều chứng kiến.
Cao Tùng xoay chuyển ánh mắt, cung kính thi lễ với năm người, sau đó lại chuyển ánh mắt nhìn Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn trầm ngâm một chút, nhìn đám người Thánh Hoàng.
“ Cao Tùng này là cao thủ nổi danh trong trận doanh của Trương tuần tra, so với Linh Tông hậu kỳ còn mạnh hơn nhiều, dường như còn mạnh chẳng kém gì ba vị tuần tra. Luận bàn với người như vậy vừa lúc có thể tôi luyện chính mình.” Hạ Ngôn nghĩ.
Cao Tùng thấy Hạ Ngôn do dự, không khỏi cười nhạo.
- Ha ha, chẳng lẽ ngươi không dám sao? Ngươi là người mới mà Lưu tuần tra đề cử, trong những người tu luyện tại Thiên Cung này ngươi là thiên tài, so với chúng ta phải lợi hại hơn chứ, ngay cả khiêu chiến của ta mà ngươi cũng không dám đáp ứng sao?
Cao Tùng kích tướng Hạ Ngôn!
- Vô sỉ!
Dương Khải không nhịn được thấp giọng mắng.
- Hả?
Ánh mắt Cao Tùng bắn ra một đạo lệ quang về phía Dương Khai, khí thế bỗng ngưng tụ bạo phát. Khí thế hùng mạnh, nháy mắt bao phủ Dương Khai. Dương Khai không tự chủ được lui về sau từng bước, sắc mặt trắng bệch nhìn chằm chằm Cao Tùng. Thực lực hắn và Cao Tùng chênh lệch quá lớn.
“Tí”
Lúc này, phía sau Dương Khai chợt truyền đến một đạo linh lực ôn hòa, đỡ thân thể Dương Khai, lại đánh tan khí thế mà Cao Tùng ngưng tụ đánh tới. Đúng vậy, chính là Hứa Xương Minh thuộc trận doanh của Dương Khai.
Cao Tùng khiêu chiến Hạ Ngôn, người tu luyện thuộc trận doanh của Trương tuần tra và Giản tuần tra đều vui mừng khi thấy người gặp họa, xì xào nghị luận.
- Cao Tùng này thật sự là vô sỉ, không ngờ lại khiêu chiến một người mới tới Thiên Cung!
- Chính là khi dễ phái học viện chúng ta đó mà!
Người tu luyện phá học viện đều có chút tức giận. Cao Tùng làm trò trước mặt đám người Thánh Hoàng, Dạ lão, khiêu chiến Hạ Ngôn. Tuy rằng Hạ Ngôn là người mới, nhưng nếu không tiếp thụ thì ai biết Thánh Hoàng sẽ nhìn Hạ Ngôn thế nào?
Cao Tùng này quả thật đê tiện.
- Cao Tùng, Hạ Ngôn là người mới, còn chưa tiến hành tu luyện chính thức trong Thiên Cung một ngày. Ngươi thì đã tu luyện trong Thiên Cung hơn bốn mươi năm, lại khiêu chiến một người mới! Ngươi đang khi dễ người!
Hứa Xương đánh tan khí thế của Cao Tùng, sau đó đi về phía trước, nói:
- Như vậy đi, ngươi muốn khiêu chiến, thì để ta thay thế Hạ Ngôn, sau khi khảo hạch, chúng ta bắt đầu tỷ thí ngay trong loạn thạch trận.
Hứa Xương Minh khi nói chuyện còn nở nụ cười với Hạ Ngôn, ý bảo Hạ Ngôn đừng lo lắng.
Hứa Xương Minh là người có thực lực mạnh nhất trong trận doanh của Lưu tuần tra, có trách nhiệm bảo hộ những người khác không bị khi dễ. Tuy nhiên, hắn một tay khó vỗ thành tiếng, nhiều lúc vẫn không thể bảo hộ mọi người chu toàn. Nhất là Ngô Vân và Trương Đông Ly của trận doanh Giản tuần tra thực không kém hắn, một mình hắn đối phó nhiều người như vậy quả thực là lực bất tòng tâm.
- Ha ha, Hứa Xương Minh, ngươi nghĩ ta sợ ngươi?
Cao Tùng thấy Hứa Xương Minh xuất đầu vì Hạ Ngôn và Dương Khai, cười cổ quái, ánh mắt âm sâm đảo qua lại.
- Ta nhận khiêu chiến của ngươi!
Hạ Ngôn đột nhiên nói một câu.
-Hả?
- Cái gì?
- Hạ Ngôn này cũng dám nhận khiêu chiến của Cao Tùng, giá trị tu luyện cũng không muốn sao? Lần đầu khảo hạch đạt được giá trị tu luyện liền thua trận, vậy thời gian một tháng tới cũng chi có thể tu luyện trong Ma Quỷ Trận.
- Hừ, kẻ không biết tự lượng sức mình!
Người hai bên trận doanh của Trương tuần tra và Giản tuần tra lập tức phát ra đủ loại nghị luận, dùng ánh mắt xem thường nhìn Hạ Ngôn.
Những lời nghị luận này tất nhiên đều lọt vào tai Hạ Ngôn.
“ Các ngươi cứ chờ xem, rốt cuộc là ai không biết sống chết, hiện tại còn chưa biết được. Ta muốn cho các ngươi biết, Hạ Ngôn ta không phải quả hồng nhuyễn!” Hạ Ngôn thầm nói, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, nhìn Cao Tùng.
- Hạ Ngôn, ngươi xác định?
Hứa Xương Minh giật mình, xoay người nhìn Hạ Ngôn, nghi hoặc hỏi.
- Đúng vậy, ta xác định nhận lời khiêu chiến của Cao Tùng!
Hạ Ngôn gật mạnh đầu.
- Ha ha, tốt, một lời đã định. Sau khi khảo hạch xong, hai người chúng ta gặp mặt trong loạn thạch trận!
Cao Tùng cũng không ngờ Hạ Ngôn thật sự đám nhận lời khiêu chiến của mình, cười thật
to.
- Hạ Ngôn, ngươi đừng mắc mưu hắn! Cao Tùng đã tu luyện nhiều năm ở Thiên Cung, thực lực cực kỳ mạnh, ngươi đấu với hắn...
Dương Khái kéo tay áo Hạ Ngôn, thấp giọng lo lắng nói.
- Không sao, ta cũng muốn xem xem Cao Tùng này có phải rất mạnh!
Hạ Ngôn lắc đầu, lời nói cực kỳ kiên định, đồng thời chứa một cỗ ngạo khí. Dương Khai há miệng, dường như còn muốn nói gì nhưng lại không nói ra.
- Hai tu luyện giảThiên Cung chúng ta khiêu chiến!
Thánh Hoàng nói.
- Dạ lão, ba vị tuần tra, chờ khảo hạch Thiên Cung kết thúc, chúng ta không ngại đi xem xem. Ừ, Cao Tùng và Hạ Ngôn, các ngươi ai thắng thì ta sẽ thưởng cho người đó, thưởng cho giá trị tu luyện gia gấp đôi!
Thánh Hoàng nói trước mặt mọi người.
Lời nói của Thánh Hoàng khiến tất cả mọi người hít một ngụm khí lạnh. Giá trị tu luyện gấp đôi, nói cách khác, nếu như có sẵn một trăm năm mươi điểm, vậy liền có được ba trăm điểm.
Chuyện tốt như vậy thật khó có được, hơn nữa Thánh Hoàng còn tự mình xem cuộc chiến! Nếu biểu hiện tốt, Thánh Hoàng coi trọng hơn vài phần, vậy về sau còn không...
- Hiện giờ, những ai chưa rút thăm thì đẩy nhanh tốc độ đi, sau đó khảo hạch bắt đầu!
Thánh Hoàng nhìn quanh một hồi, những người chưa rút thăm vội vàng đi đến bên chiếc
rương đựng thăm.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, người tu luyện số một đến hai mươi từ phòng khống chế đi lên mặt đất tới trước Ma Quỷ Trận. Mỗi người đều đối mặt với một cái Ma Quỷ Trận. Hạ Ngôn lấy được thăm số một, đứng ở vị trí dãy Ma Quỷ Trận thứ nhất. Bên phải hắn là một gã tu luyện, thuộc trận doanh của Giản tuần tra là Linh Tông sơ kỳ.
- Bắt đầu!
Theo tiếng nói vang lên, mọi người gần như tiến vào Ma Quỷ Trận cùng lúc.
Đây là Ma Quỷ Trận nhất cấp, đối với Linh Tông cường giả thì không khó khăn nhiều, tuy nhiên Linh Tông sơ kỳ muốn thông qua Ma Quỷ Trận này cũng không phải nhẹ nhàng.
Hạ Ngôn tiến vào trong trận, một cái roi liền mang theo tiếng gió rít từ bên trái quật tới, thân thể Hạ Ngôn lướt ngang, tránh thoát khỏi cái roi.
Không gian phía trước lay động, một gã ma quỷ chắn trước mặt Hạ Ngôn, hung hăng đụng tới Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn động cước bộ, thân thể hơi ngửa ra sau. Thần Hi Kiếm trong nháy mắt ra khỏi vỏ, kiếm quang màu đen hiện lên, gã ma quỷ lập tức bị chém thành hai đoạn.