Mục lục
[Dịch] Linh La Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lương Sơn Bạc Lý Nguyên Xuân từ xa đã nhìn thấy Hạ Ngôn quần áo trắng toát đang chạy về phía mình, lập tức bước nhanh tới đón, lại thấy Hạ Ngôn ôm một người trong lòng, không khỏi hỏi.

Lúc trước Lý Nguyên Xuân còn lo lắng Hạ Ngôn rốt cuộc chạy tới địa phương nào, ngày hôm qua hắn còn dẫn đường cho Viện trưởng, và hai người Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết đi tìm Hạ Ngôn, cuối cùng không tìm được. Lý Nguyên Xuân rất lo lắng, buổi tối lại tới tiểu viện của Hạ Ngôn một lần nữa, tuy nhiên Tiểu Thanh lại nói Hạ Ngôn vẫn chưa về.

Hiện tại nhìn thấy Hạ Ngôn đột nhiên xuất hiện tại nơi này nhưng lại ôm một người, đương nhiên trong lòng tràn đầy nghi hoặc.

- Lão ca! Sư phụ đâu?

Hạ Ngôn dừng chân lại, nôn nóng hỏi.

Lý Nguyên Xuân gật đầu:

- Viện trưởng ở nhà! Đây là...

Lý Nguyên Xuân chỉ chỉ người trong lòng Hạ Ngôn, chân mày nhăn lại.

- Đây là Tử Hân, bị thương rất nặng. Đệ tìm sư phụ. Hạ Ngôn hít vào một hơi:

- Lão ca! Đệ đi gặp sư phụ đây.

Lý Nguyên Xuân chưa từng thấy Hạ Ngôn có biểu tình như vậy, lập tức cùng không nói thêm nữa, đi theo Hạ Ngôn vào trong phòng Viện trưởng.

Liễu Vân đang đi qua đi lại trong phòng, lão đang lo lắng cho Hạ Ngôn. Ngày hôm qua Hạ Ngôn điên cuồng lao ra học viện, đến giờ này cũng vẫn không có tin tức gì. Nếu Hạ Ngôn vẫn không xuất hiện, lão phải áp dụng một vài biện pháp tìm kiếm.

Đột nhiên, mi tâm của Liễu Vân run lên, nghe bên ngoài truyền vào tiếng bước chân dồn dập, ngay sau đó, hai bóng người xuất hiện trong phòng.

Ánh mắt Liễu Vân đang ngưng trọng, chợt thấy là Hạ Ngôn không khỏi thở phào trong lòng.

- Hạ Ngôn! Ngày hôm qua con đi đâu? Hứa lão ở Kinh Các thật sự rất lo lắng, cố ý chạy tới báo cho ta biết.

Liễu Vân thấy Hạ Ngôn xuất hiện, thì biết Hạ Ngôn không điên, vốn hết thảy mọi lo lắng trong lòng cùng tiêu tan không còn.

Tuy nhiên lão chợt phát hiện Hạ Ngôn ôm một người trong lòng, lại nhíu mày nghi hoặc

hỏi:

- Đây là ai?

Hạ Ngôn liền trầm giọng nói:

- Sư phụ! Đây là Hạ Tử Hân, muội muội của đệ tử.

Nói xong, Hạ Ngôn thật cẩn thận đặt Hạ Tử Hân nằm xuống.

Liễu Vân cùng Lý Nguyên Xuân, cũng đều thấy rõ mặt Hạ Tử Hân. Lý Nguyên Xuân cũng biết Hạ Tử Hân. Liễu Vân tuy rằng không có quá sâu ấn tượng với Hạ Tử Hân, tuy nhiên cũng biết Hạ Tử Hân là học viên của Học Viện Tử Diệp.

-Ồ!?

Liễu Vân biến sắc:

- Đây là làm sao vậy? Hơi thở của nàng thực mong manh, là bị thương u?

- Không xong! Chỉ còn một hơi cuối cùng.

Với thực lực của Liễu Vân trong nháy mắt liền nhận ra bản thân Hạ Tử Hân lúc này bị trọng thương, chỉ còn lại hơi thở thoi thóp trong lồng ngực.

Hơi thở này nếu tan đi, thì Hạ Tử Hân cũng sẽ chết ngay.

Đến lúc đó, bất cứ người nào cũng không có biện phép cứu sống Hạ Tử Hân.

- Sư phụ! Ngài có biết có một loại đan dược tên là Hồi Hồn Đan không? Hiện tại, chỉ có Hồi Hồn Đan mới có thể cứu Tử Hân.

Hạ Ngôn tuy rằng trong lòng lo lắng, tuy nhiên vẫn cố làm cho mình tỉnh táo lại.

-Hồi Hồn Đan?

Liễu Vân ánh mắt dưới hàng lông mi trắng bỗng trợn to:

- Con nói là đan dược đặc biệt Hồi Hồn Đan? Ừ! Hồi Hồn Đan, quả thật có thể cứu sống Hạ Tử Hân. Tuy nhiên, nếu chỉ trông vào Hồi Hồn Đan...

- Sư phụ! Ở đâu có thể mua được Hồi Hồn Đan? Hạ Ngôn khẩn cấp cắt lời sư phụ hỏi.

Mới vừa rồi, hắn cũng không xác định Liễu Vân rốt cuộc có biết tin tức Hồi Hồn Đan hay không. Lão nhân Thánh Hoàng tuy rằng nói trên đại lực có Hồi Hồn Đan, nhưng lão nhân Thánh Hoàng dù sao cũng là tồn tại từ bốn ngàn năm trước. Hơn bốn ngàn năm trôi qua, ai mà biết Hồi Hồn Đan ngày đó hiện tại còn có hay không?

Nghe Liễu Vân vừa nói như vậy, tâm trạng bồn chồn vẫn đè nặng trong lòng Hạ Ngôn liền hoàn toàn sôi sục lên.

- Hồi Hồn Đan là đan dược đặc biệt, phi thường trân quý. Luyện chế cũng rất khó, nhiều loại dược liệu cần thiết ở trên đại lực cũng rất hiếm thấy. Hơn nữa, tỷ lệ thất bại khi luyện chế rất lớn. Tuy nhiên, ở bên trong Kim Long Điện, hẳn là có thể mua được Hồi Hồn Đan.

Liễu Vân nhìn Hạ Ngôn chậm rãi nói.

- Bên trong Kim Long Điện?

Hạ Ngôn ngạc nhiên, Kim Long Điện là ở Thánh địa, nói cách khác, cho dù có thể mua được Hồi Hồn Đan, thì cùng phải chạy tới Thánh địa.

Nhưng, Hạ Tử Hân lại chỉ có thể kéo dài có ba ngày. Sau ba ngày hơi thở mong manh trong lồng ngực Hạ Tử Hân sẽ tiêu tán, khi đó nếu Hạ Tử Hân vẫn không có ăn vào Hồi Hồn Đan, ắt sẽ chết.

Nghĩ vậy, hô hấp của Hạ Ngôn trở nên dồn dập dị thường.

- Một viên Hồi Hồn Đan cần tới ba trăm vạn kim tệ. Hạ Tử Hân chỉ còn lại có một hơi cuối cùng, có thể chết bất cứ lúc nào, muốn cứu sống nàng, rất khó đây.

Liễu Vân lắc đầu thở dài một tiếng.

Hiển nhiên, lão cảm thấy trên cơ bản rất khó cứu sống Hạ Tử Hân.

Nếu Hạ Tử Hân còn có thể kiên trì nửa tháng một tháng, có lẽ còn có dư thừa thời gian chuẩn bị kim tệ mua Hồi Hồn Đan. Nhưng hiện tại, Hạ Tử Hân có thể chết bất cứ lúc nào.

- Không.

Hạ Ngôn gầm nhẹ một tiếng, giống như điên cuồng. Trên cánh tay, trên trán đường gân xanh nổi vồng lên. Xem ra. Hạ Ngôn cơ hồ đã tới bên bờ bùng phát.

- Hạ Ngôn!

Liễu Vân vừa thấy, lập tức quát to một tiếng, rồi sau đó một chường chụp ở trên vai Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn nghe một tiếng quát lớn, mới dần dần tỉnh táo lại, nhìn Liễu Vân, cười khổ nói:

- Sư phụ! Chỉ cần có một tia hy vọng. Đệ tử phải cứu Tử Hân. Tử Hân là vì đệ tử mới bị thương.

"Nếu không phải vì mình, ba tên Trương gia kia cũng sẽ không bắt cóc Hạ Tử Hân. Xét đến cùng, đều là bởi vì mình."'

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hạ Tử Hân vì sao lại bị thương? Liễu Vân trầm giọng hỏi.

Lý Nguyên Xuân đứng một bên, cũng nghi hoặc trầm trọng nhìn Hạ Ngôn.

- Là Trương Hồng Phi, Trương Phong, Trương Hải Tuyền ba người bắt cóc Hạ Tử Hân, đệ tử đi cứu Tử Hân...

Hạ Ngôn nghiến răng thuật lại. Từ giọng nói căm hận này cũng biết tuy rằng ba tên Trương gia đã chết, nhưng Hạ Ngôn vẫn chưa hết phẫn nộ. Hạ Ngôn cũng không có đụng chạm gì tới đám Trương gia, nhưng chúng lại muốn đẩy hắn vào chỗ chết. Bản thân hắn hiện tại tuy rằng không có việc gì, nhưng Tử Hân lại đang trong cảnh ngặt nghèo.

- Là ba người bọn chúng?

Liễu Vân đương nhiên biết ba người Trương Hồng Phi, lập tức xanh mặt nói:

- Lẽ nào lại như vậy! Ba người bọn chúng hiện tại ở đâu?

- Đã chết.

Hạ Ngôn bình thản nói.

- A?

Lý Nguyên Xuân giật mình nhìn Hạ Ngôn.

- Hạ Ngôn! Là đệ giết ba người Trương Hồng Phi? Lý Nguyên Xuân mở to hai mắt hỏi.

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn gật đầu nói thẳng ra.

Liễu Vân nghe Hạ Ngôn nói đã giết chết ba người Trương Hồng Phi. cơ thịt trên mặt không hề có dấu hiệu báo trước thoáng run lên, rồi ngay sau đó lão chậm rãi bước đi qua lại trong phòng. Trong phòng, lập tức yên lặng như tờ.

Hạ Ngôn thấy sắc mặt Liễu Vân không tốt, còn tưởng rằng Liễu Vân đang trách mình giết chết ba người Trương Hồng Phi.

Tuy nhiên, Hạ Ngôn cũng không hối hận chút nào. Hắn cảm thấy mình không có gì sai, Hạ Ngôn còn không biết, gã Đại Linh Sư kia cũng là người của Trương gia, kỳ thật là hắn giết chết bốn tên con cháu Trương gia.

Qua một hồi lâu, Liễu Vàn mới dừng lại cước bộ. Xoay người nhìn Hạ Ngôn.

- Hạ Ngôn! Con chọc phải một cái đại họa rồi. Liễu Vân hít sâu một hơi, ánh mắt lóe sáng rồi nói.

- Trương gia kia, là một trong hai đại gia tộc ờ thành Kim Dương, thế lực rất lớn. Liễu Vân chậm rãi nói tiếp.

- Hạ Ngôn! Con giết ba người kia ở chỗ nào, có người nào khác biết chuyện này hay không?

Nói đến đây, Liễu Vân lộ ra vẻ mặt lo âu.

Hạ Ngôn vốn tường rằng sư phụ Liễu Vân sẽ trách cứ mình. Không ngờ Liễu Vân lại hỏi mình giết ba người là ở địa phương nào, dường như cũng không phải phải trách móc mình.

Lập tức Hạ Ngôn nói:

- Là ở Thanh Vân Sơn. Ba tên Trương Hồng Phi đó đều muốn giết chết đệ tử, cho nên tìm chỗ vắng vẻ đó. Hừ! Bọn chúng còn mời tới một Đại Linh Sư, bằng không, Tử Hân cũng sẽ không bị thương.

- Đại Linh Su?

Lý Nguyên Xuân hít sâu một hơi, kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn.

Mà ngay cả Liễu Vân, đều vạn phần kinh ngạc, nghe ra, dường như Đại Linh Sư kia, cũng bị Hạ Ngôn giết chết, vốn bản lãnh của Hạ Ngôn có thể đánh chết Trương Hồng Phi, đã ở trong dự kiến của Liễu Vân. Trương Hồng Phi tuy rằng cũng là cảnh giới Linh Sư hậu kỳ, nhưng nếu so với Hạ Ngôn có được Ảo Ảnh Thân Pháp cùng Thần Hi Kiếm thì còn kém hơn một ít.

Bang không, Hạ Ngôn mặc dù là đệ tử của lão, lão cũng sẽ không tùy tiện để Hạ Ngôn tham gia Hội Giao Lưu học viện.

Nhưng, Linh Sư hậu kỳ cùng Đại Linh Sư, đó tuyệt đối không phải cùng một đẳng cấp. Nếu Hạ Ngôn có thể đánh chết Đại Linh Sư, thực lực này hiển nhiên phải mạnh hơn so với tên Đại Linh Sư kia. Hơn nữa, xem ra HạNgôn hoàn toàn không bị thương tích gì.

Tuy nhiên, Liễu Vân lập tức lại nghĩ tới:

"Ừ! Hẳn là có con chó lợi hại Hạ Ngôn nuôi kia hỗ trợ. Bằng không Hạ Ngôn làm thế nào có thể giết chết Đại Linh Sư?"

- Lúc ấy Tử Hân bị tên Đại Linh Sư kia liều chết tung một kích. Đệ tử có hơi phân tâm, cho nên để chạy thoát một tên hộ vệ của Trương Hồng Phi, đệ tử đã cho Thổ cẩu đuổi theo, không biết có đuổi kịp tên hộ vệ đó hay không?

Giọng nói của Hạ Ngôn trở nên thấp xuống một ít.

Liễu Vân gật gật đầu:

- Con chó đó rất lợi hại. Đuổi theo một tên hộ vệ, hẳn là không thành vấn đề.

Lúc ấy Thổ Cẩu phát uy ở Lực gia, Liễu Vân cũng theo một vài chỗ biết được tin tức này.

"Trương gia bọn họ mặc dù là một trong hai đại gia tộc của thành Kim Dương, nhưng bọn họ ở xa ngoài mấy ngàn dặm, dù có biết là ta giết người Trương gia bọn họ thì có thể làm được gì chứ?"

Ánh mắt Hạ Ngôn lấp lóe. Hắn thấy sắc mặt Liễu Vân ngưng trọng, dường như có vẻ kiêng kị Trương gia.

Theo suy nghĩ của Hạ Ngôn xem ra, cho dù Trương gia mạnh hơn so với bốn đại gia tộc ở thành Tử Diệp, cũng mạnh hơn không bao nhiêu. Thành Kim Dương là chủ thành, thành Tử Diệp cũng là chủ thành, thực lực của các Đại gia tộc hắn là không có chênh lệch quá lớn.

Bốn đại gia tộc thành Tử Diệp, mỗi một gia tộc đều có một Đại Linh Sư, vậy Trương gia nhiều lắm cùng chỉ có hai Đại Linh Sư đi?

"Ta cùng Thổ cẩu, hoàn toàn có thể đối phó với hai Đại Linh Sư bình thường. Cho dù là Đại Linh Sư hậu kỳ, ta cùng có thể tự bảo vệ mình." Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

Hắn rất biết rõ thực lực của chính mình. Dựa vào Ảo Ảnh Thân Pháp, Thần Hi Kiếm, hơn nữa uy lực của Linh La kiếm, Hạ Ngôn tự tin có thể đấu một trận với Đại Linh Sư hậu kỳ. Cho nên, cho dù Trương gia tức giận, phái người tới giết mình, Hạ Ngôn cùng không quá lo lắng. Đến lúc đó thật sự không được thì đại khai sát giới.

Liễu Vân lại lắc đầu, than nhỏ nói:

- Hạ Ngôn! Con nghĩ đến Trương gia rất đơn giản rồi! Trương gia này cũng không phải là gia tộc bình thường.

Thoáng trầm ngâm một chút, Liễu Vân lại nói tiếp:

- Trương gia ở ba mươi năm trước chẳng qua chỉ là một gia tộc nhị lưu ở thành Kim Dương, nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủn mười năm, liền đè bẹp Đinh gia thân là một trong hai đại gia tộc thành Kim Dương xuống dưới, chính mình nhảy lên trở thành một trong hai đại gia tộc thành Kim Dương. Hiện tại hai đại gia tộc thành Kim Dương, một là Trương gia, một khác là Lưu gia. Mà Đinh gia trước kia đã xuống dốc làm một gia tộc nhị lưu.

"Thời gian chỉ ba mươi năm, từ một gia tộc nhị lưu nhảy lên thành một trong hai đại gia tộc thành Kim Dương? Điều này sao có thể?"'

Hạ Ngôn cũng không kìm nổi không muốn tin, phải biết rằng một gia tộc muốn quật khởi, cũng không phải là một sớm một chiều liền có thể làm được. Trừ phi, trong gia tộc này xuất hiện điều dị thường, tỷ như nói xuất hiện một người phi thường cường đại. Nếu một gia tộc có thể xuất hiện một Linh Tông, như vậy quả thật cùng có thể rất nhanh quật khởi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK