Lý Thanh Lục quả thật là có ý tốt.
Đương nhiên, hắn cũng cho rằng Hạ Ngôn sẽ không bởi vậy mà trong lòng sinh ra không vui, có ý kiến gì khác với mình.
- Ha ha... Kỳ thật ta đã lựa chọn đối tượng khiêu chiến!
Hạ Ngôn nhìn Lý Thanh Lục cười cười nói. Lý Thanh Lục có thể nói thẳng như vậy, ấn tượng của Hạ Ngôn đối với hắn không chỉ không xấu mà ngược lại còn có thể tốt lên.
- Ai?
Đám người Lý Thanh Lục nghe vậy, đều có chút không hiểu nhìn về phía Hạ Ngôn.
Lô Đào cũng có chút tò mò. Hạ Ngôn còn chưa tới Thất Trọng Thiên, hiểu biết về người tu luyện Thất Trọng Thiên tất nhiên không nhiều, không ngờ đã lựa chọn đối tượng khiêu chiến?
- Chính là Bạt Hồ người phụ trách Hắc Phong Động Thất Trọng Thiên. Người ta muốn khiêu chiến, chính là hắn!
Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lên, rồi sau đó binh tĩnh thong dong nói.
- Cái gì?
Đôi mắt Lý Thanh Lục trừng lớn, lớn tiếng nói:
- Hạ Ngôn đại nhân. Bạt Hồ kia, thế nhưng là cảnh giới Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ đó. Ngay cả người tu luyện Tác Kỳ cũng không thể nắm chắc tất thắng hắn.
Tác Kỳ trước khi tham thấu thần thông cấp bảy, thực lực cũng ngang với Bạt Hồ.
- Ha ha. Ngươi cho lẳng nếu ta không nắm chắc mà lại khiêu chiến hắn sao? Hiện tại ta khiêu chiến Thất Trọng Thiên, đã mất sáu trăm vạn mức độ cống hiến Tinh Đấu Điện.
Hạ Ngôn lắc đầu cười nói.
- Nhưng...
Đám người Lý Thanh Lục đều cảm thấy có chút không ổn. nhíu mày, nhưng thấy tâm ý Hạ Ngôn đã quyết, dường như nói thêm cũng không có ý nghĩa.
Theo sau, Hạ Ngôn cùng bọn họ nói chuyện phiếm một hồi, bọn họ cáo từ rời đi. Bọn họ còn không ít việc cần hoàn thành.
Lô Đào cùng Hạ Ngôn cũng không có nhiều lời để nói, hai bên đều có chút khách khí, ai về phòng nấy. Trong viện này, phòng trống có rất nhiều, Lô Đào đương nhiên sẽ không quan tâm Hạ Ngôn ở đậy một đoạn thời gian. Đương nhiên, đây là bởi vì Hạ Ngôn là người phụ trách tiền nhiệm Tiên Phong Động Ngũ Trọng Thiên. Nếu là người tu luyện bình thường Lô Đào cũng không cho phép đối phương tùy ý ở lại.
Đang lúc hai người muốn về phòng một đạo lưu quang bỗng nhiên thoáng hiện phía chân trời. Sau đó, Hạ Ngôn nhìn thấy một bóng người yếu điệu màu xanh xuất hiện trong tầm mắt
- Ồ? Lại có người tới!
Ánh mắt Lô Đào thoáng ngưng, bởi vì khoảng cách đối phương còn xa, cho nên hắn còn Không thấy rõ diện mạo đối phương.
- Là Lan Phương người phụ trách Ngọc Nữ Động Ngũ Trọng Thiên!
Hạ Ngôn thuận miệng nói.
- Hả?
Lô Đào lập tức kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn. Mình còn chưa thấy rõ diện mạo người ta, Hạ Ngôn như thế nào biết đối phương là Lan Phượng? Chẳng lẽ thị lực Hạ Ngôn mạnh hơn mình nhiều như vậy?
Không đợi hắn nghĩ xong, bóng người màu xanh đã tới càng gần. Lúc này Lô Đào nhìn thấy, người kia quả nhiên là Lan Phương người phụ trách Ngọc Nữ Động Ngũ Trọng Thiên.
Tuy rằng Lan Phượng nghe nói Hạ Ngôn không chết ở Không gian Hỗn Độn, nhưng thật sự nhìn thấy Hạ Ngôn, vẫn không khỏi có chút kinh dị.
Hạ Ngôn cười cười:
- Lan Phượng!
- Lô Đào tiên sinh!
- Lan Phượng!
Sau khi Lan Phượng hạ xuống, chào hỏi Lô Đào một cách tượng trưng.
- Hạ Ngôn. Phương Viên tiên sinh của Bát Trcmg Thiên nói ngươi bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ có thật hay không?
Trong đôi mắt đẹp của Lan Phượng lóe lên hai luồug ánh sáng nghi hoặc.
Theo đạo lý mà nói, Phương Viên không có khả năng mang tin tức giả về mới đúng. Hơn nữa, Hạ Ngôn cùng Phương Viên đi Không gian Hỗn Độn, nàng cũng biết.
Ý niệm trong đầu Hạ Ngôn chuyển động rất nhanh, trong lúc nhất thời thật đúng là Khó nói. Nếu thừa nhận lúc ấy mình bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ, vậy mình như thế nào sống sót? Trong Hỗn Độn Phong Bạo, ngay cả cường giả Thiên Thần đều phải chết không thể nghi ngờ. Mình vẫn là cảnh giới Linh Hoàng, không ngờ có thể từ trong Hỗn Độn Phong Bạo đi ra, khẳng định sẽ khiến cho rất nhiều người dự đoán linh tinh, tạo thành rất nhiều hậu quả không thể tưởng tượng.
Thoáng trầm ngâm, Hạ Ngôn vẫn lắc đầu. với Lan Phượng:
- Lúc ấy ta quả thật thiếu chút nữa thì bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ. May mắn ta phản ứng nhanh, thành công trốn thoát Tuy nhiên, khi đó ta đã cùng đám người Phương Viên tiên sinh lạc nhau, không thể tìm được bọn họ. Sau đó, vì đề thu thập đủ hỗn độn lực, ta vẫn một mực ở lại Không gian Hỗn Độn. Mấy năm nay, ta ở trong Không gian Hỗn Độn giết không ít người tu luyện ý đồ đánh cướp ta.
- Nguyên lai là như thế!
Đôi môi đỏ mọng của Lan Phượng mún lại, bộ dạng “quả là như thế!”
Nêu Hạ Ngôn thật sự bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ quả thật không có khả năng sống sót Mọi người đều biết, bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ hắn phải chết không thể nghi ngờ. Ngay cả Thủy Vụ đại nhân Điện chủ Tinh Đấu Điện chỉ sợ không thể bình yên đi ra từ trong Hỗn Độn Phong Bạo.
- Hạ Ngôn, vậy ngươi thu thập đủ hỗn độn lực rồi?
Biểu tình trên mặt Lan Phượng thay đổi, biến thành vui mừng hỏi Hạ Ngôn.
- ừ, lần ngày mức độ cống hiến đạt được không chỉ đủ báo danh tham gia khảo hạch Bí Cảnh, còn đủ cho ta khiêu chiến Thất Trọng Thiên.
Hạ Ngôn gật đầu nói.
- Khiêu chiến Thất Trọng Thiên?
Lan Phượng lộ vẻ ngạc nhiên, rồi khẽ hít một hơi:
- Hạ Ngôn, ngươi nắm chắc chứ? Thực lực đám người tu luyện ở Thất Trọng Thiên, đều rất mạnh mẽ. Không phải Hồng Phi Li Thủy Động kia có thể sánh được.
- Hạ Ngôn không chỉ muốn khiêu chiến Thất Trọng Thiên, hơn nữa đối tượng hắn khiêu chiến còn là Bạt Hồ người phụ trách Hắc Phong Động.
Lô Đào ở bên cạnh đột nhiên chen lời.
- Cái gì?
Lan Phượng yêu kiều, hô một tiếng, mày liễu rất nhanh nhướng lên, khóe miệng nhếch lên lộ ra hàm rằng trắng nõn nà. Ngay cả hơi thở đều có chút dồn đập, bộ ngực sữa không ngừng phập phồng.
- Quả thật như thế!
Hạ Ngôn cười nói.
Lúc Hạ Ngôn nói chuyện cùng Lan Phương, Tác Kỳ của Thất Trọng Thiên, Lạc Hà của Lục Trọng Thiên, còn không ít người phụ trách các động thiên Ngũ Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên thậm chí là Thất Trọng Thiên có quan hệ tốt với Tiên Phong Động đều tới đây, bắt chuyện cùng Hạ Ngôn. Thổn thức kinh ngạc tự nhiên là không thiếu.
Khi biết được Hạ Ngôn muốn khiêu chiến Bạt Hồ, biểu tình trên mặt mỗi người cũng đều không khác gì nhau. Gần như tất cả mọi người đều cảm thấy được Hạ Ngôn có chút điên cuồng. Nhưng Hạ Ngôn đã quyết định, bọn họ tự nhiên không thể khuyên bảo nhiều. Cũng may, trong khi khiêu, chiến không thể ra tay giết chết đối phương. Bất kể thế nào, Hạ Ngôn cũng không có nguy hiểm về tính mạng.
Lô Đào cũng kinh ngạc liên hồi. Bởi vì hắn không thể tưởng tượng được Hạ Ngôn ở Tinh Đấu Điện trong thời gian ngắn như vậy không ngờ có quan hệ rộng như thế Sau khi biết được tin tức hắn còn chưa chết, nhiều người phụ trách động thiên đều từ các nơi chạy tới.
Kỳ thật, CÓ một nguyên nhân chủ yếu vẫn bởi vì Tác Kỳ. Bởi vì Tác Kỳ coi Hạ Ngôn là thành viên trung tâm của mình. Rất nhiều người tu luyện Ngũ Trọng Thiền, Lục Trọng Thiên thậm chí Thất Trọng Thiên cũng tự nhiên phá lệ coi trọng Hạ Ngôn. Lúc trước quyết định của Hạ Ngôn ở Vạn Trọng Lâu, mua thần thông cấp bảy Đại Phần Diệt Thuật tặng cho Tác Kỳ, là Phi thường đúng đắn.
về sau trong Tinh Đấu Điện, cho dù Hạ Ngôn không ngừng lên cao, địa vị không ngừng đề cao, chỉ cần dựa vào tầng quan hệ này, cho dù là một số nhân vật cao tầng muốn đối phó Hạ Ngôn cũng đều phải cân nhắc lo lắng. Không dễ dàng có thể ra tay.
Người phụ trách một động thiên có lẽ không là gì, nhưng nếu là vài người phụ trách động thiên ủng hộ Hạ Ngôn, vây tuyệt đối không giống nữa.
Tại Thất Trọng Thiên!
- Xích-
Trong một biệt viện rộng lớn, hai nhân viên công tác Khảo Hạch Viện từ trên bầu trời hạ xuống.
Trong tay một người cầm một công văn màu vàng.
Linh lực dao động, ý thức nháy mắt kéo ra dò xết, tình cảnh từng căn phòng đều bị hai người này rất nhanh biết rõ.
- Người nào?
Nhưng vào lúc này, một giọng nói từ trong một mật thất nhanh chóng truyền ra. Ngay sau đó, bóng người màu đen, khẽ lắc lư lập tức tới gần hai người. Ánh mắt sắc bén như đao nhọn đảo qua trên thân hai người, khí thế lúc thu. lúc phát, một cỗ uy áp nhanh chóng ép tới hai người.
- ở đây có một bức thư khiêu chiến của ngươi. Xin nhận lấy.
Nói xong, hai người liền đua thư khiêu chiến ra ngoài, đồng thời đưa mắt nhìn nhau. Hai người này, cũng đều là cảnh giới Linh Hoàng cấp chín, tuy nhiên so với Bạt Hồ, thực lực vẫn chềnh lệch rất lớn.
- Cái gì? Thư khiêu chiến?
Bạt Hồ nhướng mày, lệ quang trong mắt lại tàn nhẫn hơn ba phần, tay khẽ ngoắc hút thư khiêu chiến màu vàng vào tay. Linh lực nhanh chóng rót vào trong, lập tức từng chữ bay ra, xuất hiện trong không trung.
- Đây là cái quỷ gì? Là ai phát thư khiêu chiến? Trưởng lão Khảo Hạch Viện các ngươi đâu?
Bạt Hồ nhìn nội dung thư khiêu chiến, thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Bởi vì trên thư khiêu chiến dĩ nhiên là một người tu luyện tên là Hạ Ngôn muốn khiêu chiến hắn.
- Bạt Hồ tiên sinh. Thư khiêu chiến này là đích thân trưởng lão phát ra.
Hai người lại có chút khẩn trương liếc nhau, thật có chút lo lắng Bạt Hồ đánh hai người một trận.
Trong Tinh Đấu Điện, tuy rằng không thể tùy tiện đánh chết môn nhân tinh anh. địa vị người tu luyện Thất Trọng Thiên bọn họ lại càng cao. Nhưng nếu chỉ là đánh một trận, chỉ sợ Không có bất kỳ người nào quản, Huấn Pháp Viện cũng không thèm hỏi một câu.
- Cái gì? Làm sao có khả năng? Hạ Ngôn này là ai? Một tiểu tử Ngũ Trọng Thiên không ngờ muốn khiêu chiến ta? Hắn chán sống?
Khí tức Bạt Hỗ thu liễm một chút, tuy nhiên vẫn phẫn nộ ném xuống.
Với địa vị của hắn, bị một tiểu tử Ngũ Trọng Thiên chỉ ĩõ tên họ khiêu chiến, quả thật sẽ không thoải mái, cũng rất bình thường. Đừng nói là người phụ trách Hắc Phong Động Thất Trọng Thiên như hắn, cho dù là một người tu luyện bình thường của Thất Trọng Thiên, sau khi bị khiêu chiến khẳng định cũng rất tức giận. Nhất là... đối phương là một người tu luyện Ngũ Trọng Thiên.
- Bạt Hồ tiên sinh. Hạ Ngôn này cũng không phải hạng vô danh. Trước đây hắn là người phụ trách Tiên Phong Động Ngũ Trọng Thiên. Một thời gian trước nghe đồn hắn ngã xuống trong Không gian Hỗn Độn, nhưng ngày hôm qua hắn đột nhiên trở lại. Hơn nữa, chúng tôi nghe nói hắn còn chiếm được rất nhiều hỗn độn lực, ở Tin Tức Viện đổi chừng hơn ba ngàn vạn mức độ cống hiến.
Một nhân viên công tác Khảo Hạch Viện nhướn mày một cái, nói nhanh.
[[/QUOTE]