Mục lục
[Dịch] Linh La Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người đều trợn to mắt nhìn Linh la trong sân, mà Linh La vẫn an nhiên tĩnh khí đứng tại đó. hắn đứng trên lôi đài giống như đã hòa tan vào không gian này. tuy rằng đứng ở nơi đó nhưng lại làm cho tầm mắt của người ta không thể tập trung vào hắn được.

Nguyên vốn Tây Xuyên đã chuẩn bị sắp phát động công kích đột nhiên dừng thân mình lại, trong lòng hắn chấn động không ngừng, ánh mắt lúng túng nhìn chằm chằm vào Linh La. Lúc này vẻ đắc ý của hắn vừa rồi cũng không còn, vẻ tươi cười âm tà trên mặt trước đó cũng sớm đã hoàn toàn ngưng đọng lại.

Mà lúc này Hạ Ngôn chỉ cảm giác kinh mạch toàn thân đều hoàn toàn dung hợp thông suốt. Một trăm lẻ tám đường kinh mạch thông thuận trước nay chưa từng có. Nhẫn Linh la cùng Tụ linh huyệt sinh ra một loại cộng minh kỳ diệu, phát sinh loại lực lượng thần bí. Tự thân Tụ Linh huyệt không ngừng lột xác. lúc này đã biến thành màu xám trắng. Tụ Linh huyệt vốn phải là màu đen mà hiện tại lại biến thành màu xám trắng.

Sau khi Tụ Linh huyệt lột xác cùng toàn thân kinh mạch của Hạ Ngôn liên hệ càng thêm chặt chẽ. Linh lực từ trong Tụ Linh huyệt phát ra rất nhanh trong nháy mắt đã lan tràn tới khắp nơi kinh mạch. Chỉ có điều nội lực của Hạ Ngôn chuyển hóa thành linh lực trong cơ thể cũng không nhiều, linh lực cũng không mạnh.

Ở trong đầu Hạ Ngôn ào ào xuất hiện từng chiêu từng chiêu thức vũ kỹ kỳ quái. Hạ Ngôn hoàn toàn không thể khống chế suy nghĩ của mình đủ các loại võ kỹ kiếm chiêu này cứ như vậy bỗng dưng hiện ra.

Mà hiện tại tư thế Hạ Ngôn bày ra lúc này, chính là từ ý niệm đột nhiên xuất hiện trong đầu của hắn.

Tầng thứ hai hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến tĩnh lặng, tất cả mọi người đều như ngừng thở, ánh mắt vọng nhìn Hạ ngôn.

Thậm chí ngay cả tiếng tim đập đều có thể nghe được rõ ràng.

Rốt cục Hạ Ngôn động rồi.

Trong tầm mắt mọi người, thân hình quỷ dị của Hạ Ngôn làm ra một tư thế cổ quái. Tư thế này làm cho thân hình Hạ Ngôn dần dần mờ ảo trong tầm mắt của mọi người.

Ở trước mắt mọi người dường như tại chỗ Hạ Ngôn đang đứng ở đó chỉ còn lại có một thanh kiếm dài nhỏ tỏa hàn quang sáng ngời.

"Vù vù!"

Thanh kiếm đột nhiên vang lên một tiếng ngân, phá tan cảnh yên tĩnh ở tầng thứ nhất hội trường.

Tiếp theo đó thanh trường kiếm đó liền chậm rãi di chuyển đánh tới hướng Tây Xuyên.

Tốc độ cũng không mau nhưng cái loại cảm giác khiến cho người ta hít thở không thông này, đến ngay cả mọi người ở trong phòng thủy tinh cũng phải đổ mồ hôi đầy đầu.

Tây Xuyên chỉ nhìn thấy kiếm khí đầy trời.

Đúng vậy bốn phương tám hướng toàn bộ đều là kiếm khí.

Kiếm khí ở khắp mọi nơi đã hoàn toàn phủ trùm xung quanh hắn. Bất kể hắn cố sức thế nào, liều mạng kháng cự thế nào cũng không thể thoát ra khỏi không gian bao phủ của kiếm khí này.

Thiết trảo này trong tay Tây Xuyên run rẩy kịch liệt. Đây vẫn là lần đầu tiên TÂy Xuyên rơi vào cảnh tuyệt vọng thế này.

- À!

Tây Xuyên cắn chặt hàm răng, thiết trảo trong tay đánh ra thật nhanh.

Trong nháy mắt thiết trảo của hắn ít nhất đánh ra bốn phía hơn trăm lần, bắt đầu điên cuồng khởi động linh lực hình thành từng luồng gió xoáy mãnh liệt thổi quét ra ngoài. Chỉ trong thời gian một cái nháy mắt thiết trảo của Tây Xuyên đã bộc phát ra nhiều lần công kích như vậy. Thiết trảo mang theo kình khí điên cuồng kích vào bốn phía vầng kiếm khí.

"Rầm rầm rầm..."

Sau một tràng tiếng vang nặng nề, không ngờ vầng kiếm khí cũng không có dao động mảy may nào.

Tây Xuyên hoàn toàn tuyệt vọng! Đồng tử trong mắt hắn co rút lại. Trong ánh mắt đầy vẻ không cam lòng nhưng lại bất lực.

"Vù vù vù..."

Tất cả kiếm khí cuối cùng đều dần dần ngưng kết thành một điểm, ngay sau đó cứ giống như nước lũ tích tụ bộc phát ra vầng hào quang lấp lánh đánh tới trước ngực Tây Xuyên.

Mắt thường không cách nào nhìn thấy rõ màn kiếm khí trong suốt cùng một lúc công kích về hướng Tây Xuyên.

Đường chủ Thánh Đường hoảng sợ nhìn Linh La:

- Trời ạ! Vũ kỹ này rốt cuộc là cái gì vậy? Lại có thể trong nháy mắt phát ra hơn một ngàn đạo kiếm khí. Cho dù là Đại Linh Sư cũng không có khả năng ngăn cản công kích như vậy nha.

Đường chủ thánh Đường thấp giọng kinh hô.

Hắn cũng nhịn không được.

Từng mảnh không gian chỉ trong khoảnh khắc liền bị bóng kiếm chớp động hàn quang cuồn cuộn mãnh liệt phủ kín, không còn một khe hở.

Ở trước mặt Tây Xuyên lúc này nơi nơi đều là kiếm quang. Tuy rằng hắn rõ ràng nhìn thấy Hạ ngôn chỉ là tùy ý đứng ở đó, tùy tiện quét ngang trường kiếm trong tay một cái, ngay cả công kích cũng không có phát động. Thế nhưng hắn lại có cảm giác nói cho hắn biết: ở chung quanh thân thể hắn, khắp nơi nơi đều là kiếm khí khiếp người. Một kiếm này đã gắt gao bao trùm lấy hắn, mặc kệ hắn giãy giụa vùng vẫy thế nào cũng không thể tránh được bị kiếm khí công kích.

"Đây là chuyện gì xảy ra". Trong lòng Tây Xuyên chấn động không khác nào bị sét đánh lên người.

Vừa rồi Linh La còn bị hắn chụp một cái thiếu chút nữa bị rơi khỏi lôi đài. Thế mà hiện tại Linh La lại giống như hoàn toàn thay đổi thành một người khác. Thực lực thế này cho dù là Linh Sư cũng chỉ sợ không có được.

Tây Xuyên không phải chưa từng giao đấu với Linh Sư, đồng thời bản thân hắn cũng chính là Linh Sư! Đương nhiên hán biết rõ thực lực của Linh Sư thế nào. Thế mà hiện tại hắn có cảm giác so với thời điểm đối mặt với địch nhân cảnh giới Linh Sư còn khủng khiếp hơn thập bội.

Trong phòng thủy tinh đường chủ Thánh Đường cùng các chấp sự Thánh Đường đồng dạng cũng là vẻ mặt kinh ngạc.

Bọn họ đều là cường giả cảnh giới Linh Sư, nên cảm giác đối với ngoại vật mẫn tuệ sâu sắc hơn rất nhiều so với người bình thường. Vầng kiếm khí cuồn cuộn mãnh liệt này vừa đột nhiên xuất hiện bọn họ liền cảm ứng được rõ ràng.

Kiếm khí như vậy hiển nhiên không phải là cường giả Hậu thiên có thể khống chế được. Đừng nói là cường giả Hậu thiên cho dù là Linh Sư cũng căn bản không có khả năng có được kiếm khí như vậy.

"Bùng!"

Một tiếng vang lớn.

Mũi kiếm của Linh La trực tiếp đâm vào người Tây Xuyên. Bóng kiếm từ từ hiện ra thành một thanh trường kiếm tinh xảo dừng lại trước ngực Tây Xuyên.

Nhưng lại không có đâm vào.

Ngay sau đó thân hình Tây Xuyên giống như một ngôi sao băng trực tiếp bị chấn bay ra phía sau, trong giây lát liền bay ra ngoài lôi đài, rồi sau đó rơi thật mạnh xuống mặt đất.

Tây Xuyên lăn trên mặt đất một vòng, vừa nhấc mình lại phun ra một búng máu tươi. Trong lồng ngực hắn khí huyết nhộn nhạo, ánh mắt mang theo vạn phần hoảng sợ nhìn Linh La đứng trên lôi đài.

"Nếu không phải ta mặc kim bảo giáp , lúc này đây cái mạng nhỏ của ta sẽ đi tong rồi".

Tây Xuyên vừa nghĩ trong đầu vừa uốn mình liên tục ho khan mấy tiếng, sắc mặt hắn tái nhợt dị thường. Lúc này hắn mới chậm rãi từ trên mặt đất đứng dậy.

Mà Linh La đứng ở trên lôi đài lạnh lùng nhìn Tây Xuyên, trong lòng cũng kinh ngạc: "Trên người Tây Xuyên này lại có mặc bảo giáp đao thương bất nhập. Thanh kiếm này của ta là Bạch Nhị tặng cho, tuy rằng không tính là bảo kiếm chém sắt như chém bùn, nhưng so với đao kiếm bình thường cứng chắc hơn gấp mấy lần, cộng thêm lực lượng của ta vậy mà không đâm thủng bảo giáp trên người hắn".

"Hiện tại hắn đã rơi xuống dưới lôi đài, ta cũng không thể tiếp tục đuổi giết. Hơn nữa linh lực trong Tụ Linh huyệt vừa rồi bởi vì phóng thích một kiếm kia cũng hoàn toàn tiêu hao hết rồi". Ánh mắt Hạ ngôn chợt lóe sáng.

"Ồ! Một kiếm vừa rồi kia".

Hạ Ngôn chau mày cố gắng nhớ lại một kiếm vừa rồi chính mình thi triển kia. Nhưng không ngờ hắn không cách nào nhớ lại được. Một kiếm đó thật giống như tồn tại trong mộng ảo. Bất kể hắn cố gắng thế nào cũng không biết rốt cuộc làm sao thi triển ra một kiếm kia.

"Đây là chuyện gì xảy ra? Vừa rồi còn tự tay thi triển ra mà hiện giờ lại quên mất". Hạ Ngôn lắc mạnh đầu nhìn quanh mọi người trong phòng, trong đầu hắn tất cả đều là dấu chấm hỏi.

"Quên đi vẫn là trước rời đi rồi tính sau. Thánh Hoàng gia gia khẳng định là biết nguyên nhân. Hiện giờ linh lực ẩn lực trong nhẫn Linh La đều tiêu hao hết rồi. Mau chóng trở về khôi phục nội lực". Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhìn Nhã Phân lúc này đang trợn mắt há hốc mồm.

Thân hình mềm mại của Nhã Phân khẽ run lên, từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, bước sen uyển chuyển đi lên lôi đài.

Đến lúc này mọi người chung quanh phòng cũng còn chưa hoàn hồn lại, vẫn đang đắm chìm trong trận chiến giữa Linh La cùng Tây Xuyên vừa rồi.

- Các vị...

Nhã Phân đến trên lôi đài, sau đó tuyên bố người thắng lợi so tài khiêu chiến lần này là Linh La.

Ở thời điểm Nhã Phân tuyên bố kết quả, Tây Xuyên liền thừa dịp hỗn loạn lặng lẽ lui ra ngoài.

Hạ Ngôn cũng không có lập tức rời hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, mà trở lại phòng tuyển thủ nghỉ ngơi để khôi phục chút ít nội lực của mình. THuận tiện cũng chờ Nhã Phân đưa tới cho hắn kim tệ thắng trận, cộng thêm tiền thưởng kếch xù.

Ước chừng qua thời gian tàn một nén nhang Nhã Phân còn chưa tới, đường chủ Thánh Đường, cùng sáu chấp sự Thánh Đường lại đến đây trước.

Hạ Ngôn nhìn thấy mấy người này liền hơi cau mày.

- Ha ha ! Linh La tiên sinh! Đây là An Quát đại nhân đường chủ thánh Đường thành Ngọc Thủy chúng ta, các vị kia đều là chấp sự Thánh Đường. Hôm nay tiên sinh đấu cùng Tây Xuyên thật đúng là hay tuyệt nha.

Lý THiên Luân hướng về phía Hạ ngôn chớp chớp mắt, tán thưởng nói.

- Ra mắt đường chủ đại nhân.

Hạ ngôn đã sớm đứng lên lúc này khẽ nghiêng mình thi lễ.

- Linh La tiên sinh không cần khách sáo như thế. Tiên sinh đã là cường giả cảnh giới Linh Sư như chúng ta rồi. Nhưng mà tiên sinh vì sao vẫn luôn đeo mặt nạ vậy.

Ánh mắt An Quát đường chủ lóe sáng nhìn Hạ ngôn, thanh âm tuy rằng trầm thấp nhưng mười phần trung khí.

- Không dối gạt đường chủ, ta cũng vừa mới bước vào cảnh giới Linh Sư. Hơn nữa nội lực của ta cũng chưa hoàn toàn chuyển hóa thành linh lực, không tính là Linh Sư chính thức. Về phần ta luôn đội mặt nạ là bởi vì không muốn bị phiền toái không cần thiết ảnh hưởng tới việc tu luyện của ta.

Hạ ngôn lắc đầu chậm rãi nói bằng giọng nói khàn khàn.

Mặc dù là ở trước mặt đường chủ Thánh Đường nắm giữ toàn bộ thành Ngọc Thủy, Hạ Ngôn cũng không luồn cúi không kiêu ngạo, không có chút bối rối nào. Tuy rằng Hạ Ngôn cảm nhận được rõ ràng sự uy nghiêm cùng khí độ của đường chủ Thánh Đường, tuy nhiên hắn cũng không có hạ thấp mình.

Ở trong lòng Hạ Ngôn luôn luôn đang nghĩ tới: không bao lâu nữa hắn liền có thể khiêu chiến đường chủ Thánh Đường trở thành tân đường chủ Thánh Đường.

Đường chủ Thánh Đường chỉ cần là kẻ có năng lực, có niềm tin với chính mình thì có thể thông qua khảo hạch sau đó khiêu chiến đường chủ Thánh Đường. Khiêu chiến thành công là có thể trở thành đường chủ mới. Đây là theo quy định ở Đại Lục Long Chi. Mà Thánh điện điện chủ thậm chí cả Thánh Hoàng đều giống nhau có thể thông qua khiêu chiến thay thế được.

- ha ha! Nguyên lai là như thế!

An Quát cười ha hả, chòm râu khẽ lắc lư, ánh mắt lóe sáng:

- Linh La tiên sinh! Mới vừa rồi khi chúng ta nhìn thấy ngài cùng Tây Xuyên giao thủ, một kiếm cuối cùng thi triển ra kia thật sự là quỷ khốc thần sầu. Không biết một kiếm đó thuộc loại bí điển nào vậy.

Đây mới là điểm An Quát hiếu kỳ nhất.

uy lực của một kiếm đó hoàn toàn không phải là bí điển nhân cấp có thể có được! Nhưng nếu nói Linh La này là người tu luyện vừa mới bước vào cảnh giới Linh Sư lại có thể học được bí điển Thiên cấp, Thần cấp, vậy thì An Quát cũng không thể tin được.

Bí điển càng là cao thâm lại càng đòi hỏi linh lực cường đại hơn để chống đỡ. Điều này là thiết luật quy tắc chắc chắn không thể thay đổi. Trừ phi là bí điển đặc biệt trong truyền thuyết mới không chịu hạn chế bởi thiết luật này.

Thế nhưng bí điển đặc biệt trong truyền thuyết gần như có thể nói là lông phượng sừng lân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK