Mục lục
[Dịch] Linh La Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Tam mặc y phục màu xanh, làn đa ngăm đen, dáng người khôi ngô hữu lực.

- Ngươi là tìm đến sư phụ à?

Lâm Tam đưa mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, từ cửa đi vào bên trong, vừa đi vừa đá các vũ khí ngổn ngang trong nhà, phát ra “Keng keng” mấy tiếng:

- Sư phụ rời thành Tử Diệp có mấy tháng rồi, ông ấy phải đi Thánh thành, không biết khi nào thì mới quay về.

- Đi Thánh thành?

Hạ Ngôn kinh ngạc hỏi lại.

- Ừ! Nếu đến đây, hãy vào trong cùng ta uống mấy chén đi, nơi này chỉ còn có một mình ta. Đi! Vào trong uống rượu nói chuyện.

Lâm Tam xoay mình đi vào, đi mấy bước liền bước qua cửa vào phía trong.

Hạ Ngôn nhìn theo bóng Lâm Tam, rồi cũng đi theo vào.

Lâm Tam đi thẳng vào phòng trong, chỉ chốc lát, từ bên trong mang ra một cái bàn đặt rượu và đồ nhắm ở trên bàn.

- Vào bên trong lấy hai cái ghế ra đi, bóng đêm mê người, đúng là thời điểm tốt uống rượu đây.

Lâm Tam vỗ vỗ trên bàn, nhìn bầu trời đã hoàn toàn tối, trong miệng phát ra tiếng cười, cũng không nhìn Hạ Ngôn nói.

- Được!

Hạ Ngôn gật đầu lên tiếng.

Chốc lát sau, Hạ Ngôn từ trong phòng mang ra hai cái ghế, đặt ở bên cạnh bàn, sau đó cùng Lâm Tam cùng nhau ngồi xuống.

- Cũng lâu rồi không gặp ngươi, thực lực tăng lên nhiều chứ?

Lâm Tam đưa mắt ngắm nhìn Hạ Ngôn, dường như vô tình nói một câu, vươn tay bắt đầu xé món nhắm mua về.

Hạ Ngôn gật gật đầu, cầm lấy bầu rượu, uống trước một ngụm.

Hắn có cảm giác dường như trong lòng Lâm Tam có chuyện gì đó. Tuy nhiên, hắn cũng không vội hỏi, tính tình Lâm Tam này cùng Thu Thủy đều rất quái lạ, Hạ Ngôn cũng không nắm chính xác có nên hỏi nhiều hay không.

- Khà!

Hạ Ngôn uống một ngụm rượu mạnh, ngay sau đó sắc mặt lập tức hiện ra một tia màu đỏ, trong đôi mắt chợt lóe quang hoa, gật đầu khà một tiếng.

- Sư phụ lúc ấy đã nói, ngươi không giống như người tu luyện bình thường. Ha ha! Ta tin tưởng theo như lời sư phụ, sư phụ nói ngươi không giống người thường, vậy ngươi khẳng định là không giống người thường.

Lâm Tam cười hà hà vài tiếng, chỉ có điều Hạ Ngôn lại cảm nhận được vẻ buồn rầu:

- Sư phụ rời đi ba tháng rồi vẫn chưa trở về. Cũng không biết, khi nào thì mới có thể trở về.

- Cũng có lẽ vĩnh viễn sẽ không trở về.

Lâm Tam nói xong, cầm lấy hũ rượu tu “ừng ực” một hơi.

- Trước khi đi sư phụ nói cho ta biết, chuyến đi Thánh thành lần này có thể ông ấy sẽ gặp phải một ít nguy hiểm, có lẽ vĩnh viễn không thể quay về. Sư phụ còn nói, nếu ông không trở về, bảo ta cũng vĩnh viễn không được tìm ông ấy. Sư phụ còn buộc ta thề với trời đất!

Lâm Tam nói xong, ở khóe miệng thoáng hiện ra vẻ cười khổ, rồi há to mồm nốc rượu.

- Này...

Hạ Ngôn nhướng mày:

- Lâm Tam đại ca! Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?

Thu Thủy thân phận là thiết tượng cấp tông sư, ở toàn bộ Đại Lục Long Chi, chỉ có ba thiết tượng cấp tông sư. Mỗi một vị thiết tượng cấp tông sư đều quen biết rất nhiều cường giả, nói ví dụ Liễu Vân chính là một trong số người quen biết của Thu Thủy, hơn nữa quan hệ không như bình thường.

Người như vậy cho dù có kẻ thù, bình thường cũng không dám làm gì bọn họ!

Bởi vì người như vậy thế lực sau lưng phi thường đáng sợ, động một sợi tóc là động tới toàn thân. Nếu đắc tội với người như vậy, rất có thể sẽ dẫn tới các loại trả thù không thể lường trước được.

Mà hiện tại theo như lời Lâm Tam, hiển nhiên là có người muốn gây bất lợi cho Thu Thủy. Đó rốt cuộc là ai mà dám làm như vậy? Ở Thánh thành, lớn nhất chính là năm thế lực kia, bốn gia tộc cường đại nhất, cộng thêm một Bích Thanh Đường.

Hạ Ngôn nghĩ rằng, cho dù là năm thế lực đó chỉ sợ cũng không dám tùy ý ra tay với người như Thu Thủy. Thậm chí, bọn họ còn có chuyện cần nhờ tới người như Thu Thủy.

- Ta cũng không biết, thời điểm sư phụ đi, cái gì cũng không nói với ta, chỉ là bắt ta thề cho dù ông ấy không trở về cũng không được đi tìm!

Lâm Tam lắc đầu, trong mắt thoáng lóng lánh chút nước mắt.

Thấy một màn như vậy, trong lòng Hạ Ngôn cũng dao động rất lớn.

Một người như Lâm Tam không ngờ cũng vì xúc động tình cảm mà rơi lệ, có thể thấy được trong lòng đau khổ khó mà nói rốt cuộc đau lòng đến mức nào.

- Ta biết, sư phụ là sợ ta cũng gặp phải nguy hiểm, ông ấy là muốn bảo vệ ta. Thánh thành, ta chưa từng đi tới, không biết nơi đó rốt cuộc là bộ dáng gì nữa. Nhưng sư phụ đi Thánh thành...

Lâm Tam hơi nghẹn ngào, tròng mắt đỏ lên, lại há to mồm trút rượu vào, cơ thịt trên mặt co giật liên hồi, dường như phải cắn chặt hàm răng chịu đựng.

- Lâm Tam đại ca! Thu Thủy sư phụ lợi hại như vậy hẳn không có việc gì đâu.

Hạ Ngôn trầm mặc một hồi nói tiếp:

- Sắp tới đây ta sẽ đi Thánh thành, đến lúc đó sẽ tìm hiểu một chút tin tức của Thu Thủy sư phụ. Trong gia tộc ở Thánh thành, có một gia tộc quan hệ với ta không tệ, có lẽ có thể tìm được Thu Thủy sư phụ!

Hạ Ngôn cũng không xác định có thể tìm được Thu Thủy hay không.

Thần Hi Kiếm của mình nhờ có Thu Thủy hỗ trợ luyện chế ra, Hạ Ngôn cũng thiếu Thu Thủy một mối nhân tình. Hiện tại Thu Thủy gặp chuyện không may, tự nhiên Hạ Ngôn cũng không thể khoanh tay đứng nhìn. Tới Thánh thành, hắn nhất định sẽ thông qua một số người dò xét một chút xem có thể tìm được tung tích của Thu Thủy hay không.

Hơn nữa, Thần Hi Kiếm phái rèn lại để trở thành thần khí cũng cần Thu Thủy ra tay lần nữa.

Tuy rằng trên đại lục có ba vị thiết tượng cấp tông sư, nhưng Hạ Ngôn chỉ quen biết Thu Thủy, hơn nữa hiện tại hắn cũng chỉ tín nhiệm một mình Thu Thủy.

Nghe Hạ Ngôn nói như vậy, ánh mắt Lâm Tam đột nhiên sáng lên.

Vốn trước đó hắn không có bất cứ biện pháp nào, mỗi ngày đều chỉ uống rượu đến say mèm. Cho dù là vừa rồi nhìn thấy Hạ Ngôn, hắn cũng không nghĩ rằng Hạ Ngôn có thể giúp mình.

Hiện tại nghe Hạ Ngôn nói không ngờ có thể hỗ trợ tìm sư phụ của minh, Lâm Tam đương nhiên vô cùng kích động.

- Ngươi nói thật chứ?

Lâm Tam không kìm nổi kích động đến thân mình cũng run nhè nhẹ.

Người như hắn sẽ không nói nhiều, rất nhiều khi cảm tình đều là giấu ở trong lòng. Chuyện bình thường căn bản không thể làm cho bọn họ bộc lộ cảm xúc dao động ra ngoài rõ ràng. Mà hiện tại, hắn cũng không đè nén được loại tình cảm này.

Hạ Ngôn thấy biểu lộ của Lâm Tam như thế, gật gật đầu thật mạnh:

- Ta sẽ cố hết sức! Nếu như Thu Thủy sư phụ thật sự gặp phải khó khăn gì, ta nhất định sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

- Ha ha!

Lâm Tam cười ha hả, giơ lên hũ rượu trong tay, từ trên ghế đứng lên, khí thế đột nhiên bùng phát ra:

- Huynh đệ! Không quản ngươi có thể tìm được tin tức của sư phụ hay không, ta đều kính ngươi một ly. Về sau có bất cứ điều gì phân phó, Lâm Tam ta tuyệt sẽ không chối từ.

Nói xong, Lâm Tam há to mồm trút rượu trong hũ uống ừng ực.

Hạ Ngôn cũng lập tức đứng lên, khí thế bùng phát, một tay cầm lấy hũ rượu trút vào trong miệng, rượu nóng bỏng chảy theo yết hầu thẳng vào trong bụng.

Tại Thiên Cung Thánh sơn!

Khu cư ngụ người tu luyện ở Thiên Cung, trong rừng cây sum xuê, một tòa nhà gỗ đơn giản cao hai tầng, trong tầng hầm ngầm hơn mười người tu luyện Thiên Cung tụ tập ở trong này.

Một người cầm đầu đúng là Giản tuần tra của Thiên Cung.

Mà mười mấy người này đều là người tu luyện do hắn đề cử, thuộc về cùng một trận doanh.

Hơn mười người tu luyện Thiên Cung đều ngồi cùng nhau. Bên cạnh Giản tuần tra, có hai người thoạt nhìn địa vị tương đối cao, vị trí bọn họ ngồi cách Giản tuần tra cũng gần nhất. Một người mặc áo trắng, người còn lại thì mặc trường bào vàng nhạt.

Giản tuần tra quét mắt nhìn mọi người một cái, khóe miệng lộ nụ cười lạnh.

- Tháng này đã xác định ngày khảo hạch, chính là ngày mai.

Giản tuần tra nói tiếp:

- Không giống như trước đây. khảo hạch lần này Thánh Hoàng sẽ đích thân quan khán. Vì vậy kết quả khảo hạch lần này phi thường trọng yếu.

- Các ngươi đều chuẩn bị tốt cả chứ? Ngô Vân, Trương Đông Ly, hai người các ngươi có nắm chắc trong vòng nửa canh giờ thông qua Ma Quỷ Trận tứ cấp không?

Ánh mắt Giản tuần tra đột nhiên nhìn về phía hai người bên cạnh hỏi.

Ngoại trừ Giản tuần tra, Ngô Vân, Trương Đông Ly hai người đó đều là giảng sư của Thiên Cung, cũng là hai người thực lực mạnh nhất trong trận doanh bên này.

- Giản tuần tra! Ta có nắm chắc.

Ngô Vân mặc áo lông màu trắng, trán hơi gồ ra, trong mắt thỉnh thoảng lấp lóe ánh tinh quang, hắn tu luyện trong Thiên Cung đã hơn ba mươi năm, thiên phú cực cao, thực lực hiện tại là Linh Tông hậu kỳ.

- Ta cũng có nắm chắc! Ba ngày trước trong luyện tập ta đã có thể trong vòng nửa canh giờ thông qua Ma Quý Trận tứ cấp!

Trương Đông Ly cũng tiếp theo nói trong giọng nói lộ ra lòng tự tin cao độ.

- Ừ! Khảo hạch lần này Thánh Hoàng lại đích thân chủ trì cơ hội như vậy cũng không nhiều. Các ngươi đều nên hiểu lấy.

Giản tuần tra vừa lòng gật gật đầu, ánh mắt lại nhìn về hướng những người khác.

Ba trận doanh so tay nghề vẫn luôn tồn tại. Thánh Hoàng cũng biết ở Thiên Cung tồn tại ba trận doanh này, Thánh Hoàng cũng ngầm đồng ý cạnh tranh như vậy. Trận doanh Giản tuần tra và trận doanh Trương tuần tra so ra thân cận nhau hơn, hai trận doanh này đều coi như đối địch với trận doanh Lưu tuần tra.

Ở trong so tay nghề, học viện trận doanh Lưu tuần tra vẫn luôn ở thế yếu.

Khảo hạch lần này, trận doanh biểu hiện tốt nhất tự nhiên có thể nhận được Thánh Hoàng khen thưởng càng nhiều.

Trận doanh Giản tuần tra nếu biểu hiện xuất sắc nhất, vậy Giản tuần tra ở trước mặt Thánh Hoàng tự nhiên có thể đạt được thật nhiều chỗ tốt. Vì thế giữa ba vị tuần tra âm thầm đấu đá nhau cũng rất kịch liệt.

Lúc này đây, khảo hạch chính là một cái cơ hội hiếm có, biểu hiện tốt ở trước mặt Thánh Hoàng, như vậy về sau ở Thiên Cung đạt được ích lợi tự nhiên sẽ càng nhiều.

- Chúng ta hiểu rõ, Giản tuần tra! Chúng ta đều sẽ hết sức biểu hiện ở trước mặt Thánh Hoàng.

Hơn mười người tu luyện Thiên Cung đều lộ khuôn mặt nghiêm túc, đồng thời tự tin lên tiếng trả lời.

- Hà hà! Giản tuần tra! Trận doanh Lưu tuần tra kia chỉ có một mình Hứa Xương Minh thực lực cũng không tệ lắm, căn bản không phải đối thủ của chúng ta. Trương tuần tra bên kia, hai tên đó thực lực tuy rằng không tệ, nhưng so sánh với Trương Đông Ly và ta còn kém hơn một chút. Khảo hạch lần này trận doanh ưu tú nhất, khẳng định là của chúng ta!

Ngô Vân cười ha hả nói.

Giản tuần tra nhìn Ngô Vân, cười lạnh lắc lắc đầu nói:

- Có một người mới, các ngươi cũng đừng quên! Tên Hạ Ngôn mới vào Thiên Cung, các ngươi phải cẩn thận một chút, tiểu tử đó thực lực rất mạnh.

Thời điểm ở Hư Ảo Chi Cảnh, Giản tuần tra cũng từng chứng kiến tốc độ của Hạ Ngôn. Tốc độ phi hành của Hạ Ngôn có thể so với ba vị tuần tra bọn hắn. Tuy rằng không biết linh lực như thế nào, nhưng Giản tuần tra vẫn có chút lo lắng.

- Người mới đó à?

Mọi người nghe vậy, đều hơi sửng sốt.

- Hạ Ngôn đó thực lực quả thật không tệ, nhưng dù sao hắn vừa mới tiến vào Thiên Cung, hơn nữa niên kỷ mới mười sáu tuổi, có thể mạnh bao nhiêu chứ? Chẳng lẽ, có thể chống lại cùng Linh Tông hậu kỳ chúng ta sao?

Trương Đông Ly phi cười một tiếng, không thèm để ý lắc đầu nói một hơi, ở trong mắt hắn xem ra, cho dù Hạ Ngôn có lợi hại mấy đi nữa cũng không có khả năng so sánh với đám người bọn họ đã tu luyện ở Thiên Cung hơn mười năm rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK