Giá đột nhiên nâng lên đến mười vạn kim tệ, âm thanh trong hội trường lập tức nhỏ đi rất nhiều.
Tuy rằng trong lòng mọi người vẫn không muốn buông tha, thế nhưng không có cách nào khác. Mười vạn kim tệ, đối với đại đa số thế lực cỡ trung cỡ nhỏ mà nói, là một rào chắn không cách nào vượt qua. Dù bọn họ không cam lòng, thế nhưng cũng không còn cách nào khác, thật sự là không lấy ra được nhiều hơn kim tệ.
Hứa công tử đắc ý quét mắt nhìn toàn hội trường, thấy không ai tranh đoạt với mình, không khỏi thỏa mãn hừ lạnh một tiếng.
“Linh Dịch, nhất định phải có được!”
Trong lòng Hứa công tử khẽ gầm lên.
-Linh dịch này xác thực là thứ tốt, tuy nhiên ta mua tới cũng không có tác dụng gì, sẽ không tham dự cạnh tranh.
Hồng Phi khẽ cười cười nói, giống như vô tình cố ý.
Hồng Phi là hội trưởng Đại sảnh Dong Binh, tuy nhiên vẫn độc thân, cũng không có con nối dòng. THực lực của lão sớm bước vào canh giới Linh Sư, cho nên mua Linh Dịch này xác thật cũng không có tác dụng gì.
Còn Lưu Hiên, lại không thể tham dự trả giá, hắn là hội trưởng phòng đấu giá, nếu hắn thamm dự trả giá cạnh tranh vật phẩm, có khả năng sẽ có người nói hắn ác ý nâng giá, sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến danh dự của phòng đấu giá.
-Mười một vạn kim tệ!
Hội trường im ắng hồi lâu, lúc này người tăng giá là Lý Thiên Luân, Hội trưởng Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến. Làm hội trường Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến thành Ngọc Thủy, tài sản Lý Thiên Luân vẫn làm người ta không suy đoán ra, không ai biết hắn có bao nhiêu tài sản.
Hồng Phi từng nói đùa như hỏi tài sản của hắn, nhưng Lý Thiên Luân vẫn không nói rõ, chỉ nói kỳ thật mình là một người nghèo. Hắn nói như vậy, đương nhiên sẽ không ai tin.
Hứa công tử thấy người ngồi ở hàng ghế đầu tranh chấp với mình, không khỏi có chút yếu thế. Người có thể ngồi hàng ghế đầu, là hắn không thể trêu chọc được, tuy nhiên nếu hắn cứ buông tha như thế, có chút không cam lòng. Hắn cũng nhận thức Lý Thiên Luân, đối với Chấp sự Thánh đường thành Ngọc Thủy, Hứa công tử cũng có hiểu biết nhất định.
Cắn răng một cái, cuối cùng Hứa công tử vẫn ngồi xuống, dù sao bỏ qua lọ Linh Dịch này vẫn còn có ba bình Linh Dịch kia. Không mua được bình này, tiếp sau vẫn còn cơ hội.
Vì mua Linh Dịch đắc tội với Lý Thiên Luân, cái này có chút không đáng, hơn nữa dù hắn có tiếp trả giá, cũng không nhất định có thể cạnh tranh được với Lý Thiên Luân.
Hứa công tử im tiếng, những người khác trong hội trường tự nhiên càng không có ai tiếp tục tham gia trả giá.
-Hạ Phi Long! Vương Nhạc! THương lượng với các ngươi một chuyện.
TỊch Phá Thiên đột nhiên liếc mắt, khẽ nói với hai tộc trưởng bên cạnh.
-À?
Trong lòng Hạ Phi Long khẽ động.
“Tịch Phá Thiên này lại muốn làm chuyên quái quỷ gì đây?”
Vương Nhạc tộc trưởng Vương gia lại cười ha ha, nói:
-Không biết Tịch tộc trưởng có gì phân phó?
Ánh mắt Tịch Phá Thiên lóe lên, trên mặt mang theo một tia cười âm hiểm:
-Linh Dịch này bị tiểu tử Lý Thiên Luân mua một bình rồi, vậy còn lại ba bình. Nếu như ba nhà chúng ta cạnh tranh nhau người chết ta sống, không bằng chúng ta làm giao dịch: mỗi người một bình thì thế nào?
Ánh mắt Vương Nhạc sáng lên, liền nói:
-Đây cũng là một ý kiến hay!
Hạ Phi Long trầm ngâm nói:
-Vậy bình Linh Dịch thứ hai, cho ai?
-Hắc hắc! Tịch tộc trưởng, chớ có trách ta không tín nhiệm ngươi, lấy tính cách của ngươi rất có khả năng sau khi lấy được bình Linh Dịch rồi sẽ làm chuyện xấu. chuyện như vậy, trước đây ngươi làm không ít lần rồi.
Hạ Phi Long hắc hắc cười nói.
Tịch Phá Thiên sắc mặt sầm xuống. tuy nhiên lại không phản bác. Trong tộc trưởng ba đại gia tộc trong thành Ngọc Thủy, xác thật là lão âm hiểm ti bỉ nhất, ở trong thành Ngọc Thủy này từ miệng rất nhiều bình dân đều có thể nghe được bọn họ đánh giá như vậy.
Vương Nhạc da mặt khẽ run lên, ánh mắt chuyển động:
-Không bằng thế này, trước do Hạ tộc trưởng mua bình Linh Dịch thứ hau, sau đó do Vương gia chúng tao mua bình thứ ba, về phần bình cuối cùng tự nhiên là để Tịch tộc trưởng mua rồi. thế nào?
-Như vậy không công bằng!
Tịch Phá Thiên phẫn nộ nói.
-Không công bằng? Hắc hắc, Tịch tộc trưởng, ngài vừa mới lấy mười tám vạn mua một gốc Huyết Lăng Thảo mà, ta cũng không tin Tịch gia ngài có bao nhiêu kim tệ cho ngài tiêu xài. Hừ, thật sự không được thì mấy nhà chũng ta bằng bản lãnh, ta không ngại mua nhiều hơn hai bình!
Hạ Phi Long liếc Tịch Phá Thiên, không khách khí nói.
Lão đối với Tịch Phá Thiên cũng không có bất cứ hảo cảm gì. Trong ba đại gia tộc, quan hệ Tịch gia cùng Hạ gia là kém nhất, cho dù là trên hội nghị Thánh đường, ý kiến cùng quan điểm của tộc trưởng hai đại gia tộc này luôn luôn trái ngược lại. Hai người có thể nói như nước với lửa. Nhất là từ sau khi Tịch Thu Thủy nhi tử của Tịch Phá Thiên bị Hạ Ngôn một kiếm chém chết, Tịch Phá Thiên càng không thời khắc nào không muốn giết sạch Hạ gia.
-Tịch tộc trưởng! Này…
Vương Nhạc nhíu nhíu mày, lắc đầu thở dài.
Thoạt nhìn, nếu như Tịch Phá Thiên không đồng ý, lão ta cũng sẽ tự dùng bản lĩnh.
-Chúc mừng, Lý Thiên Luân hội trưởng Hội trường Khiêu Chiến Cực Hạn thành Ngọc Thủy, thành công lấy mười một vạn kim tệ mua được bình Linh Dịch đầu tiên!
Lúc này Mạc Gia Phần tuyên bố quyền sở hữu bình Linh Dịch thứ nhất.
Tịch Phá Thiên mặt mũi âm trầm, trong lòng lửa giận sôi trào, lại cứ một mực không có biện pháp gì.
Gần đây Hạ gia thắng không ít kim tệ ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, vốn Tịch gia có ưu thế hơn, nhưng vừa nãy Tịch Phá Thiên lại hoa tốn một đống kim tệ kếch xù mua một gốc Huyết Lăng Thảo giá trị còn xa mới bằng.
Nếu như đánh lên, khẳng định Tịch gia sẽ không đấu lại Hạ gia. Còn Vương gia, mặc dù đang cũng thua một ít kim tệ ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, tuy nhiên tổn thất cũng không quá lớn.
Ánh mắt đảo vài vòng, Tịch Phá Thiên dần dần đè xuống lửa giận trong lòng.
“Ta lấy mười tám vạn kim tệ mua Huyết Lăng Thảo, chờ quay về chuyện lần này truyền ra chắc chắn sẽ lọt vào các trưởng lão công kích. Nếu như có thể mua được loại Linh Dịch kỳ diệu này, cũng có thể bịt miệng đám trưởng lão kia.”
Trong lòng Tịch Phá Thiên thầm nghĩ.
“Hiện tại,chỉ còn cách nhẫn nhịn một chút, chờ mua Linh Dịch tới tay, Hạ Phi Long luôn luôn làm ta, chờ ngươi có thể đắc ý bao lâu.”
Trong lòng chuyển đổi suy nghĩ, rốt cuộc Tịch Phá Thiên hạ quyết tâm.
-Tốt! Theo như lời của các ngươi, tuy nhiên mua được Linh Dịch rồi, ngàn vạn lần không được làm phiền lúc ta trả giá Linh Dịch!
Tịch Phá Thiên trầm giọng nói với Hạ Phi Long cùng Vương Nhạc.
-Ha ha! Yên tâm đi, ta cũng không đê tiện giống như ngươi vậy.
Hạ Phi Long cười nói.
Có thể không cần liều mạng liền mua được Linh Dịch, đương nhiên lão cũng vui vẻ.
Vương Nhạc cũng vội nói:
-Tịch tộc trưởng có thể yên tâm. Ta cùng với Hạ tộc trưởng mua được Linh Dịch, tuyệt đối sẽ không tranh bình Linh Dịch thứ tư.
Được hai người đảm bảo, sắc mặt Tịch Phá Thiên mói dần dần khôi phục bình thường, gật đầu.
-Mười vạn kim tệ!
Hạ Phi Long trực tiếp nâng giá kim tệ lên mười vạn, lão biết nếu chậm rãi kéo lên cao càng thêm không có ý nghĩa nữa. Các thế lực cùng thương nhân kia, khẳng đinh sẽ không sớm buông tha trả giá, chỉ có đặt mười vạn kim tệ, bọn họ mới lùi bước.
Quả nhiên, nghe được Hạ Phi Long báo ra con số mười vạn, mọi người trong hội trường liền an tĩnh lại.
-Hạ tộc trưởng ra giá mười vạn kim tệ, còn có người nào ra giá cao hơn không?
Mạc Gia Phần đứng trên đài, lặp lại lời nói một lần nữa.
Hứa công tử rất muốn ra giá, thế nhưng lại có chút ngập ngừng.
-Hạ gia cũng không phải ta có thể đắc tội được, tuy rằng Hứa gia ta không ở thành Ngọc Thủy, thế nhưng thành Ngọc Thủy gần thành Hoa Thanh, nếu như đắc tội Hạ gia, chỉ sợ sau này…
Hứa công tử khẽ lắc đầu buông tha trả giá.
Bình Linh Dịch thứ hai, Hạ Phi Long lấy mười vạn kim tệ mua thành công.
Đến khi bình Linh Dịch thứ ba đấu giá, Vương Nhạc tộc trưởng Vương gia cũng báo ra con số mười vạn kim tệ.
Tịch Phá Thiên ở bên cạnh, trong mắt hung quang chớp động, gân xanh trên cánh tay nổi cao.
Nhìn Hạ gia mua Linh Dịch tới tay, hận ý trong lòng lão không ngừng tăng vọt.
-Mười một vạn!
Hứa công tử rốt cuộc nhịn không được ra tay!
Bỏ qua hai bình Linh Dịch,nếu hắn còn không ra tay, chỉ sợ không có cơ hội nữa. Hứa công tử cũng đã nhìn ra ba đại gia tộc thành Ngọc Thủy: Vương gia, Tịch gia, Hạ gia, khẳng định đã thương lượng mỗi người một bình. Lúc này nếu lại buông tay, như vậy bình thứ tư cũng khó mà tới tay. Cho nên, Hứa công tử khẽ cắn môi hô lên mười một vạn.
Nghe được lại có người cạnh tranh, Vương Nhạc không khỏi ngẩng đầu nhìn xem người gọi giá, vừa nhấc mí mắt, trong lòng có chút lửa giận.
“Hạ gia trả giá, ngươi không mua, chờ Vương gia ta gọi giá, ngươi mới theo ta cạnh tranh! Hừ!”
Ý niệm trong đầu Vương Nhạc chợt xẹt qua ý nghĩ, lại trầm giọng nói:
-Mười hai vạn kim tệ!
Bình Linh Dịch thứ ba này, là hắn bắt buộc phải có.
Hạ gia đã mua được một bình Linh Dịch, nếu như Vương gia không mua được, hiển nhiên sẽ bất lợi lớn với Vương gia. Mà bình Linh Dịch thứ tư lão đã đáp ứng không cạnh tranh. Cho nên, bình Linh Dịch thứ ba, bất luận hao tốn bao nhiêu, Vương Nhạc cũng phải mua xuống.
Thấy có người cạnh tranh với Vương gia, trong lòng Tịch Phá Thiên có chút đắc ý, lão chính là hy vọng có người khác có hại. Người khác có hại, mặc dù lão không chiếm được tiện nghi, cũng sẽ rất thoải mái.
-Mười hai vạn một ngàn kim tệ!
Hứa công tử gần như cắn răng báo giá, lúc này trong lòng hắn thừa nhận áp lực lớn.
“ghê tởm!”
Vương Nhạc thầm mắng một tiếng.
-Mười ba vạn!
Vương Nhạc hét lớn, đồng thời ánh mắt hung hăng nhìn về phía Hứa công tử kia, thật giống như một lưỡi dao sắc nhọn.
Hạ Ngôn nhìn một màn như vậy, trong lòng không khỏi cười thầm, Hứa công tử này lại dám đối đầu với Vương gia!
-Mười ba vạn một ngàn!
Hứa công tử vẫn còn không có ý muốn buông tha.
Người trong hội trường, ánh mắt đều nhìn về phía hai người đang trả giá, không ít người đều bắt đầu bàn tán.
-Mười bốn vạn!
Vương Nhạc gần như không có một chút chần chờ, liền lập tức ra giá mới.
Hiện tại, trong ánh mắt Vương Nhạc gần như muốn phun lửa. Vương Nhạc là loại người rất khó biểu hiên ra tâm trạng bản thân, cho dù nổi giận cũng sẽ rất bình tĩnh. Thế nhưng hiên tại, lại không ức chế được.
Hứa công tử cảm giác được hai đạo tinh quang như muốn ăn thịt người nhìn chằm chằm vào mình, toàn thân toát hết mồ hôi lạnh.
“Xem bộ dáng này, nếu như cuối cùng ta thật sự mua được bình Linh Dịch kia, chỉ sợ cũng không trở về thành Hoa Thanh được nữa!”
Hứa công tử cũng không ngốc, bắt đầu lo lắng tới an nguy của mình.
“Quên đi, vẫn nên buông tha thôi!”
Lắc đầu, Hứa công tử cũng không tiếp tục ra giá nữa.
Vương Nhạc khẽ thở phào, một lần nữa thu hồi ánh mắt phẫn nộ của mình.
Bình Linh Dịc thứ ba, Vương Nhạc tộc trưởng dùng mười bốn vạn kim tệ mua lấy.
Hiên tại, tới một bình Linh Dịch cuối cùng.
“ Tịch Phá Thiên này, chắc chắn sẽ tranh giành bình cuối cùng!”
Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ.
“Hắc hắc! Tịch gia à Tịch gia!”
Trong ánh mắt hiện lên một tia giảo hoạt, Hạ Ngôn khẽ động thân thể, ngồi thẳng người một chút.