Thân phận Hạ Ngôn trong gia tộc Hạ gia là người được đề cử làm tộc trưởng, mà ở thành Ngọc Thủy là Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy!
Hiện tại trong trưởng lão hội Hạ Ngôn ngồi ở vị trí chủ tọa, ngay bên cạnh tộc trưởng Hạ Phi Long. Khi Hạ Ngôn nói đến chuyện linh vị mẫu thân, mấy vị trưởng lão năm đó cự tuyệt lời thỉnh cầu của hắn đều lộ ra một chút xấu hổ trên mặt.
Nhất là Đại trưởng lão Hạ Lai, vội vàng cúi đầu xuống, sắc mặt đỏ bừng, bộ dáng đầy xấu hổ.
- Hạ Ngôn! Chuyện này, hoàn toàn không có vấn đề gì. Sau khi kết thúc nghị sự, ta sẽ triệu tập toàn tộc con cháu, ở trước mặt con cháu tất cả gia tộc, chuyển linh vị mẫu thân ngươi vào từ đường tổ tông Hạ gia chúng ta.
Tộc trưởng Hạ Phi Long vội tiẻp lời Hạ Ngôn, cười nói.
- Ừm!
Hạ Ngôn khẽ gật đầu. Chuyển sang chuyện khác:
- Tiếp theo nói về chuyện khốn cảnh Hạ gia chúng ta gặp phải.
Giải quyết xong chuyện linh vị Mẫu thân, vậy phải nói đến tình cảnh Hạ gia hiện nay.
- Tuy rằng Lưu Hiên Hội trưởng Phòng đấu giá đáp ứng trợ giúp Hạ gia chúng ta mua thương phẩm. Nhưng nếu đầu mối không ổn định, Hạ gia chúng ta muốn chặn đánh cho suy sụp Tịch gia, điều này trong khoảng thời gian ngắn khó mà làm được.
Hạ Ngôn trầm ngâm nói.
- Hạ Ngôn! Vừa rồi trên hội nghị Thánh đường, ngươi không phải đã ra lệnh cho Tịch gia bọn hắn toàn bộ đều phải rời khỏi thành Ngọc Thủy sao?
Hạ Phi Long ngạc nhiên nhìn Hạ Ngôn.
- Tịch Phá Thiên sẽ không dễ nghe lời như vậy đâu!
Hạ Ngôn lắc lắc đầu. Hắn sớm biết trước rằng Tịch Phá Thiên sẽ không làm theo lời hắn:
- Tịch Phá Thiên tuy rằng đã không còn là Chấp sự Thánh đường, nhưng gia tộc của hắn ở thành Ngọc Thúy, thế lực cũng rất lớn. Nếu hắn không nghĩ tới chuyện phản kháng, vậy không phải là Tịch Phá Thiên rồi.
Nghe Hạ Ngôn nói như vậy, Hạ Phi Long khẽ chau mày.
- Nhưng Tịch gia hắn có năng lực gì dám cãi mệnh lệnh của ngươi?
Hạ Phi Long nghi hoặc nói.
- Chỉ riêng một mình Tịch gia có thể ép Hạ gia chúng ta đến tình cảnh thế này sao?
Hạ Ngôn cười lạnh một tiếng:
- Ở sau lung Tịch gia còn có một thế lực rất lớn. Thế lực này, mới chân chính là đối thủ của chúng ta. Tịch gia chẳng qua cũng chỉ là là một con cờ mà thôi. Hiện tại tuy rằng ta còn chưa điều tra ra thế lực đó rốt cuộc là phương nào, nhưng ta tin tưởng rất nhanh nó sẽ thò đầu ra.
Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng trọng lại.
Các trưởng lão ngồi cạnh đều hít vào một hơi khí lạnh. Bọn họ cũng đều biết sau lưng Tịch gia có một thế lực cường đại ủng hộ, tuy nhiên cũng chưa có thể tra được thế lực này rốt cuộc là ai.
- Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ? Hiện tại rất nhiều mối nhập hàng của Hạ gia đều bị Tịch gia khống chế, chúng ta muốn đánh bại Tịch gia trên mặt kinh doanh buôn bán... rất khó!
Hạ Phi Long lo lắng nói.
Hiện tại thực lực kinh tế Hạ gia quả thật xa không bằng Tịch gia. Mặc dù có Hạ Ngôn ở đây, Hạ gia không còn lo lắng bị Tịch gia đuổi tận giết tuyệt, nhưng nếu muốn đánh bại mặt sinh ý của Tịch gia là chuyện rất khó thực hiện.
- Hạ Ngôn! Ngươi có kế hoạch gì không?
Tam trưởng lão Hạ Trường Hà ra tiếng hỏi.
- Ta quả thật có một kế hoạch, chính là chu kỳ quá dài có chút không ổn.
Hạ Ngôn nhíu mày, hắn không thể ở lại thành Ngọc Thủy quá lâu.
- Báo cáo tộc trưởng!
Hộ vệ bên ngoài đột nhiên lớn tiếng báo cáo.
- Chuyện gì?
Hạ Phi Long quát hỏi.
- Tộc trưởng! Bên ngoài có người tự xưng là Hỏa Phượng Hoàng, nói là bằng hữu của Hạ Ngôn Đường chủ, nàng muốn vào gặp.
Hộ vệ cung kính nói.
Người nọ tự xưng là bằng hữu của Hạ Ngôn, hộ vệ cũng không dám thẳng tay ngăn cản, cho nên mới đi vào báo một tiếng.
- Hỏa Phượng Hoàng?
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng.
Thời điểm ở thành Tử Diệp, hắn có nói Hỏa Phượng Hoàng trước đến thành Ngọc Thủy chờ mình, hiện tại Hỏa Phượng Hoàng đã tìm tới cửa.
- Tộc trưởng! Để Hỏa Phượng Hoàng vào đi!
Hạ Ngôn quay sang nói với Hạ Phi Long.
- Được!
Hạ Phi Long gật đầu.
Sau đó Hạ Phi Long truyền lệnh cho hộ vệ:
- Mời Hỏa Phượng Hoàng vào Nghị sự đường đi!
Sau một lát, Hỏa Phượng Hoàng một thân xiêm y đỏ rực, lắc mình tiến vào Nghị sự đường. Nàng quét mắt nhìn chung quanh một vòng, cuối cùng dừng trên người Hạ Ngôn, trên mặt nở một nụ cười sáng lạng.
- Hạ Ngôn! Ta đến rồi đây!
Hỏa Phượng Hoàng vui mừng chào Hạ Ngôn.
- Ừ! Cô đến Hạ gia tìm ta, chẳng lễ là có việc gì sao?
Hạ Ngôn nghi hoặc hỏi dựa theo lẽ thường, Hỏa Phượng Hoàng hẳn nên tới Thánh đường tìm mình mới đúng.
- Ha ha! Ba ngày trước ta tới thành Ngọc Thủy rồi!
Hỏa Phượng Hoàng cười khanh khách hai tiếng, thân thể mềm mại khẽ rung động:
- Ta biết Hạ gia hiện đang gặp phải vấn đề.
- Hạ Ngôn! Ta đến đây có thể giúp ngươi giải quyết chuyện khó khăn. Tuy nhiên ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện.
Hỏa Phượng Hoàng khẽ nhếch miệng nói, cố ý kéo dài giọng thật quyến rũ.
Hỏa Phượng Hoàng là người cực kỳ thông minh, hơn nữa còn am hiểu tâm kế. Hạ Ngôn nghe nàng nói như vậy, trong lòng càng thêm nghi hoặc.
Nàng nói biết Hạ gia hiện đang gặp phải khốn cảnh, còn nói có thể trợ giúp Hạ gia.
- Ngươi có thể giúp gì cho chúng ta?
Hạ Ngôn vừa xoay chuyển ý niệm trong đầu, mở miệng hỏi.
Hỏa Phượng Hoàng chuyển bước sen, chậm rãi bước tới vài bước, đến bên cạnh bàn, dùng ngón tay vẽ một vòng tròn trên bàn.
- Hạ gia hiện tại khó khăn chính yếu nhất chính là mua được đủ hàng hóa thương phẩm, đúng không?
Đôi mắt đẹp Hỏa Phượng Hoàng nhìn về phía Hạ Phi Long.
Hạ Phi Long không tự chủ được gật đầu.
- Đúng!
Nếu là bằng hữu của Hạ Ngôn, Hạ Phi Long tự nhiên đối đãi khách sáo. Hơn nữa, ông nhìn thấy huân chương màu vàng trước ngực Hỏa Phượng Hoàng, trong lòng sớm đã chấn động.
Ở thời điểm Hạ Ngôn cùng Hỏa Phượng Hoàng nói chuyện, Hạ Phi Long cùng các trưởng lão đều chỉ lắng nghe cũng không ngắt lời.
- Ngươi hẳn là biết Hãng buôn Chu Vận chứ?
Hỏa Phượng Hoàng không nhanh không chậm nói.
Hạ Ngôn lại gật gật đầu.
Hãng buôn Chu Vận là hãng buôn lớn thứ hai trên đại lục. Tuy nhiên, Hãng buôn Chu Vận này cũng không phải một liên minh, mà là một hãng buôn độc lập tính cách gia đình. Khác với Hãng buôn Bác Vũ. Hãng buôn Bác Vũ là một liên minh thương nghiệp.
Cho nên, luận về thực lực chính thể, Hãng buôn Chu Vận không bằng Hãng buôn Bác Vũ. Nhưng nếu xuất ra một đám hãng buôn riêng lẻ cùng so sánh với Hãng buôn Chu Vận, thì thực lực Hãng buôn Chu Vận, không thua bất cứ một hãng buôn nào.
Tuy rằng HạNgôn không quan tâm nhiều tới chuyện buôn bán, nhưng cũng nghe nói qua về hãng buôn lớn thứ hai trên đại lục này.
- Ta có nghe nói qua, chẳng lẽ, cô quen biết người của Hãng buôn Chu Vận?
Hạ Ngôn nghe Hỏa Phượng Hoàng đề cập tới Hãng buôn Chu Vận, trong lòng cả kinh đoán ra đại khái.
Nếu có thể được Hãng buôn Chu Vận trợ giúp, vậy vấn đề sẽ trở thành đơn giản rồi.
- Quen biết, hơn nữa tổng quản Hãng buôn Chu Vận, đang trên đường đi tới thành Ngọc Thủy. Có lễ ngày mai sẽ đến thành Ngọc Thủy. Đến lúc đó, Hạ gia các ngươi phái người trao đổi với hắn là được. Yên tâm đi, hắn sẽ không đưa ra điều kiện gì hà khắc lắm đâu.
Hỏa Phượng Hoàng khẽ chu miệng nói.
-Ổ!
Nghe vậy, Hạ Ngôn cùng chấn động toàn thân.
Hãng buôn Chu Vận kia, không ngờ lại phái tổng quản tới trao đổi chuyện sinh ý cùng Hạ gia. Điểu này, khẳng định có liên quan cùng Hỏa Phượng Hoàng. Hỏa Phượng Hoàng có thể sai bảo tổng quản Hãng buôn Chu Vận đến thành Ngọc Thủy họp tác cùng Hạ gia, vậy thân phận của Hỏa Phượng Hoàng?
Hai mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng nhìn Hỏa Phượng Hoàng.
- Ngươi đáp ứng hay không đáp ứng?
Hỏa Phượng Hoàng lông nhướng mày lên, nhìn Hạ Ngôn dò hỏi.
- Đáp ứng cái gì?
Hạ Ngôn theo bản năng hỏi lại.
- Ngươi...
Hỏa Phượng Hoàng trợn tròn đôi mắt đẹp:
- Vừa rồi ta đã nói, ta giúp ngươi khó khăn này, ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện.
- Điều kiện gì?
Hạ Ngôn lại hỏi.
- Là điều kiện...
Hỏa Phượng Hoàng trầm ngâm một chút, bỗng nhiên lại bật cười “hì hì” nói:
- Ta còn chưa nghĩ ra. Cơ hội này không thể tùy ý lãng phí được, chờ ta chậm rãi suy nghĩ. Ngươi trước tiên hãy trả lời đáp ứng hay không đáp ứng đi. Ngươi nếu không đáp ứng, ta sẽ bảo tổng quản Hãng buôn Chu Vận quay về.
Tộc trưởng Hạ Phi Long cùng các vị truớng lão đều đưa mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, trên mặt đều lộ ra vẻ kích động.
Bọn họ đều biết thực lực của Hãng buôn Chu Vận, nếu Hạ gia có Hãng buôn Chu Vận tương trợ, thì quá tốt.
- Cô không nói điều kiện gì, ta làm sao đáp ứng chứ? Tuy nhiên ta có thể cho cô một lời hứa, chỉ cần ta đủ khả năng, ta có thể đáp ứng với cô. Đương nhiên, điều kiện của cô không thể khiến ta vi phạm quy tắc làm việc của ta!
Hạ Ngôn suy nghĩ một lúc rồi nói.
- Điều này là đương nhiên!
Trong đôi mắt đẹp của Hỏa Phượng Hoàng thoáng hiện lên một vẻ đắc ý: mưu kế được thực hiện, nhận được lời hứa của Hạ Ngôn này, mới là mục đích chính của Hỏa Phượng Hoàng.
-Tốt lắm, ngày mai tổng quản Kiều Đại Sơn của Hãng buôn Chu Vận, sẽ đến Hạ gia các ngươi. Hạ Ngôn! Ta đi trước, ngươi xử lý tốt chuyện của ngươi nhanh lên, ta chờ ngươi đấy.
Hỏa Phượng Hoàng nói xong, khẽ xoay thân mình mềm mại bước mau ra khỏi Nghị sự đường Hạ gia.
Thoáng một cái liền biến mất trong tầm mắt mọi người.
Hỏa Phượng Hoàng này tới cũng nhanh đi cũng nhanh, Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão Hạ gia còn chưa kịp có phản ứng, Hỏa Phượng Hoàng đã rời đi rồi
- Hạ Ngôn! Hỏa Phượng Hoàng này là ai? Không ngờ nàng có thể sai bảo tổng quản Hãng buôn Chu Vận đến nói chuyện hợp tác với Hạ gia!
Hạ Trường Hà hít vào một hơi, kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn hỏi.
- Ta chỉ biết thân phận của nàng là dong binh lục cấp, về phần mặt khác, ta hiểu biết cũng không nhiều. Tuy nhiên, nếu Hãng buôn Chu Vận sẽ hợp tác cùng chúng ta, vậy mối hàng hóa của chúng ta sẽ không có vấn đề gì nữa. Tộc trưởng, và các vị trưởng lão! Chuyện tiếp theo các người thương nghị cụ thể như thế nào thì làm đi, về phần tiền tài, không có vấn đề gì, ta có cũng đủ tài chính để duy trì cho Hạ gia.
Hạ Ngôn quay sang nói với Hạ Phi Long.
Nghe Hạ Ngôn nói có cũng đủ tài chính, sắc mặt Hạ Phi Long cùng các trưởng lão đều có chút biến hóa.
-Tốt!
Hạ Phi Long cùng các trưởng lão đều gật đầu lên tiếng trả lời.
Nghị sự xong, Hạ Ngôn, tộc trưởng Hạ Phi Long cùng các trưởng lão, cùng nhau rời Nghị sự đường.
Hạ Phi Long bắt đầu sai người triệu tập tất cả con cháu trong gia tộc, bao gồm tất cả con cháu trực hệ cùng với dòng thứ.
Địa điểm tập họp là ở quảng trường phía trước từ đường. Mỗi ngày lễ trọng đại trong năm, con cháu gia tộc chỉ cần có thể đúng lúc chạy về, đều phải đến đây tập họp, sau đó tiến hành nghi thức tế bái.
Tuy nhiên lúc này đây tập họp hiển nhiên không có liên quan gì tới ngày lễ hội hàng năm.
- Tộc trưởng lệnh cho chúng ta tập trung ở trước từ đường, không biết vì chuyện gì.
- Tới nơi nhìn xem, có lẽ là có chuyện gì trọng yếu phải tuyên bố.
Từng con cháu gia tộc, đều rất nhanh rảo bước về hướng từ đường tổ tông.
Hạ Ngôn nâng linh vị mẫu thân trong tay, cũng đã tới trước từ đường. Trên quảng trường lúc này đã tụ tập mấy trăm con cháu gia tộc. Mọi người tới nơi này rồi liền im lặng nghiêm trang không có bàn tán xôn xao nữa.
Ở trước mặt từ đường tổ tông, bọn họ tự nhiên cảm thấy trong lòng có một loại áp lực đè nặng.
“Con cháu Hạ gia ta, trên mặt thực lực so với các đại gia tộc còn có chênh lệch rất lớn. Lần này đan dược ta luyện chế thật ra có thể lưu lại gia tộc. Con cháu gia tộc có biểu hiện ưu tú đều có thể nhận được thưởng cho đan dược để trợ giúp tu luyện. Trong gia tộc nếu có thể đồng thời xuất hiện năm Linh Sư, vậy cũng có thể sống yên ở thành Tử Diệp.” Hạ Ngôn đứng ở trước từ đường, trong lòng suy nghĩ tới tương lai của Hạ gia...