Mục lục
[Dịch] Linh La Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Linh lực ở trong không gian dồn ép lẫn nhau, giống như mấy bọt khí to lớn vậy. mặt ngoài không ngừng Phá vỡ ra vô số lỗ thủng, nhưng lại không có tiêu tán mà càng hung ác va chạm xé rách lẫn nhau. Mặt đất xung quanh phía dưới chịu những năng lượng va chạm này hoàn toàn hóa thành bột phản. Đinh núi trùng trùng điệp điệp đều bị san thành bình địa.

- Hừ. bằng vào thực lực hai người các ngươi còn chưa làm gì được ta!

Nhuận Khánh Hải một thân trường bào phồng lên bao phủ toàn thân, linh lực lưu động tỏa ra trước người dân dán ngưng tụ thành một viên cầu phảng phất giống như thực thể. Vô số đạo khí xoáy dùng mắt thường có thể thấy được sinh ra bốn phía viên cầu. rồi sau đó chậm rãi chuyển động ra bôn phía bên ngoài.

- Giết!

Mạnh Đào khẽ quát một tiếng, hàm răng cắn chặt, thân thể ở trong không gian đột nhiên lao ra ngoài sau đó phía trước người hăn liên xuất hiện một đạo kiếm quang màu xám. Từng đạo quang mang màu xám phun ra nuốt vào không ngừng phóng ra không gian xung quanh. Mỗi một kiêm quang này đều ẩn chứa năng lượng cường đại cho dù là người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cũng không thể chống đỡ kiếm quang này cho dù là một lúc.

“Tê”

Kiếm khí lực công kích đáng sợ không gì sánh được trong nháy mắt đánh tới trước người Nhuận Khánh Hải. Cùng lúc đó Mạnh Đào nháy máy cho Hùng Trạch Thì. Chỉ thấy hắn vung cánh tay lên. không ngờ cũng hoàn toàn bao phủ thân hình Hạ Ngôn trong màn kiếm quang.

Trong lần giao thử thăm dò dừa rồi lực lượng do hai người Mạnh Đào và Hùng Trạch Thì phóng thích đã xem Hạ Ngôn là mục tiêu công kích. Chỉ là Hạ Ngôn phóng xuất ra Đại Hỗn Độn Thuật hình thành một tầng phòng ngự xung quanh thân thể. ngăn trở toàn bộ lực lượng của hai người ở bên ngoài. Dù sao. đa số lực lượng của hai người bọn họ đều bị Nhuận Khánh Hải ngăn cản. Hạ Ngôn chi phải đối mặt với dư ba mà thôi

Hiện tại Mạnh Đào trực tiếp sử dụng thần khí công kích của mình, dường nhu muốn nhân cơ hội giết chết Hạ Ngôn Cho dù bị cao tầng Lang Tà Điện biết được chuyện này. hắn cũng có thể tìm được lý do trốn tránh trách nhiệm, cứ nói là trong khi chiến đấu kịch liệt cùng với Nhuận Khánh Hải nên tạo thành ngộ thương đối với Hạ Ngôn. Hơn nữa. trận chém giết này cũng là Nhuận Khánh Hải chủ động xuất thủ trước, hai người bọn họ chỉ là bị bắt buộc phải phản kích mà thôi.

Mạnh Đào đã có tính toán trước, dùng ánh mắt ra dấu cho Hùng Trạch Thì cách đó không xa một cái. Hùng Trạch Thì Lúc này cũng phản ứng lại. đồng dạng thúc dục thần khí công kích bao phủ về phía hai người Hạ Ngôn và Nhuận Khánh Hải.

Theo bọn họ thấy đánh chết Hạ Ngôn chỉ là cảnh giới Thiên Thần nhị cấp này. cùng không phải việc khó. Hạ Ngôn mặc dù ở Lôi đài chiến tinh anh thiên tài Lang Tà Giới vừa rồi biếu hiện rất không tệ. nhưng chung quy Chỉ có cảnh giới Thiên Thần nhị cấp. hai người bọn họ lại đều là cảnh giới Thiên Thần cửu cảp. Cho dù Hạ Ngôn có Pháp tắc Thần khí cũng không có khả năng chống lại bọn họ.

- Hừ!

Nhuận Khánh Hải nhướng mày. trên mặt huyết sắc lập tức dâng lên. dường như vận chuyển linh lực tới cực hạn. không ngờ phát ra thanh âm sắm sét vang dội.

“ Ầm rắc”

Ngay tại thời điểm công kích của hai người Mạnh Đào và Hùng Trạch Thì đến gằn sát Nhuận Khánh Hải và Hạ Ngôn bên trong linh lực Nhuận Khánh Hải ngưng tụ đột nhiên một đạo kiếm quang màu đen nhanh chóng lao ra. hiển nhiên cũng là một kiện thần khí công kích cửu cấp.

Sau khi kiếm quang màu đen bắn ra lập tức hình thành một hình bán cầu màu đen thật lớn. hoàn toàn ngăn cản kiếm khí của hai người Mạnh Đào và Hùng Trạch Thì. Hạ Ngôn ở phía sau Nhuận Khánh Hải cũng không có lọt vảọ bất cử công kích gì. Thoạt nhìn công kích do hai người này hợp lực phóng ra cũng không thể đột phá kiêm khí của Nhuận Khánh Hải.

“ Không ngờ thực lực của Nhuận Khánh Hải này tăng nhiều như vậy

Mạnh Đào nhìn thấy kiếm quang màu đen kia. trong lòng lập tức chấn động, ánh mắt liên tục xoay chuyển.

- Mạnh Đào! Nhuận Khánh Hải này dường như cách cảnh giới Thiên Thần cửu cấp trung kỳ cũng đã không xa. hiện tại chúng ta giao thủ với hắn Chỉ sợ không thu được ích lợi gì.

Hùng Trạch Thì lập tức truyên âm nói với Mạnh Đào.

- ừ. chúng ta lui trước, sẽ tìm cơ hội sau.

Mạnh Đào lúc này gật đầu nói.

Sau khi linh lực trong cơ thể hai người lại lóe lên. ngay lập tức lui về phía sau mấy vạn thước, tránh khỏi dư ba của kiếm quang màu đen do Nhuận Khánh Hải phóng thích ra.

- Đáng giận! Tên Nhuận Khánh Hải này tốc độ tiến bộ lại nhanh như vậy.

Sau khi lùi đến xa xa. sắc mặt Mạnh Đào tối sầm lại. thanh âm trầm thấp nói.

- Có Nhuận Khánh Hải ở đây sợ rằng chúng ta khó có thể tìm được cơ hội xuất thủ với Hạ Ngôn kia.

Hùng Trạch Thì cũng nhíu mày nói. ánh mắt nhìn hai đạo nhân ảnh ở ngoài hai vạn thước xa xa.

- Thời gian còn rất nhiều, cuối cùng sẽ tìm được cơ hôi. Cho dù giết không chết hắn cũng phải quấy phá việc bọn chúng thu thập hỗn độn chi lực ở trong Không gian Hỗn Độn.

Mạnh Đào lắc đầu cười lạnh nói.

- Hắc hắc! Lúc này Hỗn Độn chi lực bọn họ muốn thu thập đã bị chúng ta phá hủy. Vừa rồi bọn họ tìm được điểm khí trời sinh hỗn độn chi lực kia. hiện tại cái gì cũng không còn lại nữa.

Hùng Trạch Thì ánh mắt chớp chớp, đắc ý cười nói.

Hai người Hạ Ngôn và Nhuận Khánh Hải phát hiện điểm khí trời hỗn độn chi lực đúng là đã hoàn toàn biến mất trong chiến đấu kịch liệt vừa rồi. Những Hỗn Độn chi lực kia cũng hoàn toàn tiêu tan.

- Hai tên hỗn đản này! Hạ Ngôn, hai người này hiển nhiên là nhắm vào chúng ta!

Nhuận Khánh Hải sau khi một kiếm bức lui hai người, ánh mắt đảo qua. nhìn thấy điểm khí trời Hỗn Độn chi lực kia đã không còn tồn tại nữa. tức giận nói.

- Nếu lúc này không giáo huấn bọn hắn một chút, bọn họ khẳng định sẽ vẫn đi theo chúng ta. sau đó không ngừng quắv phá khiến cho chúng ta không thể thu thập Hỗn Độn chi lưc.

- Chúng ta phải làm sao bây giờ?

Hạ Ngôn cũng nhìn hai đạo bóng đen ở ngoài vạn thước kia nhíu mày hỏi.

Nếu thực lực của mình đủ mạnh sợ rằng cũng xuất thủ giết chết hai tên này rồi. Hiện tại thực lực không đủ. căn bản không làm được gì.

- Hạ Ngôn! Ta sẽ đi đuổi bọn chúng đi.

Nhuận Khánh Hải suy nghĩ một chút đưa mắt nhìn Hạ Ngôn nói.

- Nếu thật sự không được, ta cũng Chỉ có hạ sát thủ.

“Phốc”

Thân ảnh Nhuận Khánh Hải lóe lên rất nhanh tiếp cặn phía hai người Mạnh Đào. đồng thời lại tụ tập linh lực tiếp tục thi triển đạo kiếm quang màu đen phóng ra.

- Hai người các ngươi nếu không đi. đừng trách ta hạ thủ vô tình!

Nhuận Khánh Hải quát lên.

- Ha ha! Nhuận Khánh Hải. ngươi cho rằng chúng ta thật sự sợ ngươi sao?

Mạnh Đào cười ha hạ linh lực lập tức bắt đầu vận chuyển.

- Đại Bạo Viêm Thuật!

“Phốc phốc”

Một ngọn lửa hình tròn trong nháy mắt hình thành trong không gian, lan tràn thằng đến tận chân trời trong mơ hồ có thể thấy được lôi vân ân hiện phía trên.

Đại Bạo Viêm Thuật này cũng là một loại thần thông cửu cấp uy lực rất lớn. Đồng dạng là thần thông cửu cấp. ở trong tay người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cửu cấp uy lực so với ở trong tay người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cảp thấp đúng là cách biệt một trời. Những ngọn lửa này sau khi xuất hiện, toàn bộ không gian đều lập tức trở nên khô nóng, một mảnh hơi nước cũng từ trên mặt đất không ngừng bốc lên.

- Đi tìm chết đi!

Hùng Trạch Thì cũng nhân cơ hội thúc dục thần khí công kích của mình hung hãng phát động công kích đánh vào phía sườn Nhuận Khánh Hải.

“Oanh long*’

Lực lượng ba người trực tiếp va chạm cùng một chỗ. lại là một trận đất rung núi chuên. Trên bức tường không gian khăp nơi đều là những hồ thủng khủng bố màu đen.

- Không tổt!

Đúng lúc này. ánh mắt Nhuận Khánh Hải nghiêm nghi nhìn thấy một đám lôi vân màu xám trên bầu trời đột nhiên sáng lên rât nhiêu. Ngay khi Nhuận Khánh Hải nói ra hai chữ “không tốt” này. trong đám lôi vân màu xám kia một mảnh lồi quang liền trút xuổng. Những lôi quang này ước chừng có trên trăm tia. tốc độ mau lẹ vô cùng, trong nháy măt đã đánh tới đỉnh đầu ba người.

- Tránh mau!

Ba người Nhuận Khánh Hải phản ứng đều cực nhanh trong một phần mười giây đó liền thúc dục linh lực đến cực hạn. vất vả tránh khỏi trên trăm Hỗn Độn lôi đình màu xám kia.

Hỗn Độn lôi đình đánh trên mặt đất lập tức khiến cho một mãnh địa vực hình thành một hố lớn rất sâu. trên mắt đất màu đen loang lổ. chi chít vết nứt nhìn thấy ghê người.

- ồ? Kia là cái gì?

Mạnh Đào cả kinh nói.

Đúng lúc này một cỗ hương thơm kỳ lạ trong nháy mắt lan tỏa tràn ngập trong không gian xung quanh. Nơi phát ra mùi hương náy đúng là nơi mà Hỗn Độn lôi đình vừa đánh xuống. Trên đinh một tòa núi nhỏ kia có một gốc thực vật màu xám. trên đỉnh tựa hồ có một viên quả hình hồ lô nhỏ bé. Hương thơm này đúng là từ quả đó lan tỏa ra.

- Đây...đây chẳng lẽ là Lôi Đình Thần Quả?

Nhìn thấy khỏa quả này đột nhiên xuất hiện. Hùng Trạch Thì cũng có chút nói lắp ba lắp bắp.

- Không sai hơn nữa giống Lôi Đình Thần Quả trong truyền thuyết như đúc. dường như sắp thành thục, hương thơm này...

Mạnh Đào kích động nói.

Chi ngửi được mùi hương này cũng khiến cho con người toàn thân thư sướng, dường như tất cả kinh mạch đều không ngừng khuếch trương, những không gian nhỏ trong kinh mạch đều đang rục rịch.

- Ha ha ha! Không nghĩ tới chúng ta có thể gặp được bảo vật trong truyền thuyết, ngay cả trong bảo khố Long Dương Cung tại Lang Tà Điện chúng ta cũng không có loại Lôi Đình Quả này.

Hùng Trạch Thì có vẻ mừng như điên, trên mặt một mảnh hồng quang, trong ánh mắt tràn đầy tham lam.

- Nhuận Khánh Hải! Hiện tại còn đánh nữa không?

Mạnh Đào chuyên mắt nhìn Nhuận Khánh Hải nói.

Ngay tại lúc hắn lên tiếng NÓI cũng đồng thời truyền âm nói với Hùng Trạch Thì:

- Hùng Trạch Thi! Ngươi giữ chân Nhuận Khánh Hải trước, đợi hái xong khỏa quả này chúng ta lập tức rời Không gian Hỗn Độn đi.

Có Lôi Đình Quả này. ngay cả mục đích ban đầu bọn họ tiến vào Không gian Hỗn Độn bọn họ cũng không quan tâm. Bởi vậy có thể thấy được khỏa Lôi Đình Quả này giá trị đối với bọn họ đến mức nào.

- Được!

Hùng Trạch Thì lập tức đáp.

- Hạ Ngôn! Lại đây. nơi này có một khỏa Lôi Đình Quả, tuyệt đối không thể đề hai tên hỗn đán này lấy đi.

Nhuận Khánh Hải cũng không để ý đến lời nói của Mạnh Đào. mà truyền âm nói với Hạ Ngôn đang ở ngoài vạn thước.

- Lôi Đình Quả là cái gì?

Hạ Ngôn kinh ngạc tmyẻn âm hỏi cái tên này cũng là lân đầu tiên Hạ Ngôn nghe nói tới. Mới vừa rồi Hạ Ngôn còn đang nghi hoặc vì sao ba người không đánh nữa. hiện tại nghe vậy Hạ Ngôn liền hiểu được có thể là bởi vì phát hiện đồ vật Lôi Đình Quả này mới khiến cho ba người dừng tay lại.

- Cứ lại đây trước đă.

Nhuận Khánh Hải không có thời gian giải thích.

“Đây là...đây là Lôi Đình Quả sao? Hương thơm thật ngào ngạt!”

Lúc này Hạ Ngôn di động thân hình Phi lại gần đây. chỉ là còn chưa tới gần đã ngửi được một cỗ hương thơm ngào ngạt. Hương thơm này dường như cũng có thể giúp người tu luyện gia tăng thực lực.

- Nhuận Khánh Hải! Đi chết đi.

Hùng Trạch Thì đột nhiên triển động thân hình, đánh về phía Nhuận Khánh Hải. Mà lúc này. Mạnh Đào cũng động thân Phi về phía Lôi Đình Quả muốn trực tiếp hái lấy.

- Chết tiệt!

Nhuận Khánh Hải phẫn nộ rống lên một tiếng, vội vàng vận chuyển linh lực. ngăn công kích của Hùng Trạch Thì đối với mình lại. Chỉ là hắn muôn phân ra một phân lực lượng đi ngăn cản động tác của Mạnh Đào hiển nhiên có chút cố hết sức.

“Ba ba”

Lực lượng Nhuận Khánh Hải phân ra trực tiếp bị nắm quyền của Mạnh Đào đánh nát.

- Hắc hắc! Lôi Đình Quả...

Trên mặt Mạnh Đào tràn đầy vẻ đắc ý âm hiểm cười, cánh tay duỗi ra. một đạo linh lực phóng thích ra muốn cuốn khỏa Lồi Đình Quả Thực này vào trong tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK