Đây là một cái thế giới nhiều màu sắc rực rỡ, ngay cả ánh sáng đều là màu sắc mê người. Trong không gian Thâm Uyên Vô Tận này, linh lực và lực lượng pháp tắc Phi thường ổn định, hoàn toàn tìm không thấy bóng dáng của mười bảy tầng phía trên.
“Nơi này chính là tầng Thứ mười tám của Thâm Uyên Vô Tận?”
Cảnh tượng trước mắt hoàn toàn khác xa so với trong tưởng tượng, khiến cho Hạ Ngôn trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng, quả thực hắn nghĩ rằng minh rơi vào trong cảnh mộng. Tầng thứ mười tám này khác biệt hoàn toàn với mười bảy tầng phía trên, thật sự là quá rộng lớn!
“Vù!”
Lúc này, trong không gian xuất hiện dao động lực lượng pháp tắc, rồi một dáng người uyển chuyển dần hiện ra, Hạ Ngôn lập trung ánh mắt nhìn lại chính là đại nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.
Hiển nhiên, khi Hạ Ngôn vừa tiến vào tầng mười tám Thâm Uyên Vô Tận, vị Chưởng Khống Giả đại Nhân này liền biết ngay. Cho nên lúc này mới hiện thân ra gặp Hạ Ngôn!
- Ra mắt Chưởng Khống Giả đại nhân!
Hạ Ngôn vội khom mình thi lễ, Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận đầu tiên là cứu tính mạng của mình từ trong tay Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, rồi sau đó lại chì dẫn cho mình không ngừng xâm nhập Thâm Uyên Vô Tận. Nếu không nhờ có vị Chưởng Khống Giả này, Hạ Ngôn cũng không có thể nhanh như vậy đã đạt tới cảnh giới lực lượng pháp tắc đại viên mãn.
- Không cần đa lễ!
Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nhẹ nhàng phất bàn tay ngọc, mặt mang đầy vẻ tươi cười nhìn Hạ Ngôn:
- Không tệ! Không ngờ ngay cả pháp tắc đều đạt tới đại viên mãn, nhanh hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của ta
- Chủ yếu là nhờ có Tháp Thời Gian của Chưởng Khống Giả đại nhân. Nếu không ta muốn đạt tới lực lượng pháp tắc đại viên mãn, cũng không biết còn phải trải qua bao lâu nữa.
Hạ Ngôn trịnh trọng nói.
- Dù vậy, cũng cực kỳ không dễ dàng. Tu luyện giả bình thường, chỉ sợ tiêu phí thời gian mấy ức năm, cũng không có thể làm cho linh hồn cùng pháp tắc của mình đạt tới cảnh giới đại viên mãn.
Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận khẽ gật đầu nói tiếp:
- Thế nào? Tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận của ta, có phải rất đẹp hay không?
- Ồ?
Hạ Ngôn ngạc nhiên, không nghĩ tới Chưởng Khống Giả lại đột nhiên hỏi hắn vấn đề này.
Tuy nhiên Hạ Ngôn phản ứng cũng rất nhanh, lập tức gật đầu lia lịa nói:
- Tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận này, là địa phương ta nhìn thấy đẹp nhất.
- Khách khách...
Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận lập tức cười đến run hết cả người.
“Quả nhiên vẫn là nữ nhân, thực lực dù có cường đại mấy đi nữa, đúng là vẫn không tránh khỏi bản tính của nữ nhân như vậy.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt ngắm nhìn Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.
- Coi như ngươi may mắn! Người bình thường cũng không có phúc được thấy như vậy! Tu luyện giả có thể đi vào tầng Thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận, gần như đều là cảnh giới Thần chủ. Mà tu luyện giả cảnh giới Thần chủ nếu không được ta cho phép, cũng không dám bước vào tầng Thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận của ta
Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận hơi híp lại ánh mắt xinh đẹp nói.
- Ta quả thật may mắn!
Hạ Ngôn gật gật đầu đập.
- Tốt lắm! Ngươi đi gặp Thương Đồ đi, Vạn Long Đàm ở ngay tại phía bắc cách chỗ này khoảng trăm vạn dặm. Trên đường gặp phải tất cả thú tộc, không nên trêu chọc chúng, chúng cũng sẽ không đụng tới ngươi.
Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nói vừa đứt lời, liền biến mất Mặc dù hiện tại linh hồn và pháp tắc của Hạ Ngôn đều đạt tới cảnh giới đại viên mãn, cũng vô phương biết Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận rời đi như thế nào.
“Phương bắc trăm vạn dặm?” Hạ Ngôn nhìn về phía phương bắc: “Đây là địa phương Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận chính mình tĩú ngụ, nên làm cho xinh đẹp một chút cũng đúng là bình thường.”
Hạ Ngôn thầm gật đầu, ngay sau đó, dĩ nhiên rất nhanh Phi hành về hướng bắc.
“Ồ?”
“Sao lại có nhiều dã thú Như vậy?”
“Những con đã thú này có thực lực thấp kém. tương đương với cảnh giới Linh Hoàng của nhân loại, có thực lực bậc cao, không ngờ tương đương với cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ của nhân loại.”
Hạ Ngôn Phi hành rất nhanh, phát ra thần thức dò tra, phát hiện có rất nhiều dã thú. Cũng có rất nhiều con dã thú phát hiện Hạ Ngôn, tuy nhiên chúng cũng không có dùng hành động gì đối phó với Hạ Ngôn, thật giống như không nhìn thấy Hạ Ngôn vậy.
Không chỉ có rất nhiều dã thú ở chỗ hoang vu này, Hạ Ngôn còn nhìn thấy rất nhiều kiến trúc xinh đẹp. Dùng thần thức tra xét, Hạ Ngôn phát hiện trong những kiến trúc này cũng có rất nhiều khí tức cường đại, dường như toàn bộ đều là các loại thú tộc, trong đó chỉ sợ có không ít Thần thú cấp bậc Thần chủ.
“Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, vì sao lại để nhiều dã thú như vậy sống ở trong này?” Hạ Ngôn lắc đầu khó hiểu.
Quảng đường trăm vạn dặm, Hạ Ngôn chỉ tốn thời gian chốc lát, liền đến một cái hồ nước thật lớn màu xanh biếc. Nước trong hồ trong suốt, mặt hồ yên tĩnh. Ánh sáng phàn chiếu trên mặt hồ màu. sắc rực rỡ, đẹp Phi thường.
“Đây là Vạn Long Đàm?ݠHạ Ngôn nhìn hồ nước, thật sự nước hồ không tối đen như trong tưởng tượng.
“Hẳn là đây rồi, cũng không biết Thương Đồ tiền bối ở chỗ nào trong Vạn Long Đàm.” Hạ Ngôn nhíu mày, trầm tư một lát, cũng không có lập tức tiển vào trong hồ nước
“Thương Đồ tiền bối.” Trầm ngâm một lát, Hạ Ngôn hít một hơi lớn tiếng gọi, thanh âm vang đội khắp hồ nước, đồng thời thẩm thấu xuống tận đáy hổ. Với năng lực của Hạ Ngôn hiện tại, làm được điều này căn bản không Khó gì.
Rất nhanh, phía trên mặt hổ liền có động tĩnh, từng gợn sóng nước từ giữa hồ nước lan rộng ra phía ngoài. Thời gian sau chừng hai ba lần hô hấp, ở giữa hồ bắt đầu phun lên nhiều bọt nước, rất nhanh một bóng người màu trắng hiện ra trong mắt Hạ Ngôn. Người này cũng trông thấy Hạ Ngôn.
- Ngươi là đang gọi ta?
Người áo trắng này cũng không có trồi lên mặt nước, mà ở ngay tại mặt nước nhìn Hạ Ngôn hỏi.
- Ngài là Thương Đồ tiền bối?
Hạ Ngôn nhìn người áo trắng, chớp chợp mắt, sau đó hỏi để xác nhận.
- Đúng vậy, ta chính là Thương Đồ. ngươi là ai? Như thế nào xuất hiện ở đây?
Thương Đồ nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn, mang theo một cỗ uy nghiêm tự nhiên. Tuy nhiên cũng không khiến Hạ Ngôn có phản cảm.
- Ta tên là Hạ Ngôn! Là đặc biệt đến tới đây tìm gặp Thương Đồ tiền bối ngài.
Hạ Ngôn không chút chần chừ nói rất nhanh.
- ồ?
Thương Đồ khẽ nhíu mày.
- Ta là người thừa kế của Thương Hà tiền bối.
Hạ Ngôn tiếp theo lại nói một câu, những lời này khiến sắc mặt Thương Đồ hơi biến đổi. Nguyên vốn mặt nước đã tĩnh lặng trở lại, lập tức nồi lên sóng gió dữ dội
- Thương Hà?
- Ngươi thu được nhẫn Linh La?
Thân ảnh của Thương Đồ ở dưới nước di chuyển tới gần chỗ Hạ Ngôn, Hạ Ngôn có thể nhìn thấy rõ ràng Thương Đồ ở dưới mặt nước.
- Đúng vậy!
Hạ Ngôn gật đầu, ngay sau đó ngưng tụ nhẫn Linh La theo trong cơ thể ra ngoài, một cái nhẫn phong cách cồ xưa hiện ra trên tay Hạ Ngôn, từng vầng linh lực màu vàng vờn quanh.
- Đúng chính là nhẫn Linh La!
Thương Đồ gật đầu:
- Nói xem chuyện gì xảy ra?
Lúc này, Thương Đồ đã bình tĩnh trở lại, nhìn Hạ Ngôn hỏi.
Tiếp theo đó. Hạ Ngôn kề lại một lần chuyện mình trải qua như thế nào thu đuợc kế thừa của Thương Hà, còn có thêm một ít tin tức mình biết được, đều toàn bộ nói ra.
Nghe xong Hạ Ngôn nói hết thảy, một hồi lâu sau Thương Đồ cũng không nói gì.
Ước chừng qua thời gian cạn một phần ba chén trà nhỏ, Thương Đồ mới rốt cục chậm rãi hít vào một hơi nói:
- Nhất định là Thương Ẩn giết Thương Hà con ta Tên chết tiệt hỗn đản Thương Ẩn này, thật đáng chết! Đáng tiếc, ta không thể rời khỏi Vạn Long Đàm, càng không thể rời Thâm Uyên Vô Tận, bằng không ta nhất định phải tự tay giết chết tên khốn đó.
Giọng nói của Thương Đồ dường như rất bình tĩnh, nhung Hạ Ngôn vẫn có thể cảm nhận được trong đó chứa đầy bi Thương và phẫn nộ.
- Thương Đồ tiền bối! Nghe đại nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nói, ngài bị trứng một loại kịch độc linh hồn, mới không thể không ở lại Vạn Long Đàm này.
Hạ Ngôn chần chừ một lát, rồi hỏi
- Đúng vậy!
Thương Đồ không chút do dự, nói thẳng ra với Hạ Ngôn:
- Ta sở dĩ trúng độc, cũng là vì tên Thương Ẩn kia. Khắp Thần Châu, Chỉ có Vạn Long Đàm Thâm Uyên Vô Tận này mới có thể trấn áp độc tính của nó. Tuy nhiên mặc dù tạm thời trấn áp, loại kịch độc này vẫn đang không ngừng ăn mòn linh hồn của ta. Sớm hay muộn ta cũng phải chết bởi loại kịch độc linh hồn này.
Ánh mắt của Thương Đồ nhìn Hạ Ngôn chăm chú:
- Ngươi còn chưa có đạt tới cảnh giới Thần chủ?
- Đúng! Tuy nhiên linh hồn và pháp tắc của ta đều đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn.
Hạ Ngôn gật đầu.
- Tốt lắm! Tốt lắm!
Thương Đồ gật đầu lia lịa
- Hạ Ngôn! Ngươi sớm hay muộn sẽ bước vào cảnh giới Thần chủ. Hôm nay ngươi có thể tới nơi này gặp ta, đã nói lên ngươi là người có phẩm hạnh xứng đáng nhận kế thừa của ta Tương lai ngươi có thực lực, nhất định phải báo thù cho chúng ta
- Báo thù?
Hạ Ngôn khẽ nhíu mày:
- Nếu ta có đủ thực lực, nhất định sẽ giết chết Thương Ẩn kia.
Chi nhíu, mày một cái, ngay sau đó Hạ Ngôn nói rất kiên định. Thương Ẩn trước đó từng ra tay muốn đánh chết Hạ Ngôn, Hạ Ngôn đương nhiên sẽ tìm mọi biện pháp báo thù, cho dù chì vì bản thân mình. Hạ Ngôn cũng không có khả năng buông tha Thương Ẩn. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn phải có đủ thực lực. Không có đủ thực lực mà đi tìm Thương Ẩn báo thù, đó chính xác là tìm chết.
- Tốt!
Thương Đồ vui mừng gật đầu:
- Hạ Ngôn! Ngươi cũng biết Vạn Long Đàm này, vì sao có thể trển áp kịch độc ăn mòn liúhhồnta chứ?
Hạ Ngôn lắc đầu.
- Vạn Long Đàm này vốn trước đây là chỗ tu luyện của Thần thú Thanh Long. Trong Vạn Long Đảm có long khí vô cùng vô tận, chính là những long khí này đã tĩấn áp kịch độc ăn mòn linh hồn ta Nếu không có những long khí này, e là linh hồn của ta sớm đã đã bị ăn mòn mai một rồi.
Thương Đồ nhìn lên mây mù màu sắc rực rỡ xa xa nói.
- Thần thú Thanh Lọng?
Hạ Ngôn trợn to mắt kinh ngạc.
Tứ đại Thần thú có thể ngay mặt chống lại người chủ đầu tiên của Thần Châu? Thần thú Thanh Long, chính là một trong tứ đại Thần thú lúc trước bị chủ nhân Thần Châu thiết kế trấn áp. Mặc dù là chủ nhân Thần Châu cũng không thể ngay mặt phong ấn tứ đại Thần thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ!
Tứ đại Thần thú là bốn con Thần thú mạnh nhắt Sau này tuy rằng cũng có một số Thần thú xuất hiện, nhưng thực lực của chúng đều kém xa tứ đại Thần thú này.
- Đúng vậy! Thanh Long một trong tứ đại Thần thú, đó là khởi nguyên của Vạn Long Đàm này. Mà hiện tại, tứ đại Thần thú đều sớm đã rời khỏi Thần Châu rồi.
Thương Đồ gật đầu, lại nói tiếp:
- Đại nhân Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận, kỳ thật cũng là Thần thú! Nàng là Thần thú được sinh ra còn sớm hơn so với tứ đại Thần thú, tên nàng là Lãm Nguyệt
- Đại Nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cũng là Thần thú?
Lần này Hạ Ngôn càng thêm giật mình kinh ngạc. Đây là điều hắn hoàn toàn không nghĩ tới, hiện tại nghe Thương Đồ tiền bối nói hắn mới chợt hiểu ra, không trách tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận này lại có nhiều dã thú như vậy.
- Ừ! Đại nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, là thú tộc sinh ra sớm nhất trong vũ trụ, xuất hiện còn sớm hơn so với chủ nhân đầu tiên của Thần Châu nhân loại. Tuy nhiên, từ trước tới nay nàng không rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận trêu chọc nhân loại.
Thương Đồ lại gật đầu, nhìn ra phương trời xa:
- Trong truyền thuyết, sau thời điểm chủ nhân Thần Châu trấn áp tứ đại Thần thú, đã từng giao đấu cùng Lãm Nguyệt đại nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.