Nghe được cái tên Hạ Ngôn, trong mắt Lưu Hoành liền hiện một tia âm độc. Khi đó ở trong võ trượng khảo hạch, hắn trước mặt mọi người mời Hạ Ngôn gia nhập Li Thủy Động, lại bị trực tiếp cự tuyệt. Nhiêu người tận mắt nhìn thấy, nghe rất rõ ràng như vậy, quả thật làm hắn mất hết mặt mũi. hắn làm sao có thể quên cái tên này?
- Hạ Ngôn này danh tiếng thật lớn, cho dù là ở Ngũ Trọng Thiên cũng có không ít người nói về hắn. Nghe nói lần này hắn là nhân vật xếp hạng đầu trong khảo hạch thực lực người mới. Mấy tháng trước, ta tiến hành một nhiệm vụ Tinh Đấu Điện, không thể đi Nhất Trọng Thiên theo dõi, thật là đáng tiếc.
Trên mặt lạnh băng của Kỷ Lan cũng không có nhiều biểu tình, dù cả ngữ khi cũng không có nhiêu biến hóa.
- Ta cũng không đi theo dõi, vốn cứ tướng khảo hạch thực lục người mới cũng không có gì đáng xem. Lưu Hoành, nghe nói ngươi mời tên Hạ Ngôn kia gia nhập Li Thủy Động chúng ta, lại bị hắn cự tuyệt!
Đại Khâu Sơn nhìn về phía Lưu Hoành, ánh mắt híp lại.
- Hừ, thứ không biết điều!
Lưu Hoành tức giận, chuyển lời:
- Từ sau khảo hạch thực lực người mới. hắn vẫn ở tại Nhất Trọng Thiên, không biết đang làm cái gì. Tiểu tử này. lễ nào lo lắng tới Ngũ Trọng Thiên sẽ bị chúng ta ức hiếp, cho nên chậm chạp không dám lên?
Lưu Hoành híp mắt lại. suy đoán.
Danh tiếng Hạ Ngôn ở Ngũ Trọng Thiên rất lớn, rất nhiều người tu luyện đều nghe nói qua hắn. Biết rõ tuy rằng chỉ là Linh Hoàng cấp sáu. lực lượng lại vô cùng mạnh mẽ. có thể phóng ra ba trăm ngàn vạn độ uy lực võ kỹ, như vậy đã có thể so sánh với Linh Hoàng cấp bảỵ rồi. Hơn nữa, hắn còn có một kiện thần khí công kích uy lực cực lớn, có thể phóng ra kiếm quang màu đỏ, không gì không phá được! Dù ngay cả thần thông cấp sáu cũng bị hắn mạnh mẽ đánh phá!
Lưu Hoành vẫn quan tâm động tác của Hạ Ngôn, tự nhiên biết Hạ Ngôn cũng không lên Ngũ Trọng Thiên, khiêu chiến Ngũ Trọng Thiên.
- Ha ha, hắn không lên, chúng ta còn có thể xuống dưới tìm hắn mà! Hạ Ngôn này thật đáng hận, hiện giờ thân phận chúng ta đều là môn nhân tinh anh Tinh Đấu Điện, còn hắn chỉ là một môn nhân bình thường Nhất Trọng Thiên. Luận địa vị, hắn không có cách nào so sánh với chúng ta.
Vu Uy cười to. thâm độc nói.
- Chủ ý không tệ!
Lưu Hoành gật đâu:
- Hạ Ngôn này được điện chủ Thủy Vụ đại nhân triệu kiến, cho nên hiện giờ chúng ta không thể giết hắn được. Tuy nhiên chúng ta xuống dưới hung hăng nhục nhã hắn, vậy thì còn có thể được. ít nhất cũng có thể hả cơn giận trong lòng ta.
- Vậy còn chờ cái gì? Hạ Ngôn này lại kHồng gia nhập Li Thủy Động chúng ta, quả thật là không biết điêu. Hừ, hiện giờ chúng ta đi nhục nhà hắn, cho hắn biết kết cục khi đắc tội chúng ta!
Đại Khâu Sơn ở cạnh lập tức nhấc chân vọt đi.
Bổn bóng người vọt ra khỏi viện, hóa thành một đạo lưu quang biến mất khỏi chân trời.
"Hả?"
Hạ Ngôn ngồi xếp bằng trong phòng, bỗng nhiên cảm giác được có vài cỗ khí tức đè xuống từ xung quanh.
Khu viện khảo hạch mười người ở nơi này đã không còn mấy ai, mà mấy đạo khí tức này lại đột nhiên xuất hiện.
"Một, hai, ba. bổn!"
"Có bốn người tới, hơn nữa hoàn toàn thả khí tức ra, dường như còn sợ người khác không biết!"
Hạ Ngôn mờ mắt. cau mày. Tuy rằng hắn đang tham thấu thần thông, nhưng bên ngoài nếu có sát khí ẩn hiện, hắn lập tức biết ngay.
Nếu không cách nào biết tình huổngbên ngoài, vậy bế quan quá nguy hiểm, dù có người tới ám sát mình cũng Không biết được, ai còn dám tùy ý bế quan.
Người tu luyện tìm kiếm địa phương yên lặng để bế quan, không phải vì lo lắng đang bế quan bị giết khó hiểu. mà là không muốn bị người khác quấy rối. vổn khu cư ngụ viện khảo
hạch này tương đối yên tĩnh, bình thường căn bản không có người ra vào, liên tục mấy tháng Hạ Ngôn cũng không bị quấy rối.
Mà hôm nay. đột nhiên có mấy đạo khí tức đánh thức Hạ Ngôn đang tham thấu thần thông.
Xích~
Mấy đạo khí tức này tới khu cư ngụ sổ tám, đột nhiên dừng lại.
- Hạ Ngôn!
Mấy người này là bổn người Lưu Hoành vừa xuống từ Ngũ Trọng Thiên, bọn họ biết Hạ Ngôn còn đang ở viện khảo hạch liền lập tức chạy tới, muốn hung hăng nhục nhã Hạ Ngôn một phen.
"Là người nào? Tới tìm ta sao?"
Hạ Ngôn ở trong phòng nghe tiếng nói truyên tới, chân mày càng nhăn chặt lại!
Vù~
Sau đó, Hạ Ngôn liền rời phòng đi vào trong viện, ánh mắt chợt ngưng lại nhìn thấy bốn bóng người. Trong bốn người này. Hạ Ngôn nhận ra hai là Lưu Hoành cùng Vu Uy, hai người còn lại Hạ Ngôn chua thấy qua. Nhưng hiển nhiên là cùng một bọn với Lưu Hoành Vu Uy, đều là người tu luyện cảnh giới cao hơn mình, hẳn là cảnh giới Linh Hoàng cấp bảy.
Trong nháy mắt Hạ Ngôn liền rõ ràng, bốn người này sợ là chuyên tới tim minh, sắc mặt lập tức tối sầm, ánh mắt lạnh băng dừng trên bốn người này.
- Ha ha, quả nhiên còn ở nơi này!
- Tiểu tử này lại làm rùa đen rút đầu!
- Hắc hắc, chẳng qua hắn cũng không ngốc, biết tới Ngũ Trọng Thiên khẳng định sẽ bị chúng ta chà đạp. cho nên chậm chạp không đi, vẫn tránh ở đây tị nạn!
- Đáng tiếc quá, hắn không biết chỗ tốt ở Ngũ Trọng Thiên. Tốc độ tu luyện, nâng cao thực lực ở Ngũ Trọng Thiên nhanh hơn Nhất Trọng Thiên này rất nhiều. Nồng độ linh lực ở Ngũ Trọng Thiên không phải Nhất Trọng Thiên có thể so sánh, hơn nữa ở Ngũ Trọng Thiên dựng dục rất nhiều các loại linh dược, linh thạch. Nếu vận may, có thể làm tốc độ tu luyện tăng lên mấy lần, thậm chí mấy chục lần!
Mấy người này thấy Hạ Ngôn xuất hiện, đều nói lớn. cao cao tại thượng nhìn xuống Hạ Ngôn.
- Các ngươi tới nơi này làm gì?
Hạ Ngôn nghe mấy người này nói, âm thầm ghi nhớ, thầm nghĩ:
"Hóa ra Ngũ Trọng Thiên còn có nhiêu chỗ tốt như vậy. thảo nào Ngũ Trọng Thiên mới là nơi môn nhân tinh anh tụ tập."
Miệng lại quát hỏi.
- Tới đây làm gì? Đương nhiên là tới tìm ngươi! Chúng ta cũng coi như người quen cũ, đã mấy tháng không gặp. thật là nhớ ngươi mà.
Ánh mắt Vu Uy chợt lóe. âm trầm cười nhạo nói:
- Hạ Ngôn, hiện giờ ta đã thông qua khiêu chiến Ngũ Trọng Thiên, trở thành môn nhân tinh. anh. Còn ngươi, chẳng qua chỉ là môn nhân bình thường, ngươi nhìn thấy ta phải gọi một tiếng đại nhân. Nếu ngươi có bất kính, ta có quyền trừng phạt ngươi!
- Ha ha...
Hạ Ngôn nghe vậy, liền cười một tiếng, miệt thị nhìn Vu Uy:
- Trừng phạt ta? chỉ bằng ngươi hay sao? Một kiếm trên Đấu võ trường, nếu không phải ta đánh lên tay ngươi, mà là lên đầu. bây giờ ngươi còn có thể ở đây nói được hay sao?
"Bốn người này tới tìm ta, tất nhiên là muốn nhục nhã ta! Hừ, bọn họ tới thật vừa lúc, ta đã dung hợp bốn loại thần thông thành một loại thần thông mới. vừa lúc lấy bọn họ thử nghiệm, xem uy lực thần thông mới thế nào!"
Trong lòng Hạ Ngôn vừa chuyển, thật hy vọng bốn người này động thủ với minh.
- Ngươi!
Sắc mặt Vu Uy trầm xuống, cắn răng phát ra một tiếng, ánh mắt vừa chuyển, nhìn về phía Lưu Hoành:
- Lưu Hoành huynh, Hạ Ngôn này nhìn thấy môn nhân tinh anh chúng ta lại không có ý cung kính, phải trừng phạt hắn, hung hăng trừng phạt hắn!
Vu Uy cũng không ngốc, hắn ở lúc khảo hạch thực lực thua dưới tay Hạ Ngôn, liền biết mình không phải đối thủ của Hạ Ngôn. Cho nên, hắn mới chuyên hướng sang Lưu Hoành, tự nhiên hy vọng bọn người Lưu Hoành ra tay.
Lưu Hoành, Đại Khâu Sơn, còn có Kỷ Lan đều là Linh Hoàng cấp bảy. thực lực mạnh mẽ, đối phó Hạ Ngôn hẳn là dư sức.
Lưu Hoành mặt âm trầm bất định, ánh mắt quét về phía Đại Khâu Sơn cùng Kỷ Lan.
Trên Đấu võ trường, Lưu Hoành từng giao thủ nửa chiêu với Hạ Ngôn, Tuy rằng không dùng toàn bộ thực lực, thế nhưng cũng rõ ràng Hạ Ngôn khó đối phó. Một khi ra tay, nếu không thể bắt được Hạ Ngôn, vậy tất nhiên sẽ mất sạch mặt mũi, cho nên lúc này mới chần chờ không quyết.
- Tiểu tử này quả nhiên cuồng vọng, giống như lời đồn!
Đại Khâu Sơn cũng Không biết Hạ Ngôn lợi hại, ngữ điệu bất mãn:
- Hạ Ngôn phải không? Nghe nói ngươi giành được hạng nhất khảo hạch thực lực người mới. ta nhìn xem thực lực của ngươi mạnh tới mức nào. dám làm càn trước mặt ta!
Đại Khâu Sơn vừa nói, bóng người chớp động, một tráo bắt xuống Hạ Ngôn. Linh lực ngập trời lập tức bao phủ cả sân viện, tất cả căn phòng đều rung động. Tuy nhiên kiến trúc Tinh Đấu Điện đều dùng tài liệu đặc thù chế tạo thành, vô cùng cứng cỏi, muốn phá hoại cũng khó khăn.
Hạ Ngôn thấy Đại Khâu Sơn công kích mình, lập tức không chút do dự. cánh tay vừa nhấc, ngón tay liên tục bắn ra, từng đạo linh lực vàng kim phun ra nhanh chóng đánh lên linh lực Đại Khâu Sơn ập về phía mình.
Ầm ầm ầm~
Sau một trận nổ vang, linh lực kích động, tiếng nổ thật lớn truyền xa tới mười dặm.
- Hả?
Đại Khâu Sơn sững sờ, không nghĩ tới một kích sức lực của mình lại bị Hạ Ngôn hóa giải đơn giản như vậy. liền nhăn mày lại.
- Hạ Ngôn này lực lượng cường đại, không dùng lực pháp tắc áp chế thật khó có thể đánh bại hắn.
Lưu Hoành lên tiếng:
- Đại Khâu Sơn, dùng lực không gian pháp tắc áp chế hắn, buộc hắn quỳ xuống cầu xin!
- Đúng, hung hăng áp chế hắn!
Vu Uy càng kêu gào.
Đại Khâu Sơn hừ lạnh một tiếng, chợt thúc đẩy linh lực, vận chuyển lực pháp tắc. Lập tức thời gian, không gian liền ngưng lại, hung hăng ép xuốngHạ Ngôn phía dưới.
- Hừ, chỉ là không gian pháp tắc trọng thứ bảy, đã muốn áp chế ta?Nẳm mơ!
Hạ Ngôn hét dài một tiếng, dưới chân vừa trượt, linh lực tăng vọt; trực tiếp phá mở không gian áp súc. Sau đó. tới trước người Đại Khâu Sơn, đánh ra một quyền.
Một quyển này mang theo uy năng vô cùng, ngay cả không gian cũng bị đánh nát.
Cảm giác được uy lực một quyền của Hạ Ngôn, sắc mặt Đại Khâu Sơn đại biến, liên tục lùi về sau, đồng thời vận chuyển linh lực thi triển thần thông.
- Đại Băng Phong Thuật!
Theo Đại Khâu Sơn hét lớn một tiếng, xung quanh thân thể Hạ Ngôn lập tức xuất hiện một tầng hàn băng, muốn đông cứng Hạ Ngôn bên trong.
- Ồ? Lại một loại thần thông?
Hạ Ngôn khẽ kêu một tiếng, lập tức thân người xoay lại, nắm tay trực tiếp đánh lên tầng băng. Núi băng cực kỳ rắn ròi, lập tức lay động một trận kịch liệt.
Rằng rắc~ rằng rắc~
Cả tòa núi băng bắt đầu nứt ra. sau đó không ngừng tróc xuống, cuối cùng tiêu tán trong không khí.
- Cái gì? Đại Băng Phong Thuật của ta là thần thông cấp ba. lại bị hắn một quyền đánh vỡ? Điều này sao có thể chứ?
Đại Khâu Sơn trợn tròn mắt. không thể tin được nhìn Hạ Ngôn, liên tục phát ra tiếng kinh hô.
- Hạ Ngôn này quả nhiên thực lực Phi thường lợi hại!
Kỷ Lan bên cạnh, thân thể mêm mại run lên, xunh quanh thân thể hình thành một thanh kiếm quang màu lam, nháy mắt phát ra trực tiếp đâm về phía Hạ Ngôn không tới trăm thước. Một kiếm này. muốn trực tiếp chém giết Hạ Ngôn!