- Tên Vương Vũ này quả nhiên là người tu luyện Thiên Cung!
Liễu Vân không khỏi chắn động trong lòng. Lào cùng cám nhặn được trên người Vương Vũ cái loại đặc tính hu vô mờ mịt đó. Loại tính chắt đặc biệt mà chỉ có cường giả Linh Tông mới có thể có được. Kỳ thật đây cũng là một loại nàng lực của người tu luyệiỊ là năng lục khống chế linh lực bên ngoài.
- Liễu Vân này! Vương Vũ hiện tại vẫn đang là học viên của Học Viện Long Đằng. hắn yêu cầu được tham gia trân so đấu kế tiếp với Học Viện Tử Diệp.
Lưu tiên sinh mĩm cười tiếp tục nói.
Lưu tiên sinh không nói, Liễu Vân cũng đoán ra được. Đúng lúc này Vương Vũ đột nhiên từ Thiên Cung đến thành Tử Nguyệt, đương nhiên không có khả năng là để làm khán giả xem hai học viện so đấu.
- Điều này thật ra không phù hợp với quy tắc của Hội Giao Lưu. Cho nên, còn phải xem ý kiến của Liễu Vân ngài, nếu ngài không đồng ý cho Vương Vũ xen vào nửa chừng, thì Vương Vũ không thể tham gia vào Học Viện Long Đằng so đấu với Học Viện Tử Diệp. Nếu ngài đồng ý, ta đây cũng sẽ thông qua.
Lưu tiên sinh xoay chuyển ánh mắt, ngưng trọng nói.
- Ha ha! Liễu Vân Viện trưởng! Vương Vũ là học viên của Học Viện Long Đằng chúng ta, hơn nữa năm nay mới hai mươi chín tuổi. Ta nghĩ, hắn tham gia Hội Giao Lưu học viện là phù hợp quy củ. Ngài sẽ không tận lực cản trở chứ?
Manh Tòng Phương cố ý nhấn mạnh hai chữ "tận lực", nói nặng một cách khác thường, ngoài miệng cười nhưng trong không cười nhìn về phía Liễu Vân.
Liễu Vân trầm ngâm một hồi.
"Vương Vũ không tham gia, thì Học Viện Tử Diệp cũng rất khó giành thắng lợi. ở ba ngày trước ta cùng Hạ Ngôn đã đoán trước kết quả cuối cùng. Hiện tại Vương Vũ tham gia, kết quả cũng sẽ như dự đoán. Chỉ có biến hóa duy nhất chính là đạt được thắng lợi trong buổi biểu diễn của Học Viện Tử Diệp mà thôi."
"Nếu Vương Vũ giao đấu cùng học viên Học Viện Tử Diệp, như vậy đối với Học Viện Tử Diệp, có lẽ cũng là chuyện tốt."'Ánh mắt Liễu Vân sáng ngời.
Phải biết rằng danh tiếng của Vương Vũ, cũng không phải là học viên bình thường có thể so sánh. Vương Vũ dù đã tiến vào Thiên Cung mà cũng bởi vì Học Viện Tử Diệp tạo thành áp lực đối với Học Viện Long Đằng, nên không thể không tham gia trận so đấu Hội Giao Lưu này.
Hiểu rõ các mối quan hệ trong đó, Liễu Vân vuốt vuốt hàm râu. Sau một lúc lâu, Liễu Vân mỉm cười gật đầu.
- Ta đồng ý!
-Ồ!?
Lưu tiên sinh ngẩn ra.
- Liễu Vân Viện trưởng! Ngài xác định?
- Xác định!
Nghe Liễu Vân nói đồng ý, trên mặt Manh Tòng Phương hiện lên vẻ vui mừng. Có Vương Vũ tham gia, Học Viện Long Đằng tất thắng. Mục tiêu hàng đầu của Học Viện Long Đằng, là bảo đảm vị trí của học viện thứ nhất Học viện siêu cấp.
- Sư phụ! Người kia chính là Vương Vũ?
Trên đường hướng tới Trung Tâm Giao Lưu, Hạ Ngôn nhìn thấy một gương mặt xa lạ khi chất đặc thù ở phía trước, không kìm nổi hỏi.
Mới vừa rồi, Liễu Vân cũng đã nói qua về Vương Vũ với ba người Hạ Ngôn.
- Đúng vậy, hắn chính là Vương Vũ! Sáu năm trước trong một lần Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp. Vương Vũ này đã tham gia. Sau lại, hắn được Lưu tiên sinh nhìn trúng, để cử đi vào Thiên Cung khảo hạch, cuối cùng thõng qua khảo hạch Thiên Cung. Hiện tại, hắn đã là cường giả Linh Tông.
Liễu Vân chậm rãi nói.
Ở thời điểm Hạ Ngôn nhìn về phía Vương Vũ, ánh mắt Vương Vũ cùng nhìn về phía hắn.
"Linh Tông!" Hạ Ngôn thì thào lặp lại một lần hai chữ này.
- Viện trưởng! Vương Vũ này là Linh Tông mà tham gia Hội Giao Lưu, còn có ý nghĩa sao?
Vương Thiên Hà có hơi bức xúc nói.
Giữa cường giả Linh Tông cùng bọn họ, trong đó hơn kém cách xa vạn dặm. Một cái ở trên trời, một cái ở dưới đất, so sánh hai bên quả thật không có chút ý nghĩa gì.
Ha ha! Cũng không thể nói như vậy. Dù sao, Vương Vũ kia vẫn còn là học viên Học Viện Long Đằng, hơn nữa Vương Vũ cũng không có vượt qua số tuổi hạn chế ba mươi tuổi này. Còn nữa, có Vương Vũ ra tay, đối với danh tiếng của Học Viện Tử Diệp chúng ta tăng lên cùng có chỗ tốt.
- Ừm! Cho dù chúng ta thua trận so đấu này, chuyện đó cũng thực bình thường, nếu như không thua, đó mới là chuyện lạ.
Hạ Ngôn hiểu được ý của Liễu Vân, gặt đầu nói.
Ở phía sau bốn người chừng hơn hai mươi thước xa, Manh Tòng Phương, mang theo bốn học viên Vương Vũ.
- Vương Vũ này, ngươi có biết vì sao đột nhiên Viện trưởng gọi ngươi từ Thiên Cung tới để tham gia Hội Giao Lưu học viện không?
Manh Tòng Phương thấp giọng nói.
-Ồ!?
Vương Vũ hơi nao nao.
Vấn đề này, thật ra khi hắn nhận được thư của Viện trưởng Trương Định Đông, lúc ấy hắn đã nghĩ tới, tuy nhiên hắn không thèm quan tâm. Mặc kệ là nguyên nhân gì đều không quan trọng, cho nên từ khi hắn tới đáy cũng không có hỏi Manh Tòng Phương nguyên nhân vì sao.
Hiện tại Manh Tòng Phương tự mình nói ra, dĩ nhiên Vương Vũ muốn nghe.
- Đây là vì Học Viện Tử Diệp mới nổi lên một học viên thiên tài.
Manh Tòng Phương nhìn về phía Hạ Ngôn, khẽ hít một hơi. Học Viện Tử Diệp nguyên vốn chỉ là học viện xếp trong bốn hạng sau của Học viện nhất lưu, hiện tại lại biến hóa nhanh chóng, muốn đối chọi với Học Viện Long Đằng, thật sự là khiến người ta không thể không cảm khái.
- Chính là người tu luyện trẻ tuổi nhất phía trước kia à! Vương Vũ nheo mắt nhìn.
- Đúng vậy, chính là hắn! Ngươi cũng đừng xem thường hắn, hắn hiện tại đã là Đại Linh Sư hậu kỳ, hơn nữa lực lượng cực kỳ mạnh mẽ. Học Viện Yến Toa có một gã học viên là cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ, cách Đại Linh Sư hậu kỳ cũng chỉ thiếu một chút nữa. Nhưng chỉ một chiêu hắn đã bị Hạ Ngôn này đánh bại. Vì thế ta mới cố ý trở lại Học Viện Long Đằng, nói rõ tình huống với Viện trưởng. Sau đó Viện trưởng mới tự mình viết thư cho ngươi, gọi ngươi đến thành Tử Nguyệt tham gia trận so đấu cuối cùng với Học Viện Tử Diệp. Mục đích, chính là vì phòng ngừa vạn nhất.
Manh Tòng Phương rất vừa lòng với quyết định của mình, thậm chí là có hơi đắc ý.
- Ta biết rồi! Hạ Ngôn!
Ánh mắt Vương Vũ chợt lóe sáng, khóe miệng nhếch lên.
Bởi vì có Vương Vũ gia nhập, cho nên trong ba người Phương Bản có một người không thể tiếp tục tham gia so đấu. Trải qua thương nghị, Lưu Bản không vào sân đấu. Học Viện Long Đằng lên sân có ba người là Vương Vũ, Phương Bản, thêm Ba Ngọc Lượng ba người lên sân đấu.
Tới lúc này, chiến thuật bình thường cùng không có nhiều ý nghĩa lắm. Ba học viên Học Viện Long Đằng, thực lực đều rất mạnh, ai lên so đấu trước đều không quan trọng.
Nếu Vương Vũ lên so đấu trước tự nhiên là tốt nhất, thắng liên tiếp ba trận. Sau đó Phương Bản ra sân, chỉ cẩn thắng hai trận là có thể chấm dứt trận đấu học viện cuối cùng này rồi
Dọc đường khán giả đi xem lũ lượt như sóng triều, tự nhiên không cần nhiều lời.
Tin tức Vương Vũ tới tham gia Hội Giao Lưu học viện lẩn này, đã sớm được truyền bá ra ngoài. Bất kể là người trước đây đã biết về Vương Vũ hay là không biết, giờ phút này cũng đều hoàn toàn biết được.
Trong đám người chỉ cần có một người biết thân phận của Vương Vũ, như vậy cả nhóm người này, chỉ cần thời gian mười lần hô hấp là có thể toàn bộ đều biết rõ.
- Hạ Ngôn, cố lên!
- Vương Vũ, thật mạnh!
- Các ngươi nói xem trận so đấu này, Hạ Ngôn thắng hay là Vương Vũ thắng?
Một gã đeo huân chương dong bình màu vàng, vẻ mặt kích động nói với người bên cạnh.
- Vương Vũ này sáu năm trước đã là Đại Linh Sư hậu kỳ! Thiên tài trong thiên tài đó!
- Hừ! Hạ Ngôn cũng là thiên tài trong thiên tài. Khẳng định sẽ không kém so với Vương
Vũ!
Có người giương cổ gào lên.
Người nói vừa rồi, phi cười một tiếng:
- Ngươi cũng không nhìn lại xem. Vương Vũ bao lớn, Hạ Ngôn bao lớn! Vương Vũ đã
sắp ba mươi tuổi, còn Hạ Ngôn chỉ mới mười sáu tuổi, Vương Vũ so với Hạ Ngôn, thời gian tu luyện nhiều hơn mười năm. Ta thừa nhận, hai người đều là tuyệt thế thiên tài, nhưng dù sao thời gian tu luyện của Hạ Ngôn ngắn hơn nhiều lắm. Hừ! Nếu như để qua mười năm sau, có lẽ Hạ Ngôn mạnh hơn, nhưng hiện tại...
Người này lắc lắc đấu.
Người vừa rồi phản bác cũng thoáng nao nao, lắc lắc đẩu.
Đúng vậy, Hạ Ngôn ít tuổi hơn thua ở thời gian tu luyện. Hơn nữa, Vương Vũ này còn là người tu luyện ờ Thiên Cung, đã tu luyện ở Thiên Cung thời gian sáu năm. Phải biết rằng, sau khi tiến vào Thiên Cung người thực lực bình thường cũng đều có thể tăng lên rất nhanh. Trong khoảng thời gian sáu năm đó, bất cứ người nào tiến vào Thiên Cung tu luyện, đều sẽ rất nhanh tăng lên thực lực, về phần rốt cuộc có thể tăng lên nhiều ít, vậy thì phái xem năng lực của chính người đó rồi
Ở trong đám đông, mấy người Lưu tiên sinh, cùng đám nhân viên của bốn học viện chậm rãi đi vào trong quảng trường Hội giao lưu.
Dọc theo lối đi được cách ly mọi người lục tục đi vào khán đài trong Trung Tâm Giao Lưu.
Lưu tiên sinh đứng ở chỗ cao, ánh mắt bình thản nhìn bốn phía chung quanh.
- Hôm nay là trận so đấu cuối cùng của Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp, học viện tham gia so đấu phân biệt là: Học Viện Long Đằng cùng Học Viện Tử Diệp.
Lưu tiên sinh vận chuyển linh lực, thanh âm trầm ồn rất nhanh lan rộng khắp nơi.
- Sau khi trận so đấu hôm nay kết thúc, cũng sẽ phân định thứ tự sau cùng của Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp trong năm nay. Đồng thời, đây cùng là tiến hành trận cuối cùng của tất cả học viện Hội Giao Lưu lẩn này. So đấu Giao lưu học viện tiếp theo, thì phải chờ thời gian ba năm sau.
Lưu tiên sinh vừa nói chuyện vữa nhìn về phía đám người của Học Viện Tử Diệp cùng Học Viện Long Đằng.
- Hội Giao Lưu học viện lần này, khiến cho người ta khó quên nhất chính là Học Viện Tử Diệp. Ta nghĩ, mọi người cùng giống như ta, đều có cảm giác như vậy.
Hõm nay, Lưu tiên sinh nói hơi nhiều, ở trên đài cao, ước chừng nói thời gian uống cạn chén trà nhỏ mới dứt lời. Trong lúc lão phát biểu, phản ứng của khán giả cũng đều phi thường nhiệt liệt.
- Thời gian tới rồi, học viên hai bên đi vào quảng trường đi!
Lưu tiên sinh cuối cùng tuyên bố.
Ba người Hạ Ngôn, ba người Vương Vũ cùng một lúc đi vào trung tâm quảng trường.
- Hạ Ngôn!
- Vương Vũ!
Khán giả nhiệt tình, không ngừng quơ tay, rít gào cổ vũ cho học viên mình thích.
Một hồi so đấu cuối cùng này, nghiễm nhiên trở thành trận so đấu giữa hai học viên Hạ Ngôn cùng Vương Vũ này. Thành viên còn lại trong hai học viện cùng bản thân học viện vô hình trung đều bị mờ nhạt đi! Khán giả bốn phía hò hét cổ vũ, đều là hô tên hai học viên, mà không phải tên hai học viện.
Nhìn một màn phía dưới này, Liễu Vân nở nụ cười. Tình trạng này đúng như lão dự đoán. một khi danh tiếng của học viên nổi lên tới một mức độ nào đó, ánh mắt của khán giả tự nhiên sẽ bị hấp dẫn toàn bộ.
Về phần học viện đâu còn trọng yếu nữa!?
Dường như Manh Tòng Phương dần dần cũng ý thức được điểm này, sắc mặt hắn có chút phức tạp nhìn phía dưới. Tuy nhiên, đãy là điều thứ yếu, hắn cần chính là Học Viện Long Đằng phải thắng lợi.
Mặc kệ như thế nào cùng không thể để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Chỉ cần thắng lợi lấy danh tiếng cho Học Viện Long Đằng. Cũng không cần tranh chi chút nổi bật với Học Viện Tử Diệp. Có thể nói, hai học viện đều có điều yêu cầu riêng.
- Ngươi thực ưu tú!
Ở trước cơ quan trận, Vương Vũ hướng tới Hạ Ngôn chào hỏi.
- Cảm ơn, ngươi cũng vậy.
Hạ Ngôn cùng cười đáp lại, hắn nhìn thấy trong tay Vương Vũ là một thanh Phá Vân Đồng màu ngâm đen, hơi có chút động dung. Căn cứ vào hiểu biết về binh khí của Hạ Ngôn, ở trên đại lục người tu luyện dùng cương và dùng tiên làm vũ khí rất ít, tuy nhiên hai loại vũ khí này thi triển ra võ kỹ cũng cực kỳ đặc biệt, rất khó đối phó.