Mục lục
[Dịch] Linh La Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lấy bộ dạng Huyễn Ảnh lang hiện tại, nếu đi vào thành trấn tuyệt đối sẽ gây ra náo loạn. Một con dã thú lớn như vậy xuất hiện, muốn không làm người khác chú ý thật không có khả năng.

Huyễn Ảnh Lang ngẩng đầu, móng vuốt vạch một đường trên đất, sau đó thân thể liền bắt đầu co rút lại.

- Cái gì...

Trong ánh mắt Hạ ngôn khiếp sợ, Huyễn Ảnh Lang chỉ ngắn ngủi chốc lát liền biến thành bộ dáng lúc Hạ Ngôn vừa mới gặp được nó, một con Thổ Cầu tùy ý có thể thấy được.

- Đây..

Hạ Ngôn kinh ngạc há to miệng, mắt trợn tròn.

Hắn không nghĩ tới Huyễn Ảnh lang sau khi lộc xác còn có thể khôi phục hình dạng cũ.

Kỳ thật thân thể dã thú phát sinh lột xác, cũng không tính là chuyện quá ngạc nhiên, Hạ Ngôn còn biết có nhiều loại, ví dụ như linh thú Liệt Diễm Phượng Hoàng trong truyền thuyết Ngũ Hành Tích Long... Thế nhưng, dã thú hoặc linh thú sau khi biến hình còn có thể khôi phục lại bộ dạng cũ, thật mới thấy lần đầu.

Nhìn lại Thổ Cẩu một chút, Hạ Ngôn kinh ngạc không khỏi buồn cười.

- Ngươi thật muốn đi theo ta?

Hạ Ngôn cười hỏi.

Huyễn Ảnh Lang liên tục gật đầu, bốn chân gầy teo vui vẻ đi quanh chân Hạ Ngôn. Nhìn ra được, nó xác thật hưng phấn vui mừng.

Thẳng đến lúc này, Hạ ngôn mới chính thức buông cảnh giác với Huyễn Ảnh Lang. Trước đó, trong lòng Hạ Ngôn vẫn không hoàn toàn buông lỏng địch ý.

- Tốt! Đã như vậy thì cùng nhau đi thôi.

Hạ Ngôn vung tay, hào khí ngàn vạn, vận chuyển nội lực phóng về phía trước.

Huyễn Ảnh Lang hơi ngẩng ra một chút, cũng giật mình lại, cổ vươn về trước, bốn chân ra sức đuổi theo Hạ Ngôn.

- Thổ Cầu! Sau này không thể tùy ý đả thương người khác.

- Ô ô!

- Còn nữa, không được ta cho phép, tuyệt đối không được biến thân dọa người.

- Ngao!

- Hừ, thế nào hả? Không muốn? Không nghe lời cẩn thận cái mông của ngươi!

Một người một chó, nhanh chóng chạy về phía trấn Hoàng Diệp. Tuy rằng Huyễn Ảnh Lang rất bất mãn cái tên Thổ Cẩu, chẳng qua theo hạ Ngôn kiên trì, nó phản kháng vô hiệu.

Khoảng chừng qua một nén nhang, trấn nha đã đập vào mắt.

- Làm sao bây giờ?

- Làm sao bây giờ? Rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ?

Vào hôm qua, dã thú tập kích trang viên đã xua tan hết. Chẳng qua, trưởng trấn Hạ Hầu Thắng lại khôgn có bất cứ vui vẻ gì, ngược lại tâm tình càng thêm trầm trọng.

Bởi vì, Chấp sự Hạ Ngôn không thấy đâu.

Chấp sự Hạ ngôn là tổng bộ Hạ gia thành Ngọc Thủy phái tới, đã hai ngày một đêm không có bất cứ tin tức gì. Hơn nữa, khôgn có một ai biết hắn đi nơi nào, ngay cả thi thể cũng không tìm được.

Có người nói, chấp sự Hạ Ngôn bị dã thú ăn sạch, thi cốt không còn!

Đi qua đi lại trong phòng, nếu không có tin tức chấp sự Hạ Ngôn, như vậy Hạ Hầu Thắng cũng chỉ có thể bẩm báo việc này lên Hạ gia, sau đó chờ trưởng lão hội Hạ gia phân xử.

Dù là có thể bảo trụ mạng nhỏ, sợ rằng chức trưởng trấn này cũng không làm nổi nữa.

- Đại nhân! Chấp sự Hạ Ngôn thất tung, kỳ thật cũng không quan hệ đến chúng ta, chính tai ta nghe được Chấp sự Hạ Ngôn không nghe lời khuyên can của ngài, cố ý muốn đi nơi dã thú tụ tập tìm kiếm Huyễn Ảnh Lang. Hiện tại Chấp sự Hạ Ngôbn gặp nạn, lại có liên quan gì đến đại nhân chứ?

Tên nam nhân quái dị kia đứng ra nói suy nghĩ của mình, âm dương quái khí nói.

Hôm qua lúc dã thú tập kích, hắn cũng không có khí thế hiện tại.

- Không sai! Nghĩ đến chuyện này trưởng lão hội Hạ gia cũng không trách lên đầu chúng ta được. Lúc đó Chấp sự Hạ ngôn khư khư cố chấp, chúng ta cũng ngăn cản khôgn được mà.

Một nhân viên công tác trong nha môn trấn cũng nói.

- Nói là nói như thế, thế nhưng mặc kệ thế nào Chấp sự Hạ Ngôn cũng gặp chuyện khôngmay ở trấn Hoàng Diệp chúng ta. Ôi, chúng ta thủy chung không thoát khỏi liên can!

Hạ Hầu Thắng than thở một tiếng, sắc mặt có chút tái nhợt.

- Hừ! Hạ Ngôn kia thật đáng ghét, cũng không ngẫm lại sẽ liên lụy chúng ta. Hiện giờ hắn đã bị dã thú ăn rồi, vốn sẽ không liên quan đến chúng ta nữa.

Nam nhân quái dị kia cúi đầu, giọng nói mang theo oán khí.

Ngoài cửa trấn nha môn.

Vụt!

Hộ vệ trấn nha chỉ cảm thấy mắt hoa lên, giống như có hai bóng người đột nhiên vọt qua. Không đợi hắn phản ứng lại, hai bóng đen liền vào trong trấn nha.

- Nè! Các ngươi đứng lại!

Ở phía sau Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu, hộ vệ kia liên tục la lên.

Hạ Ngôn cười cười, cùng Thổ Cẩu vẫn không giảm tốc độ, trực tiếp đi vào trong sảnh trấn nha.

- Hả? Bị dã thú ăn? Ta còn sống rất tốt mà! À, các ngươi bị ta liên lụy cái gì?

Hạ Ngôn vừa đến ngoài cửa, liền nghe nam nhân quái dị kia nói những lời này, lập tức lên tiếng nói.

- Ai?

Nam nhân quái dị kia nghe có người chất vấn hắn, lập tức xoay người mở miệng nói, trong mắt chớp lóe lệ mang.

Chẳng qua, đến khi hai cái bóng vọt vào phòng, hắn lại chỉ há mồm không nói nên lời nào.

- Chấp sự Hạ Ngôn?

Hạ Hầu Thắng đầu tiên là cả kinh, sau đó mừng rỡ!

Hạ Ngôn không chết, vậy lão cũng sẽ không có chuyện, lần này dã thú cũng bị đẩy lùi toàn bộ, có thể nói lão còn có công lao.

- Ha ha! Trưởng trấn đại nhân có khỏe không?

Hạ Ngôn cười cười nói.

Thổ Cẩu bên người hắn hung ác trừng nam nhân quái dị kia, nghiến răng âm trầm, chỉ cần hạ ngôn ra lệnh một tiếng, nó sẽ bằng tốc độ nhanh nhất xé nát yết hầu tên bất nam bất nữ kia. Hai tên hộ vệ gác ngoài cửa lúc này mới đuổi tới, thấy là Chấp sự Hạ ngôn, yết hầu lên xuống mấy cái, lại lặng lẽ lui ra ngoài.

- chấp sự Hạ Ngôn! Ngài làm chúng ta lo lắng một hồi mà! Ngài hôm qua ngài nói đi tìm con Huyễn Ảnh lang đáng sợ kia liền không trở về...

Lúc này Hạ Hầu Thắng hết sức vui mừng, có gì cũng nói hết.

- Ha ha, là ta làm các vị tìm kiếm vất vả rồi.

Hạ ngôn hơi chắp tay, mang theo vẻ áy náy chấp tay với Hạ Hầu Thắng và hai người còn lại.

Còn nam nhân quái dị kia, sắc mặt lại có chút xám ngắt. Ánh mắt Thổ Cẩu bên người Hạ Ngôn luôn luôn nhìn hắn, làm cho hắn có một loại cảm giác sởn gai ốc, ánh mắt kia làm cho người ta không rét mà run.

- Chấp sự Hạ ngôn! Ngài trở về là tốt rồi. Ha ha! Ta báo cáo cho ngài chiến báo hộ vệ Hạ gia chúng ta ngày hôm qua. Tổng cộng chúng ta đánh chết ba mươi hai con dã thú các loại, bị thương bảy người, không có ai chết.

Hạ Hầu Thắng nhấc tinh thần lên, cười ha ha nói.

- Ừm!

Hạ Ngôn gật đầu, cười cười.

- Ta sẽ bẩm báo như thế cho trưởng lão hội Hạ gia, các vị sẽ không thiếu công lao.

Nghe Hạ Ngôn nói vậy, mọi người đều mừng rỡ.

- Được rồi, vị tiên sinh này, ngài giết được bao nhiêu dã thú?

Hạ Ngôn đột nhiên chuyển mắt nhìn về phía nam nhân quái dị kia cau mày hỏi.

Nghe Hạ Ngôn hỏi mình, nam nhân quái dị kia liền càng thêm uể oải, vốn mặt xanh mét lại càng thêm không chút sức sống. Ngày hômqua lúc đánh giết dã thú, hắn đều ở phía sau hậu phương các hộ vệ, ngay cả vũ khí trong tay cũng không rút ra, làm sao giết được dã thú chứ?

- Gừ gừ.

Tiếng rít trầm thấp của Thổ Cẩu, càng làm nam nhân quái dị kia trái tim không ngừng đập mạnh.

Trầm mặc một hồi, Hạ Hầu Thắng ho khan hai tiếng:

- Cái này... Chấp sự Hạ ngôn, thực lực của ngài thật làm cho người ta kính nể. Ngày hôm qua, ngài truy đuổi theo Huyễn Ảnh Lang, khôgn biết cuối cùng ra sao?

Hạ Ngôn nhìn Hạ Hầu Thắng một chút, biết hắn muốn chuyển hướng đề tài, chẳng qua cũng không lưu ý, cười một chút cũng không truy vấn nam nhân quái dị kia nữa.

Hạ Ngôn cười nói:

- Huyễn Ảnh Lang đã chạy về Hắn Phong Sơn rồi, qua một thời gian nữa khẳng định sẽ không trở về. Tốc độ nó quá nhanh, cuối cùng ta cũng bị nó tránh thoát.

Thổ Cẩu lại gâu gâu hai tiếng, dường như có chút ủy khuất.

- Con chó này là?

Hạ Hầu Thắng chỉ chỉ Thổ Cẩu, hiếu kỳ hỏi.

Hạ Ngôn mang theo một con Thổ Cẩu ra vào, cũng khó trách hắn hiếu kỳ.

Ánh mắt Hạ ngôn chợt lóe, cười nói:

- Đây cũng không phải một con Thổ Cẩu bình thường. Trưởng trấn đại nhân, nếu dã thú đã bị đẩy lùi, ta cũng nên quay về thành Ngọc Thủy phục mệnh rồi.

Không phải một con chó bình thường? Thế nhưng, nó rõ ràng là một con Thổ Cẩu có thể nhìn thấy xung quanh mà.

Hạ hầu Thắng biểu tình ngẩn ra, vội nói:

- Chấp sự Hạ Ngôn! Hôm nay sắc trời đã tối, không bằng nghỉ ngơi lại trấn nha một đêm, ngày mai mới trở về thành Ngọc thủy?

- Đa tạ ý tốt của trấn trưởng đại nhân, các hộ vệ Hạ gia cứ chờ ngày mai trở về thành Ngọc Thủy, hôm nay ta liền quay về. Các vị, sau này còn gặp lại!

hạ Ngôn lại chắp tay, cười khẽ, quay người lại chắp tay với mọi người.

Mấy người trong phòng, đồng loạt khom người làm lễ tiễn biệt. Dù ngay cả nam nhân quái dị kia, cũng vội vàng khom lưng hành lễ, hiện giờ mọi người cũng không dám nhìn Hạ Ngôn có tâm tư khác. Nói đến cùng, lần này có thể đẩy lùi dã thú, vẫn là bởi Hạ ngôn đánh đuổi Huyễn Ảnh Lang kia. nếu không phải Huyễn Ảnh Lang không có trong đàn dã thú, những dã thú này cũng sẽ không dễ dàng tán loạn rút đi như thế. Hơn nữa, nếu có Huyễn Ảnh Lang ở giữa đàn dã thú, như vậy sức chiến đấu đàn dã thú này ít nhất phải tăng gấp đôi.

- Hạ gia chúng ta, lại xuất hiện một nhân vật thiên tài mà!

Chờ sau khi ly khai Hạ Ngôn rời đi, Hạ hầu thắng không khỏi cảm khái nói.

- Đúng vậy! Chấp sự Hạ Ngôn này, tương lai thật không thể nói hết.

- Còn trẻ tuổi, lại biểu hiện trầm ổn như thế, quả thật...

Rời khỏi trấn Hoàng Diệp, Hạ Ngôn liền để Thổ Cẩuu biến thân, sau đó ngồi trên người nó. Dọc theo đường không đi đường lớn, chỉ đi trong rừng núi. Lúc đêm xuống trăng lên, Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu đã tới bên ngoài thành Ngọc Thủy.

Nhìn thành Ngọc Thủy mông lung trong đêm tối, Hạ Ngôn thở một hơi dài trong ngực, vỗ vỗ lưng thổ Cẩu:

- Biến trở về đi, chúng ta phải vào thành rồi!

Hạ ngôn trở lại phủ viện Hạ gia, trước tới Hạ Phi Long bẩm báo tình huống trấn Hoàng Diệp một chút, sau khi Hạ Phi Long tán thưởng một phen, lúc này mới trở lại biệt viện của mình.

Vốn Hạ Tử Hân còn muốn hỏi Hạ Ngôn chuyện dã thú trấn Hoàng Diệp, tuy nhiên sắc trời đã khuya, cuối cùng cũng thôi.

Lúc Hạ ngôn tới tiểu viện của mình, Tiểu Thanh còn chưa ngủ, trong phòng đốt ánh đèn. Nghe tiếng cửa viện mở ra, Tiểu Thanh chạy ra từ trong phòng, thấy hạ Ngôn xuất hiện, ánh mắt sáng ngời, lập tức mừng rỡ chạy tới.

Ngao!

Thổ Cẩu lập tức nhe răng gầm lên, lộ ra vẻ hung dữ. Tiểu Thanh thấy Thổ Cẩu thần sắc biến đổi, vừa rồi nàng rất cao hứng, căn bản không thấy Thổ Cẩu này ở bên người Hạ ngôn.

Hạ Ngôn trừng mắt, trực tiếp một cước đá vào mông thổ Cẩu.

- đây là muội muọi ta, không được vô lễ!

- Ô ô...

Thổ Cẩu ủy khuất ư ử mấy tiếng, bộ dáng giống như rất oan uổng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK