Mục lục
[Dịch] Linh La Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Màn đêm dần biến mất, sương mù lại khôi phục lại trạng thái như ngày hôm qua. Một đêm này Hạ Ngôn luôn tập trung vào việc dung hợp bộ bí điển Thiên Cương Phích Lịch Chưởng. Tuy rằng trước khi dung hợp thêm, Hạ Ngôn đã có thể đánh ra với uy lực võ kỹ đạt tới một trăm độ như cảnh giới Linh Sư nhưng con đường tu luyện của hắn căn bản không có điểm kết thúc! Hạ Ngôn tự nhiên sẽ không lúc nào lơi lỏng việc tu luyện!

Khi Hạ Ngôn mở hai mắt ra thì màn đêm cũng đã qua. Hạ Ngôn cũng không có cảm giác thời gian trôi lâu. Quá trình dung hợp Thiên Cương Phích Lịch Chưởng cực kỳ thuận lợi. Với thời gian một đêm, hắn đã tiến bộ thêm được khoảng một phần mười!

Đứng lên, Hạ Ngôn thở ra một ngụm trọc khí, lại chậm rãi hít thở mấy hơi. Trong sương mù này, không khí cũng không tươi mát. Ánh mắt chợt loé lên, thân hình Hạ Ngôn nhẹ nhàng nhảy từ trên tảng đá lớn xuống, vững vàng rơi xuống mặt đất.

Một đêm này cũng không có con dã thú nào đến quấy rầy Hạ Ngôn!

- Ồ?

Hạ Ngôn đột nhiên nhướn mày.

- Không đúng, trước kia, khi ta dung hợp bí điển Thiên Vũ Thần Thương thì không thể liên tục dung hợp trong thời gian cả một đêm. Nếu làm như thế thì tinh thần lực của ta căn bản không thể chịu đựng nổi. Mà hiện tại dung hợp bí điển Thiên Cương Phích Lịch Chưởng có uy lực còn lớn hơn nữa vì sao có thể tiến hành cả đêm?

Hạ Ngôn nhíu chặt mày, suy nghĩ về điểm khó hiểu này.

Trước đó, mặc dù có dược vật hỗ trợ, Hạ Ngôn vẫn không thể suốt đêm dung hợp Thiên Vũ Thần Thương được bởi vì độ vững chắc của tinh thần hắn không đủ. Nhưng hiện tại lại xuất hiện chuyện này thì tất nhiên khiến Hạ Ngôn nghi hoặc.

- Ta hiểu rồi!

Sau một hồi suy nghĩ, đột nhiên sắc mặt Hạ Ngôn trở nên vui vẻ, bỗng nhiên hiểu ra, gật gật đầu!

- Điều này nhất định liên quan tới việc lịch luyện của ta nhiều ngày qua! Tại trong Tội Ác Sâm Lâm này, ta đầu tiên chém giết với cường đạo, sau đó lại chém giết với Kim Giác Lang, hôm qua lại đánh lui một con đại xà khiến người ta cũng phải sợ hãi! Ở trong chiến đấu kịch liệt như thế, độ vững chắc của tinh thần lực ta vô hình trung đã không ngừng được tăng cường! Cho nên, ta mới có thể thuận lợi dung hợp bí điển Thiên Cương Phích Lịch Chưởng!

Thanh trường kiếm trong tay Hạ Ngôn khẽ đung đưa, trong lòng thầm nghĩ!

- Hừ!

Đúng lúc Hạ Ngôn đang suy nghĩ thì lão nhân Thánh Hoàng lại xuất hiện trước mặt Hạ Ngôn với một thân áo trắng bồng bềnh. Vừa mới hiện thân, từ trong mũi lão đã phát ra một tiếng hừ, ánh mắt xem thường nhìn Hạ Ngôn!

Hạ Ngôn nhíu mày nói:

- Chẳng lẽ là con nghĩ không đúng!?

Lão nhân Thánh Hoàng lắc đầu nói:

- Ngươi chỉ nói đúng cái thứ nhất mà không biết cái thứ hai.

Tinh quang trong mắt chớp động, lão nhân Thánh Hoàng tuy chỉ là một linh hồn thể nhưng bởi vì cùng Hạ Ngôn huyết nhục tương liên nên nhất cử nhất động của Hạ Ngôn, lão nhân Thánh Hoàng đều có thể mẫn tuệ cảm giác được.

- Thật sao?

Nghe lão nhân Thánh Hoàng nói vậy, Hạ Ngôn không khỏi kinh ngạc nhìn lại.

- Ngươi lịch lãm mấy hôm nay quả thật rất có lợi cho độ vững chắc của tinh thần. Nhưng sở dĩ ngươi có thể thuận lợi dung hợp Thiên Cương Phích Lịch Chưởng cũng có liên quan đến tác dụng của dược phẩm mà ta phối chế. Ngươi lúc trước tuy rằng sử dụng dược phẩm này nhưng cũng không thể hoàn toàn hấp thu dược liệu này. Mấy ngày lịch lãm qua cũng đã giúp thúc đẩy thân thể ngươi hấp thu dược hiệu còn sót lại!

lão nhân Thánh Hoàng chậm rãi nói, thanh âm nghiêm túc hơn rất nhiều!

Bất cứ ở đâu, lúc nào, chỉ cần nói về chuyện tu luyện thì lão nhân Thánh Hoàng chưa bao giờ cười cợt cả!

- Nguyên lai là như thế!

Hạ Ngôn gật đầu nói:

- Tuy nhiên lịch lãm trong Tội Ác Sâm Lâm này, đối với con mà nói thì trợ giúp quả là rất lớn. Trách không được người nói lịch lãm là một trong những phương thức tu luyện tốt nhất!

Nhìn lão nhân Thánh Hoàng, trong lòng Hạ Ngôn dâng lên niềm xúc động! Phải biết rằng theo thực lực gia tăng, không đơn giản chỉ cần nội lực thâm hậu và võ kỹ cao thâm mà còn có thêm một nhân tố trọng yếu, đó chính là sự vững chắc của tinh thần!

Hiện tại Hạ Ngôn mơ hồ cảm thấy rằng con đường tu luyện của mình là rất chính xác. Có lão nhân Thánh Hoàng dẫn đường, Hạ Ngôn tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Điều này làm hắn thực sự hưng phấn!

Nói cách khác, trước khi lịch lãm, tuy rằng đã trải qua nhiều trận chém giết nhưng cũng không phải chân chính là sinh tử tàn sát! Hơn nữa đối thủ cũng không hung ác như những dã thú trong Tội Ác Sâm Lâm này! Cho nên, Hạ Ngôn tinh thông võ kỹ, nội lực cũng đủ nhưng lại khó có thể thành công đột phá Linh Sư. Nhưng hiện tại, hắn đã nắm chắc thêm vài phần!

- Ừ! Phía trước hình như có năng lượng dao động, ngươi cẩn thận đi tới xem!

Lão nhân Thánh Hoàng đột nhiên đưa mắt nhìn về sương mù phía trước, sau đó nói.

- Chẳng lẽ có dã thú xuất hiện?

Hạ Ngôn sửng sốt hỏi lại.

Tuy nhiên, lão nhân Thánh Hoàng nói xong câu đó liền biến mất. Hạ Ngôn đành phải bất đắc dĩ vận chuyển một vòng nội lực, sau đó lại cẩn thẩn tiền về phia trước.

Nửa canh giờ sau.

- Không đúng!

Hạ Ngôn biến sắc. Lúc này hắn cũng cảm giác được một cỗ năng lượng. Cỗ năng lượng trong cảm giác hắn lúc này tuy rằng còn mỏng manh nhưng hắn có thể cảm giác ra trong đó ẩn chứa ý chí rất cường đại. Năng lượng này tuyệt đối chỉ có cường giả mới có được!

Dưới chân tiếp tục tiến tới, sắc mặt của Hạ Ngôn ngày càng ngưng trọng.

“Ầm!”

Một âm thanh rất nhỏ từ phía trước truyền tới. Năng lượng ngày càng mãnh liệt!

“Ầm ầm ầm!”

Mặt đất cũng trở nên chấn động. Thậm chí dường như Hạ Ngôn nhìn thấy có vô số tảng đá lớn rơi xuống, tuy không nhìn thấy được nhưng rõ ràng có thể tưởng tượng ra.

- Đây là... chẳng lẽ là phía trước có người đang đánh nhau? Lực lượng khổng lồ như thế chỉ sợ là Linh Sư cũng không làm được!

Hạ Ngôn trở nên trầm ngâm, tuy nhiên hai chân vẫn chậm rãi bước tới trung tâm của năng lượng này.

Năng lượng xung quanh thân thể hắn đã ngày càng mạnh, mà sương mù cũng dao động ngày càng lớn.

Sương mù trắng xóa dày đặc vốn không sôi sục nhưng hiện tại bị năng lượng lan đến nên bay tản tán loạn.

Hạ Ngôn nín thở, bước chân còn nhẹ hơn cả lúc trước, nắm chắc trường kiếm trong tay tiếp tục đi về phía trước.

Lại qua thời gian tàn một nén hương, Hạ Ngôn nhìn thấy sương mù nơi này không ngờ đã loãng hơn. Vốn không thể thấy được những cảnh vật ngoài ba thước nhưng lúc này lại có thể nhìn xa tới mười thước.

“Grào!”

Một tiếng rống phẫn nộ của dã thú vang lên!

“Ầm ầm ầm!’

- Nghiệt súc!

Một thanh âm của nhân loại cũng vang lên!

Hạ Ngôn chấn động, ánh mắt trợn trừng. Lúc này hắn đã biết rõ đây là một nhân loại đang đánh nhau với một con dã thú! Không! Đây không phải là dã thú bình thường, thực có thể là linh thú!

Hạ Ngôn chấn động toàn thân, thần sắc có chút bối rối! Linh thú...

Đây là thứ mà dong binh chỉ có thể nghe đồn, lúc này mình có lẽ sắp được tận mắt chứng kiến. Hơn nữa một cường giả nhân loại có thể chém giết với linh thú. Hạ Ngôn trở nên nóng lòng. Tuy nhiên Hạ Ngôn vẫn không lỗ mãng. Vạn nhất nếu đi lên lung tung, hoặc là linh thú hoặc là nhân loại kia muốn giết mình thì chẳng lẽ chính mình đưa thân đi chịu chết uổng mạng sao?!

Ngưng nếu vì thế mà chờ đợi hoặc quay lại thì khẳng định Hạ Ngôn không cam lòng!

Nghĩ tới nghĩ lui, Hạ Ngôn quyết định vẫn chậm rãi đi tới, nín thở, không để phát sinh bất cứ âm thanh gì. Chỉ là nhìn thôi, tuyệt đối không quấy rầy bọn họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK