: Trở về đất xưa
Lúc Hạ Ngôn ở cảnh giới Linh Hoàng cắp bảy, lực công kích linh lực đã có thể đạt tới mười lăm ức độ. Còn hiện giờ. toàn lực thúc đây linh lực. lực công kích trực tiếp vượt quá bốn mươi ức độ.
Trong nháy mắt, một ngọn núi cao liền vỡ nát; Phất taỵ. một con sông liền dừng lại; Thậm chí một kích toàn lực ngay cả không gian cũng trực tiếp nát bấy. xuyên thủng tất cả. Vận dụng lực pháp tắc. thậm chí ngay cả dòng nước đang chảy cũng có thể hoàn toàn ngưng kết lại. không chảy ra ngoài được. Nơi pháp tắc không gian bao phủ. tất cả sinh linh đều bị trói buộc.
"Phù..."
Trước ngực Hạ Ngôn khẽ phập phồng, một đạo khí lưu theo hơi thở Hạ Ngôn tràn ra. Đạo khí lưu này hình thành một cỗ vòi rồng nhỏ. nhanh chóng thôi về phía xa xa.
Nhìn phía chân trời đã lóe lên ánh mặt trời đò. tinh thần Hạ Ngôn khẽ chấn động. Tiếp đó. bóng người màu trắng bắn ra. khoảng khắc vượt qua năm mươi dặm. Chỉ một hô hấp. đã lướt ra ngoài năm mươi dặm; lộ trinh một ngàn dặm, chỉ cần thời gian hai mươi hô hấp; một vạn dặm. chỉ cần hai trăm hô hấp. So sánh với cảnh giới Linh Hoàng cấp bảy. tốc độ Phi hành Hạ Ngôn hiện giờ đã tăng lên năm mươi phần trăm.
Nên biết rằng, tốc độ Phi hành càng nhanh, lực cản lại càng lớn. Tốc độ Phi hành tăng lên năm mươi phần trăm đã là rất khó. vốn Hạ Ngôn am hiểu tốc độ. am hiểu Phi hành, bằng tốc độ Linh Hoàng cắp tám của hắn, thậm chí có thể so sánh với tốc độ Phi hành của Linh Hoàng cấp chín.
"Hừ! Lão già muốn đánh cướp tạ là Cừu Lộc thủ lĩnh bộ lạc Hắc Lang! Hôm qua còn muốn giết ta. đánh cướp tài vật của ta. Hiện giờ ta bước vào cảnh giới Linh Hoàng cắp tárrụ là lúc gậy ông đập lưng ông! Cướp đoạt tài vật của ta. hiện giờ ta đi cướp lại tài vật của ngươi. Lão ta là thủ lĩnh một bộ lạc. khẳng định tích lũy rất nhiều, rất nhiều tài phú!"
"Vừa lúc. hiện giờ ta đã dùng gần hết Nguyên Đan, muốn bước vào cảnh giới Linh Hoàng cấp chín sợ rằng cần tới mấy trăm, thậm chí cả ngàn viên Lục Nguyên Đan!"
Khóe miệng Hạ Ngôn hiện lên một tia cười lạnh, trong đầu xoay chuyển.
Từ cảnh giới Linh Hoàng cấp bảy bước vào cảnh giới Linh Hoàng cấp tám. đã dùng đến bốn mươi viên Lục Nguyên Đan.
Muốn từ cảnh giới Linh Hoàng cấp tám bước vào cảnh giới Linh Hoàng cắp chín. Nguyên Đan cằn dùng sợ rằng gấp mười gấp chục lằn từ cấp bảy bước vào cấp tám!
"Nguyên Đan đúng là thứ tốt! Bất cứ ai cũng sẽ không ngại nhiều Nguyên Đan!"
Hạ Ngôn nhanh chóng Phi hàĩÚI trong đầu càng gấp gáp lấy được càng nhiều Nguyên Đan. Hơn nữa trong lúc kịch chiến, nếu có nhiều Nguyên Đan sử dụng, có thể tăng cao lực công kích của mình trong thời gian ngắn.
Lúc này bộ lạc Thổ Nđã chìm trong khói lửa. rất nhiều phòng ốc đều biến thành phế tích. Trên mặt đất. hơn trăm cỗ thi thể nằm lung tung, vết máu đỏ sẫm nhộm lên nham thạch cứng rắn. Mùi máu tanh nồng nặc tràn ngập không khí từng bóng người đang xuyên qua giữa những gian phòng trong bộ lạc Thổ Ti.
Đủ tiếng khóc la liên tiếp truyền ra.
- Đi ra hết cho ta!
- Đưa mấy người này nhốt riêng vào lảng sắt!
- Hắc hắc! Những nữ nhân này. mang về toàn bộ. đưa về bộ lạc cho người tu luyện bộ lạc Hắc Lang chúng ta sinh đẻ con cháu ưu tú!
- Mấy Linh Hoàng cấp năm. Linh Hoàng cấp sáu giữ lại cho ta! Đẻ ta thoải mái hường dụng!
Cừu Lộc trôi nổi giữa không trung, không ngừng ra lệnh bên dưới. Loại người tu luyện trong bộ lạc như bọn họ. có nhiều người vừa sinh ra liền sống trong bộ lạc. cũng giống như những người tu luyện trong thành Tinh Đấu. bọn họ cũng muốn sinh sản con cháu. Bộ lạc này. chính là nhà của bọn họ.
- Đi xem kho hàng của bọn chúng, bộ lạc Thổ Nnày thật là giàu. Nếu không phải bọn
chúng ngaỵ cả phế nhân cũng thu lưu, khẳng định sẽ không nhó yếu nhưbây giờ. Phế nhân nên trực tiếp giết chết, giữ lại có tác dụng gì?
Cừu Lộc cười nhạo.
Theo lão thấy. kẻ tàn phế căn bản là không có giá trị gì, ngay cả đưa tới mỏ linh thạch đào khoáng còn ngại vướng tay vướng chân.
- Thủ lĩnh! Ha ha. bộ lạc Thổ Nnày thật là giàu mà, chúng ta tìm ra được hơn một ngàn kiện thần Khí còn có các loại Nguyên Đan đang kiểm tra. về phần linh thảo linh thạch, hẳn đều ở trong kho hàng của bọn chúng!
Một gã Linh Hoàng cấp tám áo đò cười ha ha nói với Cừu Lộc.
- Ừ! Đi thôi, vào xem kho hàng bộ lạc Thổ Nnày!
Bóng người Cừu Lộc nhoáng lên, hăm hớ nói, ánh mắt chớp động.
- Cừu Lộc, ngươi sẽ không chết từ tế đâu!
Toàn thân linh lực Quách Lâm bị giam cầm, không cách nào vận chuyển linh lực, đứng dưới đất nhìn Cừu Lộc trên không trung, trợn mắt quát to.
Bao Phi bên cạnh hắn hai mắt đò đậm, nghiến răng ứa máu, giống như muốn nuốt sống Cừu Lộc.
- Ha ha ha... Quách Lâm, ta sẽ không được chết tử tế? Nói hay lắm! Chẳng qua ngươi sẽ không nhìn thấy ngày ta chết. Hiện giờ sinh tử của ngươi nẳm trong tay ta, nếu ta muốn giết ngươi thì một ngón tay là đủ rồi! Nhưng mà ta không muốn giết ngươi, ta phải đê cho ngươi sống sót.
Ánh mắt Cừu Lộc đảo loạn, âm hiểm cười nói:
- Chậc chậc... Cô nàng Lãnh Yên này, đừng luôn làm mặt lạnh, thực lực của cô không tệ, nếu chấp nhận làm tiêu thiếp phòng một trăm bảy mươi tám của ta. sinh cho ta một đứa nhó tư chất tốt, ta sẽ cho cô chỗ tổt thật lớn!
- Vô sỉ! Nẳm mơ đi!
Lãnh Yên trừng đôi mắt đẹp. mày liễu dựng thẳng, hung hăng Phi một tiếng.
- Ha ha! Không cần nóng, ta biết sớm muộn gì ngươi cũng sẽ đáp ứng!
Cừu Lộc cũng không tức giận, xoay người bay về phía kho hàng bộ lạc Thổ Ti.
- Xong rồi!
- Tất cả đều xong rồi!
- Chúng ta đều sẽ bị đưa đi mỏ linh thạch, trở thành nô lệ vĩnh viễn!
Người bộ lạc Thổ Nthan thờ. vẻ mặt bi thương. Nhất là những người thực lực tương đối thấp, càng khóc tang không thôi.
Những người này ngay cả cảnh giới Linh Hoàng còn chua bước đến, ngay cả không gian pháp tắc cũng không có lĩnh ngộ gì. bọn họ càng không nghĩ tới phản kháng.
ở một góc trong bộ lạc Thổ Ti, có hai người đang nhìn xung quanh.
- Phương Mộ Vũ!
- Lúc trước ngươi không nên cùng ta rời Tinh Đấu Điện. Nếu hiện giờ ngươi còn ở Tinh Đấu Điện, trở thành môn nhân Tinh Đấu Điện, làm sao giống như hôm nay. lập tức biến thành một nô lệ vĩnh viễn không có cơ hội xoay người.
Người nói chuyện là Chung Vô Hoa Thánh Hoàng Đại Lục Ám Dạ ở Quang Ly Phân thế giới. Lúc này Chung Vô Hoa nửa năm dựa vào góc tường, người bên cạnh hắn là Phương Mộ Vũ Thanh Hoàng Đại Lục Long Chi.
Khi đó Chung Vò Hoa đắc tội Cuồng tu luyện giả, giao thủ với Cuồng tu luyện giả bị cắt đi tứ chi. Phương Mộ Vũ liền cùng Chung Vô Hoa rời Tinh Đấu Điện, đi tới bộ lạc Thổ Nnày.
Loại bộ lạc như bộ lạc Thổ Nthu lưu cả người già yếu, hoàn toàn bất đồng với bộ lạc Hắc Lang. Như vậy, cũng dẫn đến sức chiến đấu chỉnh thể bộ lạc Thổ Nhuận Khánh Hảiông được.
- Hiện giờ nói những thứ này cũng không có ý nghĩa gì!
Khóe miệng Phương Mộ Vũ nhếch lên, lắc đâu nói:
- Ta cùng với ngươi dù sao cũng đến từ cùng một đại lục. ở trong một thế giới xa lạ này, ta không thể trừng mắt nhìn ngươi chết được.
- Được rồi. không nói chuyện này nữa! Nếu ta lựa chọn cùng ngươi rời Tinh Đấu Điện, Như vậy sẽ không hối hận.
Phương Mộ Vũ nghiêm mặt, kiên định nói.
- Hiện giờ chúng ta nên ngẫm làm sao đổi mặt với tình cảnh hiện tại! Vừa nãy ta nghe nói chúng ta sẽ bị đưa đi làm nô lệ ở mó khoáng, ngay cả phu khuân vác cũng không bang. ít nhất thì phu khuân vác còn có thù lao.
Ánh mắt Phương Mộ Vũ lập lòe, đè thấp giọng nói.
- Ừ! Làm nô lệ. cả đòi cũng không thểxoay người. Linh lực trong cơ thể ngươi đều sẽ bị giam cầm, không cách nào vận chuyển. Tên thủ lĩnh bộ lạc Hắc Lang là Linh Hoàng cấp chín, hắn dùng lực không gian pháp tắc phong tỏa kinh mạch võ đạo của ngươi, làm cho linh lực của ngươi không cách nào đi ra ngoài cơ thể.
Chung Vô Hoa gật đầu nói:
- Còn ta có khả năng bị bọn họ giết, cho dù là đi đào khoáng linh thạch, bọn họ cũng sẽ không cân một phế vật nhưta. Hiện giờ. ngay cả năng lực đào khoáng ta cũng không có.
Chung Vô Hoa nói đến đây, cười khổ một tiếng, sau đó lắc đầu.
- Chết cũng không sao, dù sao sống cũng không có ý nghĩa. Đối với một phế nhân như ta, sống một ngày cũng là một loại dẳn vặt khó chịu.
Ngực Chung Vô Hoa phập phồng kịch liệt.
- Vốn tướng rang đi tới Chủ thế giới có thể tu luyện nhanh hơn, có thể đột phá từng trọng cảnh giới. Nào không ngờ... ỏi...
- Nhưng mà ta cũng không hổi hận. Tray cầu cảnh giới càng cao, thực lực càng mạnh mới ý nghĩa của những người tu luyện là chúng ta!
Chung Vô Hoa lộ ra biểu tình vô cùng kiên định.
- Chung Vô Hoa, ta sẽ không để bọn chúng giết ngươi!
Phương Mộ Vũ đột nhiên nói:
- Ngươi cũng phải kiên trì, phải sống sót. Ta đã hỏi thăm, ở Vạn Trọng Lâu có một loại bảo vật Tinh Hoa Quả, có thể làm tay chán cụt mất dài ra. chỉ cần chúng ta có thể mua được loại quả này, thân thể của ngươi có thể khôi phục, tiếp tục tu luyện.
Phương Mộ Vũ chậm rãi nói.
- Không có cơ hội nữa!
- Lát nữa bọn họ sẽ giết ta, ngươi cũng không cần ngăn cản. Nếu không, ngay cả ngươi bọn hộ cũng giết. Ha ha, ngươi vừa bước vào cảnh giới Linh Hoàng cấp ba, căn bản không thể chống lại những tên kia. Những người bộ lạc Hắc Lang tới đánh cướp bộ lạc Thổ Ti, cảnh giới thấp nhất cũng là Linh Hoàng cấp năm, thực lực mạnh mẽ.
Chung Vô Hoa nhìn Phương Mộ Vũ chân thành nói:
- Ngươi coi như giúp ta. nhất định đừng ngăn cản bọn chúng. Bởi vì như vậy không hê có ý nghĩa, ngươi căn bản không cản được. Kỳ thật, ta cũng không cam lòng chết như vậy, thế nhung... ôi...
Vẻ mặt Chung Vô Hoa run lên, ánh mắt ảm đạm lắc đầu.
- Phương Mộ Vũ. ngươi đoán xem hiện giờ ta đang nghĩ tới ai!
Chung Vô Hoa đột nhiên cười, nhìn Phương Mộ Vũ hỏi.
- Là ai?
Phương Mộ Vũ sững sờ.
- Ta nghĩ tới Hạ Ngôn!
Chung Vô Hoa cười nói:
- ở Quang Ly Phân thế giới, ta cùng với Hạ Ngôn giao thủ qua. Ta tu luyện hơn trăm năm, hắn tu luyện mới hai mươi năm, ta cũng không phải đối thủ của hắn.
- Hiện giờ có lẽ hắn cũng tới Chủ thế giới rồi? Nếu hắn đi tới Chủ thế giới, hẳn đã là môn nhân Tinh Đấu Điện. Ha ha, con đường tu luyện sau này của hắn nhất định sẽ rất xa. Hy vọng hắn có thể trớ thành cường giả cảnh giới Thiên Thân!
- Đúng vậy! Hạ Ngôn không chỉ có thiên phú cao, hơn nữa vận số võ cùng tốt. Hiện giờ hắn hẳn ở trong Tinh Đấu Điện. Mấy ngàn năm sau, có khả năng hắn trở thành môn nhân tinh anh Tinh Đấu Điện!
Phương Mộ Vũ gật đầu chợt lại mất mát nói.