Dương Diệc Phong quả thật là một tên lười nhác, hắn đơn giản lấy Tam Thập Lục Kế giao cho Hạng Thiên Vũ tự thân vận động rồi ngồi ở bên xem kịch . Một quyển kế sách được đúc kết qua hàng ngàn năm tranh đấu ở nơi đây phát huy được bao nhiêu hiệu quả ai mà biết được . Dương Diệc Phong cũng không quan tâm, hắn ngồi rung đùi chờ đại công đức đến. Bất quá sự tình có dễ dàng như hắn nghĩ hay không ? Dù sao cũng chỉ có Hỗn Nguyên Thánh Nhân hoặc các Đại Thần mới có thể thoát khỏi sự ràng buộc của Thiên Đạo
Hạng Thiên Vũ cầm bản bí tịch kia về phòng, lập tức lấy ra nghiên cứu, mới đọc được vài trang đã nhanh chóng si mê. Dương Diệc Phong tuy rằng không lý giải được những việc trong thế tục nhưng đối với lịch sử mấy ngàn năm của đại lục thì đều biết. Hắn ở Hồng Diệp Sơn Trang từng đọc qua rất nhiều thư tịch về Huyền Minh Đại Lục, lại càng nghiên cứu binh thư của tiền nhân. Hắn đọc qua thì phát hiện ra binh thư tuy rằng cũng có chỗ độc đáo nhưng so với Tam Thập Lục Kế thì còn kém xa
Hạng Thiên Vũ là người mang Thiên Mệnh, được Cửu Long hộ thể . Đương nhiên hắn có những ý nghĩ thiên phú mà người thường không có được. Hắn nhìn vào Tam Thập Lục Kế, ngay lập tức đã hình dung được sự huyền diệu của nó. Ba mươi sáu kế chia làm sáu bộ
Thắng Chiến Kế với : Man thiên quá hải (che trời qua biển) , vây Ngụy cứu Triệu , tá đao sát nhân (mượn đao giết người), dĩ tật đãi lao (lấy nhàn thắng mệt) , sấn hỏa đả kiếp (thừa dịp cháy nhà cướp của), dương đông kích tây
Địch Chiến Kế với : Vô trung sinh hữu (từ không thành có) , ám độ Trần Thương , cách ngạn quan hỏa (đứng bên bờ này nhìn lửa cháy bên kia) , tiếu lý tàng đao (cười nói giết người) , lý đại đào cương (thay mận đổi đào), thuận thủ khiên dương (tiện tay bắt dê)
Công Chiến Kế với : đả thảo kinh xà (đánh rắn động cỏ) , tá thi hoàn hồn (mượn xác trả hồn) , điệu hổ ly sơn, dục cầm cố túng (muốn bắt phải thả) , phao chuyên dẫn ngọc (ném ngói đi để thu ngọc về) , cầm tặc cầm vương (bắt giặc phải bắt vua)
Hỗn Chiến Kế với : phủ để trừu tâm (rút củi đáy nồi) , hỗn thủy mạc ngư (thừa nước đục thả câu) , kim thiền thoát xác , quan môn tróc tặc (đóng cửa bắt trộm) , viễn giao cận công (xa thì giao thiệp, gần thì dùng vũ lực)
Tịnh Chiến Kế với : giả đạo phạt Quắc (mượn đường diệt Quắc) , thâu lương hoán trụ (trôm rường đổi cột) , chỉ tang mạ hòe (chỉ cây tang để mắng cây hòe) , giả si bất điên (giả ngu chứ không điên) , thượng ốc trừu thang (qua cầu rút ván) , thụ thượng khai hoa (trên cây nở hoa) , phản khách vi chủ (từ khách biến thành chủ)
Bại Chiến Kế với : mỹ nhân kế, không thành kế, phản gián kế, khổ nhục kế, liên hoàn kế, tẩu vi thượng sách
Đọc qua, Hạng Thiên Vũ liền cảm thấy giá trị cùng ứng dụng thiên biến vạn hóa của nó . Cả đêm trôi qua, hắn ngẩng đầu lên đưa quyết sách cất đi rồi sửa lại y phục. Tuy một đêm không ngủ nhưng tinh thần vô cùng tốt. Trong lòng hắn , Dương Diệc Phong đã trở thành một vị thần. Loại bí tịch như vậy cũng đem tặng hắn, hắn có thể tin chắc quyến sách này không phải do tiền nhân viết, nếu tiền nhân viết thì đại lục đã được thống nhất lâu rồi. Hạng Thiên Vũ chưa bao giờ cho rằng Dương Diệc Phong là nhị thế tổ, hắn dựa vào cảm giác và suy đoán nên ngay từ đầu đã có kết luận như vậy. Cảm gác thì không nói , chỉ cần nhìn Mộng Yên Nhiên là biết, mọi người đều cho rằng vì gia thế mà Dương Diệc Phong cua được Mộng Yên Nhiên nhưng hắn lại vô cùng rõ ràng Mộng Yên Nhiên là người như thế nào sau ba tháng cùng nàng học đàn. Tuyệt đối không phải là nữ nhân ham quyền thế hay bị bức bách . Chỉ có nàng thực sự thích Dương Diệc Phong mới biểu hiện như vậy, nàng thích đương nhiên không phải nhị thế tổ được. Hạng Thiên Vũ càng nghĩ càng giật mình, các tinh anh thế gia của bảy nước bị Dương Diệc Phong đùa giỡn trong lòng bàn tay, đây là ứng dụng của ba mươi sáu kế phải không ? Hạng Thiên Vũ càng nghĩ càng thấy mình may mắn
Hạng Thiên Vũ đi ra khỏi cửa, hít một hơi thật sau , một ngày mới bắt đầu, một thời đại mới bắt đầu. Hạng Thiên Vũ cười rồi đi về phía gian phòng của Hạng Thiên Minh
- Tam ca, ngươi có nhà không ?
Hạng Thiên Vũ gõ cửa nói
- Vào đi
Hạng Thiên Minh nói, Hạng Thiên Vũ đẩy cửa bước vào , thấy trong phòng không chỉ có Hạng Thiên Minh mà còn có Nhạc Tiến
- Nhạc thúc, thương thế của ngươi không sao chứ ? Tên Đường Ngạo Thiên cũng lợi hại gớm , đả thương được cả ngươi
Hạng Thiên Vũ ân cần hỏi thăm
- Đa tạ thập tam điện hạ quan tâm, lão phu không việc gì . Đường Ngạo Thiên đích thực lợi hại, không ngờ hắn tại Thiên Cấp đỉnh phong đã có thể phát ra đao cương, không thể ngờ được.
Nhạc Tiến khách khí trả lời ,đồng thời cũng thừa nhận sở trường của đối thủ , quả thật có chút phong phạm
- Ha ha , có gì đâu chứ, cuối cùng Nhạc thúc cũng thắng mà , một cái Tần Quốc nho nhỏ làm sao so được với Đại Sở của chúng ta chứ
Hạng Thiên Vũ kiêu ngạo cười to nói
- Thập tam đệ, không được nói lung tung
Hạng Thiên Minh quát
- Dạ , tam ca
Hạng Thiên Vũ chu mỏ trả lời với vẻ không cam tâm , nhưng hắn cũng im lặng lắng nghe
- Lần này Nhạc tiên sinh đại thắng Đường Ngạo Thiên thật là làm cho ta sung sướng, chỉ là không biết tình huống của Đường Ngạo Thiên hiện tại thế nào
Hạng Thiên Minh hỏi
- Nếu như trong ba ngày không có Thần Cấp cao thủ hỗ trợ, Đường Ngạo Thiên tu vi nhất định bị phế. Chỉ là…
Nhạc Tiến chần chờ rồi không nói tiếp
- Chỉ là cái gì ?
Hạng Thiên Minh chưa kịp nói , Hạng Thiên Vũ đã mở miệng hỏi
- Chỉ là , Dương Diệc Phong chắc có biện pháp, nghe nói Doanh Chính đã đi tìm Dương Diệc Phong, với giao tình của hắn và Dương Diệc Phong , Dương Diệc Phong nhất định sẽ hỗ trợ
Nhạc Tiến trả lời
- Đây cũng là dự liệu của ta, không cần lưu ý . Dương Diệc Phong bất quá chỉ là một nhị thế tổ, mặc dù có bản lĩnh nhưng không ảnh hưởng đến đại kế của chúng ta . Lần này cũng không phải muốn giết chết Đường Ngạo Thiên, chỉ là cho hắn một chút giáo huấn thôi . Dù sao chúng ta đến Yến Quốc là để chúc mừng, không nên gây sự nhiều
Hạng Thiên Minh giống như nắm chắc mọi việc , phân tích nói
Hạng Thiên Vũ ngoài mặt sùng bái nhìn Hạng Thiên Minh, trong lòng lại cười thầm
- Thực là ngu . Sự lợi hại của sư phụ ngươi có thể thấy được sao , ha ha ha
- Được rồi , thập tam đệ tìm ta có chuyện gì ?
Hạng Thiên Minh giống như một người anh tốt quan tâm đến em mình hỏi
- Tiền trên người ta đã hết, cho nên ..
Hạng Thiên Vũ nói
- Ngươi cầm lấy mà tiêu , hết thì đến tìm ta ha ha
Hạng Thiên Minh từ trong tay áo lấy ra một xập ngân phiếu đưa cho Hạng Thiên Vũ rồi cười to
- Cảm ơn tam ca
Hạng Thiên Vũ liền chạy ra cửa, hắn không có hứng thú với vị tam ca ngu ngốc này
- Đợi một chút, không nên gây sự nhiều , qua hay ngày nữa chúng ta sẽ lên đường đi đến kinh đô
Hạng Thiên Minh gọi hắn lại căn dặn
- Ta biết rồi tam ca, ngươi cứ yên tâm
Cứ như vậy chạy đi , xa xa còn truyền đến
- Tiểu Thanh, Tiểu Hồng, bản điện hạ đến đây
- Tam điện hạ sao lại chiều hư hắn ?
Nhạc Tiến hỏi
- Thập tam dù sao cũng là vương tử, đến lúc tranh vị , có hắn đồng ý cũng còn hơn không có . Chỉ một chút tiền, ta không nuôi nổi hắn sao ?
Hạng Thiên Minh nói
Sau đó hai người lại bắt đầu to nhỏ thương lượng. Hạng Thiên Vũ cầm tiền ra khỏi cửa, vừa đi vừa mắng thầm tam ca ngu ngốc . Đợi xem ai là người chiến thắng cuối cùng đi
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK