Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Diệc Phong đi rồi , trong Yến vương phủ toàn bộ đồ đạc đã được dọn dẹp, Lục vương gia ngồi ở chính vị trong phòng khách, cau mày tự hỏi điều gì không ai biết. Tay trái đặt trên bàn gõ nhẹ, chén trà Long Tĩnh Xuân Trà chưa hề đụng đến

Bỗng nhiên, hắn hình như nhớ đến điều gì , đứng dậy đi vào trong thư phòng, ngay cả việc mình vô ý hất vỡ chén trà cũng không chú ý. Hắn đi qua một dãy hành lang đến một cửa phòng, phẩy tay bảo hai người cao thủ đang đứng gác lui xuống . Lục vương gia đẩy cửa mà vào , đồng thời cẩn thận đóng cửa phòng lại. Đây là một gian thư phòng rất lớn, đối diện cửa phòng có bốn giá sách rất to , trên đó có đầy các thư tịch , phân loại rõ ràng

Lục vương gia cũng không nhìn mấy giá sách này, hắn xoay người đi vào phòng nghỉ bên trái, sau đó đến bên một bàn lớn, trên đó có đầy các loại văn kiện, thủ lệnh, thư tín . Đây là bàn làm việc hàng ngày của hắn, phía sau có một giá sách tuy không lớn bằng bên ngoài nhưng sách trên đó quý hơn bên ngoài gấp mười lần

Lục vương gia bỏ qua bàn làm việc, đi đến giá sách, hắn kéo mấy quyển sách dưới cùng ra để lộ một tay cầm, hắn quay qua phải ba lần rồi quay qua trái, toàn bộ giá sách tự động di chuyển sang bên trái, để lộ ra một mật đạo đen kịt

Lục vương gia chui vào trong, giá sách tự động trở về vị trí cũ, thư phong lại khôi phục bình tĩnh như trước

Lục vương gia đi vào sâu trong mật đạo, trong mật đạo có nhiều lối rẽ nhưng vị vương gia này rất thuần thục mà đi , không bao lâu sau ở cuối mật đạo có một đám ánh sáng, hắn đi nhanh hơn vào trong đó

- Ngươi đã đến rồi

Một âm thânh trầm thấp vang lên khi Lục vương gia đến

- Giáo chủ, lần này chuyện quan trọng nên phải làm phiền ngài ở đây gặp mặt

Nói xong hắn đi đến bàn đá giữa phòng ngồi xuống

Người thần bí nọ ngồi ở đối diện Lục vương gia nói

- Vị công tử kia , bản tọa đã xem qua , tu vi của hắn thật sự là Hậu Thiên đỉnh phong, nhưng bảo tiêu của hắn là Thần Cấp đỉnh phong cao thủ. Mặc dù Thần Cấp đỉnh phong trong mắt bản tọa chỉ là con sâu cái kiến nhưng thế lực trong thế tục mà bồi dưỡng ra một Thần Cấp cao thủ còn trẻ như vậy thì cũng chỉ có bọn họ. Nếu như bản tọa giết Dương Diệc Phong thì sẽ làm cho bọn họ xuất động, điều này với bản tọa rất bất lợi. Nếu vị công tử đó đã đáp ứng chỉ khoanh tay ngồi nhìn thì cũng không cần để ý nữa

Thì ra người này là Nguyên Anh Kỳ người tu chân . Nếu như Dương Diệc Phong ở đây sẽ biết ngay hắn không phải là người của Tu Chân Giới bởi vì danh hào Tiêu Dao Ma Quân Dương Diệc Phong đã chấn động cả Tu Chân Giới, người không biết hắn sợ rằng không nhiều . Vị lão huynh này không biết ba chữ Dương Diệc Phong thì có lẽ không phải là người của Tu Chân Giới

- Vâng , vâng, tiểu vương cũng nghĩ vậy, tuy nhiên …

Lục Vương gia vội vàng nói

- Yên tâm đi , chỉ cần Lục vương gia nhớ kỹ ước định của chúng ta thì chúng ta đương nhiên giúp ngươi có đủ cao thủ để ngươi hành sự

- Tiểu vương đương nhiên nhớ kỹ, chỉ cần tiểu vương có thể thành sự, tuyệt đối không có vấn đề gì

Lục vương gia gật đầu hứa hện

- Như vậy tốt, ha ha , hai ngày nữa phải gọi ngài là hoàng thượng rồi ha ha ha

Người nọ cười lớn

………..

Trong Khách Hành Cư

- Tam vương tử, lần này thọ yến sợ là không tầm thường

- Hả ?

Hạng Thiên Minh giật mình, suy nghĩ một chút rồi nói tiếp

- Dù sao cũng là chuyện tình của Yến Quốc, dù cho có phát sinh chuyện gì cũng không đến Đại Sở ta quan tâm

- Nhưng bọn họ là đồng minh của ta

Lục lão nói

- Đồng minh thì sao chứ, là việc nhà của bọn họ thì minh hữu như chúng ta cũng là ngoại nhân, không nên nhúng tay vào

Hạng Thiên Minh phản bác

Hạng Thiên Vũ một mình ngồi ở góc nhà, yên lặng mà nghe, không biết đang nghĩ gì

Ở chỗ của Khương Thế Vi, hắn đang tìm Doanh Chính và Đường Ngạo Thiên tới , bên cạnh hắn còn có Mục tiên sinh, không biết bọn họ muốn thương lượng chuyện gì

Khương Thế Vi mở miệng đầu tiên nói

- Vậy Doanh Chính huynh cũng đã thu được tin tức phải không ?

Doanh Chính thành thật gật đầu nói

- Không sai , mặc dù các thế lực lớn đều chỉ nhìn vào Yến Đô nhưng vẫn có một chút sự tình không bình thường, không biết Khương huynh định làm gì?

Khương Thế Vi trầm mặt gật đầu, cau mày lo lắng. Tề Quốc và Yến Quốc sát bên giới nhau, từ khi hai nước thành lập đến nay quan hệ đã không được tốt, trận lớn trận nhỏ cũng không thiếu, người nào cũng muốn thôn tính đối phương. Lần này Yến Quốc xảy ra loạn tượng, có nên xuất thủ chiếm tiện nghi hay không cũng là vấn đề làm hắn đau đầu. Đương nhiên có thể chiếm tiện nghi thì rất hay, nhưng lỡ không thành thì sẽ có hại. Tuy rằng không biết Lục vương gia có bao nhiêu thực lực ,nhưng cũng có thể suy đoán là không nhỏ

Khương Thế Vi đang trầm ngâm bỗng nhớ đến Dương Diệc Phong, nhớ đến dáng dấp nhàn nhã của hắn liền quyết định

- Không nhúng tay, xem kịch vui thôi. Yếu Đô, Yến Quốc thực lựu đều so với với chúng ta mạnh hơn, bọn họ người mình tự đánh người mình, nếu như chúng ta nhúng tay thì sợ rằng bọn chúng sẽ tạm ngưng mà quay sang đối phó với ta . Như vậy cái được không đủ bù cái mất

Mục tiên sinh nghe xong, gật gù vuốt râu, vẻ mặt mỉm cười vui vẻ nói rằng

- Thái tử điện hạ nói rất đúng, chúng ta chỉ là đến chúc thọ, bất luận phương nào thắng thì thực lực của Yến Quốc cũng suy giảm mạnh, với chúng ta là một điều tốt . Ta tán thành ý kiến của điện hạ

Doanh Chính nghe xong suy nghĩ một chút, vốn hắn dự định chiếm chút tiện nghi nhưng nghe Khương Thế Vi phân tích xong liền nghĩ thông . Đúng vậy, nhúng tay chỉ có một chút tiện nghi nhỏ, đứng xem dù ai thắng ai thua thì thực lực bọn họ cũng sẽ hao tổn. Ai thắng thì kết minh với hắn đẩy mạnh địa vị và thực lực của bản thân, vì vậy Doanh Chính cũng gật đầu nói

- Không sai, Khương huynh nói đúng, chúng ta cứ ngồi xem thôi

... ... ... . . . .

Dương Diệc Phong cùng Mộng Yên Nhiên về phòng, Tà Dương đứng ngoài cửa canh chừng cũng không đi vào . Dương Diệc Phong liên đưa thân phận nói cho Mộng Yên Nhiên, mình không phải người của thế tục là là người của Tu Chân Giới, là người đứng đầu bốn đại hộ pháp của Ma Tông, là một trong mười đại cao thủ của Ma Đạo . Sau đó là chuyện mình vào thế tục tìm Ngũ Hành Linh Tuyền, tất cả đều nói cho Mộng Yên Nhiên biết

Chỉ là làm cho Dương Diệc Phong vô cùng phiền muộn, từ đầu đến đuôi, Mộng Yên Nhiên ngay cả một chút biểu hiện kinh ngạc cũng không có . Dương Diệc Phong nói xong nàng vẫn ôn nhu cười

Dương Diệc Phong hỏi thăm

- Yên Nhiên, một chút kinh ngạc nàng cũng không có soa ?

Mộng Yên Nhiên gật đầu rồi lại lắc đầu , nàng nói

- Vì sao kinh ngạc chứ, mặc kệ chàng là Tiêu Dao Ma Quân của Tu Chân Giới hay là phổ thông dân chúng cũng kể, chàng là người mà thiếp yêu nhất, vậy là đủ với thiếp rồi.

Dương Diệc Phong cảm động ôm lấy Mộng Yên Nhiên nói

- Ta sẽ mãi mãi không ly khai nàng

Kỳ thực giữa nhân gian đầy phân cách này, chỉ cần có tình yêu thì bất luận cự ly xa thế nào cũng sẽ trở thành vô nghĩa, tình yêu có lúc chỉ đơn giản như vậy
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK