Hạng Thiên Vũ là người thông minh, thực lực của Hạng Thiên Long cao hơn hắn bao nhiêu hắn không biết hay sao mà lại đi làm chuyện nguy hiểm như vậy? Nhưng không phải vậy, Hạng Thiên Vũ làm vậy để hiểu rõ tâm ý của Hạng Thiên Long và hắn tuyệt đối tín nhiệm vào tu vi của Lý Lâm Hưng.
Hạng Thiên Minh thấy cảnh này trong lòng cực kỳ run sợ. Hắn chỉ muốn lên ngôi hoàng đế chứ chưa bao giờ có ý nghĩ giết chết Hạng Thiên Long. Dù sao mọi người cũng là huynh đệ, càng không phải thâm cừu đại hận nhưng thật không ngờ Hạng Thiên Vũ lại tàn nhẫn như vậy.
- Ngươi…. Ngươi …thập tam, ngươi cũng dám giết đại ca ???
- Phạm thượng làm loạn, ý đồ ám sát Tân Hoàng chẳng lẽ không đáng chết?
Lý Lâm Hưng căm giận nói.
- Đại ca, tại sao ngươi lại làm vậy chứ , sao lại vậy chứ ….. Người đâu , đưa đại điện hạ xuống dưới hậu táng.
Hạng Thiên Vũ bi thảm kêu lên. Hạng Thiên Long vừa chết thì nhân mã bên hắn cũng buông vũ khí lui qua một bên
Hạng Thiên Vũ vẻ mặt “bi thống” nói với Hạng Thiên Minh :
- Tam ca, hãy buông vũ khí thì đệ đệ sẽ không làm khó dễ ngươi. Dù sao mọi người đều là huynh đệ.
- Ha ha ha ha ha mười ba… mười ba… Không ngờ ngươi có thể ẩn nhẫn mười tám năm. Tất cả đều nghĩ ngươi chỉ là một tên nhị thế tổ bám váy đàn bà, không ngờ ngươi chính là người nguy hiểm nhất trong đám huynh đệ.
Hạng Thiên Minh thần thái đã có chút điên cuồng gào lên.
- Lý đại nhân, ta nghĩ không ra vì sao với thực lực của mình tại sao lại chọn một tên thập tam không quyền không thế chứ ?
Hạng Thiên Minh khó khăn hỏi tiếp.
- Chỉ có một lý do thôi, đó là thập tam điện hạ tương lai sẽ là một vị đế vương anh minh.
Lý Lâm Hưng thành thật nói.
- Tam ca, buông vũ khí đi , không cần phải kéo dài thời gian đâu bởi vì viện quân của ngươi sẽ không đến.
Hạng Thiên Vũ cười cười nói toạc ra tính toán của Hạng Thiên Minh.
- Cái gì ?????
Tiếng kinh hô này là của Lục Vạn Quân.
- Bằng thực lực của Lý đại nhân và Thập Nhị Kim Bộ của hắn thì ngay từ đầu đã đủ dẹp nơi này. Nhưng tại sao tiểu đệ lại ẩn nhẫn đến bây giờ chứ ?
Hạng Thiên Vũ hài hước ra câu đố cho Hạng Thiên Minh và Lục Vạn Quân.
- Vì sao ?
Hạng Thiên Minh không nghĩ ra nên hỏi.
- Đáp án sẽ có rất nhanh.
Hạng Thiên Vũ thần bí nói.
Đợi một hồi, từ bên ngoài xuất hiện thân ảnh của hơn mười người. Lục Vạn Quân là Hạng Thiên Minh vô cùng vui mừng tưởng rằng người của Lục gia đến, nhưng còn chưa kịp vui vẻ thì nghe được âm thanh quen thuộc vang lên:
- Thuộc hạ Tiêu Sở Cơ tham kiến thập tam điện hạ.
- Tiêu tam ca mau đứng lên.
Hạng Thiên Vũ nói.
- Tạ ơn thập tam điện hạ.
Tiêu Sở Cơ đứng lên, mỗi người đi theo Tiêu Sở Cơ đều có một cái hộp cầm trong tay, Tiêu Sở Cơ cung kính nói :
- Thuộc hạ may mắn không làm nhục mệnh, đưa toàn bộ thế lực phản loạn của Lục gia tru sát.
Mấy người kia liền mở hộp, mọi người vừa xem thì vô cung kinh hoàng, đặc biệt là Hạng Thiên Minh và Lục Vạn Quân đều phun máu . Trong hộp chính là các thành viên trực hệ và các nhân vật trọng yếu của Lục gia bao gồm các vị trưởng lão, Lục Vạn Hào, Lục Chính Ân, Lục Chính Cừu, Lục Chính Phong…. Tất cả có hơn mười người. Lục Vạn Quân lại tiếp tục phun ra một búng máu, cơ nghiệp ngàn năm của Lục gia cuối cùng bị hủy trong tay hắn.
- Thập tam điện hạ yên tâm, tên Lục Chính Thanh đang ở quân doanh biên cảnh nhưng thuộc hạ đã phái các trưởng lão trong gia tộc đi tru sát người này.
Tiêu Sở Cơ báo cáo.
Tiếp theo từ trong cung chạy ra một lão thái giám , miệng không ngừng hô to :
- Khởi bẩm điện hạ, Lục quý phi đã thắt cổ tự vẫn trong tẩm cung, lúc ta đi vào đã tắt thở.
Lúc này Hạng Thiên Minh cũng choáng váng đầu óc ngã lăn ra đất, những đả kích liên tiếp làm hắn chịu không nổi. Có ngu cũng biết mẹ hắn là do Hạng Thiên Vũ hạ thủ nhưng không có chứng cứ, hắn biết làm sao đây.
Thì ra Thập Nhị Kim Bộ đến muộn là vì diệt trừ các thế lực đối địch của Hạng Thiên Vũ, trong đó trọng điểm là Lục gia. Sau khi Lục gia bị phá hủy hoàn toàn thì bọn họ mới qua đây, Tiêu Sở Cơ chủ yếu chỉ đi truy sát đám cá lọt lưới mà thôi.
Ngày hôm nay, toàn bộ thế lực uy hiếp đến Hạng Thiên Vũ đã bị diệt trừ. Lục Chính Thanh đang ở biên giới nên tránh khỏi tai kiếp nhưng cũng chỉ là chết chậm một chút mà thôi. Hiện tại toàn bộ Sở Quốc đều nằm trong tay Hạng Thiên Vũ, không những thế đám trưởng lão của Tiêu gia đang đi diệt trừ Lục Chính Thanh và đám tướng lĩnh của Lục gia.
Mấy người trưởng lão còn lại của Lục gia đều giận đến điên cuồng, bọn họ nhanh chóng vọt qua . Thế nhưng vừa mới di chuyễn đã bị Vương Nhất cầm kiếm nghênh tiếp, chỉ trong ba giây đã có ba thi thể nắm trên mặt đất. Sau khi giết xong ba người trưởng lão này, Vương Nhất lại dứt khoát vung kiếm giết luôn Lục Vạn Quân.
Lục gia, một trong tám đại thế gia , ngang dọc đại lục hàng ngàn năm chỉ vì một lần tranh vị trong cung mà trôi theo con sông dài lịch sử . Từ nay trở đi , Lục gia chỉ còn là quá khứ. Hạng Thiên Minh cũng coi như xong, không còn bất cứ cơ hội nào để đứng dậy nữa.
Nhạc Tiến thấy tình trạng như vậy liền lẳng lặng mà bỏ đi nhưng Hạng Thiên Vũ đâu có cho hắn cơ hội này. Vương Nhất nhẹ nhàng đưa kiếm xuyên qua người của Nhạc Tiến. Trước khi chết Nhạc Tiến còn kịp hỏi:
- Vì sao?
- Báo thù cho phụ vương.
Hạng Thiên Vũ nhẹ nhàng nói, lời nói chỉ có Nhạc Tiến, Lý Lâm Hưng, Hạng Thiên Minh nghe được.
Hạng Thiên Minh lúc này hoàn toàn hiểu rõ, thì ra bọn họ làm gì cũng ở trong sự giám thị của Hạng Thiên Vũ. Không ngờ hắn làm bao nhiêu việc như vậy chỉ để cho bọn họ danh chính ngôn thuận lên ngôi.
Chuyện tiếp theo xử lý vô cùng thuận lợi, có giết người, có dụ dỗ .
Tất cả mọi chuyện chấm dứt thì Phủ Hữu Hi mới đi đến, hắn rút ra một cuộn thánh chỉ cung kính giao cho Hạng Thiên Vũ rồi không nói một lời nào mà rời đi. Lần này thánh chỉ là hàng thật giá thật, do chính tiên vương tự mình viết.
Hạng Thiên Vũ tiếp nhận thánh chỉ rồi mở ra xem. Xem xong hắn trước tiên cười to ba tiếng rồi lại đau khổ thở dài ba tiếng.
Lý Lâm Hưng vội vàng đi qua hỏi Hạng Thiên Vũ:
- Thập tam điện hạ, chuyện gì vậy?
- Ngươi tự mình xem đi.
Hạng Thiên Vũ đưa thánh chỉ cho Lý Lâm Hưng rồi sau đó ngồi trên long vị hít một hơi dài.
Lý Lâm Hưng nhận thánh chỉ mở ra, vừa đọc thì biểu tình cổ quái không gì sánh được, thật là không thể dùng ngôn ngữ để dình dung. Thì ra trên quyển thánh chỉ có viết :
- Thấy quyển thánh chỉ này thì dù cho ngươi là đứa con nào của Trẫm thì Trẫm cũng vô cùng vui mừng bởi vì ngươi là đứa con ưu tú nhất của Trẫm, ngươi cũng chính là hoàng đế của Đại Sở. Phụ hoàng xin lỗi ngươi, từ trước đến giờ chưa bao giờ quan tâm đến ngươi nhưng đây chính là thủ đoạn lựa chọn người thừa kế của Hạng gia Sở Quốc. Người nào phế vật căn bản không xứng ngồi trên ngôi vị kia .
Sau đó là một loạt bí mật của Đại Sở đế quốc, những nơi cất dấu bí mật trong hoàng thất vân vân …
Điều này thật không thể tưởng tượng được, thảo nào mà Sở Quốc có thể cường thịnh muôn đời. Từ lúc lập quốc đến nay đã trải qua mấy trăm vị hoàng đế nhưng chưa bao giờ xuất hiện hôn quân.
Đây quả thật là phương pháp chọn lựa đế vị vô cùng tàn khốc, mặc dù tàn khốc nhưng lại vô cùng hữu hiệu. Huynh đệ tương tàn, phụ tử thành thù… tất cả cũng chỉ vì sự truyền thừa của Hạng gia. Dưới phương thức vô tình như vậy mà có hôn quân mới lạ.
Hạng Thiên Vũ thành công rồi mới biết hắn bị phụ hoàng đùa giỡn, tuy nhiên Hạng Thiên Vũ cũng chỉ cười trừ mà thôi. Thắng làm vua, mấy người hoàng huynh phế vật từ từ hắn sẽ làm cho bọn họ thần bí biến mất.
Đại điển đăng cơ do Phủ Hữu Hi chủ trì, tuyên bố tân nhậm hoàng đế của Sở Quốc là Thập tam vương tử Hạng Thiên Vũ. Ngàn quan triều bái, vạn dân hành hương, Hạng Thiên Vũ ngôi trên long vị được mọi người tung hô. Suốt gần hai mươi năm, bây giờ hắn mới có thời gian vui vẻ như vậy. Ngồi trên long tọa thật là thoải mái, quyền lực đỉnh phong, chỉ một tiếng có thể làm cho dân chúng an cư lạc nghiệp, chỉ một cơn giận cũng làm cho nhân dân lầm than.
Hạng Thiên Vũ giờ khắc này đã bước những bước chân đầu tiên trên con đường thống nhất đại lục. Cũng là bước quan trọng nhất. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK