Thân ảnh của Dương Diệc Phong giống như thuấn di, chỉ trong chớp mắt biến mất rồi xuất hiện trước mặt Huyết Sát . Một quyền của Dương Diệc Phong đánh vào ngực Huyết Sát làm hắn bay xa hơn mười thước .
Huyết Sát bỗng nhiên bị đánh mà không có một chút phản ứng nào. Mãi một lúc sau hắn mới nhảy dựng lên :
- Thằng nào con nào đánh tao ?
- Ta
Dương Diệc Phong bình tĩnh hồi đáp.
- Lục … Lục đệ
Huyết Sát chạy đến vỗ vai Dương Diệc Phong hỏi :
- Ngươi vừa rồi … tiểu tử ngươi không phải dùng thân pháp lao đến phải không ? Đúng rồi, chỉ có tốc độ của ngươi mới dễ dàng đánh lén ta .
- Ngươi nãy giờ nói gì ta đều nghe hết đó nha.
Dương Diệc Phong tay phải nắm lại rồi lại buông ra . Tiếp tục vừa nắm lại vừa buông ra mà uy hiếp.
- Hả ? Ta nói gì đâu ?
Huyết Sát làm như mình vô tội , mặt mày thương cảm nhìn về Nghịch Thiên và Thất Dạ cầu cứu .
Thất Dạ và Nghịch Thiên ăn ý quay đầu đi nói chuyện về … thời tiết . Huyết Sát xụ mặt rồi nói :
- Một bình rượu Hầu Nhi Túy cực phẩm.
Dương Diệc Phong chớp chớp mắt rồi từ từ tiếp cận.
- Hai bình.
Huyết Sát đau lòng gầm gừ nói , hai mắt thổn thức nhìn Dương Diệc Phong.
- Ba bình .
Dương Diệc Phong dừng bước nói .
Huyết Sát suy nghĩ một lúc rồi nói :
- Được, nhưng lúc uống phải gọi ta . Nếu không ta thà bị đánh.
- Cái đó là đương nhiên , uống rượu sao không gọi Ngũ ca được chứ .
Dương Diệc Phong cười cười ôm vai Huyết Sát đi về phía cốc khẩu. Vừa đi vừa đá mắt về phía Thất Dạ và Nghịch Thiên , vẻ mặt đắc ý.
Kết qua đi đến trước cốc khẩu thì ba bình Hầu Nhi Túy đã bị Dương Diệc Phong bỏ vào trong Hư Không Thần Giới. Rượu này đặc sản của một ngọn núi Linh Hầu trong Yêu Thú Sâm Lâm . Tuy nhiên người Tu Chân đừng nói thu rượu, ngay cả lên núi cũng khó khăn vô cùng bởi vì Linh hầu trên núi là một đám bản lĩnh không nhỏ. Mấy bình Hầu Nhi Túy này là do hắn hơn trăm năm trước mạo hiểm lên núi . Hắn ẩn nhập hơn ba năm mới tìm được một lần cơ hội trộm được . Hắn mới trộm 5 bình thì bị phát hiện nên bị một đám khỉ đuổi chạy ba ngày ba đêm mới chạy thoát. Sau lần đó Huyết Sát cũng muốn trộm thêm nhưng cứ tiếp cận Linh Hầu Sơn là bị phát hiện mà không hiểu vì sao. Kể từ đó Hầu Nhi Túy trở thành bảo bối của Huyết Sát, lần kết bái trước hắn mới lấy ra nửa bình nên bị Dương Diệc Phong ghi nhớ. Lần này bị Dương Diệc Phong uy hiếp cướp một lúc ba bình.
- Thất Dạ, vừa rồi ngươi thấy lục đệ thế nào ?
Trên đường đi , Nghịch Thiên âm thầm hỏi Thất Dạ/
Thất Dạ tủm tìm cười nhìn Huyết Sát và Dương Diệc Phong đi ở phía trước rồi nói :
- Vị sư đệ này của ta ta càng ngày càng không nhìn thấu hắn. Thời gian tới chắc ta và ngươi liên thủ cũng không phải đối thủ của hắn.
- Ngươi không lo lắng sao ?
Nghịch Thiên hỏi .
Thất Dạ nhìn Nghịch Thiên hỏi :
- Ta lo cái gì ? Có gì mà phải lo .
- Ngươi là tông chủ Ma Tông mà.
Nghịch Thiên nhẹ giọng nói .
- Ha ha Nghịch Thiên, ngươi ta tương giao đã lâu , là huynh đệ còn không hiểu ta sao ?
- Ha ha ha.
Nghịch Thiên nhìn Thất Dạ rồi cả hai cùng cười , trong lòng hai bên đều hiểu rõ .
Miệng cốc rất lớn nên một đám mười bốn người đi qua rất thuận lợi. Không ngờ miệng cốc đã rộng mà trong cốc còn rộng hơn. Từ trong nhìn lên cao thấy rõ trời xanh mây trắng mà có cảm giác … ếch ngồi đáy giếng.
Mấy người vừa vào sơn cốc thì đã có một người mặt áo đạo màu trắng tinh, tóc bạc râu đen , trong tay cầm một cái quạt lông đi đến tiếp đón :
- Thất Dạ tông chủ, đã lâu không gặp.
Thất Dạ hoàn lễ mà nói :
- Trữ quan chủ khách khí .
Sau đó định giới thiệu những người phía sau thì Trữ Lô Hư dành trước mà nói :
- Thất Dạ tông chủ không cần giới thiệu, xin chào Huyết Sát Ma Quân và Nghịch Thiên Ma Quân .
Huyết Sát và Nghịch Thiên chỉ lặng thinh đáp lễ .
Trữ Lô Hư tiếp theo quay sang Dương Diệc Phong , trong mắt lóe lên một cổ tinh mang rồi nói :
- Vị này chắc là danh chấn Tu Chân Giới : Tiêu Dao Ma Quân Dương Diệc Phong phải không ? Xin lỗi không tiếp đón từ xa.
Dương Diệc Phong vô cùng có phong độ mà nói :
- Trữ quan chủ khách khí, chỉ cần gọi ta là Tiêu Dao là được.
- Vậy lão đạo cung kính không bằng tuân mệnh.
Trữ Lô Hư cười nói .
- Mời vào bên trong, Ma Môn đạo hữ hôm nay chỉ có Ma Tông các vị, hai phái kia chưa thấy đến.
Trữ Lô Hư đi trước dẫn đường, vừa đi vừa nói.
Đám Thất Dạ đi theo Trữ Lô Hư đi qua sơn cốc thì thấy bên trong là một tòa viện trang nhã rộng rãi vô cùng. Bàn đá ghế đá đều do thượng phẩm tinh thạch chế tác thành , giá trị đủ mua một kiện cực phẩm pháp bảo.
Trong biệt viện đã có mấy người ngồi sẵn , đăng sau còn có một đám đệ tử đứng thẳng tắp .
Huyết Sát nhanh chóng nói với Dương Diệc Phong :
- Ngồi ngoài cùng bên phải là Đạo Môn Đệ Nhị Đại Phái cũng là thượng cổ đại phái : Vọng Thiên Các Các Chủ Oanh Nguyệt Tiên Tử . Nếu không có việc gì không nên trêu chọc nàng.
- Cái tên mặc trang phục võ giả ngồi ngoài cùng bên trái là Tông chủ Thiên Kiếm Tông : Thiên Kiếm Tử Long Kiếm Phi . Kiếm tu của hắn rất lợi hại chắc ngươi đã từng nghe qua , người này cũng không nên chọc . Ngồi ở bên cạnh hắn là Tông chủ của Ngũ Hành Tông Đan Thanh Tử . Mật pháp ngũ hành của hắn rất lợi hại , ta và hắn đánh ngang tay .
- Ngồi bên phía trái , người mà mặc áo bào màu hồng đó là Chưởng môn của Xích Dương Phái Xích Hỏa Đạo Nhân. Còn cái tên mặc áo đạo bào màu xanh biếc đó là Đảo chủ của Tiên Hiệp Đảo tên là Mộc Tinh Tử .
Huyết Sát nói liền một hơn rồi chỉ vào tên hòa trượng còn lại nói :
- Còn cái con lừa ngốc kia là Tông chủ của Phạm Tâm Tông tên là Ngộ Minh Thiền Sư. Ta đánh không lại hắn vì công pháp của hắn khắc chế công pháp của ta.
Dương Diệc Phong nghe qua thì thấy Huyết Sát kiêng kỵ nhất là Thiên Y Vũ Sĩ Trữ Lô Hư, Vọng Thiên Các Oanh Nguyệt Tiên Tử . Còn tông chủ của Phạm Tâm Tông chỉ là công pháp khắc chế hắn mà thôi . Ngoài ra thì Long Kiếm Phi với Huyết Sát cũng là năm năm , còn lại Huyết Sát không để vào mắt . Tuy nhiên Dương Diệc Phong không nghĩ vậy, hắn cảm giác được Đan Thanh Tử rõ ràng là pháp lực cao cường hơn Huyết Sát còn Mộc Tinh Tử có khí tức thần bí làm cho Dương Diệc Phong cảm giác rất nguy hiểm.
Đạo Môn Thất Tông đã có mặt đầy đủ , Ma Môn lại chỉ có mình Ma Tông đến . Ma Đạo từ xưa đến nay đều bất cộng đái thiên nhưng hiện tại quan hệ đã không còn dữ dội nhu trước . Mặc dù vậy , lần trước Đạo Môn bị Dương Diệc Phong tính kế nên dường như mọi người không vui vẻ cho lắm, bất quá cũng rất có phong độ không trực tiếp công kích hắn.
Dương Diệc Phong trong lòng cảm thấy ngoại trừ Thiên Y Vũ Sĩ Trữ Lô Hư và Vọng Thiên Các Chủ Oanh Nguyệt Tiên Tử là có chút phân lượng còn lại không ở trong mắt . Nói thêm thì cũng chỉ có Long Kiếm Phi có lực phản kháng mạnh hơn một chút vì dù sao lực công kích của kiếm tu là đáng sợ . Dương Diệc Phong cũng là kiếm tu nhưng bất đồng Long Kiếm Phi. Dương Diệc Phong tu là ngoại kiếm còn Long Kiếm Phu tu nội kiếm, có kiếm anh.
Thất Dạ cười tủm tỉm chào hỏi các vị tông chủ chưởng môn, ở đây dù sao cũng là địa bàn của người khác nên cần chút lịch sự. Nếu như bầu không khí căng thẳng thì nhất định có hại cho ma môn bọn họ. Thất Dạ cũng nhân tiện giới thiệu Dương Diệc Phong với mọi người . Danh tiếng của hắn ở Tu Chân Giới như tiếng sét bên tai nên tất cả mọi người Đạo Môn ở đây không hẹn mà cùng nhị qua hắn. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK