Tiệc tẩy trần, chỉ có Dương Diệc Phong , Huyết Sát và mấy người chủ lực của Bạch gia tham dự. Tà Dương đứng sau lưng Dương Diệc Phong chăm chỉ làm vai hạ nhân , không tham gia bữa tiệc. Tiệc bắt đầu, Bạch Uyển Tinh và Mộng Yên Nhiên khoan thai đi đến, vừa đi vừa trò chuyện . Không hiểu các nàng phải nói bao lâu nữa mới hết chuyện, đúng là phụ nữ.
- Tinh nhi, không được vô lễ.
Bạch Kính Kỳ nhăn mặt khiển trách, nhưng trong giọng nói bao hàm sự sủng ái vô cùng.
- Cha ~~~~
- Còn không đến chào hỏi ?
Bạch Kính Kỳ không để ý đến nàng, tiếp tục nói .
- Ai dà , sao mọi người phải quy tắc như vậy chứ .
Dương Diệc Phong mở miệng hòa giải, Huyết Sát vẫn lạnh lùng ngồi đó, không nhìn , không nói.
- Hừ …
Bạch Uyển Tinh đang muốn nói thì Mộng Yên Nhiên nhẹ nàng lôi tay nàng . Nàng đành hừ một tiếng rồi không cam tâm ngồi xuống, đôi mắt to nhìn chằm chằm Dương Diệc Phong đầy giận dữ.
Dương Diệc Phong không biết, lấy tay đỡ Mộng Yên Nhiên ngồi xuống rồi sau đó xem như không thấy Bạch Uyển Tinh , cùng Mộng Yên Nhiên ỷ ỷ ôi ôi , tình chàng ý thiếp. Bạch Uyển Tinh càng lúc càng giận, trong lòng nghĩ thầm :
- Ngươi tính làm nhục ta phải không ? Hừ…
Nữ nhân chịu không nổi chính là bị người khác không để ý đến mình, đặc biệt mỹ nữ càng đẹp thì càng như vậy. Lúc này Bạch Uyển Tinh có thể nói là chán ghét Dương Diệc Phong đến cực điểm . Vừa rồi chỉ là không vừa mắt , còn bây giờ là siêu cấp chán ghét. Dương Diệc Phong cũng thật sự không may, hắn thấy người yêu thì lo để ý người yêu , hơi đâu đi nhìn sang người khác. Vô tình làm Bạch nhị tiểu thư lại cho rằng hắn không để nàng vào mắt, đả kích nghiêm trọng tự tin và tự tôn của nàng. Hiện tại đang cấp tốc tìm cách hạ nhục tên cuồng vọng này.
Từ đầu đến cuối bữa tiệc, Dương Diệc Phong chỉ lo cùng Mộng Yên Nhiên y ôi . Lâu lâu quay sang nói chuyện với mấy người Bạch Kính Kỳ , chưa từng nhìn Bạch Uyển Tinh một lần. Bạch Uyển Tinh càng lúc càng hận, càng muốn xử tên hỗn đản ghê tởm này.
- Mấy ngày nữa là đại hội thế gia . Các thế gia sẽ nhanh chóng đến đây . Mấy ngày nay , xin để Bạch Hâm nhi dẫn Dương công tử , Ngũ công tử đi chơi .
Bạch Kính Kỳ nói.
- Đa tạ hảo ý của Bạch gia chủ , không cần làm phiền Bạch đại thiếu gia . Cứ để bọn ta tự lo .
Dương Diệc Phong nói. Nếu có người cứ bám theo thì không phải muốn làm chuyện bí mật cũng bất tiện hay sao ? Chưa nói đến việc đi chơi có thêm cái bóng bám theo càng phiền muộn.
Bạch Kính Kỳ cười cười , không cưỡng cầu mà nói rằng :
- Đã như vậy, Dương công tử cứ tự do xem nơi đây là nhà của mình là được.
Một hồi tiệc tan, mọi người đều ai về phòng nấy . Bạch tiểu thư trong người bứt rứt khó chịu không biết làm sao .
Mấy ngày này Dương Diệc Phong , Huyết Sát, Tà Dương ba người đều đi du ngoạn xung quanh Bạch gia. Dương Diệc Phong tâm tình cực kỳ bất hảo , nguyên nhân là Bạch Uyên Tinh từ sau đêm đó suốt ngày đến đoạt Mộng Yên Nhiên đi . Mỗi ngày đều lấy lý do là ôn chuyện làm hắn phiền muộn không thôi.
- Dương công tử, xin chào.
Bạch quản gia thấy Dương Diệc Phong trở về liền hô to.
- Ha ha, quản gia , có chuyện gì mà tìm ta vậy ?
Dương Diệc Phong hỏi.
- Các đại thế gia đã đến đầy đủ , ngày mai cũng là ngày đại hội thế gia chính thức bắt đầu cho nên lão gia sai tiểu nhân lại đây báo cho Dương công tử. Ngày mai vào giờ Thìn , đại hội sẽ cử hành ở Hạ Cực Sơn Khẩu.
Quản gia cung kính hồi đáp.
- A, ta biết rồi, chuyển lời cho Bạch gia chủ, ngày mai ta sẽ tham gia đúng giờ.
Dương Diệc Phong nghe xong liền trả lời.
- Vậy xin mời Dương công tử nghỉ ngơi, cơm tối đã chuẩn bị xong, lập tức bưng lên . Xin Dương công tử chờ một chút.
Quản gia nói xong liền thi lễ rời đi.
Dương Diệc Phong bước vào sương phòng , không bao lâu sau thì cơm nước đã đưa lên. Hiện tại Mộng Yên Nhiên đang ở chỗ Bạch Uyển Tinh . Huyết Sát và Tà Dương đi chưa về . Hắn không biết làm gì khác hơn là ngồi ăn cơm một mình. Ăn một hồi thì Huyết Sát và Tà Dương cũng lần lượt trở về, cũng không khách khí tự mình ngồi xuống ăn cơm.
- Sao rồi ?
Dương Diệc Phong hỏi.
Huyết Sát uống cạn ly rượu rồi lắc đầu nói :
- Không kiếm được gì , xem ra Ma Phong hỗn đản có vẻ không hứng thú với đại hội thế gia.
- Sư tôn, ngày mai là ngày đại hội khai mạc, bọn họ hiện đã không có khả năng tới , vậy chúng ta có cần ly khai không?
Tà Dương hỏi.
- Ta cảm thấy kỳ lạ, ta không tin Ma Phong lại không nhúng tay vào đại hội lần này . Chẳng lẽ hắn phát triển thế lực trong thế tục chỉ để tìm người ? Hơn nữa là tìm một phàm nhân , có ích gì với hắn ? Đừng nói hắn tìm con tư sinh của hắn chứ ?
Dương Diệc Phong nói.
- Sư tôn , có phải lần trước ngài phá vỡ kế hoạch của hắn nên hắn không dám lò mặt ra phải không?
Tà Dương hỏi.
- Không có khả năng , ta rất hiểu tên hỗn đản Ma Phong này, hắn là người mà chưa đạt được mục tiêu thì sẽ không bỏ qua. Hắn luôn tự phụ không ai có thể ngăn cản hắn.
Huyết Sát xen vào nói.
- Đã như vậy, chúng ta cứ xem náo nhiệt cũng tốt . Ma Phong đến thì chúng ta xử hắn, nếu không đến thì chúng ta xem náo nhiệt. Sau đó , ta và Ngũ ca sẽ bí mật đi Tần Yến Lĩnh xem một chút.
Dương Diệc Phong suy nghĩ rồi nói.
Huyết Sát gật đầu, cũng không nói chuyện Ma Phong nữa mà cùng Dương Diệc Phong uống rượu.
Sáng sớm hôm sau , dưới sự hướng dẫn của quản gia . Dương Diệc Phong và mấy người Huyết Sát đi về Hạ Cực Sơn Khẩu. Trong sơn khẩu này có một mảnh đất trống có thể chứa vạn người, đại hội thế gia lần này được tổ chức ở đây.
Dương Diệc Phong đi vào sơn khẩu thì thấy đã có rất đông người đứng đây , cũng khoảng 1000 người . Dương Diệc Phong cũng ngạc nhiên, đại hội thế gia không ngờ lại có nhiều người như vậy. Sau đó được quản gia giải thích, thì ra thế gia đại hội không chỉ có bát đại thế gia mà toàn bộ mấy trăm gia tộc của các đại tộc trong Đông Phương Thất Quốc đều phái người tham dự, tràng diện đương nhiên là không nhỏ rồi.
Dương Diệc Phong đi lên khán đài thì thấy Bạch Kính Kỳ đang nói chuyện với một người. Dương Diệc Phong tuy rằng không nhận ra người nọ nhưng lại nhận ra hai người đứng sau hắn. Một là thủ hạ bại tướng Lữ Kim Thành và một là Nhị đương gia của Lữ gia , Lữ Lương Thắng. Nếu như vậy, người nói chuyện với Bạch Kính Kỳ chính là gia chủ của Lữ gia Lữ Lương Nghiệp.
Thấy Dương Diệc Phong đi đến, hai người đều không hẹn mà cùng ngừng trò chuyện . Bạch Kính Kỳ vừa cười vừa nói :
- Dương công tử, lại đây ta giới thiệu với ngươi đây là gia chủ Lữ Lương Nghiệp của Lữ gia.
- Xin chào Lữ gia chủ.
Dương Diệc Phong lễ phép nói.
- Ha ha , Dương công tử không cần đa lễ, Dương công tử là chủ nợ của Lữ gia ta nha.
Lữ Lương Nghiệp không vì mất tiền mà tức giận, trái lại thể hiện thái độ dám làm dám chịu . Trách không được có thể giữ vững ngôi vị thiên hạ đệ nhất gia cho Lữ gia.
Mấy người đang chuyện trò thì Tiêu Sở Cơ cũng đã đến. Vừa lên đài hắn đã lấy lễ của vãn bối để ra mắt hai vị gia chủ của Bạch gia và Lữ gia :
- Kính chào hai vị thế bá
- Hiền chất không cần đa lễ , việc của lệnh tôn chúng ta cũng cảm thấy tiếc nuối a .
Hai người lão gia này đồng thời than ngắn thở dài mà nói. Chuyện Tiêu gia vô duyên vô cớ thay đổi gia chủ đương nhiên là rất được các thế gia quan tâm. Tiêu Sở Cơ cũng biết giấy không gói được lửa liền dứt khoát đem chuyện Tiêu Sở Sinh và Tiêu Sắt Văn công cáo với các thế gia khác , đồng thời nói rõ thân phận của chính mình. Còn chuyện Dương Diệc Phong đại phát thần uy cũng được Tiêu gia dấu kín , xem như bí mật của Tiêu gia. Tuyệt chiêu này cũng coi như một cách vỗ mông ngựa Dương Diệc Phong .
- Đa tạ thế bá quan tâm , thật sự là gia môn bất hạnh.
Tiêu Sở Cơ cũng phối hợp , thương cảm đến nỗi nước mắt trào như mưa.
Dương Diệc Phong và Huyết Sát nhìn nhau , cái này thì thật là quá dối trá rồi.
Tiếp theo là một loạt xã giao , các thế gia gia chủ , các trưởng lão đều hướng Dương Diệc Phong chào hỏi .
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK