Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3 : Hư Không Ngưng Kiếm Thuật
Thất Dạ chuẩn bị cho Dương Diệc Phong một phòng mật thất. Trong mật thất, Dương Diệc Phong nằm rung đùi tán chuyện cùng Kinh Thiên ở trong ý thức hải.

- “Kinh Thiên, lẽ nào trong lục giới không có một loại công pháp nào không cần phải ngộ đạo vẫn có thể tu luyện ?”

- “Không có”

- “Tại sao?”

- “Không biết. Ngươi muốn dùng lực chứng đạo ? Không có khả năng đâu, ngày xưa Hư Vô Đại Thần thần thông quảng đại cũng không làm được. Mà thôi, nói nhiều cũng vậy, ta cũng không muốn phí nước bọt với ngươi. Ta chỉ muốn nói cho ngươi việc đó là không có khả năng. Các vị thần trong Thượng Cổ ai cũng dùng ngộ đạo để tu luyện. Tiểu tử ngươi có Huyền Thiên Thần Lục, là mật điển vô thượng dùng để tu thần của Đại Thần Hư Vô. Tu luyện nó không bị thiên kiếp, dễ dàng thành Thần. Hơn nữa, ngươi đã ăn Long Tu Quả, cướp đi của nó hàng tỉ năm linh lực tích lũy, ngươi còn muốn cái gì nữa ??? Hả , ngươi có nghe không thằng kia, Long Tu Quả tác dụng không phải ai cũng biết đâu.

- “Lấy lực chứng đạo, lấy lực chứng đạo, lấy lực chứng đạo … “

Bốn từ này cứ ám ảnh hắn, lúc này hắn bỗng nhiên nghĩ đến ý nghĩa của Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp. Nó dùng linh lực cường đại để mạnh mẽ đột nhập thiên tiên chi cảnh, sau đó dùng lực phản chấn đánh thông Thiên Địa Nhị Kiều. Tại sao nó không đem pháp lực mạnh mẽ đột phá tấm chắn mà lại dùng lực phản chấn bên trong để đánh vỡ tấm chắn. Có lẽ do pháp lực không đủ, muốn đánh vào từ bên ngoài thì phải dùng pháp lực gấp đôi mới hoàn toàn đả thông được…

Dương Diệc Phong miên man suy nghĩ , miên man tự hỏi.

Cũng không biết trải qua bao nhiêu lâu, chỉ thấy thân thể của Dương Diệc Phong đang ra sức hấp thu linh lực, linh lực như bị hút vào hoàn toàn vây kín khắp thân thể của hắn. May mà ở đây không có ai, nếu không hắn sẽ bị hù chết. Linh lực cô đọng nhiều như vậy … có trời mới biết tại sao.

Lúc này Dương Diệc Phong đã tỉnh lại. Không, hắn đang ở trong ý thức hải bỗng phát hiện dị tượng trên thân thể mình, hắn cũng hết hồn. Những linh khí cô đọng này so với pháp lực của bản thân hắn phải cao gấp hai lần. Chuyện gì đang xảy ra ???

“Long Tu Quả !!!”

Trong đầu hắn bỗng nhớ đến lai lich của Long Tu Quả mà Kinh Thiên đã từng nói. Long Tu Quả là linh căn trong trời đất, hằng tỉ năm qua chỉ có một quả. Quả này điên cuồng hấp thu thiên địa vạn khí. Chỉ có hấp thu mà không có thải ra, bá đạo vô cùng.

- “Lẽ nào vì ta ăn Long Tu Quả nên cũng có thể hấp thu thiên địa linh khí ??? “

Cái suy nghĩ này bỗng dưng lóe lên trong đầu, hắn vội vào quay vào ý thức hải tham khảo gấp Huyền Thiên Thần Lục , các mật pháp của các phái và kiến thức của Kinh Thiên Thần Kiếm.

Không biết đã trôi qua bao nhiêu năm . Tại thế giới bên ngoài, một tên đệ tử ngoại tông của Ma Tông tên là Hoàng Tuyền vô tình nhặt được một viên ma tinh. Hơn nữa viên ma tinh này lại là thượng phẩm ma tinh. Tại Tu Chân Giới, dù là tu tiên hay tu ma đều không thể thiếu linh khí. Nhưng nếu tự bản thân hấp thụ linh khí trong thiên địa thì rất chậm nên phải hấp thu qua tinh thạch. Tinh thạch được tạo ra bởi thiên địa linh khí trong trong lòng các dãy núi , trải qua nhiều năm tháng tích lũy rồi dung nhập vào một loại nham thạch đặc thù mới tạo thành năng lượng tinh thể. Nếu lượng nham thạch trong tinh thạch càng ít thì lượng linh khí bên trong càng nhiều. Loại tinh thạch như vậy chất lượng càng cao, càng khó tìm. Tiên tinh chứa tiên giới linh khí còn ma tinh chứa ma giới ma khí. Không có khả năng tiên ma khí cùng tồn tại ở Tu Chân Giới.

Thay đổi về số lượng sẽ dẫn đến thay đổi về chất lượng. Trong tinh thạch, linh khí sau đạt được một mật độ dày đặc qua nhiều năm tháng tích lũy liền chèn ép, phá hủy nhau mà biến thành tiên tinh hoặc ma tinh. Những tinh thạch kiểu như vậy không chỉ dùng để tu luyện mà còn dùng để luyện khí. Một viên ma tinh xuất hiện sẽ làm cho một kiện tiên khí pháp bảo xuất thế.

Điều này làm cho các phái ra sức tranh đoạt để cướp ma tinh, mặc dù Ma Tông là ma đạo đại phái nhưng chỉ cần sau khi cướp đi , chạy đến phạm vi ngoài thế lực của Ma Tông rồi ẩn thân ở đó vài chục năm, vài trăm năm để hấp thu ma tinh. Hấp thu xong thì còn sợ gì Ma Tông các ngươi ?? Đó chính là suy nghĩ của các Tán Tu, bình thường chả ai dám đắc tội với Ma Tông nhưng đây là vì lợi ích, có gì mà không dám làm ? Hiện tại ma tinh đã xuất hiện, nó giống như một miếng thịt béo ngậy thơm phức ai cũng muốn có . Có hắn có thể một bước lên trời, đạt được lực lượng vô cùng cường đại , có thể trở thành đại nhân vật hô mưa gọi gió, ta còn sợ đếch gì Ma Tông chúng mày. Không chỉ có đám Tán Tu nhòm ngó, ngay cả một số phái có chút tiếng tăm trong ma đạo, bình thường đối với Ma Tông vô cùng cung kính, hiện tại cũng muốn trở mặt. Tuy nhiên bọn họ cũng vẫn còn biết điều, lén lút phái ra nhân mã chứ không dám đối mặt trực tiếp với Ma Tông. Cướp được thì tốt, không cướp được Ma Tông ngươi cũng không có chứng cứ. Trong các phái này thì Yêu Vương Điện là hung hăng nhất, phái ra nhân mã toàn là chủ lực.

Bọn người trong chính đạo cầm ma tinh cũng không có tác dụng gì nhưng thế thì sao? Nếu như ma đạo ngươi có được khối ma tinh này, đương nhiên lực lượng sẽ tăng mạnh. Gặp phải con chó điên sau khi chiếm được ma tinh để hấp thu rồi chạy qua cắn chúng ta thì không phiền phức sao? Chi bằng chúng ta cướp về rồi hủy nó đi để ma đạo các ngươi thực lực không tăng lên. Suy nghĩ như vậy nên mấy lão già trong chính đạo tạo thành liên mình, ẩn giấu trong đám ma đạo. Đợi các ngươi tranh đoạt xong , chúng ta ra tay cướp lại. Không những thế còn thu được mỹ danh “trừ ma vệ đạo”. Quả thật là dối trá đến cực điểm.

Lúc này tạo một đại sảnh trong Ma Tông, Thất Dạ và chin vị trưởng lão đang nghị sự.

- “Chín vị trưởng lão, các vị thấy sao?”

Đại trưởng lão ra vẻ đang ngủ, nhắm mắt không nói. Nhị tam tứ trưởng lão cũng không mở miệng. Còn lại mấy vị trưởng lão đều hướng ánh mắt về phía cửu trưởng lão.
Cửu trưởng lão mắng thầm trong bụng, chỉ vì ta bối phận nhỏ nhất nên lúc nào các ngươi cũng đem khó khăn đổ lên đầu ta. Nếu nói đúng thì các ngươi đồng ý, nói sai thì ta bị chửi hội đồng. Nếu biết trước như vậy thì lúc sư phụ phi thăng đề cử ta làm trưởng lão ta đã từ chối cho xong. Nhìn bọn Ma Lôi, Ma Vũ, Ma Điện tiêu diêu tự tại bên ngoài, thỉnh thoảng mới ngó nghiêng vụ sự, nhàn nhã tiêu dao mà ta thèm muốn chết. Ai, dù hối hận cũng đã muộn, thôi thì nói vài lời

- “Tông chủ, ta cho rằng ma tinh này đối với chúng ta là vô cùng cần thiết. Trước hết viên ma tinh này là do đệ tử chúng ta tìm được, vốn nó thuộc về chúng ta. Ma tinh chính là bảo bối của Tu Chân Giới, tông chủ hiện tại cũng là Hợp Thể Kỳ phải không? Nếu như có hắn, ngài nhất định đôt phá Hợp Thể Kỳ , tiến nhập vào Độ Kiếp Kỳ. Ma Tông chúng ta có Độ Kiếp Linh Bảo, đương nhiên là không sợ thiên kiếp. Đến lúc đó , tông chủ dễ dàng vượt qua thiên kiếp, thực lực của Ma Tông chúng ta càng mạnh. Thứ nhất, có thể uy hiếp được ma đạo quần ma, thứ hai có thể cũng bên ngoài tranh đấu”.

Nói đến đây hắn dừng một chút quan sát thấy mấy vị trưởng lão thoáng gật đầu, tông chủ cũng lim dim mắt lắng nghe, hắn liền nói tiếp : (Dịch giả : thằng này khôn thật đấy, ta thích)

- “Ma Tông chúng ta nhiều năm qua thu liễm tích sức, để cho Vong Tình Ma Cùng và Yêu Vương điện tùy ý quật khởi. Đó chỉ là vì muốn cho chính đạo bớt nhòm ngó chúng ta. Thế nhưng hiện tại chúng nó lên mặt, nghĩ rằng Ma Tông chúng ta dễ bị coi thường. Chúng nó quên mất uy phong trước đây của Ma Tông. Mượn cơ hội này, chúng ta phải cho chúng biết, ta mới là tông phái số một của Ma đạo”

- “Được, truyền lệnh cho 3 người Ma Lôi, Ma Điện , Ma Vũ dẫn theo một trăm người của Hộ Tông Thập Tam Đình, đứa nào dám khiêu khích Ma Tông uy nghiêm, giết không tha”

- “Đợi chút, ngoài ra chúng ta nên xuất động thêm nhân lực của Ám Ảnh Đường để giám sát mọi cử động của bọn người chính phái. Nếu chúng nó muốn chiếm tiện nghi, lập tức ra tay”

Nhị trưởng lão mở miệng nói.

“Oanh ~~~~ !!!!”

Một tiếng nổ lớn vang lên từ mật thất phía sau núi làm cho toàn bộ đại sảnh cũng phải lung lay

- “Chuyện gì vây ?? “

Cửu trưởng lão hỏi.

- “Âm thanh từ mật thất phía sau núi truyền đến, các ngươi theo ta”

Thất Dạ dẫn đầu hướng phía sau núi bay đi.

Đi đến bên ngoài mật thất chỉ thấy Dương Diệc Phong một người một kiếm đang đứng giữa không trung. Cả người hắn tỏa ra quang mang chói mắt, một lúc sau, quang mang bỗng nhiên vô tung vô ảnh tiêu thất đi, giống như toàn bộ bị Dương Diệc Phong hút vào trong cơ thể.

- “Cuối cùng đã thành công ha ha ha ha ha, số mệnh của ta từ nay là do ta không do trời !! Lão tặc thiên, ngươi hãy căng mắt mà xem ta !!!”

Dương Diệc Phong giơ hai tay lên trời hét lớn (Dịch giả : Ước gì có một tia sét đánh vào nó lúc này)

Lúc này thanh kiếm trong tay cũng biến mất nhưng không một ai chú ý đến.

- “Sư đệ, chuyện gì xảy ra vậy ? Ngươi không sao chứ ?”

Thất Dạ hô lớn.

- “Không có việc gì, chỉ là đột phá cảnh giới mới. Ta không khống chế được lực đạo cho nên hủy mất mật thất . Ha ha”

- “Gian mật thất thôi, có gì đâu. Chỉ cần ngươi không việc gì là được. Ngươi làm ta hết hồn tưởng rằng sau núi có chuyện”


Lúc này đại trưởng lão nhìn chằm chằm vào Dương Diệc Phong một lúc lâu, sau đó nhãn tình sáng lên

- “Thiên tài, ngươi là thiên tài. Chưa đến một trăm năm đã tu thành Nguyên Anh Kỳ, người chính là người đầu tiên của Ma Tông làm được điều này. Theo lịch sử ghi chép, người thiên tài nhất của Ma Tông cũng phải tốn 200 năm mới đạt đến Nguyên Anh Kỳ. Ha ha ha ha”

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK